Còn có tám ngày nữa là đến ngày xuất phát đi La Phù tinh tìm nguyên quả, La Tiểu Lâu dự định tiếp tục chế tạo cơ giáp cấp 7. Có càng nhiều kinh nghiệm, thì mấy nữa chế tạo cơ giáp cho Nguyên Tích và La Thiểu Thiên sẽ càng thuận lợi. Nghĩ như vậy, La Tiểu Lâu bắt đầu chuẩn bị tài liệu chế tác.
Ngải Phàm cũng không nhàn rỗi, mang một đống tài liệu đến giúp đỡ La Tiểu Lâu lựa chọn, thuận tiện khoe khoang vài câu với D Tư.
La Tiểu Lâu cùng hai người bọn họ tuyển ra những tài liệu tốt nhất, sau khi đã lựa chọn đầy đủ, hắn nói với hai người kia: “Được rồi. Hai ngươi đầu tiên đứng nhìn phương pháp ta xử lý tài liệu, đợi lát nữa khi ta đi chế tác linh kiện thì các ngươi đến thực hành làm quen với tài liệu bậc một”.
D Tư cùng Ngải Phàm đương nhiên không hề có dị nghị gì. Một người là vì hâm mộ chủ nhân Lăng Tiêu, kiên quyết học hỏi kĩ thuật chế tạo cơ giáp mà một người là vì Tinh cầu Grey, trên vai mang nặng kì vọng của cả một hệ hành tinh. Hai cái đều không có kiến thức trụ cột cơ bản nhưng học tập thực sự chăm chú, không chuyển mắt nhìn chằm chằm đôi tay của La Tiểu Lâu đang thuần thục xử lý tài liệu.
La Tiểu Lâu vừa xử lý tài liệu vừa giảng giải: “Đây là đá Huy toản, là tài liệu cứng rắn nhất trong số tài liệu cấp 7, bởi vì các nguyên tố cấu thành nó liên kết chặt chẽ với một mật độ dày đặc nên khi xử lý cần sử dụng công cụ này (giơ lên), như vậy mới cơ thể bảo đảm nguyên vẹn đặc tính của tài liệu. (chỗ này là ta chém)
Ngải Phàm ánh mắt sáng rực lên, cậu biết công cụ xử lý tài liệu có thể ảnh hưởng đến đặc tính của tài liệu, nhưng cũng chỉ một chút thôi, không đáng kể lắm. Tuy đấy có thể là vì những tài liệu trước đây cậu tiếp xúc chỉ là tài liệu cấp thấp, nhưng cậu thực sự chưa thấy một ai lại vì chút ảnh hưởng này mà chú trọng đến việc lựa chọn dụng cụ. Giờ phút này, Ngải Phàm hoàn toàn đồng ý với câu nói kia của Mạc sư phụ, ngươi đi theo hắn học, chắc chắn học được không ít điều.
D Tư lóng ngóng cầm một cái dụng cụ, bắt chước động tác của La Tiểu Lâu. Bởi vì hắn vừa mới tới thế giới này nên năng lực tiếp thu của hắn không bằng được Ngải Phàm, cho nên càng muốn cố gắng gấp đôi.
Kỳ thật, công việc của một cơ giáp chế tạo sư cao cấp rất khó để được tận mục sở thị (quan sát tận mắt). Một nguyên nhân là do không thích bị quấy rầy, nguyên nhân thứ hai càng quan trọng hơn đó là không muốn bí mật về thủ nghệ của mình bị lộ ra ngoài.
