Theo độ gió bão của truyền thông, tình hình trở nên rất gay go, hơn nữa còn có chiều hướng không thể kiểm soát nổi. Dường như sau một đêm, toàn bộ Liên Bang đã quay ra phản đối vương tử phi mà vương tử điện hạ của bọn họ đã lựa chọn. Tệ hơn nữa là, vì mấy ngày nay bận bịu kinh khủng, cộng thêm bị một số người giấu diếm, hai đương sự hoàn toàn không biết gì.
Sáng sớm cùng ngày, La Tiểu Lâu với hai con mắt gấu trúc ngồi bên bàn ăn, trước mặt cậu là trứng chiên vàng óng, bên cạnh là cốc sữa. Tuy mệt rã cả rời, tinh thần La Tiểu Lâu vẫn rất phấn khởi. Cậu liếc trộm khuôn mặt không được đập chai nguyên lọ như thường ngày của Nguyên Tích, cẩn thận tìm một chủ đề an toàn, mở miệng: “Thời tiết hôm nay đẹp nhỉ.”
Nguyên Tích đếch thèm để ý đến La Tiểu Lâu, hắn nghĩ cậu đang khiêu chiến giới hạn của hắn. Lúc tắm không được kỳ lưng, trước khi ngủ không được mát-xa, La Tiểu Lâu thậm chí còn dám nguyên một đêm không về giường ngủ! Tên này quả thực, quả thực là — Nguyên Tích lắc lắc đầu, vứt mấy cái suy nghĩ bất thủ phụ đạo ra khỏi đầu, sau đó tiếp tục mặt nặng mày nhẹ dùng bữa sáng.
Thấy Nguyên Tích không đếm xỉa đến mình, La Tiểu Lâu xấu hổ cúi đầu uống sữa, dạ dày cậu đang sục sạo, có lẽ vì đã làm việc quá lâu nên đòi bổ sung dinh dưỡng cấp bách. Cơ mà cậu ăn không vào, cậu đang rất kích động. La Tiểu Lâu thực sự không nhịn được, ngẩng đầu lên, cố gắng kiềm chế cơn hưng phấn trong giọng nói của mình, “Em có thể thương lượng một việc được không?”
Nguyên Tích không nói gì, nhưng La Tiểu Lâu biết hắn đang lắng nghe. Vì vậy cậu mặt mày rạng rỡ nói tiếp: “Em, ừm, tối hôm qua em có chế tạo một động cơ, em muốn nhờ anh xem thử giúp em. Không phải trao đổi Vân Tiêu đâu, đại khái cấp bậc của Vân Tiêu rất cao rồi, cũng khó sử dụng lắm, anh chỉ cần đổi cho em chiếc cơ giáp cấp bốn em tặng anh thôi.”
Nói xong, La Tiểu Lâu đứng thẳng dậy, bê một cái hộp không nhỏ dưới mặt đất lên, tìm một chỗ ngon lành nào đó để đặt xuống.
Nguyên Tích lạnh mặt đi tới, một tay nhấc cái hộp ném lên bàn trà.
Sau đó châm chọc: “Giờ đang là giờ ăn, dù anh chẳng trông cậy gì vào lễ nghi bàn ăn của em, nhưng trước hết phải ăn sáng xong đã.”
Rốt cục cơn hưng phấn của La Tiểu Lâu cũng bay đi, hơn nữa, quả thực cậu cũng cảm thấy rất đói bụng, đành ảo não ngồi lại xuống ghế. Cho đến lúc ăn xong, hai người cũng không nói câu nào nữa.
La Tiểu Lâu ra khỏi phòng bếp, đang suy nghĩ xem nên thuyết phục Nguyên Tích thử nghiệm giúp cậu thế nào thì phát hiện, cái hộp trên bàn trà đã không cánh mà bay. La Tiểu Lâu không nhịn được mà cười rộ lên. Tuy tính tình bất hảo, nhưng Nguyên Tích thực ra lại rất biết suy nghĩ cho người khác.
125 nhìn cơn xúc động dâng trào trong mắt La Tiểu Lâu, khinh thường trợn mắt một cái. Nó dám cá, chỉ có mình người nhận nuôi của nó là nghĩ như thế thôi chứ chẳng có ma nào thấy thế.
Trước khi ra ngoài, Nguyên Tích nhìn La Tiểu Lâu từ trên xuống dưới một lượt: “Anh hy vọng chiều nay khi mình trở về, em sẽ ngoan ngoãn ở nhà, không gây ra bất cứ chuyện gì.”
“Em đảm bảo mà, anh cũng phải chú ý chăm sóc mình đấy.” La Tiểu Lâu lập tức đáp lại. Bắt đầu từ hôm nay trở đi, Nguyên Tích sẽ phải tham dự Hội giao lưu sinh viên với trường khác, đây là việc được sắp xếp bởi học viện.
