La Tiểu Lâu kinh ngạc há hốc mồm, tốc độ đóng băng nhanh đến độ hắn không kịp phản ứng, trong nháy mắt, đám người kia đã được bao phủ một lớp băng tuyết dày như tấm chăn bong, sau đó lớp băng tuyết này chậm rãi biến thành lớp vỏ xám cứng rắn.
Ngắn ngủi hơn mười giây, phía sau La Tiểu Lâu đã có đủ tám tượng đá.
La Tiểu Lâu kinh hãi mà lui dần ra sau, thiếu chút nữa té ngã, hắn dựa lưng vào cái gì đó lạnh lạnh đằng sau.
La Tiểu Lâu sợ hãi xoay người, mặt một khối tượng đá gần như chạm sát mặt hắn. Giật mình hoàn hồn mới phát hiện, ngũ quan của bức tượng đá này vô cùng sinh động. Cái biểu tình kinh hoảng này giống người thật như đúc.
“Trời ạ, Nguyên Tích! Bọn họ đều là người cả!” La Tiểu Lâu luống cuống tay chân đỡ lấy cái tượng bị hắn dựa đổ, kinh hoảng hô lên.
Nguyên Tích đã tới gần tinh thể trong suốt kia rồi, nhanh chóng xoay người lại, rốt cuộc phát hiện được dị dạng bên này. Nguyên Tích nhướng mày, tầm mắt di chuyển, sau đó nhất thời thay đổi. La Tiểu Lâu theo tầm mắt của hắn nhìn xuống mới phát hiện, trên đùi mình đã bắt đầu dính đầy băng tuyết trắng.
Trời ạ! Hắn cũng sắp biến thành tượng đá! Tại sao có thể như vậy?
Một đạo thân ảnh nhanh chóng nhoáng lên, Nguyên Tích đã đứng trước mặt hắn, nhanh chóng khom lưng phủi đi lớp tuyết đọng trên chân La Tiểu Lâu. Mà đám băng tuyết đầy nguy hiểm kia thế mà lại bị Nguyên Tích vỗ một cái rớt xuống.
“Động đậy đi!” Nguyên Tích đỡ lấy La Tiểu Lâu, thúc giục.
La Tiểu Lâu cảm thấy chân mình có chút tê tê … hắn cảm thấy đó chủ yếu là do Nguyên Tích đập vào, thử đi hai bước, phát hiện chân mình còn có thể nhúc nhích, trong lòng nhất thời thở hắt ra một hơi.
“Không, không sao nữa rồi … Nơi này là nơi quái quỷ nào vậy?” La Tiểu Lâu hỏi, đồng thời gắt gao giữ chặt lấy ống tay Nguyên Tích, gia tăng cảm giác an toàn của chính mình.
125 run rẩy ló ra, bám trên vai La Tiểu Lâu, nói “Có thể là do môi trường trong này quá mức ác liệt, con người bình thường bị ảnh hưởng quá lớn. Người kia nói rồi đó thôi, nơi này có một cái lỗ hổng vũ trụ đó đó …? Về phần hai người các ngươi, có thể là do Nguyên Tích đã dùng thuốc, hơn nữa thân thể của hắn đã được cường hóa đến một cái mức độ khó tin. Ly Tác đã từng nói, cổ võ tăng lên tới một cấp bậc nhất định, có thể thay đổi cấu tạo của cơ thể, không còn bị ảnh hưởng bởi phóng xạ nữa”
“Vậy ta thì sao? Ở ngoài ta cũng chẳng hề bị ảnh hưởng bởi phóng xạ mà?” La Tiểu Lâu cau mày hỏi “Còn nữa, ngươi không thể tự mình đi bộ sao? Cứ phải ngồi trên vai ta thế à?”
“Đương nhiên không thể! Ta … ta giờ chính là một con người máy yếu đuối đáng thương nha, ngươi sao có thể nhẫn tâm để ta tự mình đi trên con đường của cái loại địa phương quỷ quái này chứ!” 125 chỉ trích La Tiểu Lâu, vừa nói vừa ôm chặt lấy cổ của hắn.
“Kia La Tiểu Lâu có nguy hiểm hay không?” Nguyên Tích ở bên cạnh lạnh lùng hỏi. Từ sau khi vào trong này, sắc mặt của hắn chưa có lúc nào đẹp cả.
