Đúng lúc này, phía sau bỗng nhiên vang lên một âm thanh thật lớn, làm hắn hoảng sợ vô cùng. Người đó lập tức quay phắt đầu nhìn lại, lại phát hiện chẳng có gì ở phía sau cả. Lòng vẫn còn đầy sợ hãi mà lắc đầu, hắn thấp giọng than thở “Thật sự là thấy ma giữa ban ngày”
Xoay người, hắn lại được thêm một phen giật mình. Một kẻ mặc áo xám đã vô thanh vô tức đứng ở phía trước hắn từ bao giờ. Người thợ săn sửng sốt, giương giọng hỏi “Ngươi ngươi sao lại đứng đây?”
Người áo xám kia quay người, sắc mặt của tên thợ săn chuyển dần từ vẻ tức giận thành vẻ kinh diễm. Hắn ta dịu giọng và trêu đùa “Mỹ nhân à, ngươi ngáng đường đại gia làm gì vậy? Nếu là người mới tới thì có thể đi theo ta, ta sẽ lo lắng bao bọc cho ngươi…”
Người kia không nhanh không chậm mà lấy ra một tờ giấy, nhẹ nhàng hỏi “Ngươi có biết hai người này không?”
Người thợ săn sửng sốt. Tờ giấy kia không biết được làm bằng chất liệu gì, hình ảnh của hai người trên đó sống động như thật. Hắn cẩn thận phân biệt một phen, lắc lắc đầu “Không biết, ta có thể khẳng định. Ta ở khu kế bên khu săn năng lượng thạch này, chưa từng thấy qua hai người kia”
Người áo xám hừ một tiếng, tay trái nâng lên cao.
Đúng lúc này, từ đằng xa có người kêu lên “Này, lão Lưu, trách không được ông đi về vội như vậy, thì ra là có người đẹp chờ a!”
Người áo xám kia nhíu mày. Bàn tay trái đã áp sát ngực của người thợ săn kia lại lặng yên mà thu về.
Người thợ săn quay đầu lại, nhìn tên đồng bọn mà hắc hắc nở nụ cười. Nói không chừng lần này mình bỏ về trước thực đúng là nhật được bảo. Hắn xoay người nhìn mỹ nhân, sững sờ phát hiện trước mặt còn đâu bóng dáng xinh đẹp nữa…
00000
Đại bộ phận Top20 ngày hôm nay đều thừa dịp đi dạo phố. Nguyên Tích vốn định mang La Tiểu Lâu đi đến khu giao dịch, màng nỗi La Tiểu Lâu bị nhị vương tử trả công bằng một đống tài liệu cao cấp, chả buồn đi đâu nữa. Hắn thực nóng lòng cải tạo thanh nhuyễn kiếm màu đen của Nguyên Tích thành một thanh kiếm năng lượng.
Nguyên Tích chả quan tâm lắm. Hắn là muốn mang La Tiểu Lâu ra phố mua đồ, nhưng nếu không đi được cũng chả sao. Chỉ có 125 nãy giờ vẫn không ngừng kháng nghị.
Nguyên Tích miễn cường mà ngồi ở ngưỡng cửa, ném cho 125 một cái túi đựng đầy năng lượng thạch cấp năm. La Tiểu Lâu đem tất cả đá năng lượng cấp năm đều đặt ở đó. La Tiểu Lâu chính là không nỡ dùng những viên đá cấp năm cao cấp này để luyện tập, muốn lưu lại để khởi động phi thuyền về nhà. Tuy thế hắn lại sợ chính mình không nhịn được, sốt sắng đặt hết ở chỗ Nguyên Tích.
“ngươi nếu muốn đi thì có thể đi theo bọn Lý Kiệt”- Nguyên Tích nói. 125 oán giận mà không dám lên tiếng. Nó không đi tìm Lý Kiệt, nhưng lại rất nhanh nhẹn mà đem cái túi nhỏ đựng đầy năng lượng thạch kia ôm lấy. Nguyên Tích làm nhất gia chi chủ, vốn nên có nghĩa vụ cho nó tiền tiêu vặt.