Mà chứng nhận cấp bậc của tinh cầu La Bộ Tạp cũng là ngày hôm nay. Hôm nay bọn họ sẽ tới La Bộ Tạp, kết thúc cuộc thi chính thức còn phải ở lại một ngày, đại sư ngày mai diễn thuyết, hai ngày này bọn họ sẽ bận đến nỗi không thể gặp nhau.
Nghĩ đến việc Nguyên Tích ở ngoài một mình cả đêm, La Tiểu Lâu nhất thời cảm thấy lo lắng rất nhiều, cậu luôn nghĩ sinh hoạt thường thức của Nguyên Tích bằng mo.
Nguyên Tích trợn mắt nhìn La Tiểu Lâu lải nhải căn dặn mình, kéo lại gần chặn miệng cậu lại, “… Nói nhiều!”
Khi La Tiểu Lâu vội vã chạy đến trường, cậu phát hiện ánh nhìn của mọi người xung quanh đều có vẻ quái dị.
Nhưng cậu cũng chẳng suy nghĩ nhiều, chạy tới địa điểm tập hợp của khoa chế tạo cơ giáp.
Trợ lý giáo sư hướng dẫn đang nôn nóng chờ đợi ở phía sau, thấy La Tiểu Lâu tới thì thở phào nhẹ nhõm một cái. Tin tức bên ngoài đã ùn ùn kéo đến, nhưng vương tử điện hạ và hoàng gia vẫn chưa có phản ứng nào, điều này chứng tỏ vương tử phi tương lai không được hoan nghênh?
Trợ lý giáo sư hướng dẫn cảm thông đưa mắt nhìn La Tiểu Lâu, ông ta biết một chút nội tình. La Tiểu Lâu đương nhiên không phải dựa vào quy tắc ngầm, vì hễ ai là giáo sư của khoa cơ giáp cũng hẳn đều phải biết, thành tích chuyên ngành của La Tiểu Lâu xuất sắc cỡ nào, điều đó đủ để nói lên tất cả.
Nhưng xì-căng-đan vẫn không thể tránh khỏi mà xuất hiện, người càng nổi tiếng thì càng chịu nhiều sự chú ý của truyền thông, bất kể là hảo ý hay ác ý, truyền thông luôn muốn tìm mọi cách để moi móc được tư liệu sống.
Giáo sư phụ trách hướng dẫn là chủ nhiệm lớp một, với cậu sinh viên tên La Tiểu Lâu, người thuộc lớp 10 ban dưới, có thể một mình đánh bay đám sinh viên lớp ông mà nói, ông chỉ hờ hững nhìn thoáng qua, không để ý thêm nữa.
Điều này khiến cho áp lực của trợ lý giáo sư lớn hơn nữa, ông phải sắp xếp cho La Tiểu Lâu ngồi bên cạnh mình, thế mới tiện chiếu cố được. Dù không được hoàng gia hoan nghênh, nhưng cậu ta vẫn là vương tử phi tương lai, sự an toàn của cậu ta là trên hết. Huống chi, ngoại trừ thông cảm, trợ lý giáo sư còn cảm thấy tán thưởng hơn nhiều. Ông đã xem qua tác phẩm thực nghiệm của La Tiểu Lâu, nên hiểu rõ cậu sinh viên này xuất sắc cỡ nào.
Khi máy bay chuyên dụng cất cánh, một người thở hổn hển từ phía sau chạy ào tới. Điền Lực nhìn máy bay rời đi, tức giận xổ nho một câu.
Vì cái tin nóng sốt kia, trong buồng máy bay yên tĩnh, thỉnh thoảng lại có người nhìn ngó La Tiểu Lâu.
Hạ Y ngồi nghiêm chỉnh, khoé miệng nhếch lên một điệu cười như có như không, vừa nói chuyện phiếm với Hoa Trạch bên cạnh, vừa nhìn chăm chăm vào trợ lý giáo sư bên kia.
Còn Dương Kha đang tựa bên cửa sổ, sau khi nhìn La Tiểu Lâu một hai giây liền cúi đầu xuống, đọc tư liệu trong tay.
Trợ lý giáo sư bị vạ lây đều cảm nhận được hết những đường nhìn thất lễ đang bay đến tới tấp, La Tiểu Lâu được mọi người cực kỳ quan tâm đến vậy sao? Trợ lý giáo sư cười khổ một cái, La Tiểu Lâu đang say ngủ bên cạnh, ông bắt đầu thấy bội phục tính thiện lương của vương tử phi tương lai này rồi đó.
Kỳ thực, chuyện này không thể trách La Tiểu Lâu được, tối hôm qua bỗng nhiên cậu cảm thấy mình có thể lý giải ra cách chế tạo cơ giáp sinh vật, nên lập tức phi lên phòng thí nghiệm, suốt đêm vội vàng chế tạo ra một bộ động cơ. Đến khi thấy trời sáng dần, cậu mới ớ ra hôm nay là ngày kiểm tra chứng nhận cấp bậc thì đã không kịp để hối hận nữa rồi. Mà thực chất cậu cũng chẳng thấy hối hận tí nào, khi cảm giác tới, nếu không nắm bắt kịp thời thì có lẽ sẽ chẳng dễ dàng tìm lại được cái cảm giác đó nữa.