Tuy rằng đi theo cơ giáp chế tạo sư càng giỏi thì cái họ học được cũng càng nhiều, kể cả từ việc xử lý tài liệu, những việc tưởng chừng sơ đẳng nhỏ nhoi cũng đã mang lại những lợi ích không nhỏ. Nhưng mà, như đã nói ở trên, cơ giáp chế tạo sư cao cấp không dễ để người khác luẩn quẩn bên cạnh khi đang làm việc, tính khí của những đại sư đó cũng rất khó chiều, càng miễn bàn đến những ông đại sư tính tình cổ quái… căn bản chẳng thể có cơ hội để đến gần quan sát. La Tiểu Lâu lại khác. Hắn cho hai người đến gần quan sát, lại còn dặn dò giảng giải thật kĩ càng. Cho nên, D Tư cùng Ngải Phàm chọn La Tiểu Lâu làm sư phụ, chưa biết có phải tốt nhất không nhưng chắc chắn là thích hợp nhất. Nhìn động tác của La Tiểu Lâu như mây bay nước chảy, hai người bên cạnh kính nể không thôi… cái độ thuần thục đối này phải nói là cứ như đã khắc sâu vào trong cốt tủy vậy. Thậm chí ngay cả khi giảng bài, tay của La Tiểu Lâu cũng không hề dừng lại.
D Tư cùng Ngải Phàm hô hấp đều tận lực giảm nhẹ, ngoan ngoãn im lặng đứng một bên quan sát.
Một giờ sau, La Tiểu Lâu xoa xoa lau mồ hôi trên trán, ngẩng đầu nhìn hai người bọn họ “ Được rồi, đây là tài liệu cấp 7 cần xử lý, có lẽ so với xử lý tài liệu bậc một thì khó khăn hơn thật, nhưng về bản chất thì cách thức xử lý cũng giống nhau thôi. Rồi, các ngươi theo ta lại đây”.
La Tiểu Lâu đưa hai người vào gian bên cạnh, tự mình mang ra hơn mười loại tài liệu bậc một, giảng giải từng cái về tên, đặc tính, tác dụng cùng phương pháp xử lý.
Giảng bài xong, La Tiểu Lâu hướng hai người cười nói: “các ngươi cứ bắt tay vào làm là nhanh nhất, lần đầu tiên làm nên không cần quá miễn cưỡng đâu, nếu có vấn đề gì thì cứ ra phòng bên ngoài hỏi ta”.
D Tư và Ngải Phàm gật gật đầu, rồi nhìn nhau nửa ngày, lấy lại tinh thần, bắt đầu chính mình động thủ.
Ooooo
La Tiểu Lâu đi ra gian ngoài, tiếp tục xử lý tài liệu cấp 7, sau khi tập trung vào, tốc độ của hắn nhanh hơn không ít. La Tiểu Lâu bắt đầu sử dụng công năng phục chế của ý thức nguyên lực, mỗi lần đều là xử lý hai phần tài liệu.
Cứ như vậy, đến khi tan ca, La Tiểu Lâu đã xử lý được hơn phân nửa tài liệu, hắn choáng váng đầu hồ đồ đủng dậy, định chuẩn bị đi nghỉ ngơi thì phát hiện D Tư và Ngải Phàm vẫn còn không xong việc đi ra.
La Tiểu Lâu đi vừa mới đi tới cửa thì đã nghe thấy tiếng thảo luận kịch liệt (cãi nhau đúng hơn) của hai người kia, bên cạnh họ là một đống tài liệu đã được xử lý.
“Thế nào rồi?” La Tiểu Lâu hỏi.
“Đã xong, nhưng bọn ta có ba vấn đề cần hỏi”. D Tư ngầng đầu nhìn lại, chăm chú nói. Hắn cũng không để tâm chuyện cùng với một thằng nhóc như Ngải Phàm tranh luận là rất mất mặt. Phải nói thật, thằng nhóc này rất thông minh, khả năng học hỏi còn nhanh hơn hắn rất nhiều.
La Tiểu Lâu sau khi trả lời những thắc mắc đó, đi tới bên bàn, xem thành quả của hai người ngày hôm này và kinh ngạc phát hiện, hai người đều đã nắm giữ được cách thức xử lý mười loại tài liệu này, mặc dù cũng có những cái chưa thật tốt hay bị hỏng, nhưng vẫn có thể thấy rõ ràng rằng bọn họ càng ngày càng thuần thục.
“Không tồi, tốt lắm” La Tiểu Lâu không do dự tán thưởng, sau chỉ chỉ vào đồng hồ trên bảng thông tin trên tay: “hôm nay làm đến đây thôi, cũng không còn sớm nữa”.
