Tin tức Đường môn bị tập kích rất nhanh truyền khắp mỗi ngóc ngách giang hồ, nhưng cửu đại môn phái chưa có động tác nào. Đông A, Điểm Thương bị diệt, đương nhiên không có khả năng có động tác, Hằng Sơn bị thương nặng, cũng không có khả năng đi cứu viện, lục đại môn phái còn lại thì đã xảy ra chuyện gì?
Trước tiên là nói về hai phái Không Động, Hoa Sơn, trong khoảng thời gian này, dưới chân núi Không Động liên tiếp xảy ra hai sự kiện đệ tử Không Động bị hiếp và giết, đều là chịu nhục trước, rồi mới bị móc tim mà chết, làm khiếp sợ khắp Không Động. Hiện nay trên dưới Không Động đang toàn lực truy tìm hung thủ, Hoa Dương Phi cũng dẫn theo vài đệ tử Hoa Sơn chạy tới Không Động hiệp trợ. Bởi vì trước đó phái Hoa Sơn từng có hai đệ tử bị móc tim mà chết nên cũng muốn tra ra thủ phạm, cho nên Không Động, Hoa Sơn không rảnh bận tâm đến Đường môn.
Lại nói Thanh Thành, Thanh Thành cách Đường môn gần nhất, cũng là nơi đầu tiên biết được tin tức Đường môn bị tập kích. Tuy nhiên hiện nay Thanh Bình Quân vẫn ở trong động tiếp thu Thanh Phong Tục Mạch đại pháp của sư trượng, Thanh Nam Thiên ngày đêm canh giữ ở trước cửa động, đương nhiên không thể đi cứu viện Đường môn.
Thiếu Lâm được xưng Bắc đẩu võ lâm, vì sao không đi cứu viện? Thì ra ngày gần đây liên tiếp có cao thủ không rõ xông vào tháp lâm, mặc dù đều bị đẩy lùi, nhưng khiến cho Thiếu Lâm đề phòng cao độ, bởi vì tháp lâm là mộ địa của lịch đại cao tăng Thiếu Lâm, cũng là nơi cất giấu phật môn chí bảo Phật Xá Lợi, cho nên chủ trì Thiếu Lâm Hoằng Trúc không dám tuỳ tiện xuống núi.
Nga Mi cách Đường môn cũng gần trong gang tấc, vì sao không có động tĩnh gì? Vô Trần phát hiện ngày gần đây có người đang âm thầm để ý ngôi mộ tổ sư tại hậu sơn Nga Mi, nhưng vẫn chưa tra ra là người phương nào, có mục đích gì, cho nên Vô Trần cũng không dám rời khỏi Nga Mi.
Tương tự, cũng như lục đại môn phái, các phái chính đạo khác, trong lúc Đường môn bị tập kích cũng xuất hiện biến động, dưới chân núi hoặc xung quanh có rất nhiều cao thủ không rõ lai lịch thường lui tới, điều này khiến cho họ hết sức khẩn trương, từ khi Đông A, Điểm Thương bị diệt, Hằng Sơn bị thương nặng, những tiểu bang tiểu phái thoáng như chim sợ cành cong, chỉ cầu tự bảo vệ mình, đương nhiên không dám nhập Thục cứu viện.
Trên thực tế, nguyên nhân chân chính các đại môn phái không có động tĩnh là bởi vì Võ Đang không có động tĩnh gì. Võ Đang thân là võ lâm minh chủ, nó không có bất cứ động tác cứu viện Đường môn gì, các đại môn phái đương nhiên yên lặng xem biến. Nếu các đại môn phái yên lặng xem biến, các tiểu bang tiểu phái khác càng sẽ không liều chết nhập Thục.
Võ Đang vì sao không có động tĩnh, lẽ nào Võ Đang không nhận được tin tức Đường môn bị tập kích? Đương nhiên không có khả năng. Ngày đó Đường môn bị tập kích, Tống Tử Đô nhận được tin tức này, lúc đó y vừa mới được sự trợ giúp của đạo nhân che mặt, không chỉ đả thông sinh tử huyền quan, còn đột phá tầng thứ tám Thái Hư pháp quyết, Thái Hư kiếm pháp đã theo sát Thanh Hư.