Tuy rằng đây không phải là nhà của bọn họ,thế nhưng có Nguyên Tích ngồi canh trước cửa, không ai dám tùy tiện đi vào. La Tiểu Lâu yên tâm mà bắt đầu chế tác năng lượng kiếm.
Bản thiết kế thanh kiếm của Nguyên Tích, La Tiểu Lâu mấy ngày hôm trước đã thiết kế ra rồi. Mấy ngày nay, cứ lúc nào không có việc gì làm, hắn lại lấy ra bảo dưỡng sửa chữa mấy lần, tự giác chỉnh chỉnh những chỗ không hợp.
Giờ tài liệu chế tác đã đầy đủ, trực tiếp động thủ là được. La Tiểu Lâu đem một ít dụng cụ từ chỗ 125 lấy ra, Nguyên Tích nhìn thấy không khỏi cười nhạo hắn “Ngươi thật gian trá, dùng dụng cụ chế tác linh kiện cơ giáp để chế tác kiếm năng lượng sao?”
La Tiểu Lâu đỏ mặt “Cái gì gọi là gian trá? Dù sao chỉ cần dụng thuận tay là được”. Thật sự là La Tiểu Lâu không hiểu gì về kiến thức cơ bản để chế tạo vũ khí năng lượn, cũng chả ai dạy hắn phải sử dụng dụng cụ gì, hắn cứ bảo 125 lấy dụng cụ cũ của mình ra dùng. Vừa tiện tay. Hơn nữa, bày một đống dụng cụ lên bàn để gọt gọt đẽo đẽo thực sự rất hù nhân.
Nguyên Tích lại giễu cợt mà cười một tiếng, ngồi ở cửa tùy ý lật xem một quyển sách võ thuật mà Eno cho hắn. Thứ này, toàn bộ Y gia cũng chỉ có một quyển, do Eno giữ. Đây mới chính là thứ mà cổ võ thế gia coi trọng nhất.
Eno đã từng suy nghĩ một phen, quyết định cho Nguyên Tích xem trước một lần, sau mới lấy về. Nói thế nào thì lần đại hội cổ võ này, Nguyên Tích cũng giúp hắn rất nhiều, bằng không Y gia đâu có cơ hội tiến vào khu A cơ chứ. Đương nhiên, nếu Nguyên Tích về sau có tăng thêm chút hảo cảm với Y gia, có thể gia nhập Y gia thì càng tốt.
La Tiểu Lâu đem tài liệu phụ trợ chuẩn bị tốt xong mới đem thanh nhuyễn kiếm màu đen lại. Lúc này hắn không khỏi đánh mắt sang chỗ Nguyên Tích đang ngồi đọc sách một cái.
Nguyên Tích cũng không ngẩng đầu lên, nói đơn giản “Ngươi không cần băn khoăn, nếu thực có vấn đề gì,vẫn còn nguyên liệu làm nó mà, chỉ cần lấy chỗ nguyên liệu ấy về rồi đúc lại lần nữa là được”
La Tiểu Lâu lúc này mới buông lòng, đem thanh nhuyễn kiếm màu đen đặt vào dụng cụ luyện hóa, sau đó không để tâm đến Nguyên Tích cùng 125 đứng cửa nữa, tập trung hết sức. Tiếp theo mới là giai đoạn mấu chốt nhất.
Xây dựng khung xương xong, tạo hình, cho thêm tài liệu phụ trợ … La Tiểu Lâu tập trung tinh thần hết sức, vừa làm vừa phân ra ý thức nguyên lực chải vuốt sợi tài liệu nhiều lần.
La Tiểu Lâu lúc chế tác cho người khác, ý thức nguyên lực chỉ chải vuốt nhiều lắm là hai lần. Đến lúc làm cho Nguyên Tích, hắn cũng không ngại lãng phí, toàn bộ quá trình chế tác gần như đều được ý thức nguyên lực cùng tinh thần lực duy trì.