Ngài Phàm kiêu ngạo kéo La Tiểu Lâu đi ra ngoài – bộ dáng thật giống như 125 đang nhếch lên cái đuôi đi lắc lư, D Tư thì cáo biệt xong cũng rời đi tìm bọn Lăng Tiêu để ăn cơm.
Ngày hôm sau, quân bộ bỗng phái người tới đây, La Tiểu Lâu thật ngạc nhiên bởi vì cơ giáp hắn hứa làm cho quân bộ, hắn còn chưa bắt tay vào làm một tí nào.
Người quan quân kia sau khi giơ tay lên chào hắn theo kiểu quân bộ, sắc mặt có điểm hồng hồng, nói: “Điện hạ, ta không phải đến vì cơ giáp – khụ, cũng không hẳn là không phải – lần này ta thay mặt quân bộ đến đưa ngài một số tài liệu chế tạo trên cấp 6”
Chứng kiến La Tiểu Lâu lộ sắc mặt vui mừng, người quan quân kia cũng lấy dũng khí cố nói tiếp: “Trung ương nhờ tôi chuyển lời, hi vọng sau này ngài chế tạo cơ giáp có thể đưa một trận cho quân bộ”
La Tiểu Lâu mắt đầy tiếu ý mà liếc Nguyên Tích đứng bên cạnh một cái, dù quân bộ không đưa tài liệu chế tạo, hắn cũng đáp ứng với Nguyên Tích sẽ đưa cho bọn họ một trận cơ giáp. Không ngờ quân bộ cũng thật biết điều, không để hắn tự mình mua tài liệu, không biết có phải có ‘ai đó’ đã ‘nhắc nhở’ bọn họ không nhỉ? La Tiểu Lâu nhìn thoáng qua danh sách tài liệu vừa được đưa qua tay hắn, không hổ danh là quân bộ, đã ra tay thì cũng thật không tiếc máu.
La Tiểu Lâu nhân cơ hội đòi một chút tài liệu bậc một để cho D Tư cùng Ngải Phàm luyện tập, người quan quân kia nhất nhất đều ghi chép lại, báo rằng còn phải đợi hắn trở về hỏi ý kiến cấp trên đã.
Ngày hôm nay, La Tiểu Lâu hoàn thành xong đống tài liệu cần xử lý, bắt đầu động thủ chế tạo linh kiện cho cơ giáp, không tiếc tiêu hao ý thức nguyên lực, sử dụng công năng phục chế.
La Tiểu LÂu cứ thế một ngày một đem làm việc, để Ngải Phàm và D Tư ở bên cạnh quan sát tự học tập, đến khi Nguyên Tích trở lại đón người, ba tên cuồng công việc mới lưu luyến ở trong phòng đi ra.
Nguyên Tích cau mày liếc La Tiểu Lâu một cái: “mặc dù thời gian tương đối gấp gáp nhưng vẫn phải lấy thân thể ngươi làm trọng chứ”
Đối diện ánh mắt tràn đầy cảm kích của La Tiểu Lâu, Nguyên Tích không được tự nhiên mà nói: “Cố mà giữ lấy sức khỏe, không ta lại phải chăm sóc ngươi”
La Tiểu Lâu hồi tưởng lại kinh nghiệm “được” Nguyên Tích chăm sóc gần đây nhất, không tự chủ được mà rùng mình một cái, nói: “Darling, vì ngươi, ta nhất định sẽ bảo trọng”
D Tư cùng Ngải Phàm ở xa còn không sao, chỉ có 125 ở trên cổ La Tiểu Lâu – ở gần nhất – hung hăng run rẩy một cái, không dám hé răng nói cái gì. Trời ạ, hai cái người này, chắc chắn có thể thắng giải gia đình hạnh phúc nhất mà không gặp chút trở ngại nào. Đều là lão phu lão thê rồi (lấy nhau lâu rồi) mà vẫn ở tình trạng yêu thương nhung nhớ như những cặp tân hôn là sao? Có lẽ đây là do trình độ rất là chuyên nhất (chỉ quan hệ với một mình vợ
“Chủ nhân, theo ý của người, phi thuyền kia đã bị chúng ta khống chế”. Một người trẻ tuổi quần áo hỗn độn trúc trắc nói, ngón tay thỉnh thoảng khẽ vân vê góc áo, hiển nhiên hắn không quá quen với trang phục đang mặc.
