tại nhà nó. 4 con thú cưn chạy ra mừng.
- có cần ăn tối ko mày - Mon hỏi
- ko. sau buổi họp mặt sẽ có bữa cơm tối. mày khỏi lo cho cái bụng heo của mày. đi thay đồ ik - ở nhà nó nói nhìu hơn hẳn
10 phút sau
nó mặc 1 bộ vest công sở hàn quốc màu trắng và đen
tóc búi phồng cũng là kiểu hàn quốc, đơn giản gọn gàng
mặc dù đi gặp đối tác làm ăn nhưng nó vẫn ko sao cách ly với chiếc găng tay và bộ bài ám khí của nó được. thế là mang theo bên mình
còn Mon thì vận 1 chiếc đầm công sở màu trắng xám
mái tóc hơi uốn ở phần đuôi của nhỏ được cột cao.
nhìn 2 tụi nó bây giờ, thật đẹp, sang trọng và quyến rũ
tụi nó bước vào khởi động 2 con toyota của mình rồi phóng đi
lần này nó chạy như tên lửa bắn khiến Mon cũng phải liều mạng bám theo.
tay giữ thật chắc tay lái. phải thật tập trung. nó chạy rất nhanh nhưng cũng chưa từng đễ xảy ra tai nạn thương tích gì nhờ sự gan dạ của mình. đầu óc phải luôn tỉnh táo và đủ bình tĩnh để giải quyết mọi tình huống. tay lái phải vững. nếu có việc gì cũng ko được hốt hoảng buông tay lái sẽ càng dễ gây tai nạn. phải nắm chặt tay lái và tập trung, ko được có cảm giác lo sợ thì mới xử trí nhanh nhẹn được.
nó là thế. im lặng chạy xe và ánh mắt sắc lạnh nhìn đăm đăm về phía trước
trái ngược hoàn toàn với nhỏ. mỗi lần nó chạy nhanh là nhỏ cũng phải cố sức bám theo. nhìu khi còn nhắm tịt mắt còn miệng thì há thật to để... la
- haizzz..... nó đến chán với cái tiếng hét có sức công phá lớn của con bạn
nhưng nếu cho nhỏ ngồi chung xe với nó thì cái tiếng hét đó càng khủng hơn
cho nên. dù thế nào thì vẫn tốt hơn là bị cái tiếng hét đó kề sát vào lỗ tai
....................................................
buổi họp mặt này diển ra ở nhà hàng Royal . các nhà báo phóng viên đã có mặt tại nhà hàng từ mấy tiếng đồng hồ trước. khi thấy 2 chiếc xe lao nhanh tới và đột ngột dừng trước mặt mình, các tay thợ chụp hình lập tức giơ ống kính lên. nhìu người đến dự và những người xung quanh cũng hồi hộp. ko khí náo loạn bỗng nhiên im bặt
nó và nhỏ cùng mở cửa xe bước ra, tháo chiếc kính to bảng trên mặt xuống.
ngay lập tức, bầu ko khí như vỡ òa. tiếng la hét xuýt xoa. tiếng vỗ tay. tiếng tách tách và ánh đèn chớp nhóa của các máy ảnh bao vây tụi nó từ mọi phía.
ai ai cũng khâm phục 2 cô gái vừa trẻ vừa đẹp lại vừa tài giỏi
Mon nở nụ cười thật tươi
nó thì chỉ bình thường. ko 1 cái cười nhẹ
nhưng như vậy vẫn tốt hơn là nó lạnh lùng đáng sợ với ánh mắt băng giá. thà là vô cảm vẫn hơn
ngay lúc tụi nó vừa bước đến bàn ăn và ngồi xuống thì ngoài cổng...
" KÍT!!!!!!!!!" thêm 1 chiếc xe B M W mui trần thắng gấp trước cổng
và từ trong xe, bước ra......