Hơn nữa, theo lời khách hàng trước giờ nói, vũ khí được trải qua chải vuốt bằng ý thức nguyên lực và tinh thần lực, tính năng tốt hơn hẳn nếu chỉ dùng một loại sức mạnh ý thức.
Thêm vào đó, gần đây, vì không hề thiếu năng lượng thạch, việc hấp thụ năng lượng thạch của La Tiểu Lâu cũng không bị đình trệ. Ý thức nguyên lực cũng như tinh thần lực của hắn đều có tăng trưởng rất rõ rệt.
Tới hai giờ chiều, La Tiểu Lâu rốt cuộc hít sâu một hơi, chậm rãi thu hồi ý thức nguyên lực cùng tinh thần lực. Hắn nhìn nhìn trường kiếm trong tay, vẫn là nhuyễn kiếm, nhưng dưới lớp kim loại màu đen ẩn ẩn ánh lam. Mà giữa đáy kiếm, một khối năng lượng thạch lớn màu hồng lam được khảm chắc chắn tại đó, đúng là năng lượng thạch cấp bảy – chích nông.
Trải qua sự chải vuốt của tinh thần lực cùng ý thức nguyên lực, màu đỏ bên trong khối năng lượng thạch đã chậm rãi biến thành màu trắng. La Tiểu Lâu tuy không rõ tại sao màu sắc lại thay đổi, thế nhưng hắn có thể cảm giác được, chích nông bây giờ mang theo cường độ năng lượng dao động lớn hơn hẳn trước.
“Xong rồi à?” Nguyên Tích đột nhiên hỏi.
Thanh âm kia rõ ràng bám ngay bên tai La Tiểu Lâu, hắn thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt khí. La Tiểu Lâu run lên, thanh kiếm trong tau đã bị Nguyên Tích cầm mất.
“Ân, hoàn thành rồi.” La Tiểu Lâu nhìn bộ dáng Nguyên Tích cầm năng lượng kiếm, trong mắt không dấu được ý cười. Không biết vì cái gì, giờ trong lòng hắn tràn đầy vui mừng cùng thỏa mãn. Trước đây làm cho người khác, cảm giác nghiêng về thành tựu nhiều hơn.
“Chẳng lẽ các ngươi không định kiểm tra cấp bậc?” 125 nhắc nhở hai kẻ vẫn đang chìm trong không khí tuần trăng mật hồi hồn lại – cái tuần trăng mật này cũng quá dài rồi đấy.
Nguyên Tích đem kiếm năng lượng cho La Tiểu Lâu. La Tiểu Lâu dùng ý thức nguyên lực kích hoạt lửa năng lượng, sau đó lấy ra máy kiểm tra cấp bậc D Tư cho.
Đem năng lượng kiếm đặt vào máy, La Tiểu Lâu vừa mới ấn nút, thanh kiếm màu đen bỗng nhiên phát ra quang mang chói mắt, hơn nữa, hào quang này còn tỏa ra mạnh tới nỗi căn phòng cũng chả thể che hết nó. Một đạo ánh sáng trắng bỗng phịch một tiếng, không tiếng động mà nhanh chóng khuếch tán ra xung quanh.
Ở trong nháy mắt đó, La Tiểu Lâu đã bị Nguyên Tích kéo tới phía sau, 125 thì chạy sát tới bên thanh kiếm.
Rất nhanh, căn phòng vang lên một âm thanh đầy máy móc của chiếc máy kiểm tra cấp bậc “Chúc mừng ngài, theo kết quả kiểm tra, vũ khí của ngài đạt tới siêu cấp – mười sáu. Xin hỏi ngài có tiến hành đăng bảng vũ khí hay không?”
La Tiểu Lâu ngơ ngác mà nhìn thanh kiếm màu đen cùng cái máy kiểm tra. Nguyên Tích thì ôm hắn tới bên cạnh bàn, rất nhanh lựa chọn ‘No’ rồi thu lại thanh nhuyễn kiếm của mình.
Cùng lúc đó, trong gian phòng màu trắng trên tòa nhà cao nhất ở trung tâm khu A, mấy người bỗng nhiên ngẩng đầu, kinh nghi mà nhìn nhau, hơn nửa ngày, một người trung niên mới lên tiếng “Vừa rồi là?”