Trong chiếc chiến hạm cao cấp, người được gọi là chủ nhân thoải mái dựa vào trên ghế, lễ phục màu trắng trên người vô cùng phù hợp với hắn, người này mỉm cười “Tốt lắm, nhớ kỹ, nhất định phải khống chế tất cả”
“Ngài yên tâm, hết thảy đều sắp xếp đâu vào đấy” Người kia theo thói quen mà cúi chào một cái theo nghi lễ quân đội.
Bạch y nhân nhíu nhíu mày, không nói gì thêm, nhìn về phía người đang uống rượu bên cạnh, cười hỏi “Mộ Thần, ngươi thấy sao?”
Người mặc cả bộ vest đen ngồi bên cạnh, không ai khác chính là Mộ Thần. Nghe được người kia hỏi, hắn bình tĩnh nói “Du Phách điện hạ, phi thuyền kia có thể là từ Tinh cầu Grey tới, nhưng cũng có thể không phải, cho nên, kế hoạch của ngài, cơ hội thành công là :”
Du Phách vương tử nhìn về phía mộ Thần, đang định nói chuyện, một người trung niên khác trong phòng đã lạnh lùng cười nói “Ta thì cảm thấy, chủ ý của điện hạ thực sự tuyệt diệu, cho dù phi thuyền này không phải từ phi thuyền tới, nhưng cũng nhất định là ở gần đó, cũng thuộc sự bảo hộ của Tinh cầu Grey. Việc phi thuyền của bọn họ tới đế quốc – vốn có tranh chấp từ trước – bị mất tích sẽ làm tăng mâu thuẫn giữa hai bên, đám hải tặc của Tinh cầu Grey kia đảm bảo sẽ hận đế quốc thấu xương”.
“Làm chiến tranh nổ ra có lẽ chưa đến độ đó, nhưng trả thù là sẽ luôn có. Bị một đám hải tặc vô pháp vô thiên trả thù, còn đáng sợ hơn cả chiến đấu với quân đội chính quy. Cuối cùng, điện hạ sẽ lợi dụng cơ hội mà hành động, mục đích của chúng ta lần này đi Tinh cầu Grey càng dễ dàng đạt thành. Tinh cầu Grey sau khi gây hấn với đế quốc, đương nhiên sẽ phải vui vẻ mà đón nhận càng ô liu chúng ta vươn ra mà thôi”.
Mộ Thần thản nhiên liếc nhìn người trung niên kia một cái, không nói gì.
Mặt Du Phách vương tử dần trở nên đắc ý, hắn nhìn vài tên lính đóng vai hải tặc, phân phó “Các ngươi lui xuống đi, nhớ, ngàn vạn lần không thể để lộ hành tung ”.
Mấy người lính kia cúi đầu hành lễ, lui xuống.
Người trung niên kia còn nói thêm “Từ từ đã, điện hạ, chủ ý của ngài tuy rằng cực kì diệu, nhưng thủ đoạn vẫn có chút mềm mại, nếu đã làm, lại không muốn tin tức lọt ra ngoài, không bằng chẳng làm, đã làm là phải làm đến cùng, đem con thuyền kia cho nổ tung đi”
Nhìn thấy Du Phách giật mình hoảng hốt, hắn còn nói thêm “Đương nhiên, bởi vì ngài quá lương thiện nên mới chọn biện pháp giam lỏng bọn chúng, nhưng mà, vì liên bang, vì lợi ích của đại đa số người, cũng chính là vì sự hòa bình sau này, có đôi khi chúng ta cần lựa chọn hy sinh một vài thứ. Đạo lý này, hẳn ngài cùng Nguyệt Thượng đại nhân đều hiểu, nhưng vẫn không muốn đối mặt mà thôi”.
Gương mặt Du Phách hiện lên sự khó xử cùng do dự, cúi đầu, tựa hồ đang lo lắng.
Mộ Thần thì đem chén rượu đặt lên bàn, xoay người đi về phòng nghỉ.