Bởi vậy khi vừa lên máy bay, La Tiểu Lâu bèn ngủ thẳng cánh cò bay tới tinh cầu La Bộ Tạp.
Sau khi được trợ lý giáo sư bên cạnh đánh thức, La Tiểu Lâu bèn theo ông ta xuống dưới, hiện tại tinh thần của cậu đã khá lên không ít, chỉ hy vọng đến lúc thi thì ngàn vạn lần đừng ngủ gục.
Cơ mà, vừa mới ra khỏi cửa máy bay, một loạt ánh chớp nhá lên, bọn họ lập tức bị bu quanh bởi một đám phóng viên.
Trong đó, một tay hướng về phía La Tiểu Lâu đang đứng sau trợ lý giáo sư hỏi: “Xin chào, xin hỏi ngài cảm thấy thế nào về vấn đề quy tắc ngầm?”
Một tay khác thẳng thừng hơn: “Nghe nói Nguyên Tích thực sự cấu kết với học viện vì ngài, muốn ngài có cơ hội tham dự kỳ chứng nhận cấp bậc này, học viện chịu áp lực nên đành phải đưa ngài vào danh sách, đúng vậy không?”
Một nữ phóng viên xồng xộc về phía trước, gào lên: “Xin hỏi Nghiêm đại sư nhận ngài làm học trò cũng là vì nội tình quy tắc ngầm, vương tử điện hạ rốt cục đáp ứng đại sư cái gì?”
La Tiểu Lâu bất ngờ, trợ lý giáo sư xấu hổ, nhưng ông ta vẫn tận chức tận trách bảo vệ La Tiểu Lâu, không để cho đám phóng viên này tiếp cận cậu. Mà 20 sinh viên đằng sau, mỗi người mỗi vẻ.
Từ những câu hỏi vừa rồi, La Tiểu Lâu nhanh chóng hiểu ra tình huống. Sắc mặt cậu trầm xuống, trả lời phóng viên: “Tôi không biết vụ việc quy tắc ngầm này. Hơn nữa, tôi cũng không cho rằng mình cần Nguyên Tích sử dụng quy tắc ngầm vì tôi. Tôi cũng không nghĩ rằng niềm kiêu hãnh của sư phụ và Nguyên Tích sẽ cho phép họ làm ra chuyện này, bọn họ chẳng đáng để ra tay, câu hỏi này là một sự sỉ nhục với họ. Cuối cùng, về thắc mắc của mọi người, tôi nghĩ, hãy để cuộc thi chứng nhận cấp bậc chứng minh tất cả.”
Đúng vậy, kỳ thi chứng nhận cấp bậc, không một ai có thể gian dối.
Đám phóng viên bị câu trả lời ngang tàn và khí thế sắc bén của La Tiểu Lâu làm cho sững sỡ. Khi bọn họ chưa kịp phản ứng, trợ lý giáo sư bèn nhanh chân dẫn La Tiểu Lâu lên xe huyền phù do nhà trường phái tới. Các sinh viên khác cũng nhanh chóng lên xe, hiện tại mọi người đã nhìn La Tiểu Lâu bằng một ánh mắt kính nể khó phát hiện. Còn vài người khác thì ánh mắt phức tạp, nói nôm na là gato.
Kỳ thi chứng nhận cấp bậc được tổ chứ tại một trường đại học, người của Hiệp hội Chế tạo sư cơ giáp phụ trách giám thị và đánh giá cấp bậc.
Tới tham gia cuộc thi ngoại trừ chế tạo sư cơ giáp vượt qua vòng sơ khảo trong xã hội, còn lại là những sinh viên mũi nhọn được tuyển chọn từ các trường đại học trứ danh của mấy tinh cầu xung quanh.
Kỳ thi là chế tạo trực tiếp linh kiện cơ giáp, nguyên liệu do phía chủ sự thống nhất phân phối, sau đó một vài vị đại sư do Hiệp hội Chế tạo sư cơ giáp mời tới sẽ đánh giá cấp bậc.
Trước mắt bao người, tuyệt đối không thể gian dối bằng bất cứ cách nào. Mà giỏi đến cấp bậc nhất định là đại sư, có thể ứng cử danh sách.
La Tiểu Lâu siết chặt tay, cậu chưa bao giờ thấy tức giận như vậy, nguyên nhân là vì đám phóng viên kia đã đặt điều cho Nguyên Tích và Nghiêm đại sư. Vừa nãy có thể cố gắng kiềm chế được cơn giận của mình, là bởi cậu đã nghĩ ra một cách tốt hơn để khiến đám truyền thông thích bịa đặt này ngậm miệng lại.