Một vị lão giả tóc hoa râm run rẩy nói “Sóng năng lượng của cao cấp vũ khí tỏa ra lúc thí nghiệm cấp bậc, tuyệt đối là nó!!”
Trong phòng lại lặng thinh hơn nửa ngày, cuối cùng một người khác rốt cục nói “Có thể là nhầm không? Vũ khí cấp mười lăm trở lên mới xuất hiện sóng năng lượng, nhưng giờ không còn ai có thể chế tạo được một thanh kiếm năng lượng trên mười ba cấp nữa là”
“Đúng vậy, Chu lão à, điều đó không có khả năng đâu. Huống hồ, đâu còn ai lợi hại hơn chúng ta ở đây nữa …” Một người khác phụ họa nói.
Lão nhân tóc hoa râm hừ một tiếng “Cái gì gọi là không có khả năng? Chúng ta làm không được không có nghĩa là người khác không làm được. Lập tức, bảo người thăm dò vị trí năng lượng vừa dao động ra, chúng ta nhất định phải nhanh chóng xác định xem có phải một thanh vũ khí cao cấp vừa mới ra đời hay không”
Rất nhanh, đã có người đi tới báo cáo “Chu lão, máy điều tra khởi điểm năng lượng phát ra nửa đường bị cái gì đó chặn lại, nhưng mà có thể xác định được khu vực đại khái, thuộc thành đông của khu A. Mảnh đất chỗ đó đều bị kết giới của hoàng cung bao trùm”
Lão nhân sửng sốt, lập tức trầm ngâm một lát “…Chiều ta sẽ đi qua đó điều tra”
Nguyên Tích hưng trí bừng bừng mà nhìn nhuyễn kiếm màu đen, nhịn không được mà cúi đầu hôn mạnh lên môi La Tiểu Lâu một cái, nói “Cũng tạm…”
La Tiểu Lâu nghe từ đó vào lỗ tai, lập tức chuyển hoán thành ‘Ta rất thích’ – Trên thực tế Nguyên Tích cũng chính là có ý này, chẳng qua hắn chưa từng mở mồm khen ngợi La Tiểu Lâu bao giờ, không châm chọc đã làm tốt rồi.
125 hâm mộ mà nhìn thanh kiếm năng lượng màu đen kia, than thở hai câu, chích nông là do nó mang về mà,
Xế chiều hôm đó, sau khi hai người ăn cơm xong, Nguyên Tích ngoài miệng thì không nói gì nhưng không nhịn được mà lôi kéo La Tiểu Lâu tìm một sân huấn luyện không người mà luyện tập vũ khí mới cả buổi. Sauk hi trở về lông mày khóe mắt đều mang theo vẻ vui sướng tràn trề.
Buổi tối, hoàng gia rút thăm chọn ra mười người trong số 20 người đứng đầu đại hội cổ võ, triệu tập bọn họ tới hoàng cung.
Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều không được tuyển nhưng Eno thì có, thế nhưng đến phút chót hắn lại bị phụ mẫu ở Y gia gọi về có việc gấp nên không tới được.
Trừ La Tiểu Lâu ra, mấy người còn lại đều là cao thủ. Nhìn La Tiểu Lâu cũng cùng đi tới hoàng cung, Lý Kiệt trừng lớn mắt, mặt một bộ không dám tin.
Mười người cùng nhau đi vào cung điện màu trắng, trừ Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu, tám người còn lại đều có chút kích động sùng kính. La Tiểu Lâu lúc đầu cùng có chút hưng phấn, nhìn ngang ngó dọc hồi lâu,sau bị Nguyên Tích khinh bỉ trừng mắt liếc nhìn một cái cho thì mới bắt đầu ngoan ngoãn lại.