La Tiểu Lâu cùng 125 lập tức im bặt, qua hai giây, 125 mới cẩn thận hồi đáp “Hắn không sao cả, nhưng nơi này có hơi áp chế gien dị thú, cho nên hắn mới có thể bị mấy thứ bông tuyết kia quấn lấy” Thực ra 125 trong lòng cực kì sợ hãi, nó hận không thể rời khỏi chỗ này ngay lập tức.
Nguyên Tích phát hiện La Tiểu Lâu không có việc gì, ôm lấy hắn, bay nhanh tới phía trước.
Càng đi, La Tiểu Lâu càng cảm thấy bất an trong lòng, giống như phía trước có cất giấu cái gì đó cực kì nguy hiểm.
Tới bậc thanh cuối cùng, sàn nhà bay đầy bạch khí, lạnh lẽo vô cùng, bước đi nhưng không sao nhìn rõ được chân mình.
Mà bãi đá lớn ở chính giữa kia lại huyền phù bay bay phía trên của lớp khí lạnh trắng này. Tuy rằng bậc thang dẫn lối cuối cùng rất rộng, thế nhưng bãi đá vẫn cách xa chỗ bọn họ đứng hơn mười thước.
Mà đến đúng chỗ này,sự bất an của La Tiểu Lâu lên tới đỉnh điểm. Hắn cau mày nhìn chằm chằm phía dưới. Vì an toàn của cả hai, hắn quyết định thăm dò xem phía dưới chân có cái gì. Vì 125 bảo nơi này có cơ quan hạn chế năng lực của dị thú cho nên hắn không dám dùng đến ý thức nguyên lực, thả một tia tinh thần lực xuống dưới dò xét.
Dưới lớp bạch khí, sâu tận cùng chính là tầng băng cực dày, toàn bộ phía dưới đều bị tầng băng dầy bao trùm.
La Tiểu Lâu tận lực dò xét trong phạm vi lớn nhất có thể, toàn bộ không gian nơi đây, trừ bỏ bậc thang cùng bãi đá, giống như đều được hình thành một cách gượng ép. Hơn nữa nơi này lớn đến đáng sợ, liếc mắt một cái không thể nhìn hết được đằng xa, trên đỉnh đầu thì có vô số băng trùy màu trắng.
Sau đó, La Tiểu Lâu phát hiện, tầng băng dưới chân dày đến độ không thể đo đạc. La Tiểu Lâu cường điệu dò xét thêm khu vực xung quanh bãi đá, trừ băng ra, cái gì cũng không có.
Nhẹ nhàng thở ra, La Tiểu Lâu đang định rút lại tinh thần lực, bỗng nhiên hắn cảm thấy quáng mắt. Hắn hình như vừa nhìn thấy một tòa lầu phía xa, nhưng rồi tòa nhà đó bỗng nhiên vặn vẹo, toàn bộ tầng băng màu trắng, không, phải nói là bên trong lớp băng màu trắng, nháy mắt di động. La Tiểu Lâu hoảng sợ vô cùng.
Nguyên Tích quay đầu nhìn hắn “Ngươi lại làm sao vậy?” Vừa nói vừa đem áo khoác khoác lên người La Tiểu Lâu, châm chọc “Rõ ràng ngươi có lông mà, sao còn sợ lạnh hơn cả ta thế hả?”
La Tiểu Lâu không những không phản bác lại hắn, còn dán lại gần Nguyên Tích. Nguyên Tích kinh ngạc mà liếc nhìn, không nói gì, nhanh chóng ôm lấy hắn. Mà con khủng long mập màu xanh trên vai hắn, đã hoàn toàn cứng ngắc.
La Tiểu Lâu nhìn xuống dưới lần nữa, lại phát hiện, tầng băng phía dưới vẫn là tầng băng mà thôi, im lặng, thành thật, như tất cả chỉ là ảo giác của chính ahwns.
La Tiểu Lâu cũng hy vọng đó chỉ là ảo giác, ít nhất bọn họ không có nguy hiểm.