Trong hội trường của kỳ thi đánh giá cấp bậc cũng có rất nhiều phóng viên, nhưng bọn họ đều phải ở trong phòng được quy định, hơn nữa chỉ có thể theo dõi cuộc thi, không được lên tiếng làm bất cứ điều gì gây rối cho cuộc thi.
10h sáng, cuộc thi chứng nhận cấp bậc chính thức bắt đầu.
50 người một tổ cùng tiến lên bước vào cuộc thi. Đầu tiên, nhân viên nhà trường phân phối nguyên liệu, sau đó thí sinh bắt đầu chế tác, mỗi lần 40 phút, chế tạo ra bất cứ linh kiện nào từ những nguyên liệu có trên bàn mình bằng năng lực bản thân, thoả sức thể hiện đẳng cấp cá nhân, không hạn chế thí sinh phát huy.
Ngồi khắp xung quanh trường thi rộng lớn là các chế tạo sư cao cấp và Hiệp hội, cũng có sinh viên chủ nhà và phụ huynh, bạn bè thân thích cùng tới.
La Tiểu Lâu lẳng lặng chờ đợi, sau khi 40 phút của trận đầu kết thúc, trong vòng 2 phút, giám khảo tuyên bố thành tích, đồng thời những cái tên bắt đầu xuất hiện trên màn hình điện tử. Có người khóc, có kẻ cười, cấp bậc chế tạo sư cơ giáp có liên quan tới tất cả mọi thứ sau này của họ, bao gồm cả tiền đồ và công việc.
Khi top 3 hiện lên, La Tiểu Lâu cuối cùng cũng thấy tên mình, cậu đứng dậy bước vào trường thi.
Hàng VIP bên trong, Thẩm Nguyên lẳng lặng ngồi bên cạnh Nghiêm đại sư, thấy La Tiểu Lâu, anh do dự mấy giây, hỏi: “Đại sư…”
Ánh mắt sắc bén của Nghiêm đại sư nhìn chằm chằm vào người trong trường thi, cười lạnh: “Tôi nghĩ cậu ta ứng phó được với loại chuyện này.”
La Tiểu Lâu đứng trước bàn thực nghiệm của mình, cả hai người bên cạnh cậu đều là sinh viên trường khác, người bên phải không nói gì, nhưng kẻ bên trái lại móc xỉa: “Chuẩn vương tử phi điện hạ, tôi phải nhắc nhở cậu suốt đời, học viện Ba Đế Tư của bọn tôi luôn luôn là đối thủ của trường các cậu, hơn nữa, nghe nói hiệu trưởng của các cậu ghét nhất là những kẻ dựa vào quy tắc ngầm.”
La Tiểu Lâu liếc nhìn tên bên trái mà không để ý, người phía bên phải ngày càng cúi đầu thấp hơn.
Không lâu sau, người của trường học bắt đầu phân phối nguyên liệu.
Tất cả mọi người đều cầu mong mình nhận được nguyên liệu thật cao cấp, bởi vì bọn họ có thể lợi dụng nguyên liệu cấp ba chế tạo ra linh kiện cấp hai, nhưng tuyệt đối không thể dùng nguyên liệu cấp hai để chế tạo ra linh kiện cấp ba.
La Tiểu Lâu nhìn xung quanh một chút, rồi nhìn nguyên liệu trước mặt mình. Người khác thuần một màu nguyên liệu cấp ba là chính, thêm một chút nguyên liệu cấp hai cực nhỏ là phụ. Tới lượt cậu thì lại biến thành nguyên liệu cấp hai là chính, nguyên liệu cấp một là phụ.
Số này cũng quá xấu rồi đó, tuy kỳ thi chứng nhận cấp bậc đôi khi cũng xảy ra tình huống này, nhưng có thể nói là cực ít. Tên bên trái hả hê cười cợt, “Sao vậy, vương tử phi điện hạ tương lai, ngài còn muốn dựa vào quy tắc ngầm yêu cầu thay đổi nguyên liệu nữa không?”
La Tiểu Lâu nhìn hắn, khẽ nở nụ cười, “Không cần, tôi không có ý nghĩ này, thực ra, tôi thấy nguyên liệu mình nhận được cũng không tệ.”
Sau đó, La Tiểu Lâu lấy sự thực chứng minh câu nói vừa rồi của mình là không hề sai chút nào.
不守妇道/Bất thủ phụ đạo: bất thủ là không tuân theo phụ đạo là nữ tắc, chuẩn mực đạo đức của người phụ nữa. Ý nôm na là cô vợ không làm tròn bổn phận trách nhiệm của cô vợ.
