12 năm trướcTrên cánh đồng hoa thạch thảo có 2 đứa trẻ đang nô đùa với nhau.
- Đố anh bắt được em đấy - giọng nói ngây thơ không kém phần tinh nghịch của 1 cô bé vang lên
- Anh sẽ bắt được em ngay thôi - giọng nói dịu dàng cưng chiều của 1 cậu bé vang lên
2 con người đó không ai khác chính là nó và hắn. Một lúc sau
- Anh bắt được em rồi nhé - giọng nói vui sướng của hắn vang lên
- Không tính, anh Dark chơi ăn gian - Cô bé xụ mặt xuống tỏ vẻ giận dỗi càng làm cô trở nên dễ thương hơn
- Thôi anh mệt rồi, chúng ta ngồi xuống nghỉ đi - Hắn đánh trống lảng sang chuyện khác. Hắn tuyệt đối không bao giờ để nó buồn a~ ( tg: sau này thì có đây * cười gian *)
- Em có thể hỏi anh 1 câu được không anh Dark - Nó
- Được thôi, không chỉ 1 câu mà bao nhiêu câu anh cũng sẽ trả lời em ( ối giời ơi anh Dark sến quá ^ Dark: * mặt đằng đằng sát khí * bé tg đáng yêu chê mình sống lâu quá đúng không? ^ tg: kinh khủng quá đi mất ` chuồn lẹ)
- Nếu sau này em biến mất anh có đi tìm em không - Nó ngây thơ hỏi
- Dù có phải lật tung cả thế giới này lên anh cũng sẽ đi tìm em - Hắn
tg: Bà con làng nước ơi sến quá đi mất thôi, có gì đó sai sai ở đây á
Dark: phi giày trúng lưng con tg lun
Tg: Ôi chội ơi anh Dark dã man tàn bạo vô nhân đạo quá đi mất thôi, thương thay cho cái thân già của tui, làm sao viết truyện nữa đây ^ rất chi là liên quan đến nhau ^
Dark: * Lườm tg cháy mặt lun * Cưng đang nói gì thế hả??
Tg: -_- Thay đổi 180 độ -_- Dạ em nói là anh Dark đẹp trai lai chó ý lộn đẹp trai mắt nai, ga lăng với chị Ryn với lại tốt bụng quá ý mà.
Dark: Sao cưng cứ phải nói cái điều hiển nhiên, đương nhiên, tất nhiên và dĩ nhiên thế nhở.
Tg: Ảo tưởng thế nhờ.
Dark: * nhìn tg bằng ánh mắt rất là thân mến, thân thương và thân ái * Nói cái gì cưng???
Tg: Dạ em có nói gì đâu
Vô truyện nào mọi người tg lạc đề mất rồi.
----
Cùng lúc đó tại nhà
- Pama cho con ra chỗ em với Dark nha - Anh trai nó nũng nịu
- Được rồi - mẹ nó dịu dàng
- Nhớ đi cẩn thận con nhé - ma nó
- Dạ vâng, con cảm ơn ma, con chào pama
............................
Cậu đang đi thì bị 1 gậy đánh ngay vào đầu Mặc dù được pama cho học võ nhưng bị đánh bất ngờ hơn nữa cậu mới chỉ 6 tuổi sao có thể chống cự đây
Tên bắt cóc nhanh chóng đưa cậu bé lên xe rồi phóng đi mất, để lại 1 làn khói bụi mờ ảo.
_____________________________________________________________________
Dạ thưa ông tôi đã bắt được nó - giọng nói cung kính của 1 người vang lên
-Tốt, đưa nó đến chỗ ta - Giọng nói băng lãnh của 1 người đàn ông vang lên, tên bắt cóc ở đầu dây bên kia cũng có thể cảm nhận được khí lạnh của ông ta
- Dạ
--------------------------
Lúc này nó và hắn đã về đến nhà
- Con chào pama - nó và hắn đồng thanh ( gia đình nó và hắn rất thân với nhau, hắn là con nuôi của pama nó và nó cũng vậy)
- Ừ - ma nó dịu dàng
- Ủa Kiệt đâu con - Ma nó
- Sao ma lại hỏi con ạ - nó
- Không phải nó đi đón 2 đứa sao - ma nó
- Anh ấy đâu có đến chỗ bọn con đâu ma - Nó
- Không biết nó đã đi đâu rồi - Ma nó hoảng sợ
- Em yên tâm đi, chúng ta thử chờ thêm 1 lát nữa xem sao - Pa nó an ủi ma nó, xem ra ông là người bình tĩnh nhất lúc này nhưng đâu ai biết ông cũng đang rất lo lắng
Liệu anh nó có an toàn trở về không hay nó sắp phải mất đi 1 người anh đây? Hãy đón đọc chương tiếp theo nhé
To be continued
Cảm ơn mọi người rất rất nhiều vì đã ủng hộ mình. Mình biết truyện của mình không bằng ai. Viết thì nhàm chán, toàn lạc đề. Vậy mà các bạn vẫn ủng hộ. Mình xin chân thành cảm ơn ^^
