SÁNG..Nó không muốn dậy chút nào, khắp mình mỏi mệt, nhưng thà dậy trước còn hơn phải nghe mẹ nó réo... Hôm nay nó mang một chiếc kính cận, tóc bới cao, chẳng hiểu nó thích mang kính, giống như nó muốn che đậy đôi mắt trong veo đó, nhưng nhìn nó trong cặp kính mắt mèo đó cũng rất dễ thương. Vác chiếc balo hình gấu trúc, nhìn nó chẳng ai nghĩ nó là con người lạnh lùng cả.
ĐẾN TRƯỜNG..
- Đông nhỉ?_ Nó thốt lên, nhưng nó đang bận chăm chú vào cuốn tiểu thuyết nên cũng không quan tâm lắm. Vì đi mà chỉ nhìn vào sách...Bịch
- Ui da,_ Nó đụng trúng ai đó.- Ơ, cho mình xin lỗi._ Nói rồi nó ngước lên, không phải chứ??????
- Ừm không sao đâu, chị có vẻ thích đọc sách nhỉ?_ Hoàng đáp.
- Ơ ờ vậy thôi tôi đi trước ha._ Lần đầu tiên nó chạm mặt Hoàng, sau vu tán tỉnh mà cuối năm ngoái nhỏ Quỳnh bày ra. Nó hơi bối rối. " Mà thôi kệ đi"- rồi lại chăm chăm vào cuốn sách rồi... lại đụng trúng người ta,"sao vậy nè"- nhưng mà khoan, hình như người này cố tình đụng nóđúng hơn..lại ngẩng mặt lên, Diễm My????? Nó chưa kịp nói gì.
- Bộ bị mù à?_ Giọng nói chua ngoa cất lên.
- Ừm, có lẽ._ Nó trả lời.- Tôi mù đã đành, bộ cô cũng vậy hả? Hay sao không né?_ Giọng điệu lạnh tanh, trên khuôn mặt nó chẳng biểu lộ cảm xúc gì.
- Chị vừa nói cái gì??_ Diễm My khuôn mặt biến sắc.
- Xem ra còn lãng tai nữa. Xin lỗi tôi không nói 2 lần. Tránh._ Diễm My chụp tay nó lại, tay vung lên tát nó.... Nó nhắm mắt xem con nhỏ này làm gì.
- Ê ê, sao đẹp mà bạo lực quá vậy??_ Tất nhiên không phải giọng của nó, mở mắt ra thấy tay của con nhỏ đó đang giữa không trung, quay qua nơi vừa phát ra câu đó..
************************************************************************************************************************************************************- Chỉ có khai giảng thôi mà lâu muốn chết_ Nhỏ Quỳnh than thở. Xong buổi lễ chúng nó lên phòng học, vừa đi nó không ngừng nghĩ về chuyện lúc nãy. Chợt nhớ thấy thiếu cái gì đó.
- Ê Ngọc đâu, sáng giờ tao không thấy nó?._ Nó quay qua Quỳnh.
- Không biết nữa, chắc lại tới muộn, lát lên lớp là thấy nó thôi.
- Ừm._ Mãi đến gần vào tiết nó mới thấy nhỏ Ngọc vào lớp, đi qua chổ Ngọc.
- Mày làm gì giờ mới tới?
- Hi, tao ngủ quên.
- Nhất mày rồi Ngọc ạ!_ Quỳnh chêm vào.
- Lạy mày, mà nãy tao vào trường có gặp...._ Nó chưa nói xong cô chủ nhiệm vào.- Thôi tao về chổ, lát tao nói. Tiết đầu tiên là môn Anh, nó chẳng ưa gì môn này cả, ngán ngẫm lôi sách vở ra.
- Các em! Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thành viên mới._ Cô nó nói. Cả lớp nhốn nháo lên
- Bạn mới hả Cô?
- Nam hay nữ vậy cô?..bla..bla.
- Không biết như thế nào ha?_ Quỳnh quay qua nó.
- Kệ đi_ Nó là thế rồi." Học sinh mới??"- nó nhún vai rồi lại chăm vào cuốn tiểu thuyết dưới ngăn bàn, không để tâm đến.
- Em vào đi._ Cô giáo vẫy tay ra cửa lớp, người học sinh đó bước vào..- Nào, em giới thiệu cho cả lớp biết đi.