Thế nhưng, nếu không phải là ảo giác, vậy thì đó là cái gì? Băng muốn gãy? Không, không giống, kinh qua tinh thần lực dò xét, tầng băng thực sự rất chắc chắn, hơn nữa có độ dày cực kì kinh người.
Thời điểm La Tiểu Lâu còn đang cau mày xuy xét, Nguyên Tích đã nói một câu “Chúng ta đi thôi” Sau đó ôm La Tiểu Lâu nhảy lên.
La Tiểu Lâu còn không kịp phản ứng, bọn họ đã đứng trên bãi đá.
Phía dưới không có bất kì động tình gì, La Tiểu Lâu phát hiện bọn họ tạm thời không có nguy hiểm, cũng lười suy nghĩ. Lực chú ý bây giờ của hắn hoàn toàn bị tinh thạch cực lớn trước mặt hấp dẫn. Bóng đen trong tinh thạch giờ đã thấy rất rõ ràng, quả nhiên là một người.
Một người cao gầy, mặc một thân quần áo sậm màu, cầm trong tay đoản kiểm màu bạc, trên cổ đeo một sợi dây chuyển màu bạc, tóc đen dài ngang vai.
Khi La Tiểu Lâu quay qua nhìn kĩ khuôn mặt hắn, lại một lần nữa động dung. Người bên trong đang nhắm mắt, tựa như đang ngủ, mà mặt mày ngũ quan, giống như đúc Phượng Già Lăng bệ hạ (mẹ Nguyên Tích)
Nguyên Tích kinh ngạc hơn cả hắn, tiến lên, đưa tay chạm lên miếng tinh thạch, miệng thì thào nói “Ca”
125 cũng ở trên vai La Tiểu Lâu mà ngó qua, hướng về phía tinh thạch mà nghẹn ngào hô “Chủ nhân!!”
Ngày thứ ba, tất cả các đội ngũ dự thi đều đã tề tựu ở khu tổ chức đại hội. Tuyển thủ dự thi nào cũng đều có mang theo chiến lợi phẩm đi để đăng kí. Chờ qua một đêm, ai có chiến lợi phẩm tốt, số lượng lớn sẽ có cơ may tiến vào được bảng xếp hạng. Những người thuộc top có thể được thưởng tài liệu hoặc là năng lượng thạch mà top thì ngoài những thứ trên còn có thể lựa chọn một công pháp tu luyện cổ võ trong thư viện tối mật của hiệp hội cổ võ.
Hơn nữa,từ người đứng thứ đến người đứng thứ ,nếu được những thế lực cao để mắt tới, đại đa số đều có thể tiến vào khu A. Mười người trên cùng thì, chỉ cần nguyện ý, lúc nào cũng có thể chuyển đến sống ở khu A.
La Tiểu Lâu đầy thỏa mãn mà theo sát bên mấy người Nguyên Tích. Mấy ngày nay, để tránh bị bắt cóc lần nữa, La Tiểu Lâu được đi theo Nguyên Tích thể nghiệm hành trình săn bắn đầy thú vị. Tuy rằng hắn không có tài cán gì – ngoài cái bản lĩnh chạy trốn – những Nguyên Tích đúng là không hổ danh “cường giả tuyệt đối”, Y gia không có một ai dám đưa ra ý kiến. Hơn nữa, cho dù mang theo một La Tiểu Lâu chả làm được gì, con mồi Nguyên Tích săn được vẫn như cũ nhiều nhất, đám người Y gia đều thầm mở cờ trong bụng, đâu thể nói cái gì được nữa chứ.
Sauk hi đăng kí số lượng con mồi săn được, Eno đưa mọi người về tới khu vực nhà ở được phân cho thí sinh dự thi. La Tiểu Lâu theo Nguyên Tích về phòng của hắn, phía sau là đủ các loại ánh mắt hâm mộ.
Đội ngũ dự thi của Y gia có mười nam hai nữ, nữ nhân ít hơn hẳn, hơn nữa đều là hai người mới hai mươi mấy tuổi, một cái dịu dàng, một cái quyến rũ, đều có thể xưng là mỹ nữ, bình thường cực được hâm mộ, nam nhân xếp hàng dài chờ truy đuổi.
