Nó thức dậy với khắp người ê ẩm vì vết thương cộng thêm là một pho tượng đang đè lên mình, hắn ôm nó thật chặt, nó chau mài lất nhẹ người cho hắn tỉnh lại, tuy có chút tội cho hắn vì ít khi thấy hắn ngủ ngon nhưng:
- vợ yêu của anh thức rồi à? " hắn hôn lên trán nó
- uhm, anh đè em đau quá, em thức để đi học " nó nói
- nhưng như thế này làm sao thay đồ được? " hắn hỏi một sự ngây thơ, nhưng đúng thật, tay nó băng bó đầy sao thay được
- vậy...vậy anh thay giúp em được không? " nó ngượng chín mặt
- được chứ " hắn cười tà
- cấm đụng chạm, ok " nó nói
- anh hứa rồi là sẽ giữ lời, đừng lo
- uhm
Hắn giúp nó thay đồ ra, nó thấy một sự ấm áp từ bàn tay to thô kia chạm vào người mình, hắn tuy là con trai nhưng khi thay đồ cho nó hắn rất dịu dàng, nhẹ nhàng như sợ nó đau, thay xong hắn còn giúp nó băng bó lại, khi tháo băng giấy ra, hắn thấy tay vợ yêu mình bị trầy trụa mà thấy khó chịu trong lòng khôn xiết, hắn đưa nó đến trường với sự ganh tị của bọn con gái, lên đến lớp, Tú Vân liền chăm chọc:
- hazzi, không biết ai bảo không cho anh ấy biết nữa cà " nhỏ ngồi nói thầm một mình
- thôi cô hai, tại...tại lỡ biết rồi nên cho biết luôn chớ sao? " nó hơi ngại
- thôi thôi, không chọc mày nữa, mà chồng mày yêu mày ghê thế cơ? Ngưỡng mộ thật
- hihi, mà anh Vũ cũng thương mày lắm mà, chăm lo từng chút mà làm tao nhém sâu răng
- tại sao?
- vì ăn kẹo quá đấy
- kẹo đâu?
- mày ngốc thế? Ý tao là mày với anh Vũ ngọt ngào quá đấy, giống ngày hôm qua ấy, tao là người bị đụng xe, mà anh Vũ lo cho mày còn ghê hơn nạn nhân nữa " nó nói
- ờ tại vì tao là bạn gái anh ấy, giống như mày cũng được ông chồng vừa đẹp trai, vừa giàu có tài giỏi lại yêu thương vợ nữa, đúng là có phúc thật
- hihi, mày nói quá
- mà nói cái này này, không phải tao muốn vợ chồng mày xung đột nha
- uhm, sao?
- nè nhìn đi, tao thấy chồng mày chụp hình với cô gái này, cô gái này còn ôm eo chồng mày nữa này " nhỏ đưa điện thoại cho nó xem
- tao biết rồi, nghe nói đây là chị Lâm Họa Kì hay gì đó, chị ấy là người yêu cũ của chồng tao, lúc đó tao nhém đòi li dị rồi bỏ về nhà bố mẹ, sao mới biết ( nhém gì nữa chị, chị đưa cho người ta rồi)
- ghê thế à? Mà tao nghe nói chị ta hiện giờ là một giang hồ khét tiếng đấy
- có sao đâu, liên quan tao đâu
- Tiểu Họa Nhi ( Lâm Họa Nhi) em gái của chị ta bảo, chị ta sẽ giành lại anh Huy bằng mọi giá, ngay cả thủ tiêu mày, tao lo cho mày lắm
- không sao đâu,tao sẽ nhìn ngó trước sau được chưa?
- uhm,nhớ đó
- dạ
Giờ ra về, điều muốn hay không muốn cũng đến, nó bị Họa Kì bắt cóc, nó được đưa đến một ngôi nhà hoang không rõ nơi nào, nó thức dậy với khắp người tê liệt, tay chân nó bị trói chặt, nó bị treo lủng lẳng trên không, phía dưới là cái hố cọc nhọn, chỉ cần rơi xuống thì nó sẽ tèo ngay, rồi nó được đưa xuống ngồi trên ghế đàng hoàng, trước mặt nó bây giờ là rất nhiều người xâm chỗ, gương mặt ai cũng đáng sợ, trên tay cầm gậy to, trong số đó có một cô gái khá xinh không phấn chỉ có lớp son dày thôi, trên tay cấm roi dây to, đi lại chỗ nó, nâng cầm nó lên nói:
- em gái đây là vợ của Hoàng Gia Huy sao? " đúng đó là Họa Kì
- đúng, chị đây chắc là Họa Kì nhỉ? " nó cũng mạnh miệng dù rất sợ hỏi
- đúng, sao mày biết?