Du Phách thấy vậy sửng sốt, nhìn bóng dáng Mộ Thần ly khai, trong mắt có gì đó chợt lóe qua. Hắn cắn răng, quay đầu nói với người trung niên kia “Khương thúc, hay là thôi đi, chỉ cần khống chế tốt, hẳn là không có việc gì. Ta đã báo cho quân liên bang lại đây tiếp ứng, trong vòng một hai ngày là ổn thôi”.
NGười đàn ông trung niên nhíu mày, lập tức nói “Điện hạ, ngài lần này đi là đi làm nhiệm vụ, chờ hai ngày nữa, tình hình sẽ biến đổi rất nhiều, chỗ này lại khá nguy hiểm, vạn nhất có chuyện gì… hơn nữa, sao ngài phải để ý cái nhìn của tiểu tử kia cơ chứ”
“Cá nhân ta cảm thấy, ngài cùng Nguyệt Thượng đại nhân, Tô Lan tiểu thư mới chân chính là người lo lắng cho liên bang. Về phần hắn, bất quá là kẻ hám vinh hoa phú quý mà thôi…”
“Đừng nói nữa, Khương thúc”. Sắc mặt Du Phách đổi đổi mấy lần, thỏa hiệp nói “Như vậy đi, chờ một ngày, nếu quân liên bang vẫn chưa đến, xin ngài chỉ điểm”
Người đàn ông trung niên kia thấy thái độ Du Phách kiên quyết, cũng chỉ có thể thở dài. Du Phách điện hạ trước kia cực kỳ coi trọng ý kiến của hắn, nhưng mà, từ khi có cái tên kêu Mộ Thần tới, điện hạ lại cực kì lưu tâm người kia.
Đây chẳng phải là chuyện gì tốt, tiểu tử kia, chẳng hề xứng với vương tử của một quốc gia… Ông ta nắm chặt bàn tay, trong mắt xẹt qua một tia âm trầm, rảo bước định dời đi…
Không đợi ông ta kịp đi khỏi, sĩ quan vừa đi ban nãy đã lao vội vào phòng, sắc mặt có chút kích động “Khương thượng tá, không tốt, phía độ có hai cơ giáp đang bay về phía này. Có thể khẳng định, bọn họ là hướng về phía chúng ta mà tới”
Người đàn ông biến sắc, lập tức hỏi “Bọn họ là tới cứu viện phi thuyền?”
Người lính kia hơi do dự nhưng rất nhanh trả lời “Không, không giống, bọn họ hướng thẳng về phía chiến hạm của ta”
Bây giờ mặt của người đàn ông thực sự khó coi. Bắt cóc phi thuyền chỉ là chuyện nhỏ, nhiệm vụ của bọn họ mới là tối trọng yếu. Chẳng lẽ mọi chuyện bị lộ? Điều này sao có thể…
Lao nhanh tới phòng điều khiển, nhìn hai cái cơ giáp càng ngày càng gần, ông ta hít sâu một hơi “Thử liên lạc bọn họ, yêu cầu bọn họ nhanh chóng rời khỏi. Nếu không được, bọn họ cũng đừng mong đi đâu cả”
Một lát sau, thông tín viên quay qua báo cáo “Thượng tá, không được, hai cái cơ giáp kia căn bản không để ý tới chúng ta, chỉ chăm chăm tiến lại gần”
Trên gương mặt người đàn ông hiện lên một tia huyết quyết “mau, thông báo chiến sĩ cơ giáp cùng … Mộ Thần, bảo bọn họ đi giải quyết hai tên kia, tốc chiến tốc thắng”
Lão không ưa Mộ Thần, nhưng Mộ thần cũng coi như là chiến sĩ cơ giáp hàng đầu trên phi thuyền này, mà giờ thì không phải là lúc chính nghĩa nắm quyền quyết định.