Bởi vì lúc tại cổ bảo, Thanh Hư bị Thiên Ma Nữ chấn bị thương, trở lại Võ Đang vẫn bế quan điều tức, cho nên tất cả sự vụ của Võ Đang liền do Tống Tử Đô chủ trì. Đường môn bị tập kích, vốn là thời cơ tốt để y hiệu lệnh thiên hạ, nhưng y đang do dự có nên phát ra hiệu lệnh minh chủ hay không. Bởi vì căn cứ vào tin tức từ tai mắt các nơi, hiện nay các đại môn phái đều có biến động, hơn nữa từ chuyện tại cổ bảo, Võ Đang bị suy giảm thanh uy nặng, nếu như lúc này phát ra hiệu lệnh minh chủ, vạn nhất các phái không theo, Võ Đang càng mất mặt hơn.
Lúc này, Tống Tử Đô đang đứng trên Kim Đỉnh, nhìn về hướng Tây Thục, y đang suy nghĩ. Đạo nhân che mặt xuất hiện ở phía sau y.
- Tiền bối! - Tống Tử Đô xoay người lại hành lễ.
Đạo nhân che mặt gật đầu.
Tống Tử Đô nói:
- Tiền bối, Ma Thần tông đã tập kích Đường môn!
Đạo nhân che mặt nói:
- Ngươi muốn phát ra hiệu lệnh minh chủ, hiệu lệnh võ lâm thiên hạ nhập Thục cứu viện?
- Đệ tử chính là có ý này!
- Nhưng ngươi đang do dự?
Tống Tử Đô không nói gì.
Đạo nhân che mặt nói:
- Ngươi lo lắng các phái không theo hiệu lệnh?
Tống Tử Đô nói:
- Từ sau 10 năm trước phát ra hiệu lệnh, lệnh võ lâm thiên hạ bao vây tiêu trừ tổng đàn Thiên Ma giáo, Võ Đang không phát ra hiệu lệnh minh chủ nữa. Lần trước tại cổ bảo...
Tống Tử Đô cũng không nói gì tiếp. Lần trước tại cổ bảo, Thanh Hư phát ra hiệu lệnh minh chủ với chưởng môn các phái để giết Thiên Ma Nữ, kết quả suýt nữa kết thù kết oán với các phái, bản thân còn bị thương, mặt mũi Võ Đang mất hết.
Đạo nhân che mặt nói:
- Tử Đô, hiện tại việc ngươi phải làm không phải là cứu viện Đường môn, mà là đi tập kích phân đường của Ma Thần tông!
- Tập kích phân đường Ma Thần tông?
- Không sai. Nếu Ma Thần tông tập kích Đường môn, phân đường tất nhiên bỏ không, ngươi có thể một lần nhổ tận gốc phân đường của nó, cũng có thể thử một chút tầng thứ tám Thái Hư kiếm pháp, cũng xem như cái để ăn nói với Đường môn!
Tống Tử Đô rõ ràng đạo lý của đạo nhân che mặt, chỉ cần đi tập kích phân đường Ma Thần tông, mình có thể tuyên bố với bên ngoài, Võ Đang là đang vây Nguỵ cứu Triệu. Nếu như Đường môn không bị diệt, thì nói là bởi vì Võ Đang tập kích phân đường Ma Thần tông, khiến cho Ma Thần tông phải về cứu. Đường môn có thể bảo tồn. Giả như Đường môn bị diệt, Võ Đang cũng có thể tuyên bố bởi vì nước xa không cứu được lửa gần, cho nên lựa chọn tập kích Ma Thần tông, khiến cho Ma Thần tông rút lui khỏi Đường môn, cũng là hết lực.
Tống Tử Đô trầm mặc, hiện tại chủ lực của Ma Thần tông đều ở Thục trung, Đường môn bị diệt trong sớm tối, Ma Thần tông không có khả năng sẽ bởi vì một phân đường mà bỏ qua cho Đường môn, bản thân làm như vậy không thể nghi ngờ là lừa mình dối người, sợ rằng còn có thể bị đưa ra làm trò cười.
- Tử Đô, ngươi đang do dự cái gì?
- Tiền bối, làm như vậy sợ rằng bị người cười chê!
- Nếu như ngươi phát ra hiệu lệnh, thiên hạ không theo, ngươi càng bị thiên hạ cười chê! Tử Đô, kẻ mạnh vĩnh viễn mạnh. Chỉ cần ngươi đủ mạnh, không ai dám cười ngươi, càng không ai dám ở sau lưng ngươi khoa tay múa chân, tất cả quyết định ngươi làm đều đúng!
Đạo nhân che mặt nói xong, xoay người xuống Kim Đỉnh.
Tống Tử Đô yên lặng đứng một đêm trên Kim Đỉnh, ngày hôm sau, y triệu tập mười mấy đệ tử tinh nhuệ nhất của Võ Đang xuất phát đến Thương Châu, tập kích phân đường của Ma Thần tông tại Thương Châu -- Thần Thử phân đường!