Nguyên văn 罗步卡, thực sự tớ ko biết chuyển cái tên này sao cho nó dễ nghe nữa. Bạn nào biết chỉ tớ nha khóc ròng
Theo độ gió bão của truyền thông, tình hình trở nên rất gay go, hơn nữa còn có chiều hướng không thể kiểm soát nổi. Dường như sau một đêm, toàn bộ Liên Bang đã quay ra phản đối vương tử phi mà vương tử điện hạ của bọn họ đã lựa chọn. Tệ hơn nữa là, vì mấy ngày nay bận bịu kinh khủng, cộng thêm bị một số người giấu diếm, hai đương sự hoàn toàn không biết gì.
Sáng sớm cùng ngày, La Tiểu Lâu với hai con mắt gấu trúc ngồi bên bàn ăn, trước mặt cậu là trứng chiên vàng óng, bên cạnh là cốc sữa. Tuy mệt rã cả rời, tinh thần La Tiểu Lâu vẫn rất phấn khởi. Cậu liếc trộm khuôn mặt không được đập chai nguyên lọ như thường ngày của Nguyên Tích, cẩn thận tìm một chủ đề an toàn, mở miệng: “Thời tiết hôm nay đẹp nhỉ.”
Nguyên Tích đếch thèm để ý đến La Tiểu Lâu, hắn nghĩ cậu đang khiêu chiến giới hạn của hắn. Lúc tắm không được kỳ lưng, trước khi ngủ không được mát-xa, La Tiểu Lâu thậm chí còn dám nguyên một đêm không về giường ngủ! Tên này quả thực, quả thực là — Nguyên Tích lắc lắc đầu, vứt mấy cái suy nghĩ bất thủ phụ đạo ra khỏi đầu, sau đó tiếp tục mặt nặng mày nhẹ dùng bữa sáng.
Thấy Nguyên Tích không đếm xỉa đến mình, La Tiểu Lâu xấu hổ cúi đầu uống sữa, dạ dày cậu đang sục sạo, có lẽ vì đã làm việc quá lâu nên đòi bổ sung dinh dưỡng cấp bách. Cơ mà cậu ăn không vào, cậu đang rất kích động. La Tiểu Lâu thực sự không nhịn được, ngẩng đầu lên, cố gắng kiềm chế cơn hưng phấn trong giọng nói của mình, “Em có thể thương lượng một việc được không?”
Nguyên Tích không nói gì, nhưng La Tiểu Lâu biết hắn đang lắng nghe. Vì vậy cậu mặt mày rạng rỡ nói tiếp: “Em, ừm, tối hôm qua em có chế tạo một động cơ, em muốn nhờ anh xem thử giúp em. Không phải trao đổi Vân Tiêu đâu, đại khái cấp bậc của Vân Tiêu rất cao rồi, cũng khó sử dụng lắm, anh chỉ cần đổi cho em chiếc cơ giáp cấp bốn em tặng anh thôi.”
Nói xong, La Tiểu Lâu đứng thẳng dậy, bê một cái hộp không nhỏ dưới mặt đất lên, tìm một chỗ ngon lành nào đó để đặt xuống.
Nguyên Tích lạnh mặt đi tới, một tay nhấc cái hộp ném lên bàn trà.
Sau đó châm chọc: “Giờ đang là giờ ăn, dù anh chẳng trông cậy gì vào lễ nghi bàn ăn của em, nhưng trước hết phải ăn sáng xong đã.”
Rốt cục cơn hưng phấn của La Tiểu Lâu cũng bay đi, hơn nữa, quả thực cậu cũng cảm thấy rất đói bụng, đành ảo não ngồi lại xuống ghế. Cho đến lúc ăn xong, hai người cũng không nói câu nào nữa.
La Tiểu Lâu ra khỏi phòng bếp, đang suy nghĩ xem nên thuyết phục Nguyên Tích thử nghiệm giúp cậu thế nào thì phát hiện, cái hộp trên bàn trà đã không cánh mà bay. La Tiểu Lâu không nhịn được mà cười rộ lên. Tuy tính tình bất hảo, nhưng Nguyên Tích thực ra lại rất biết suy nghĩ cho người khác.
nhìn cơn xúc động dâng trào trong mắt La Tiểu Lâu, khinh thường trợn mắt một cái. Nó dám cá, chỉ có mình người nhận nuôi của nó là nghĩ như thế thôi chứ chẳng có ma nào thấy thế.
Trước khi ra ngoài, Nguyên Tích nhìn La Tiểu Lâu từ trên xuống dưới một lượt: “Anh hy vọng chiều nay khi mình trở về, em sẽ ngoan ngoãn ở nhà, không gây ra bất cứ chuyện gì.”
“Em đảm bảo mà, anh cũng phải chú ý chăm sóc mình đấy.” La Tiểu Lâu lập tức đáp lại. Bắt đầu từ hôm nay trở đi, Nguyên Tích sẽ phải tham dự Hội giao lưu sinh viên với trường khác, đây là việc được sắp xếp bởi học viện.