Du Phách cũng chạy lại đây, xem tình hình, sắc mặt nhất thời thay đổi “Là Nguyên Nặc! Trận cơ giáp còn lại chưa thấy qua, thế nhưng … nếu Nguyên Nặc đã tới đây, nếu phát hiện cái gì, khẳng định sẽ nhanh chóng báo cho Nguyên Tích, nơi này thật không thể ở lâu”. Hắn từng gặp Nguyên Nặc lái cái cơ giáp kia…
“Hoặc là để cho quân ta cùng Mộ Thần bắt hai người này làm con tin, hoặc làm đem bọn họ giết, không thì chúng ta phải đi khỏi đây nhanh chóng, chờ quân đội của đế quốc đến đây, thì phiền toái to”. Người đàn ông trung niên tiếp lời. Tuy rằng đã bắt được chiếc phi thuyền kia làm con tin, nhưng nếu có được Nguyên Nặc, những người kia chẳng hề có giá trị gì nữa.
Vì muốn che giấu tung tích, Mộ Thần dặn không dùng cơ giáp thông dụng của hắn, sau đó, hắn cùng những cơ giáp chiến sĩ khác đón đầu hai cái cơ giáp vừa tới kia.
Đằng xa, Nguyên Nặc bắt đầu lo lắng, sau khi bay tới đây, hắn cùng La Tiểu Lâu rất nhanh phát hiện, phi thuyền bị bắt cóc đã hoàn toàn bị khống chế, chỉ có hai người bọn họ chạy lại đây cứu người, xác xuất thành công không lớn. Mà vạn nhất bị những người kia phát hiện, con tin có thể sẽ gặp nguy hiểm.
Mà La Tiểu Lâu sau khi phát hiện đám bắt cóc này đằng sau còn dấu một chiến hạm, lập tức quyết định, trực tiếp nổ súng với chiến hạm kia, kéo dài thời gian đợi Nguyên Tích chạy tới.
Chủ ý này quả thực khá lắm, Nguyên Nặc cũng tuyệt đối không có ý sợ hãi đâu, nhưng hắn lo cho La Tiểu Lâu, tên kia tuy rằng tốc độ không sai, nhưng kỹ thuật điều khiển thì quả thực có chút…
Tuy rằng hắn vẫn kêu La Tiểu Lâu để hắn đi trước cho, nhưng La Tiểu Lâu lại chăng thèm nghe, giống như nhất định phải giành vai anh hùng chính vậy. Mà lúc này, chỗ chiến hạm kia đã xuất hiện hai cái cơ giáp, La Tiểu Lâu có muốn chạy cũng không được nữa.
Nguyên Nặc nhìn tọa độ của Nguyên Tích trên bản đồ, để đến được đây đại khái cần năm phút. Nguyên Nặc cắn răng, nếu thực sự không được, phải giải quyết đối thủ trong vòng năm phút đồng hồ, sau đó đi giúp La Tiểu Lâu.
Hai cái cơ giáp nahnh chóng tới trước mặt bọn họ, sau đó tách ra, một cản một.
La Tiểu Lâu hít sâu một hơi, tay hơi nắm chặt, hồi hộp phát ra một chuỗi chỉ lệnh. Đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu sinh tử thực sự, khác hẳn với giải đấu cơ giáp, nguy hiểm thì cực độ, nhưng cũng là cơ hội mài luyện tốt nhất với một chiến sĩ cơ giáp.
“Ngươi… đừng khẩn trương” bỗng nhiên nói
Khóe miệng La Tiểu Lâu run lên “Ta không khẩn trương, ta thậm chí còn đối chiến với Nguyên Tích rồi … từ từ, ngươi sẽ không bị khẩn trương đấy chứ?”
“ta sao có thể khẩn trương chứ. Những trận chiến đấu ta đã từng trải qua nhiều tới nỗi ngươi không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa, ta đã thăng cấp, cho dù với trình độ lái như của ngươi, cũng hoàn toàn không có vấn đề”
Cơ giáp màu đen đối diện không tiếng động mà áp sát, dưới sự khống chế của La Tiểu Lâu quẹo trái rồi xoay độ thoát ra ngoài. Tim La Tiểu Lâu đập thình thịch, mặc dù hắn có một thời gian rồi không tập luyện, nhưng kỹ năng điều khiển của hắn cũng không giảm nhiều lắm. Hơn nữa, khi ngón tay đụng đến bàn điều khiển, cảm xúc giấu kín bấy lâu nay của hắn lại lần nữa dâng lên.