Đón bọn hắn cũng không phải là nhị vương tử mà là một người trẻ tuổi tóc vàng, nhìn thành thục hơn nhị vương tử một chút, khí thế ung dung quý tộc cũng nhiều hơn. Người kia nhìn La Tiểu Lâu nhiều hơn một chút, sau đó dời tầm mắt, mỉm cười mà nói “Hoan nghênh, các vị dũng sĩ của khu A”
La Tiểu Lâu nhận ra đây là người lần trước trùm áo choàng đen kín người đi cùng với nhị vương tử tới nhà mình, không khỏi tấm tắc khâm phục. Xem ra trong lúc vô tình hắn đã tiếp xúc không ít với vương tộc nha.
Tất cả mọi người cùng làm một cái đại lễ với Đại vương tử, Đại vương tử thì thẳng thắn đi vào vấn đề “Gọi các vị đến đây hôm nay là vì một nhiệm vụ trọng yếu. Nhiệm vụ này nếu đã nói ra thì không thể trả lại, không thể tiết lộ, cũng không thể rời khỏi hoàng cung, trừ khi nhiệm vụ đã được hoàn thành. Mọi người đều phải cố gắng hoàn thành. Còn một chuyện cuối cùng nữa, đó là chúng ta sẽ trả thù lao trước”.
Nói xong, Đại vương tử vỗ vỗ tay, mười thị nữ đã nâng mười chiếc khay đi tới, mặt trên mỗi chiếc khay đều có những tờ giấy mỏng.
Mọi người cầm tờ giấy lên, vừa xem, xung quanh đã hiện lên tiếng hút khí. La Tiểu Lâu liếc nhìn một cái, nhãn tình cũng sáng lên hẳn. Năm nghìn khỏa năng lượng thạch cấp năm. Hoàng cung quả nhiên là tung đại thủ bút.
“Trừ bỏ những cái này, nếu các ngươi trở về, hoàng cung sẽ đáp ứng các ngươi mỗi người một điều kiện. Chỉ cần cái điều kiện này không làm nguy hại đến hoàng cung cùng dân chúng, tất cả đều có thể”. Đại vương tử còn nói thêm.
Lượng lớn năng lượng thạch làm thù lao đã đành, thế mà còn thêm cả quyền được yêu cầu từ vương thất bất cứ thứ gì nữa chứ … Điều kiện thế này quả thực mê người.
Quả nhiên, mọi người nhìn nhìn nhau, rất nhanh, tất cả đều tỏ rõ thái độ, tuyệt đối không rời khỏi.
Đại vương tử gật gật đầu, nói “những thù lao đó lập tức sẽ được đưa đến phòng của các ngươi, nếu các ngươi cảm thấy không an toàn thì có thể giao cho người thân các ngươi bảo quản hộ. Nhưng mà, đêm nay, vì giữ bí mật, các ngươi sẽ phải ngủ lại vương cung. Nhiệm vụ của các ngươi cách đây cũng không xa, sáng sớm mai ta sẽ phái thị vệ đưa các ngươi đến đó”.
Những người này đương nhiên sẽ không phản đối. Bọn họ thậm chí còn nóng lòng muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ để bắt được cái thù lao kia.
Cuối cùng, mọi người lần lượt dời đi, chỉ có Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu được Đại vương tử lưu lại.
Dẫn hai người đến một gian sảnh nhỏ hơn, đại vương tử nhìn La Tiểu Lâu mà nói thẳng “Ta hy vọng ngươi có thể lưu lại, ngươi đi cùng cũng chả có tác dụng gì”.
La Tiểu Lâu cười cười “Vương tử điện hạ, có hay không có tác dụng cũng không thể dễ dàng kết luận. Hơn nữa, ta đã quyết tâm sẽ chấp hành nhiệm vụ này”
Đại vương tử lại khuyên vài câu, vẫn không lay chuyển được, đành thở dài “Nhị đệ quả nhiên nói không sai”
Sau đó hắn nhìn về phía Nguyên Tích, nói “Ta nghe nhị đệ nói, ngươi là dũng sĩ lợi hại nhất lần này”
Nguyên Tích không đổi sắc mặt mà rằng “Có lẽ thế”
Đại vương tử do dự trong chốc lát, mới nói “Bởi vì các ngươi chủ động yêu cầu đi vào, không vì tiền cũng chẳng vì năng lượng thạch nên ta mới lưu các ngươi lại nói chuyện… là như thế này, nhị đệ muốn đi vào cùng các ngươi, nhưng mà …”
“Các ngài không đồng ý?” La Tiểu Lâu tò mò hỏi han.