Mà lần đại hội này, biểu hiện của Nguyên Tích làm người người khâm phục là không thể nghi ngờ. Ánh mắt của hai vị mỹ nữ này nhìn Nguyên Tích rất nhanh biến từ cao ngạo trở thành thưởng thức và ái mộ… Thế nhưng Lý Kiệt lại biếng nhác mà nói cho mọi người rằng, Nguyên Tích chẳng những đã kết hôn, hơn nữa đối tượng còn chính là thằng con trai vẫn hay đi bên cạnh Nguyên Tích, hai người đều âm thầm cắn răng, hận mình chẳng thể gặp được ảnh sớm hơn.
“Hắn sao xứng với Nguyên Tích cơ chứ …” Nhìn hai người rời đi, nữ tử mặc bộ đồ màu hồng híp mắt nói.
“Bọn họ mới vào Bụi động, đại khái còn không tường tận rằng nơi này chính là thế giới của cổ võ… có xứng hay không, đại khái cũng chẳng cần lâu nữa để biết”.Cô gái mặc bộ đồ màu trắng ôn thanh nhỏ nhẹ nói.
Lý Kiệt đứng ở ngay cạnh liếc nhìn hai cô nàng này một cái, nhún vai, xoay người ly khai. Không xứng? Một người thợ vũ khí có thể sử dụng tài liệu cấp ba chế tạo ra thanh kiếm năng lượng cấp sáu, đặt ở đâu đều trở thành đối tượng được truy phủng… chớ nói chi là La Tiểu Lâu bộ dáng lại hảo, tính tình lại càng hảo – bị Nguyên Tích ức hiếp chưa bao giờ dám phản kháng, lại còn có thể nấu cơm…
Người có đức tính tốt – La Tiểu Lâu – giờ này đang giúp Nguyên Tích chà lưng. Hình thể của Nguyên Tích cũng chả biến hóa gì mấy, thế nhưng chà vuốt thế này lại cảm giác như có thể cảm nhận được lực lượng khủng bố ẩn giấu trong cơ thể mỏng manh kia.
La Tiểu Lâu vừa nuốt nước miếng vừa quay ra chà lưng cho Nguyên Tích, vừa vừa lòng tán thưởng, chẳng hề ý thức được động tác của hắn đã biến đổi từ chà lau thành sờ soạng.
Từ bả vai rộng rộng đến … hử? La Tiểu Lâu lấy lại tinh thần, mới phát hiện vị trí mà mình đang vuốt vuốt, sắc mặt đỏ lên, vội vàng làm bộ như không có việc gì mà chuyển tay lên phía trên cao.
“Sờ thoải mái không?” Nguyên Tích bỗng nhiên hỏi một câu, ngữ điệu thật bình thường.
“Ờ, ờ có … à, không có, ta chỉ là giúp ngươi tắm rửa, tắm rửa mà thôi” La Tiểu Lâu lắp bắp nói.
Nguyên Tích quay đầu lại, thâm ý mà liếc nhìn La Tiểu Lâu một cái, kéo hắn tới trước mặt “Nếu vậy thì, giúp ta gột rửa cả phía trước nữa đi”
La Tiểu Lâu ngẩn ngơ, ngẩng đầu nhìn mặt Nguyên Tích, lại xem thân thể trần truih trong nước, sắc mặt đỏ hơn. Hắn – hắn – hắn, vì sao kết hôn lâu như vậy rồi, ‘như vầy như vầy’ thật nhiều lần rồi, vẫn là chẳng thể nhìn đến cơ thể của Nguyên Tích mà khống chế được thân thể của chính mình.
Trong bồn tắm nóng hổi, hai thân thể trần trụi áp sát nhau, người nọ có thể nghe được rõ hô hấp của người kia. Tay La Tiểu Lâu di động trên ngực Nguyên Tích, bọt nước theo tay hắn chảy đến bả vai Nguyên Tích, chậm rãi chảy xuống bên hông.
Khi La Tiểu Lâu muốn rút tay về, Nguyên Tích bỗng nhiên cầm tay hắn, kéo xuống dưới nước, sau đó đặt trên cái bộ phận đầy tinh thần kia, liếm liếm môi nói “Nơi này này, hầu hạ nó thư thái đi rồi ta mới có thể cho ngươi thoải mái”
Nói xong, Nguyên Tích buông tay La Tiểu Lâu, một tay hướng tới trước ngực hắn sờ soạng, tay còn lại thì chậm rãi mò tới giữa hai chân La Tiểu Lâu. Hắn nhẹ nhàng bóp vài cái, rồi lại nhẹ nhàng lấy ngón tay rờ qua đỉnh chóp.