Nhưng mà, tâm tình của hắn còn chưa kịp bình phục, cái cơ giáp màu đen kia cũng chỉ hơi hơi động đã nhanh chóng áp sát La Tiểu Lâu lần thứ hai, tốc độ so với La Tiểu Lâu còn nhanh hơn, hơn nữa xem lộ tuyến kia, gần như chẳng hề có một động tác dư thừa nào.
“Kỹ thuật điều khiển thật tốt…” La Tiểu Lâu điều chỉnh lại tâm trạng, ngón tay vừa động, năng lượng đao theo cánh tay xuất hiện, vừa kịp đón đòn tấn công la de của cơ giáp đối thủ, sau đó nương theo lực phản chấn mà chuyển dịch ra xa.
“di” lên một tiếng, sau đó lại lâm vào yên lặng.
Mà La Tiểu Lâu thì không dám sơ suất nữa, hắn hết sức chăm chú nhìn chằm chằm màn hình. Địch nhân trước mặt làm cho hắn áp lực rất lớn, tuy rằng còn kém xa so với cơ giáp chiến sĩ cao cấp như Nguyên Tích, nhưng so với những đối thủ hắn gặp được trước đây thì phải mạnh hơn nhiều.
Sauk hi tách ra được một khoảng cách, hạt súng trên đầu vai bắt đầu chỉa ra bắn phá đối thủ.
Sở trường của La Tiểu Lâu là viễn trình công kích. Sau khi đặc huấn cùng , cho dù là cao thủ cũng không thể nào phớt lờ. Cái cơ giáp kia cũng bắt đầu có chút kiêng kị, nhún người, bắt đầu thường xuyên chuyển hoán phương hướng. Nguyên Nặc nhìn thấy vậy, cũng thở phào một hơi, xem ra cái cơ giáp đầu bò xanh kia cũng không hoàn toàn dùng để trưng bày… sau đó hắn quay qua tập trung đối mặt với kẻ địch trước mặt.
Viễn trình tấn công của La Tiểu Lâu tuy rằng lợi hại, thế nhưng khi bị áp sát thì hiển nhiên không bằng đối thủ. Hai phút sau, cơ giáp đen kia cuối cùng cũng tìm được cơ hội tới gần La Tiểu Lâu, sau đó quạt tay chém một đòn kiếm la de quét ngang.
Cho dù La Tiểu Lâu nhanh chóng thao tác truyền lệnh, vẫn bị chém trúng tay trái. Hơn nữa, không đợi hắn kịp tránh né, lại một đao nữa chém lại đây.
La Tiểu Lâu cả kinh. Hắn cũng không cảm nhận được chấn động hay gì cả, nhưng tiếng vang lớn đến nỗi như đã bị chém thành mảnh nhỏ.
“Ngươi bị thương?” La Tiểu Lâu lo lắng hỏi han
“Đương nhiên là không” thoải mái trả lời, nó thậm chí còn huýt sáo “Ngược lại, lực chém phi thường nhỏ, quả thực yếu đến mức không thể tạo thành thương tổn”.
“A?”
“Ừ, này hoàn toàn không hợp lý. Nếu hắn không phải đồ thiểu năng, cũng có nghĩa, tên kia đang diễn trò. Hừ, đã vậy, ta sao có thể thua kém chứ?”
La Tiểu Lâu ngây dại. Cơ giáp trước mắt không có sát ý?
Đồng thời, Mộ Thần ngồi trong cơ giáp đối diện cũng hắc tuyến nghĩ, tiếng nổ kia, làm thế nào tạo ra được vậy???
Bên cạnh, Nguyên Nặc cũng cùng đối thủ đánh nhau bất phân thắng bại, tuy động tĩnh không lớn bằng bên La Tiểu Lâu nhưng các chùm sáng lòe lòe liên tục, đồng dạng kinh tâm động phách.
Đúng lúc này, xa xa bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều cơ giáp.
Trong khoang điều khiển, Du Phách bình tĩnh nhìn bên ngoài, nhanh chóng nói “Lệnh Mộ Thần cùng Hòa Đa trở về, rút”.