“Ân, có thể nói như vậy”. Đại vương tử có chút né tránh ánh mắt của La Tiểu Lâu “Chúng ta còn có nhiều việc cần nhị đệ đi làm, cho nên ta muốn đệ ấy không tham gia”
Nguyên Tích nhanh chóng nói “Hắn có theo cùng hay không không quan trọng”
Đại vương tử nhìn ra Nguyên Tích nói là thật, nhẹ nhàng thở ra “Thế nhưng, có một vật phẩm rất rất trọng yếu, nhất định phải mang vào đó. Ta không tin tưởng người khác, muốn giao phó cho hai ngươi”
Nói xong, đại vương tử lấy ra một cái thùng lớn đặt trước mặt Nguyên Tích cùng La Tiểu Lâu.
Lúc La Tiểu Lâu nhìn thấy thứ bên trong, sắc mặt nhất thời biến đổi.
Trong rương là một khối đá quý lớn hình chữ thập, tản ra quang mang mê người. Mà hơn nữa, đó còn là một khối năng lượng thạch lớn cực kì, so với tất cả những khối năng lượng thạch hắn từng gặp qua đều lớn hơn hẳn.
“thứ này chính là thứ chúng ta dùng để duy trì kết giới năng lượng. Mà khối đá này chính là khối được các nhà nghiên cứu kiểm định là chứa nhiều năng lượng nhất”. Sắc mặt đại vương tử thành kính mà nghiêm túc “Có thể nói, nhiệm vụ lần này cực kì cơ mật. Chỗ các ngươi cần chấp hành nhiệm vụ cũng chính là di tích của thần điện”
“Nơi đó, kì thực rất ít người đi vào” Đại vương tử xúc động nói “nhất là mười năm gần đây… mà ngay cả người của thần điện, cũng chẳng có ai dám đi vào”
La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích lặng lẽ trao đổi ánh mắt với nhau, Nguyên Tích hỏi “Vì sao vậy? nơi đó có gì à?”
Đại vương tử nhắm mắt lại “Nơi đó nồng độ phóng xạ quá cao, hơn nữa còn có xu thể gia tăng. Chúng ta hoài nghi, nơi đó có một cái lỗ hổng của vũ trụ. Nếu chúng ta không nhanh chóng nghĩ biện pháp tu bổ, lỗ hổng đó sẽ càng lúc càng lớn, cuối cùng sẽ làm cho cả khu A, thậm chí là cả Bụi động này bị hủy diệt. Các nhà khoa học đã nghiên cứu ra vật thể mạnh nhất dùng làm năng lượng cho toàn bộ kết giới năng lượng, chỉ cần đưa nó tới đó, chúng ta sẽ còn một đường sinh cơ”
“Nhiệm vụ này quả thực quá lớn, cho nên, nhị đệ mới muốn tự mình đi” đại vương tử nói “Phụ hoàng vốn đã đồng ý rồi, bởi đây cũng không phải chuyện không thể có hy sinh, thế nhưng, mẫu hậu cuối cùng gạt phụ hoàng, đem nhị đệ bắt đi, giam lại”
Nguyên Tích trầm mặc một hồi rồi nói “Ta hiểu rồi, ta sẽ đem năng lượng thể này đi vào”
Đại vương tử hít sâu một hơi “Đa tạ, ta đại biểu toàn bộ thần dân Bụi động cảm tạ các ngươi”
Sau khi nói chuyện cùng đại vương tử xong, La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích lại có thêm vài phần yên tâm. Nếu chỉ là vấn đề về phóng xạ cùng xạ tuyến thì căn bản chẳng hề đáng lo. La Tiểu Lâu không sợ, Nguyên Tích thì đã dùng thuộc chống miễn nhiễm, trên cơ bản cũng chẳng chịu chút ảnh hưởng.