Mà chứng nhận cấp bậc của tinh cầu La Bộ Tạp cũng là ngày hôm nay. Hôm nay bọn họ sẽ tới La Bộ Tạp, kết thúc cuộc thi chính thức còn phải ở lại một ngày, đại sư ngày mai diễn thuyết, hai ngày này bọn họ sẽ bận đến nỗi không thể gặp nhau.
Nghĩ đến việc Nguyên Tích ở ngoài một mình cả đêm, La Tiểu Lâu nhất thời cảm thấy lo lắng rất nhiều, cậu luôn nghĩ sinh hoạt thường thức của Nguyên Tích bằng mo.
Nguyên Tích trợn mắt nhìn La Tiểu Lâu lải nhải căn dặn mình, kéo lại gần chặn miệng cậu lại, “… Nói nhiều!”
Khi La Tiểu Lâu vội vã chạy đến trường, cậu phát hiện ánh nhìn của mọi người xung quanh đều có vẻ quái dị.
Nhưng cậu cũng chẳng suy nghĩ nhiều, chạy tới địa điểm tập hợp của khoa chế tạo cơ giáp.
Trợ lý giáo sư hướng dẫn đang nôn nóng chờ đợi ở phía sau, thấy La Tiểu Lâu tới thì thở phào nhẹ nhõm một cái. Tin tức bên ngoài đã ùn ùn kéo đến, nhưng vương tử điện hạ và hoàng gia vẫn chưa có phản ứng nào, điều này chứng tỏ vương tử phi tương lai không được hoan nghênh?
Trợ lý giáo sư hướng dẫn cảm thông đưa mắt nhìn La Tiểu Lâu, ông ta biết một chút nội tình. La Tiểu Lâu đương nhiên không phải dựa vào quy tắc ngầm, vì hễ ai là giáo sư của khoa cơ giáp cũng hẳn đều phải biết, thành tích chuyên ngành của La Tiểu Lâu xuất sắc cỡ nào, điều đó đủ để nói lên tất cả.
Nhưng xì-căng-đan vẫn không thể tránh khỏi mà xuất hiện, người càng nổi tiếng thì càng chịu nhiều sự chú ý của truyền thông, bất kể là hảo ý hay ác ý, truyền thông luôn muốn tìm mọi cách để moi móc được tư liệu sống.
Giáo sư phụ trách hướng dẫn là chủ nhiệm lớp một, với cậu sinh viên tên La Tiểu Lâu, người thuộc lớp ban dưới, có thể một mình đánh bay đám sinh viên lớp ông mà nói, ông chỉ hờ hững nhìn thoáng qua, không để ý thêm nữa.
Điều này khiến cho áp lực của trợ lý giáo sư lớn hơn nữa, ông phải sắp xếp cho La Tiểu Lâu ngồi bên cạnh mình, thế mới tiện chiếu cố được. Dù không được hoàng gia hoan nghênh, nhưng cậu ta vẫn là vương tử phi tương lai, sự an toàn của cậu ta là trên hết. Huống chi, ngoại trừ thông cảm, trợ lý giáo sư còn cảm thấy tán thưởng hơn nhiều. Ông đã xem qua tác phẩm thực nghiệm của La Tiểu Lâu, nên hiểu rõ cậu sinh viên này xuất sắc cỡ nào.
Khi máy bay chuyên dụng cất cánh, một người thở hổn hển từ phía sau chạy ào tới. Điền Lực nhìn máy bay rời đi, tức giận xổ nho một câu.
Vì cái tin nóng sốt kia, trong buồng máy bay yên tĩnh, thỉnh thoảng lại có người nhìn ngó La Tiểu Lâu.
Hạ Y ngồi nghiêm chỉnh, khoé miệng nhếch lên một điệu cười như có như không, vừa nói chuyện phiếm với Hoa Trạch bên cạnh, vừa nhìn chăm chăm vào trợ lý giáo sư bên kia.
Còn Dương Kha đang tựa bên cửa sổ, sau khi nhìn La Tiểu Lâu một hai giây liền cúi đầu xuống, đọc tư liệu trong tay.
Trợ lý giáo sư bị vạ lây đều cảm nhận được hết những đường nhìn thất lễ đang bay đến tới tấp, La Tiểu Lâu được mọi người cực kỳ quan tâm đến vậy sao? Trợ lý giáo sư cười khổ một cái, La Tiểu Lâu đang say ngủ bên cạnh, ông bắt đầu thấy bội phục tính thiện lương của vương tử phi tương lai này rồi đó.