Trung niên nhân cũng không phản đối nữa, dù sao bọn họ cũng có chuyện trọng yếu hơn. Nếu như có thể kết liên minh thành công với Tinh cầu Grey, cho dù đế quốc cường đại mấy, bọn họ cũng sẽ gia tăng được vài phần so bì.
Cơ giáp vừa chiến đấu cùng Nguyên Nặc và La Tiểu Lâu đều nahnh chóng rút về trong chiến hạm, đồng thời, người của phi thuyền dân dụng kia cũng rút về, chỉ để lại một xác phi thuyền bập bùng ánh lửa.
Nguyên Tích dẫn theo một đội lại đây, một đội khác thì hướng về phía chiến hạm chạy trốn kia đuổi theo, còn lại đa số thì lao về phía phi thuyền dân dụng đang bốc cháy, khẩn cấp cứu người.
Tay La Tiểu Lâu vừa đặt lên bàn phím, loa tín hiệu đã truyền tới một âm thanh lạnh lùng “Ngươi tốt nhất ở im đó”
La Tiểu Lâu run lên một cái, dừng ngay mọi động tác, nhưng vẫn rất lo lắng nhìn tình huống phi thuyền cháy bên kia.
Vài giây sau, những chiến sĩ cơ giáp lao vào cứu người kia, tất cả đã trở ra.
May mắn chính là, trước khi phi thuyền phát nổ, tất cả mọi người đã được cứu ra.
Lúc này, chiến hạm của quân đội cũng đã tới, những người được cứu đều đã được đưa lên quân hạm
La Tiểu Lâu dưới sự chỉ đạo của cái cơ giáp màu trắng kia mà ngoan ngoãn bay vào, sau khi tụt xuống khỏi cơ giáp, thì chắn trước hắn là khuôn mặt nghiêm khắc của Nguyên Tích
Nguyên Tích khi La Tiểu Lâu xuất hiện, đã nghiêng người chắn tầm mắt kẻ khác, không để cho ai nhìn thấy vương tử phi điện hạ đi ra từ cơ giáp xanh lam cả, mà đằng sau La Tiểu Lâu thì được Nguyên Nặc đứng chắn. Nguyên Nặc thì thầm nói “Ca, ta thấy ta cần có được một lời giải thích”
Nguyên Tích trừng mắt nhìn La Tiểu Lâu đang cười giả ngu, lại nhìn thoáng qua cơ giáp màu lam sừng bò
run rẩy, không dám biến ra gặp người, trực tiếp rụt cổ vào nút không gian
Ngay khi La Tiểu Lâu định nói vài câu nịnh nọt giảm bớt không khí căng thẳng, một thân ảnh thấp thấp bổ nhào vào lòng ngực hắn. Ngải Phàm run rẩy hô “Ngươi tới chậm muốn chết!”
Nhìn đến Ngải Phàm, La Tiểu Lâu cũng nhẹ nhàng thở ra, vỗ vỗ hắn “Đừng sợ, đã không sao rồi”
Lúc này, bên ngoài lại có người tiến vào, hội báo Nguyên Tích “Điện hạ, không đuổi theo được, bọn chúng đột nhiên biến mất, hẳn là tăng tốc đi về hướng Tinh cầu Grey”
Ngải Phàm đang chôn đầu trong lòng La Tiểu Lâu bỗng mạnh ngẩng đầu, hung tợn nói “Ta mới không sợ, ta chẳng qua là giả vờ sợ thôi, lát nữa Arthur đến, ta sẽ bảo hắn báo thù cho ta!”
La Tiểu Lâu kinh ngạc mà nhìn về phía Ngải Phàm, sau đó nhịn cười, nghiêm túc mà nói “Lá gan không nhỏ a, lần sau đừng như thế, vạn nhất bị phát hiện, cho dù ngươi là tiểu hài tử, cũng rất nguy hiểm”
Ngải Phàm run lên, quật cường nói thầm “Ta, ta mới không sợ bọn chúng”
–III…
Trong Tinh cầu Grey cách đó mấy vạn tinh, tại một gian phòng họp lớn, một người cười lạnh nói “Dám đánh cướp phi thuyền hải tặc của bọn ta, thật sự là chán sống!”