( ai bước ra mấy bạn đoán thử đi ; )
đón đọc chap típ nhá! thanks nhìu lém! ^0^ )
tại nhà nó. con thú cưn chạy ra mừng.
- có cần ăn tối ko mày - Mon hỏi
- ko. sau buổi họp mặt sẽ có bữa cơm tối. mày khỏi lo cho cái bụng heo của mày. đi thay đồ ik - ở nhà nó nói nhìu hơn hẳn
phút sau
nó mặc bộ vest công sở hàn quốc màu trắng và đen
tóc búi phồng cũng là kiểu hàn quốc, đơn giản gọn gàng
mặc dù đi gặp đối tác làm ăn nhưng nó vẫn ko sao cách ly với chiếc găng tay và bộ bài ám khí của nó được. thế là mang theo bên mình
còn Mon thì vận chiếc đầm công sở màu trắng xám
mái tóc hơi uốn ở phần đuôi của nhỏ được cột cao.
nhìn tụi nó bây giờ, thật đẹp, sang trọng và quyến rũ
tụi nó bước vào khởi động con toyota của mình rồi phóng đi
lần này nó chạy như tên lửa bắn khiến Mon cũng phải liều mạng bám theo.
tay giữ thật chắc tay lái. phải thật tập trung. nó chạy rất nhanh nhưng cũng chưa từng đễ xảy ra tai nạn thương tích gì nhờ sự gan dạ của mình. đầu óc phải luôn tỉnh táo và đủ bình tĩnh để giải quyết mọi tình huống. tay lái phải vững. nếu có việc gì cũng ko được hốt hoảng buông tay lái sẽ càng dễ gây tai nạn. phải nắm chặt tay lái và tập trung, ko được có cảm giác lo sợ thì mới xử trí nhanh nhẹn được.
nó là thế. im lặng chạy xe và ánh mắt sắc lạnh nhìn đăm đăm về phía trước
trái ngược hoàn toàn với nhỏ. mỗi lần nó chạy nhanh là nhỏ cũng phải cố sức bám theo. nhìu khi còn nhắm tịt mắt còn miệng thì há thật to để... la
- haizzz..... nó đến chán với cái tiếng hét có sức công phá lớn của con bạn
nhưng nếu cho nhỏ ngồi chung xe với nó thì cái tiếng hét đó càng khủng hơn
cho nên. dù thế nào thì vẫn tốt hơn là bị cái tiếng hét đó kề sát vào lỗ tai
....................................................
buổi họp mặt này diển ra ở nhà hàng Royal . các nhà báo phóng viên đã có mặt tại nhà hàng từ mấy tiếng đồng hồ trước. khi thấy chiếc xe lao nhanh tới và đột ngột dừng trước mặt mình, các tay thợ chụp hình lập tức giơ ống kính lên. nhìu người đến dự và những người xung quanh cũng hồi hộp. ko khí náo loạn bỗng nhiên im bặt
nó và nhỏ cùng mở cửa xe bước ra, tháo chiếc kính to bảng trên mặt xuống.
ngay lập tức, bầu ko khí như vỡ òa. tiếng la hét xuýt xoa. tiếng vỗ tay. tiếng tách tách và ánh đèn chớp nhóa của các máy ảnh bao vây tụi nó từ mọi phía.
ai ai cũng khâm phục cô gái vừa trẻ vừa đẹp lại vừa tài giỏi
Mon nở nụ cười thật tươi
nó thì chỉ bình thường. ko cái cười nhẹ
nhưng như vậy vẫn tốt hơn là nó lạnh lùng đáng sợ với ánh mắt băng giá. thà là vô cảm vẫn hơn
ngay lúc tụi nó vừa bước đến bàn ăn và ngồi xuống thì ngoài cổng...
" KÍT!!!!!!!!!" thêm chiếc xe B M W mui trần thắng gấp trước cổng
và từ trong xe, bước ra......
( ai bước ra mấy bạn đoán thử đi ; )
đón đọc chap típ nhá! thanks nhìu lém! ^^ )