***
Tách --tách -- tách -- tách --
Tích Thủy kiếm phái, Tích Thủy động, Ngụy Đích ngồi xếp bằng trước đài hứng nước, đôi mắt khép hờ, nghe từng tiếng nhỏ nước. Giọt nước trong suốt phản chiếu khuôn mặt cũng trong suốt của nàng, tuyệt mỹ như tiên.
Lãnh Nguyệt xuất hiện tại cửa động, Ngụy Đích mở mắt ra.
- Sư phụ!
- Đích Tử, Tích Thủy quyết của con tiến triển thế nào rồi?
Ngụy Đích không nói gì.
Lãnh Nguyệt khẽ thở dài, không hỏi lại nữa:
- Đường môn bị Ma Thần tông tập kích, con lập tức theo ta nhập Thục!
- Vâng, sư phụ!
***
Tầm Dương, Nam Cung thế gia, Nam Cung Trường Mại, Nam Cung Trường Tịch cùng Nam Cung Tầm Anh đang ở phòng khách.
Nam Cung Tầm Anh hỏi:
- Đại bá đột nhiên bảo ta tụ tập đầy đủ thập bát đệ tử Nam Cung, đã xảy ra chuyện gì?
Nam Cung Trường Mại nói:
- Tầm Anh Đường môn bị Ma Thần tông tập kích, ngươi lập tức dẫn thập bát đệ tử nhập Thục cứu viện!
Nam Cung Tầm Anh cau mày:
- Đại bá, Đường môn ở tận Thục trung xa xôi, Võ Đang lại không phát ra hiệu lệnh, chúng ta hà tất nhúng tay việc này?
Nam Cung Trường Mại nói:
- Đường môn chúng ta đều là võ lâm thế gia, sinh tử tương quan, Ma Thần tông tiêu diệt Đường môn, mục tiêu kế tiếp nhất định là tứ đại gia tộc chúng ta. Cô Tô Mộ Dung đã nhập Thục, chúng ta cũng phải có hành động!
Nam Cung Tầm Anh vừa nghe hai chữ "Mộ Dung", sắc mặt y liền trầm xuống:
- Đại bá, Cô Tô hành sự thế nào có quan hệ gì với chúng ta đâu? Chúng ta hà tất phải nhìn sắc mặt người khác?
Nam Cung Trường Mại nặng lời hơn:
- Tầm Anh, chúng ta cứu viện Đường môn, là xuất phát từ đạo nghĩa giang hồ, cũng không phải là nhìn người hành sự!
Nam Cung Tầm Anh nói:
- Đại bá, ngày gần đây Tầm Dương có nhiều biến động lạ, chắc là Ma Thần tông đang giám thị động tĩnh của chúng ta, vạn nhất chúng ta cứu viện Đường môn, Ma Thần tông thừa cơ tập kích Tầm Dương, chúng ta há chẳng phải tự thân khó bảo toàn? Mà thập bát đệ tử là đệ tử tinh nhuệ nhất của Nam Cung thế gia, nếu như đến Thục trung xa xôi, vạn nhất xảy ra sơ xuất gì, chúng ta sẽ nguyên khí đại thương! Nếu ngay cả Võ Đang cũng không có động tác, chúng ta hà tất đi làm người tốt!
Nam Cung Trường Mại nói:
- Cứu người như cứu lửa, há có thể lo trước nghĩ sau! Tầm Anh, ngươi cứ đưa thập bát đệ tử nhập Thục, Tầm Dương tự có ta và cha ngươi thủ!
Nam Cung Trường Tịch cũng nói:
- Tầm Anh, Nam Cung thế gia là võ lâm đại tộc, Đường môn bị tập kích, chúng ta không thể ngồi yên không lý đến. Khuyết nhi hôm nay không biết tung tích, con phải gánh trách nhiệm này, nhập Thục cứu viện!
Nam Cung Tầm Anh đương nhiên biết cha y kỳ thật là là ám chỉ y, nếu như y có thể tự mình dẫn đệ tử cứu viện Đường môn, bất kể đối với danh vọng của y tại Nam Cung thế gia, hay là đối với ngôi vị gia chủ ngày sau y tiếp nhận, đều có sự trợ giúp rất lớn. Tuy nhiên Nam Cung Tầm Anh có ý nghĩ của mình. Chủ lực của Ma Thần tông đều ở Đường môn, mình cùng thập bát đệ tử đến đó, không thể nghi ngờ thiêu thân lao đầu vào lửa, sinh tử khó dò, hơn nữa ngôi vị gia chủ sớm muộn cũng thuộc về mình, không đáng mạo hiểm một việc không liên quan gì như vậy.