- Chào mấy bạn...
SÁNG..Nó không muốn dậy chút nào, khắp mình mỏi mệt, nhưng thà dậy trước còn hơn phải nghe mẹ nó réo... Hôm nay nó mang một chiếc kính cận, tóc bới cao, chẳng hiểu nó thích mang kính, giống như nó muốn che đậy đôi mắt trong veo đó, nhưng nhìn nó trong cặp kính mắt mèo đó cũng rất dễ thương. Vác chiếc balo hình gấu trúc, nhìn nó chẳng ai nghĩ nó là con người lạnh lùng cả.
ĐẾN TRƯỜNG..
- Đông nhỉ?_ Nó thốt lên, nhưng nó đang bận chăm chú vào cuốn tiểu thuyết nên cũng không quan tâm lắm. Vì đi mà chỉ nhìn vào sách...Bịch
- Ui da,_ Nó đụng trúng ai đó.- Ơ, cho mình xin lỗi._ Nói rồi nó ngước lên, không phải chứ??????
- Ừm không sao đâu, chị có vẻ thích đọc sách nhỉ?_ Hoàng đáp.
- Ơ ờ vậy thôi tôi đi trước ha._ Lần đầu tiên nó chạm mặt Hoàng, sau vu tán tỉnh mà cuối năm ngoái nhỏ Quỳnh bày ra. Nó hơi bối rối. " Mà thôi kệ đi"- rồi lại chăm chăm vào cuốn sách rồi... lại đụng trúng người ta,"sao vậy nè"- nhưng mà khoan, hình như người này cố tình đụng nóđúng hơn..lại ngẩng mặt lên, Diễm My????? Nó chưa kịp nói gì.
- Bộ bị mù à?_ Giọng nói chua ngoa cất lên.
- Ừm, có lẽ._ Nó trả lời.- Tôi mù đã đành, bộ cô cũng vậy hả? Hay sao không né?_ Giọng điệu lạnh tanh, trên khuôn mặt nó chẳng biểu lộ cảm xúc gì.
- Chị vừa nói cái gì??_ Diễm My khuôn mặt biến sắc.
- Xem ra còn lãng tai nữa. Xin lỗi tôi không nói lần. Tránh._ Diễm My chụp tay nó lại, tay vung lên tát nó.... Nó nhắm mắt xem con nhỏ này làm gì.
- Ê ê, sao đẹp mà bạo lực quá vậy??_ Tất nhiên không phải giọng của nó, mở mắt ra thấy tay của con nhỏ đó đang giữa không trung, quay qua nơi vừa phát ra câu đó..
- Chỉ có khai giảng thôi mà lâu muốn chết_ Nhỏ Quỳnh than thở. Xong buổi lễ chúng nó lên phòng học, vừa đi nó không ngừng nghĩ về chuyện lúc nãy. Chợt nhớ thấy thiếu cái gì đó.
- Ê Ngọc đâu, sáng giờ tao không thấy nó?._ Nó quay qua Quỳnh.
- Không biết nữa, chắc lại tới muộn, lát lên lớp là thấy nó thôi.
- Ừm._ Mãi đến gần vào tiết nó mới thấy nhỏ Ngọc vào lớp, đi qua chổ Ngọc.
- Mày làm gì giờ mới tới?
- Hi, tao ngủ quên.
- Nhất mày rồi Ngọc ạ!_ Quỳnh chêm vào.
- Lạy mày, mà nãy tao vào trường có gặp...._ Nó chưa nói xong cô chủ nhiệm vào.- Thôi tao về chổ, lát tao nói. Tiết đầu tiên là môn Anh, nó chẳng ưa gì môn này cả, ngán ngẫm lôi sách vở ra.
- Các em! Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thành viên mới._ Cô nó nói. Cả lớp nhốn nháo lên
- Bạn mới hả Cô?
- Nam hay nữ vậy cô?..bla..bla.
- Không biết như thế nào ha?_ Quỳnh quay qua nó.
- Kệ đi_ Nó là thế rồi." Học sinh mới??"- nó nhún vai rồi lại chăm vào cuốn tiểu thuyết dưới ngăn bàn, không để tâm đến.
- Em vào đi._ Cô giáo vẫy tay ra cửa lớp, người học sinh đó bước vào..- Nào, em giới thiệu cho cả lớp biết đi.
- Chào mấy bạn...