Khi La Tiểu Lâu nhịn không được mà thấp giọng than thở, Nguyên Tích bỗng nhiên dừng lại, sau đó dưới ánh mắt ngây thơ mù mờ đọng sương ngước lên nhìn với ý bảo tiếp tục của La Tiểu Lâu, hắn mỉm cười, khàn khàn nói “Ngươi biết phải làm thế nào mà, cục cưng”. Hắn thích loại cảm giác nắm được trong tay này, mà La Tiểu Lâu lại luôn rất dễ dàng bị hắn nắm trong tay.
La Tiểu Lâu bất đắc dĩ, hai tay đành bắt đầu cầm thứ gì đó trượt lên xuống, lấy lòng.
Nguyên Tích ghé sát vào khuôn bặt đỏ ửng thở dốc của La Tiểu Lâu, ác liệt hỏi “Ngươi trước kia thực lớn như ngươi tả sao? Chậc chậc, lớn như vậy rồi mà còn không có một chút kinh nghiệm nào cả?”
La Tiểu Lâu mơ mơ màng màng mà than thở nói “Ta cũng không lớn lắm, ta lại chẳng muốn tảo hôn, còn muốn sinh một đống đứa nhỏ để nuôi … hơn nữa, kinh nghiệm của ta cũng thực sự phong phú aaa, ngươi làm cái gì vậy?!” La Tiểu Lâu tỉnh táo lại, phẫn nộ mà hét lên.
“Kinh nghiệm của ngươi học ở đâu mà phong phú được thế?!” Nguyên Tích bỗng nhiên tức giận mà nhìn La Tiểu Lâu, sau đó nhìn La Tiểu Lâu sợ hãi đầy mặt, lại nhéo nhéo vật nhỏ trong tay “Nói, trừ ta ra, còn có ai chạm qua nơi này?”
“Ta … ta nói, ôi đừng! Ngươi đừng di chuyển… Không có! Trừ ngươi ra, không có một ai khác! Kinh nghiệm ra phong phú là bởi vì … vì giống ngươi thôi, xem trên mạng ấy!!” La Tiểu Lâu hô lên. Trời ạ, người này có dục vọng chiếm giữ rất biến thái. May mà kiếp trước trước khi đính hôn đã bị xuyên không tới đây, chứ nếu là xuyên sau khi đính hôn … La Tiểu Lâu quả thực chả dám tưởng tượng nữa.
Nguyên Tích nhìn nhìn La Tiểu Lâu vài giây, phát hiện không có biểu hiện nói dối, mới vừa lòng mà hừ một tiếng, ngón tay lại nhéo nhéo trước ngực La Tiểu Lâu, sau đó đem người ta kéo vào lòng, hôn lên.
“Từ từ, đến lượt ta, ta có phải là người duy nhất hay không … ngô …” La Tiểu Lâu vội vàng hỏi han trong khi môi lưỡi bị dây dưa kịch liệt. Vấn đề này đối với hắn mà nói, cũng rất trọng yếu nha.
Nguyên Tích cứng đờ, sắc mặt đỏ ửng mà trừng mắt nhìn La Tiểu Lâu “Ngươi dài dòng thế làm gì?”
Ooooo
Tiểu Kiều ngơ ngác mà nhìn Eno ở phía cửa, cẩn thận hỏi han “Sao ngài lại ở cùng một gian với tôi?”
Eno liếc nhìn nàng một cái “Ngươi sợ cái gì chứ? Mấy lời đồn đãi vô căn cứ kia ngươi căn bản không cần để ý”.