Kỳ thực, chuyện này không thể trách La Tiểu Lâu được, tối hôm qua bỗng nhiên cậu cảm thấy mình có thể lý giải ra cách chế tạo cơ giáp sinh vật, nên lập tức phi lên phòng thí nghiệm, suốt đêm vội vàng chế tạo ra một bộ động cơ. Đến khi thấy trời sáng dần, cậu mới ớ ra hôm nay là ngày kiểm tra chứng nhận cấp bậc thì đã không kịp để hối hận nữa rồi. Mà thực chất cậu cũng chẳng thấy hối hận tí nào, khi cảm giác tới, nếu không nắm bắt kịp thời thì có lẽ sẽ chẳng dễ dàng tìm lại được cái cảm giác đó nữa.
Bởi vậy khi vừa lên máy bay, La Tiểu Lâu bèn ngủ thẳng cánh cò bay tới tinh cầu La Bộ Tạp.
Sau khi được trợ lý giáo sư bên cạnh đánh thức, La Tiểu Lâu bèn theo ông ta xuống dưới, hiện tại tinh thần của cậu đã khá lên không ít, chỉ hy vọng đến lúc thi thì ngàn vạn lần đừng ngủ gục.
Cơ mà, vừa mới ra khỏi cửa máy bay, một loạt ánh chớp nhá lên, bọn họ lập tức bị bu quanh bởi một đám phóng viên.
Trong đó, một tay hướng về phía La Tiểu Lâu đang đứng sau trợ lý giáo sư hỏi: “Xin chào, xin hỏi ngài cảm thấy thế nào về vấn đề quy tắc ngầm?”
Một tay khác thẳng thừng hơn: “Nghe nói Nguyên Tích thực sự cấu kết với học viện vì ngài, muốn ngài có cơ hội tham dự kỳ chứng nhận cấp bậc này, học viện chịu áp lực nên đành phải đưa ngài vào danh sách, đúng vậy không?”
Một nữ phóng viên xồng xộc về phía trước, gào lên: “Xin hỏi Nghiêm đại sư nhận ngài làm học trò cũng là vì nội tình quy tắc ngầm, vương tử điện hạ rốt cục đáp ứng đại sư cái gì?”
La Tiểu Lâu bất ngờ, trợ lý giáo sư xấu hổ, nhưng ông ta vẫn tận chức tận trách bảo vệ La Tiểu Lâu, không để cho đám phóng viên này tiếp cận cậu. Mà sinh viên đằng sau, mỗi người mỗi vẻ.
Từ những câu hỏi vừa rồi, La Tiểu Lâu nhanh chóng hiểu ra tình huống. Sắc mặt cậu trầm xuống, trả lời phóng viên: “Tôi không biết vụ việc quy tắc ngầm này. Hơn nữa, tôi cũng không cho rằng mình cần Nguyên Tích sử dụng quy tắc ngầm vì tôi. Tôi cũng không nghĩ rằng niềm kiêu hãnh của sư phụ và Nguyên Tích sẽ cho phép họ làm ra chuyện này, bọn họ chẳng đáng để ra tay, câu hỏi này là một sự sỉ nhục với họ. Cuối cùng, về thắc mắc của mọi người, tôi nghĩ, hãy để cuộc thi chứng nhận cấp bậc chứng minh tất cả.”
Đúng vậy, kỳ thi chứng nhận cấp bậc, không một ai có thể gian dối.
Đám phóng viên bị câu trả lời ngang tàn và khí thế sắc bén của La Tiểu Lâu làm cho sững sỡ. Khi bọn họ chưa kịp phản ứng, trợ lý giáo sư bèn nhanh chân dẫn La Tiểu Lâu lên xe huyền phù do nhà trường phái tới. Các sinh viên khác cũng nhanh chóng lên xe, hiện tại mọi người đã nhìn La Tiểu Lâu bằng một ánh mắt kính nể khó phát hiện. Còn vài người khác thì ánh mắt phức tạp, nói nôm na là gato.
Kỳ thi chứng nhận cấp bậc được tổ chứ tại một trường đại học, người của Hiệp hội Chế tạo sư cơ giáp phụ trách giám thị và đánh giá cấp bậc.
Tới tham gia cuộc thi ngoại trừ chế tạo sư cơ giáp vượt qua vòng sơ khảo trong xã hội, còn lại là những sinh viên mũi nhọn được tuyển chọn từ các trường đại học trứ danh của mấy tinh cầu xung quanh.
Kỳ thi là chế tạo trực tiếp linh kiện cơ giáp, nguyên liệu do phía chủ sự thống nhất phân phối, sau đó một vài vị đại sư do Hiệp hội Chế tạo sư cơ giáp mời tới sẽ đánh giá cấp bậc.
Trước mắt bao người, tuyệt đối không thể gian dối bằng bất cứ cách nào. Mà giỏi đến cấp bậc nhất định là đại sư, có thể ứng cử danh sách.
La Tiểu Lâu siết chặt tay, cậu chưa bao giờ thấy tức giận như vậy, nguyên nhân là vì đám phóng viên kia đã đặt điều cho Nguyên Tích và Nghiêm đại sư. Vừa nãy có thể cố gắng kiềm chế được cơn giận của mình, là bởi cậu đã nghĩ ra một cách tốt hơn để khiến đám truyền thông thích bịa đặt này ngậm miệng lại.