- tôi nghe Gia Huy nói vậy
- vậy sao mày còn chen ngang nữa hử? Mày biết ảnh có nhắc đến tao tức là anh ấy còn yêu tao, sao làm tiểu tam làm gì? " Họa Kì quắc roi thật mạnh vào người nó
- tôi...tôi không phải tiểu tam, anh ấy và chị đã chia tay, tôi không chen ngang, anh ấy không còn yêu chị " nó nói trong một roi quắc thẳng vào mình
- mày còn mạnh miệng " quắc " cho mày thấy " quắc " cho mày thấy " quắc
- tôi...tôi..tôi sẽ không vì thế mà...mà bỏ cuộc đâu " nó vẫn nói khi những lần đỏ trên người hiện lên
- con nhỏ cứng đầu, treo nó lên, không cho nó ăn " Họa Kì quay đi
Nó lại bị treo lên trên hố cọc đó, nó sợ lắm, nó bậm lấy môi để giữ bình tỉnh, nó đang thầm gọi tên hắn, gọi mãi, nó từ từ ngất đi trong sự đau đớn
- vợ yêu của anh thức rồi à? " hắn hôn lên trán nó
- uhm, anh đè em đau quá, em thức để đi học " nó nói
- nhưng như thế này làm sao thay đồ được? " hắn hỏi một sự ngây thơ, nhưng đúng thật, tay nó băng bó đầy sao thay được
- vậy...vậy anh thay giúp em được không? " nó ngượng chín mặt
- được chứ " hắn cười tà
- cấm đụng chạm, ok " nó nói
- anh hứa rồi là sẽ giữ lời, đừng lo
- uhm
Hắn giúp nó thay đồ ra, nó thấy một sự ấm áp từ bàn tay to thô kia chạm vào người mình, hắn tuy là con trai nhưng khi thay đồ cho nó hắn rất dịu dàng, nhẹ nhàng như sợ nó đau, thay xong hắn còn giúp nó băng bó lại, khi tháo băng giấy ra, hắn thấy tay vợ yêu mình bị trầy trụa mà thấy khó chịu trong lòng khôn xiết, hắn đưa nó đến trường với sự ganh tị của bọn con gái, lên đến lớp, Tú Vân liền chăm chọc:
- hazzi, không biết ai bảo không cho anh ấy biết nữa cà " nhỏ ngồi nói thầm một mình
- thôi cô hai, tại...tại lỡ biết rồi nên cho biết luôn chớ sao? " nó hơi ngại
- thôi thôi, không chọc mày nữa, mà chồng mày yêu mày ghê thế cơ? Ngưỡng mộ thật
- hihi, mà anh Vũ cũng thương mày lắm mà, chăm lo từng chút mà làm tao nhém sâu răng
- tại sao?
- vì ăn kẹo quá đấy
- kẹo đâu?
- mày ngốc thế? Ý tao là mày với anh Vũ ngọt ngào quá đấy, giống ngày hôm qua ấy, tao là người bị đụng xe, mà anh Vũ lo cho mày còn ghê hơn nạn nhân nữa " nó nói
- ờ tại vì tao là bạn gái anh ấy, giống như mày cũng được ông chồng vừa đẹp trai, vừa giàu có tài giỏi lại yêu thương vợ nữa, đúng là có phúc thật
- hihi, mày nói quá
- mà nói cái này này, không phải tao muốn vợ chồng mày xung đột nha
- uhm, sao?
- nè nhìn đi, tao thấy chồng mày chụp hình với cô gái này, cô gái này còn ôm eo chồng mày nữa này " nhỏ đưa điện thoại cho nó xem
- tao biết rồi, nghe nói đây là chị Lâm Họa Kì hay gì đó, chị ấy là người yêu cũ của chồng tao, lúc đó tao nhém đòi li dị rồi bỏ về nhà bố mẹ, sao mới biết ( nhém gì nữa chị, chị đưa cho người ta rồi)
- ghê thế à? Mà tao nghe nói chị ta hiện giờ là một giang hồ khét tiếng đấy
- có sao đâu, liên quan tao đâu
- Tiểu Họa Nhi ( Lâm Họa Nhi) em gái của chị ta bảo, chị ta sẽ giành lại anh Huy bằng mọi giá, ngay cả thủ tiêu mày, tao lo cho mày lắm
- không sao đâu,tao sẽ nhìn ngó trước sau được chưa?
- uhm,nhớ đó
- dạ
Giờ ra về, điều muốn hay không muốn cũng đến, nó bị Họa Kì bắt cóc, nó được đưa đến một ngôi nhà hoang không rõ nơi nào, nó thức dậy với khắp người tê liệt, tay chân nó bị trói chặt, nó bị treo lủng lẳng trên không, phía dưới là cái hố cọc nhọn, chỉ cần rơi xuống thì nó sẽ tèo ngay, rồi nó được đưa xuống ngồi trên ghế đàng hoàng, trước mặt nó bây giờ là rất nhiều người xâm chỗ, gương mặt ai cũng đáng sợ, trên tay cầm gậy to, trong số đó có một cô gái khá xinh không phấn chỉ có lớp son dày thôi, trên tay cấm roi dây to, đi lại chỗ nó, nâng cầm nó lên nói:
- em gái đây là vợ của Hoàng Gia Huy sao? " đúng đó là Họa Kì
- đúng, chị đây chắc là Họa Kì nhỉ? " nó cũng mạnh miệng dù rất sợ hỏi
- đúng, sao mày biết?
- tôi nghe Gia Huy nói vậy
- vậy sao mày còn chen ngang nữa hử? Mày biết ảnh có nhắc đến tao tức là anh ấy còn yêu tao, sao làm tiểu tam làm gì? " Họa Kì quắc roi thật mạnh vào người nó
- tôi...tôi không phải tiểu tam, anh ấy và chị đã chia tay, tôi không chen ngang, anh ấy không còn yêu chị " nó nói trong một roi quắc thẳng vào mình
- mày còn mạnh miệng " quắc " cho mày thấy " quắc " cho mày thấy " quắc
- tôi...tôi..tôi sẽ không vì thế mà...mà bỏ cuộc đâu " nó vẫn nói khi những lần đỏ trên người hiện lên
- con nhỏ cứng đầu, treo nó lên, không cho nó ăn " Họa Kì quay đi
Nó lại bị treo lên trên hố cọc đó, nó sợ lắm, nó bậm lấy môi để giữ bình tỉnh, nó đang thầm gọi tên hắn, gọi mãi, nó từ từ ngất đi trong sự đau đớn