Bởi vì Eno phá lệ cho Lý Kiệt cùng Tiểu Kiều được tham gia đại hội cổ võ … Lý Kiệt thì còn tốt một chút, ít nhất tiến bộ thực sự nhanh, tiêu chuẩn cũng không thấp, nhưng Tiểu Kiều thì khác, lại là người yếu nhất trong đội, người lợi hại hơn nàng đầy ra … vì thế mà có người nói lầm bầm, rằng Tiểu Kiều dùng nam sắc câu dẫn Eno thiếu gia (Tiểu Kiều vẫn giả nam)
Sắc mặt Tiểu Kiều không quá tự nhiên, nàng hoàn toàn không biết rằng mình sẽ bị phân đến ở cùng một gian với Eno thiếu gia. Không có cách nào khác, giờ nàng là nam mà, người khác tự nhiên là phải đối đãi nàng như nam nhân. Hơn nữa nàng đã cởi áo khoác ngoài, căn bản chẳng thể đi ra ngoài trước mặt Eno được.
Eno nhìn Tiểu Kiều mặt đầy khẩn trương, hừ một tiếng “Ngươi không cần lo lắng, không có cái gọi là bao dưỡng hay không bao dưỡng đâu, hơn nữa, nói ngươi biết cũng không sao cả, ta không phải là nam nhân, ta là nữ nhân”. Nói xong, ENo tùy tiện mà cởi áo.
Nhìn khuôn ngực nhô cao kia, Tiểu Kiều bị tin tức này làm cho kinh ngạc há hốc mồm. Đội ngũ của Y gia ngoài Nguyên Tích ra thì Eno là lợi hại nhất. Tiểu Kiều thực sự không nghĩ tới, thiếu gia Eno này thế mà lại là nữ nhân.
Eno đi về phía giường, nhìn đến Tiểu Kiều vẫn còn ngẩn người, khóe miệng câu lên, lưu loát mà ngồi lên giường, lấy ngón tay khêu cằm của cô nàng, dí sát mặt vào mà nói “Còn nữa, tiểu huynh đệ này, mẫu người ta thích cũng không phải loại tiểu bạch kiểm như ngươi. Ta chỉ thích nữ nhân. Lúc ngủ thì nhớ cút ra xa cho ta nhờ”
Tiểu Kiều cũng thông minh, run rẩy mà quay mặt vào góc giường. Vốn lúc Eno nói nàng là nữ nhân, nàng đã chuẩn bị để thanh minh cái gì đó, thế nhưng giờ chính nàng cũng không chắc chắn lắm.
Eno cười ha hả, kéo chăn nằm xuống, không để ý tới Tiểu Kiều nữa.
Ooooo
Sáng sớm hôm sau, La Tiểu Lâu mệt mỏi đi theo sau Nguyên Tích, mà Tiểu Kiều cũng chẳng hề ngủ ngon, quầng mắt xanh tím. Nàng đã suy nghĩ cả một buổi tối, sáng dậy còn bị Eno cười nhạo vì lo lắng không đâu.
Đi được nửa đường, La Tiểu Lâu bị một đoàn người cản lại. Người đi đầu có mái tóc màu vàng, đúng là nhị vương tử. Hắn đánh giá La Tiểu Lâu vài lần rồi hỏi “Không có việc gì chứ? Nghe nói ngươi đã phải theo bọn Eno đi săn ba ngày liền? Không bị hù dọa chứ?”
La Tiểu Lâu lắc đầu, khách khí nói “không có, đa tạ vương tử quan tâm”. Nơi đây không có mấy ai không biết mặt nhị vương tử anh dũng hiếu chiến nổi danh này, thấy hắn dừng lại nói chuyện cùng La Tiểu Lâu, ai nấy đều kinh ngạc.
“Vũ khí ta đã nhận được rồi, thật sự là trên cả dự đoán. Bất quá, giờ không tiện lắm, chờ sau khi trao giải xong, chúng ta sẽ nói chuyện nhá”. Nhị vương tử nhìn nhìn đài cao đã được dựng lên đằng trước và nói.
La Tiểu Lâu gật gật đầu, tiếp tục làm người nhà, đi theo Nguyên Tích đến sân trao giải.
Đội thi đấu của Chu gia đứng thứ nhất, Y gia đứng thứ hai. Y gia năm trước chỉ đứng thứ mười ba, giờ leo một phát lên thứ hai, thật làm cho mọi người kinh ngạc. Đây là nhờ sự cố gắng không ngừng của mọi người, nhưng quan trọng hơn cả là nhờ bọn họ đã tìm được một cái ngoại viện thần bí mà cường đại.