Nam Cung Tầm Anh hạ quyết tâm, bèn nói:
- Đại bá, cha, hiện tại Tầm Dương nhiều biến động, thập bát đệ tử đang ở các nơi toàn lực điều tra, vì tránh xảy ra biến cố, thứ cho Tầm Anh không thể tòng mệnh!
Nói xong, y xoay người đi thẳng ra ngoài phòng khách.
Nam Cung Trường Mại nhìn bóng hình Nam Cung Tầm Anh, thở dài một tiếng:
- Nếu như Khuyết nhi ở đây...
Hắn cũng không nói gì tiếp, Nam Cung Trường Tịch cũng trầm mặc không nói.
Lúc này, có đệ tử vội vàng báo lại:
- Gia chủ, Thượng Quan Y Tử tới Đường môn rồi!
Nam Cung Trường Mại ngạc nhiên:
- Nó ở Đường môn?
- Vâng! Sinh tử chưa biết!
Tay Nam Cung Trường Mại run run, quay đầu nói với Nam Cung Trường Tịch:
- Nhị đệ, Tầm Dương cứ giao cho đệ và Tầm Anh trông coi, ta muốn đích thân đến Đường môn!
Nam Cung Trường Tịch nói:
- Đệ lập tức lệnh thập bát đệ tử chạy về...
- Đợi không còn kịp rồi! - Bóng Nam Cung Trường Mại đã lướt ra khỏi phòng khách.
***
Giang Đô, Công Tôn thế gia, phòng khách.
Công Tôn Đại Nương:
- Mị Nhi, lập tức triệu tập bốn vị kiếm thị!
Công Tôn Mị Nhi:
- Đường môn cùng chúng ta đâu có liên quan gì, lại tận Thục trung, Đại Nương hà tất phải nhập Thục cứu viện?
Công Tôn Đại Nương:
- Đường môn cùng chúng ta đều là võ lâm thế gia, trên đạo nghĩa chúng ta phải nên cứu viện!
Công Tôn Mị Nhi:
- Nhưng mà nếu Võ Đang không phát ra phát ra hiệu lệnh, Tây Môn thế gia cũng không có động tác, chúng ta hà tất lội vào vũng nước đục này
Công Tôn Đại Nương:
- Mặc dù họ không có động tác, nhưng Công Tôn thế gia chúng ta phải tận một phần đạo nghĩa này!
Công Tôn Mị Nhi:
- Đã như vậy, chúng ta tùy tiện phái vài kiếm nữ đi là được rồi, Đại Nương không cần tự mình nhập Thục!
Công Tôn Đại Nương:
- Cứu người lúc nguy ngập, nhất định phải toàn lực, há có thể qua loa cho xong!
Công Tôn Mị Nhi rất nghi hoặc.
Thì ra Công Tôn thế gia cùng Mộ Dung, Nam Cung, Tây Môn đều thuộc Giang Nam tứ đại gia tộc, bất đồng với các gia tộc khác. Công Tôn thế gia là nữ chủ gia tộc, chỉ có nữ chủ nhân, không có nam chủ nhân, nữ chủ nhân đều xưng Đại Nương. Gia tộc lấy nữ làm chủ, suy cho cùng có hơi yếu nhược, bởi vậy Công Tôn thế gia là một nhà yếu nhất trong tứ đại gia tộc, cho nên Công Tôn thế gia phải kết minh với một gia tộc khác, mới có thể giữ thế chân vạc với các gia tộc khác. Kết minh với họ đó là Tây Môn thế gia. Cho nên trên việc đối ngoại, cách xử lý cùng hành động của Công Tôn thế gia và Tây Môn thế gia luôn luôn nhất trí, đồng thanh đồng khí. Mà Công Tôn thế gia tự biết lực mỏng, cho nên luôn luôn lấy tự bảo vệ mình là chủ, rất ít nhúng tay vào việc của người khác. Hiện tại Công Tôn Đại Nương lại bỏ qua Tây Môn thế gia, tự mình nhập Thục cứu viện Đường môn, điều này làm cho Công Tôn Mị Nhi hết sức khó hiểu.
Công Tôn Mị Nhi nói:
- Đại Nương, mấy ngày qua Giang Đô cũng không yên ổn...
Công Tôn Đại Nương:
- Mị Nhi, sau khi ta nhập Thục, Giang Đô do con tạm thời chủ trì!
- Đại Nương...
- Không cần nhiều lời! Con lập tức triệu tập bốn vị kiếm thị, chuẩn bị Yên Hà kiếm, theo ta nhập Thục!