Sáng sớm hôm sau, một đội thị vệ áo đỏ đưa mười kẻ cao thủ cổ võ bọn họ đến chỗ chấp hành nhiệm vụ.
Bọn họ đi là đi theo đường ngầm – đường ngầm của hoàng cung mà tới. Đó là một thông đạo kéo thật dài, trực tiếp dẫn tới cửa ngầm của thần điện.
Cuối cùng, bọn họ đã đứng trước một cánh cửa đá khổng lồ.
Nhìn đại môn có điêu khắc hình thần sử, có người phát ra tiếng kinh hô “Này, đây chẳng phải là cánh cửa của thần tích hay sao?”
Đội trưởng đội thị vệ liếc nhìn người vừa nói xong một cái, lạnh lùng trả lời “Đúng thế, đây chính là nơi các ngài phải chấp hành nhiệm vụ. Xin mời vào. Chúc mọi người bình an trở về.” Nói xong hắn đưa cái thùng to trong tay cho Nguyên Tích “Đem cái thứ trong này đặt vào trên bàn tế của phòng nguyện là được”
Đối vứi việc hoàng cung đem vật phẩm chính của nhiệm vụ giao cho Nguyên Tích, có vài người cũng không phục lắm, chẳng qua dù sao thưởng thêm cũng không nhiều cho nên chẳng có ai đứng ra phản đối.
Đội trưởng độ thị vệ đầy nghiêm khắc mà nhìn nhìn mọi người, sau đó vung tay lên, hai ba người thị vệ khác bước lên cẩn thận mà mở ra cánh cửa. Bọn họ chỉ mở ra một khe nhỏ đủ để cho từng người vào một. Mười người lần lượt bước vào, mà người cuối cùng tiến vào xong, cánh cửa liền nặng nề đóng lại.
Gần như trong nháy mắt, khoảnh khắc đóng cửa, thông tấn khí của đội trưởng đội thị vệ vang lên, hắn nhanh chóng nói “Vương tử điện hạ, vâng, thưa, bọn họ đều đã đi vào. La Tiểu Lâu ư? Cũng đi vào rồi …” Khi tắt thông tấn khi đi, đội trưởng đội thị vệ có thể nghe được từ đầu bên kia truyền đến tiếng kêu hổn hển già nua “Điện hạ, đây chính là người đã chế tạo được vũ khí trên cấp mười lăm a….”
Cùng lúc đó, một cái thân ảnh áo xám xuất hiện ở biên giới khu A.
00000
Nháy mắt khi La Tiểu Lâu tiến vào, cảm giác duy nhất của hắn chính là lạnh, rất lạnh, so với cái chỗ lạnh nhất hắn đi trước đây còn lạnh hơn nhiều lắm.
Phía sau cánh cửa cũng không tối tăm, ngược lại là một đạo ánh sáng thản nhiên oánh bạch, như là ánh phản chiếu của tuyết vậy.
Bọn họ đang đứng ở trước một bậc thang đi lên trên, mà hai bên bậc thang, bầy đầy tượng đá.
Xa xa phía sau bậc thang cuối cùng, có thể nhìn tới một bãi đá trắng thật lớn, bốn góc của bãi đá cũng bày ra bốn tượng đá, mà ở giữa, chính là một khối tinh thể trong suốt, bên trong có cái gì đó màu đen.
“Từ từ, kia … là người, trời ạ!!” La Tiểu Lâu hô.
Nguyên Tích đi đằng trước hắn thì nhìn chằm chằm vào miếng tinh thể trong suốt kia “Đó là Nguyên Triệt”
Nói xong, hắn cũng không hề quay đầu, đi thẳng về phía trước.
La Tiểu Lâu hít vào một hơi, đang định đuổi theo, bỗng nhiên cảm thấy không thích hợp, vội quay đầu nhìn lại, giật cả mình. Những người phía sau bọn họ, trên thân thể, đều đã có một tầng băng tuyết cực dày kết lại phủ lên.
Những người đó đều đứng bất động tại chỗ, giống như đã bị biến thành tượng đá.