Mà đội vốn năm trước đứng thứ ba, sau thực lực lại tăng lên rất cao là Đường gia thế mà giải đấu năm nay chỉ đứng thứ mười lăm… Nghe nói trận đấu của bọn họ bị một cao thủ không biết tên tính kế.
Phần thưởng Nguyên Tích lĩnh được trừ tài liệu, ba mươi miếng năng lượng thạch cấp năm, còn có một chiếc áo lót đạm kim sắc.
Lý Kiệt hâm mộ mà nhìn rồi nói “Nguyên ca, đây là áo giáp bảo hộ cấp tám đấy, đòn công kích của năng lượng kiếm cấp tám trở xuống hoàn toàn không có hiệu quả đâu. Hơn nữa, có thể thay đổi kích cỡ tùy theo thân thể người mặc, mặc vào cũng không cảm thấy khó chịu. Toàn đội chỉ có thể có được hai kiện, Eno thiếu gia lại chia cho huynh một kiện. Đây quả thực là cầu mà không được đâu”
Nguyên Tích liếc mắt một cái, đưa cho La Tiểu Lâu “Trở về ngươi mặc vào”
Lý Kiệt trừng lớn mắt nói “Này này, La tiểu đệ cũng đâu phải đi săn. Nguyên ca ngươi cứ để mà dùng cho đỡ phí”
Nguyên Tích lười biếng nói “Ngô, ta tùy tiện mua cái nào cũng được”. Trong đầu hắn lại nghĩ… cái thứ này có thể thay đổi kích cỡ, nếu La Tiểu Lâu còn dám biến thân, như vậy thì hắn sẽ có một con sủng vật mặt áo may-ô, nghĩ thôi đã thấy ngứa trong lòng rồi…
Sauk hi trao giải xong, top lưu lại, những người còn lại có thể ở chơi tại khu A ba ngày, sau đó sẽ phải trở về.
La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích thì ngay chiều hôm đó đã bị nhị vương tử nhiệt tình mời đến biệt viện của hắn. Nhị vương tử nhìn Nguyên Tích, biết quan hệ của hai người, cười cười, đem hai người mời vào phòng khách.
Nhị vương tử trước nói vài lời với La Tiểu Lâu “Mấy ngày trước để ngươi bị bắt cóc, thật sự là do ta thất trách, kẻ tiết lộ vị trí của ngươi đã bị ta trục xuất ra khỏi khu A”
La Tiểu Lâu nghĩ đến người trẻ tuổi kia, không nói gì thêm, nhưng thật ra hỏi “không biết ông lão giúp chuyển đồ cho tôi kia thế nào rồi? Tôi muốn gặp mặt để nói lời cảm tạ.
Nhị vương tử cười ha hả “Đương nhiên, ông ta chẳng những được lựa chọn mà còn được trở thành phó đội trưởng của đội thợ vũ khí của hoàng gia. Thủ nghệ cùng kinh nghiệm của ông ta thật làm cho người ta khiếp sợ… đương nhiên cậu cũng thế. Ta thực không thể ngờ được là cậu có thể tạo ra vũ khí cấp mười một, hơn nữa còn là ba thanh. Thật sự làm cho người ta kinh hỉ”.
Nói xong, nhị vương tử lấy ra thanh kiếm năng lượng mới của mình, mê muội mà ngắm nhìn, mãi lúc lâu sau mới lên tiếng “Ba bản vũ khí này ta phi thường thích, mặt khác, ta còn muốn mua bản thiết kế của chúng, để cho vũ khí sư của hoàng gia nghiên cứu thủ. Nếu ngươi nguyện ý, ta sẽ cố gắng để cho ngươi một cái giá vừa lòng”
La Tiểu Lâu cười. Vũ khí của hắn cũng chẳng phải chỉ cần bản thiết kế là có thể chế tạo ra được. Nhưng mà thôi, dù sao cũng chả mất gì, sảng khoái nói “Có thể!”