Trong hội trường của kỳ thi đánh giá cấp bậc cũng có rất nhiều phóng viên, nhưng bọn họ đều phải ở trong phòng được quy định, hơn nữa chỉ có thể theo dõi cuộc thi, không được lên tiếng làm bất cứ điều gì gây rối cho cuộc thi.
h sáng, cuộc thi chứng nhận cấp bậc chính thức bắt đầu.
người một tổ cùng tiến lên bước vào cuộc thi. Đầu tiên, nhân viên nhà trường phân phối nguyên liệu, sau đó thí sinh bắt đầu chế tác, mỗi lần phút, chế tạo ra bất cứ linh kiện nào từ những nguyên liệu có trên bàn mình bằng năng lực bản thân, thoả sức thể hiện đẳng cấp cá nhân, không hạn chế thí sinh phát huy.
Ngồi khắp xung quanh trường thi rộng lớn là các chế tạo sư cao cấp và Hiệp hội, cũng có sinh viên chủ nhà và phụ huynh, bạn bè thân thích cùng tới.
La Tiểu Lâu lẳng lặng chờ đợi, sau khi phút của trận đầu kết thúc, trong vòng phút, giám khảo tuyên bố thành tích, đồng thời những cái tên bắt đầu xuất hiện trên màn hình điện tử. Có người khóc, có kẻ cười, cấp bậc chế tạo sư cơ giáp có liên quan tới tất cả mọi thứ sau này của họ, bao gồm cả tiền đồ và công việc.
Khi top hiện lên, La Tiểu Lâu cuối cùng cũng thấy tên mình, cậu đứng dậy bước vào trường thi.
Hàng VIP bên trong, Thẩm Nguyên lẳng lặng ngồi bên cạnh Nghiêm đại sư, thấy La Tiểu Lâu, anh do dự mấy giây, hỏi: “Đại sư…”
Ánh mắt sắc bén của Nghiêm đại sư nhìn chằm chằm vào người trong trường thi, cười lạnh: “Tôi nghĩ cậu ta ứng phó được với loại chuyện này.”
La Tiểu Lâu đứng trước bàn thực nghiệm của mình, cả hai người bên cạnh cậu đều là sinh viên trường khác, người bên phải không nói gì, nhưng kẻ bên trái lại móc xỉa: “Chuẩn vương tử phi điện hạ, tôi phải nhắc nhở cậu suốt đời, học viện Ba Đế Tư của bọn tôi luôn luôn là đối thủ của trường các cậu, hơn nữa, nghe nói hiệu trưởng của các cậu ghét nhất là những kẻ dựa vào quy tắc ngầm.”
La Tiểu Lâu liếc nhìn tên bên trái mà không để ý, người phía bên phải ngày càng cúi đầu thấp hơn.
Không lâu sau, người của trường học bắt đầu phân phối nguyên liệu.
Tất cả mọi người đều cầu mong mình nhận được nguyên liệu thật cao cấp, bởi vì bọn họ có thể lợi dụng nguyên liệu cấp ba chế tạo ra linh kiện cấp hai, nhưng tuyệt đối không thể dùng nguyên liệu cấp hai để chế tạo ra linh kiện cấp ba.
La Tiểu Lâu nhìn xung quanh một chút, rồi nhìn nguyên liệu trước mặt mình. Người khác thuần một màu nguyên liệu cấp ba là chính, thêm một chút nguyên liệu cấp hai cực nhỏ là phụ. Tới lượt cậu thì lại biến thành nguyên liệu cấp hai là chính, nguyên liệu cấp một là phụ.
Số này cũng quá xấu rồi đó, tuy kỳ thi chứng nhận cấp bậc đôi khi cũng xảy ra tình huống này, nhưng có thể nói là cực ít. Tên bên trái hả hê cười cợt, “Sao vậy, vương tử phi điện hạ tương lai, ngài còn muốn dựa vào quy tắc ngầm yêu cầu thay đổi nguyên liệu nữa không?”
La Tiểu Lâu nhìn hắn, khẽ nở nụ cười, “Không cần, tôi không có ý nghĩ này, thực ra, tôi thấy nguyên liệu mình nhận được cũng không tệ.”
Sau đó, La Tiểu Lâu lấy sự thực chứng minh câu nói vừa rồi của mình là không hề sai chút nào.
不守妇道/Bất thủ phụ đạo: bất thủ là không tuân theo phụ đạo là nữ tắc, chuẩn mực đạo đức của người phụ nữa. Ý nôm na là cô vợ không làm tròn bổn phận trách nhiệm của cô vợ.
Nguyên văn 罗步卡, thực sự tớ ko biết chuyển cái tên này sao cho nó dễ nghe nữa. Bạn nào biết chỉ tớ nha khóc ròng