Cúi đầu 90 độ
- Đố anh bắt được em đấy - giọng nói ngây thơ không kém phần tinh nghịch của 1 cô bé vang lên
- Anh sẽ bắt được em ngay thôi - giọng nói dịu dàng cưng chiều của 1 cậu bé vang lên
2 con người đó không ai khác chính là nó và hắn. Một lúc sau
- Anh bắt được em rồi nhé - giọng nói vui sướng của hắn vang lên
- Không tính, anh Dark chơi ăn gian - Cô bé xụ mặt xuống tỏ vẻ giận dỗi càng làm cô trở nên dễ thương hơn
- Thôi anh mệt rồi, chúng ta ngồi xuống nghỉ đi - Hắn đánh trống lảng sang chuyện khác. Hắn tuyệt đối không bao giờ để nó buồn a~ ( tg: sau này thì có đây * cười gian *)
- Em có thể hỏi anh 1 câu được không anh Dark - Nó
- Được thôi, không chỉ 1 câu mà bao nhiêu câu anh cũng sẽ trả lời em ( ối giời ơi anh Dark sến quá ^ Dark: * mặt đằng đằng sát khí * bé tg đáng yêu chê mình sống lâu quá đúng không? ^ tg: kinh khủng quá đi mất ` chuồn lẹ)
- Nếu sau này em biến mất anh có đi tìm em không - Nó ngây thơ hỏi
- Dù có phải lật tung cả thế giới này lên anh cũng sẽ đi tìm em - Hắn
tg: Bà con làng nước ơi sến quá đi mất thôi, có gì đó sai sai ở đây á
Dark: phi giày trúng lưng con tg lun
Tg: Ôi chội ơi anh Dark dã man tàn bạo vô nhân đạo quá đi mất thôi, thương thay cho cái thân già của tui, làm sao viết truyện nữa đây ^ rất chi là liên quan đến nhau ^
Dark: * Lườm tg cháy mặt lun * Cưng đang nói gì thế hả??
Tg: -_- Thay đổi 180 độ -_- Dạ em nói là anh Dark đẹp trai lai chó ý lộn đẹp trai mắt nai, ga lăng với chị Ryn với lại tốt bụng quá ý mà.
Dark: Sao cưng cứ phải nói cái điều hiển nhiên, đương nhiên, tất nhiên và dĩ nhiên thế nhở.
Tg: Ảo tưởng thế nhờ.
Dark: * nhìn tg bằng ánh mắt rất là thân mến, thân thương và thân ái * Nói cái gì cưng???
Tg: Dạ em có nói gì đâu
Vô truyện nào mọi người tg lạc đề mất rồi.
----
Cùng lúc đó tại nhà
- Pama cho con ra chỗ em với Dark nha - Anh trai nó nũng nịu
- Được rồi - mẹ nó dịu dàng
- Nhớ đi cẩn thận con nhé - ma nó
- Dạ vâng, con cảm ơn ma, con chào pama
............................
Cậu đang đi thì bị 1 gậy đánh ngay vào đầu Mặc dù được pama cho học võ nhưng bị đánh bất ngờ hơn nữa cậu mới chỉ 6 tuổi sao có thể chống cự đây
Tên bắt cóc nhanh chóng đưa cậu bé lên xe rồi phóng đi mất, để lại 1 làn khói bụi mờ ảo.
_____________________________________________________________________
Dạ thưa ông tôi đã bắt được nó - giọng nói cung kính của 1 người vang lên
-Tốt, đưa nó đến chỗ ta - Giọng nói băng lãnh của 1 người đàn ông vang lên, tên bắt cóc ở đầu dây bên kia cũng có thể cảm nhận được khí lạnh của ông ta
- Dạ
--------------------------
Lúc này nó và hắn đã về đến nhà
- Con chào pama - nó và hắn đồng thanh ( gia đình nó và hắn rất thân với nhau, hắn là con nuôi của pama nó và nó cũng vậy)
- Ừ - ma nó dịu dàng
- Ủa Kiệt đâu con - Ma nó
- Sao ma lại hỏi con ạ - nó
- Không phải nó đi đón 2 đứa sao - ma nó
- Anh ấy đâu có đến chỗ bọn con đâu ma - Nó
- Không biết nó đã đi đâu rồi - Ma nó hoảng sợ
- Em yên tâm đi, chúng ta thử chờ thêm 1 lát nữa xem sao - Pa nó an ủi ma nó, xem ra ông là người bình tĩnh nhất lúc này nhưng đâu ai biết ông cũng đang rất lo lắng
Liệu anh nó có an toàn trở về không hay nó sắp phải mất đi 1 người anh đây? Hãy đón đọc chương tiếp theo nhé
To be continued
Cảm ơn mọi người rất rất nhiều vì đã ủng hộ mình. Mình biết truyện của mình không bằng ai. Viết thì nhàm chán, toàn lạc đề. Vậy mà các bạn vẫn ủng hộ. Mình xin chân thành cảm ơn ^^
Cúi đầu 90 độ