“Còn nữa, quan trọng nhất chính là bản thiết kế chiếc cung năng lượng kia”. Ánh mắt nhị vương tử bỗng nhiên sáng lên “Một cây cung không thỏa mãn được ta, ta cũng muốn mua cả bản thiết kế cây cung đó”
“Tiền, năng lượng thạch, hoặc tài liệu, ta đều có thể cho ngươi, mặt khác, đây là lời hứa của ta, ta sẽ đáp ứng ngươi một chuyện” Nhị vương tử cam đoan nói. Thực tế hắn còn muốn mời La Tiểu Lâu làm vũ khí sư cho hoàng gia nữa cơ.
“Được! Còn về bản vẽ cây cung năng lượng kia thì vị lão nhân kia cũng có thể làm ra được đấy, tôi đã thảo luận cùng ông ta” La Tiểu Lâu nghĩ nghĩ nói.
Nhìn tờ danh sách tiền công trong tay: một ngàn miếng năng lượng thạch cấp năm, hai ngàn phần tài liệu… La Tiểu Lâu vừa lòng mà cất đi, cười nhẹ nói “Nhị vương tử có thành ý lớn như vậy, tôi đây muốn cự tuyệt cũng khó, đây là bản thiết kế ba thanh kiếm cùng cùng một cây cung”.
La Tiểu Lâu đem bản thiết kế từ trong ngực ra, đưa tới trước mặt nhị vương tử, chậm rãi nói “Vương tử điện hạ, yêu cầu của tôi là, tôi muốn cùng Nguyên Tích tiến vào thần điện một chuyến”
Nhị vương tử biến sắc, kinh ngạc mà nhìn La Tiểu Lâu, hơn nửa ngày mới lên tiếng “Ta nhớ là các ngươi từ ngoài tới đây cũng chưa được bao lâu, sao lại muốn đi vào đó?”
“Bởi vì chúng tôi thực sự thành kính mà sùng bái Sáng Thế Thần, muốn tận mắt nhìn thấy cái thần tích kia” La Tiểu Lâu thản nhiên mà nói.
Nhị vương tử cúi đầu suy tư trong chốc lát. Nếu là người thường thì hắn đã sớm cự tuyệt rồi, nhưng mà giờ, hắn thực sự rất muốn bản thiết kế kia, chúng đều là cực phẩm cả nha.
Suy nghĩ thật lâu, nhị vương tử ngẩng đầu nói “Trước khi đồng ý, ta muốn nói rõ một chuyện, sau mỗi lần đại hội, chúng ta đều lựa chọn một đám cao thủ, làm cho bọn họ hoàn thành một cái nhiệm vụ. Nhiệm vụ này chính là tiến vào thần điện. Ta có thể cho Nguyên Tích đi, nhưng La Tiểu Lâu, ngươi thì không thể”.
Nguyên Tích bỗng nhiên nói “Không được, hắn nhất định phải đi theo ta”
Ý cười trên mựt nhị vương tử đã biến mất “Vậy các ngươi có biết, những người tiến vào thần tích chấp hành nhiệm vụ, tất cả đều được chúng ta trả thù lao trước, mặc kệ có hay không thành công, bởi lẽ, trước giờ đều chưa có ai đi vào rồi đi ra được”
La Tiểu Lâu cùng Nguyên Tích liếc mắt nhìn nhau, Nguyên Tích hỏi “Nhị vương tử nói với chúng tôi việc này là có ý gì?”
Nhị vương tử nở nụ cười, nghiêm túc mà nói “Chuyện này từ đầu đến cuối đều là bí mật, dù sao cũng can hệ đến tánh mạng của vô số cao thủ, nhưng lúc này đây, ta sẽ đi theo. Phải chết thì cùng chết, hơn nữa, hai người các ngươi đều bức thiết muốn vào đó như thế, hẳn sẽ không đi nói lung tung”
La Tiểu Lâu nhìn chằm chằm mắt nhị vương tử, mạnh nắm chặt tay Nguyên Tích nói “Đương nhiên, hơn nữa, Nguyên Tích muốn đi, tôi cũng phải đi, nếu không thì giao dịch này sẽ chấm dứt”
Nhị vương tử nhíu mày nhìn La Tiểu Lâu. Trình độ cổ võ của hắn là số không, hơn nữa lại còn là cao thủ chế tạo vũ khí, đi vào đó chỉ tổ vô dụng. Nếu thất bại sẽ làm tổn thất mất một cao thủ chế tạo vũ khí, thế nhưng …
“Được, ta đáp ứng các ngươi”