La Tiểu Lâu trở lại hoàng cung. Tuy rằng quản gia tổng quản đã chuẩn bị rất nhiều thứ cho cậu cùng Nguyên Tích, nhưng cậu vẫn kiểm tra lại lần nữa. Quan trọng nhất là đảm bảo chắc chắn rằng Nguyên Tích cùng 125 có đủ hộp năng lượng để sử dụng.
Sau cùng, La Tiểu Lâu đi tới nhà bếp, chuẩn bị một chút đồ ăn mang đi đường. Cậu cũng không muốn ngày nào cũng phải ăn hộp dinh dưỡng. Không lâu sau, từng trận mùi thơm từ phòng bếp bay ra. Quản gia chỉ cần liếc mắt ra hiệu một cái, lập tức trung tâm thông tin phát tin tức cho từng người trong Nguyên gia. Chẳng mấy chốc, thành viên vương thất đều biết vương tử phi điện hạ lại xuống bếp nấu cơm.
Lát sau, có một thị vệ chạy tới phòng bếp báo cáo với La Tiểu Lâu– người đang bận rộn băm băm thái thái xào xào – hai vị bệ hạ cùng ba vị điện hạ tối nay đều trở về dùng cơm. La Tiểu Lâu ngẩn người, vì sao mỗi lần nấu cơm đều thành cái dạng này??? Cuối cùng, nhờ sự hỗ trợ của đầu bếp hoàng gia, La Tiểu Lâu lại chuẩn bị một bàn ăn phong phú.
Bởi vì sắp tới phải đi một tuần, công việc mà Nguyên Tích phải sắp xếp rất nhiều. So với hai vị bệ hạ, y còn về muộn hơn. Vừa đi vừa thì thầm to nhỏ với Nguyên Nặc.
Vào tới phòng khách, hai người lập tức đình chỉ câu chuyện. Nguyên Nặc ngẩng đầu lên, liếc La Tiểu Lâu, ném cho một cái nhìn căm giận rồi bỏ đi. La Tiểu Lâu không hiểu tại sao, đi theo Nguyên Tích trở về phòng của bọn họ.
Nguyên Tích cũng không vui, bày ra bộ mặt thối xị, La Tiểu Lâu còn chưa kịp hỏi, thì đã trực tiếp vào phòng tắm.
La Tiểu Lâu cùng 125 đưa mắt nhìn nhau, 125 nghi hoặc chống cằm nói với một điệu bộ chuyên nghiệp: “Xem bệnh trạng giống như vừa bắt gian tại trận, nhưng gần đây cậu cũng đâu có làm gì mà…”
La Tiểu Lâu lười suy nghĩ, lục tủ lấy quần áo cho Nguyên Tích đặt ở trên giường, tính đi ra phòng khách chờ y. Đúng lúc này, Nguyên Tích đã nhanh chóng tắm xong, toàn thân trần trụi đi ra.
125 trộm hô một tiếng, lấy chân trước che mắt, mấy cái móng vuốt duỗi ra còn đầy những khe hở. Chịu không nổi ánh mắt hung ác của Nguyên Tích, cuối cùng vọt nhanh tới phòng khách.
La Tiểu Lâu cũng muốn chạy trốn theo, thế nhưng Nguyên Tích vươn hai tay, đúng kiểu đế vương chờ hầu hạ, đành đi qua giúp y mặc quần áo, lau khô tóc.
Lúc hai người đi nhà ăn, La Tiểu Lâu nhịn không được hỏi: “Anh lại làm sao vậy?”
Nguyên Tích trừng cậu một cái, nhìn nhìn mấy người hầu đi ngang qua, không đoái hoài La Tiểu Lâu.
La Tiểu Lâu mang theo nghi vấn trong lòng, cũng Nguyên Tích vào nhà ăn. Lúc này, ngoài bọn họ, Nguyên gia đều đã yên vị.
Trong bữa ăn, La Tiểu Lâu càng không tiện hỏi cái gì, đành buông xuống. Phượng Già Lăng bệ hạ dặn dò bọn họđi La Phù tinh cần phải cẩn thận. Lần này đi tới La Phù tinh, vì đây cũng không phải khu vực nguy hiểm cao nên Nguyên Tích chỉ mang theo Road và 20 thị vệ. Thực sự nhân số không quá đông.
La Tiểu Lâu đáp lời, hứa sẽ cẩn thận. Mà Nguyên Tích và những người khác đều bận rộn vội vã ăn cơm. La Tiểu Lâu kinh ngạc phát hiện những đĩa thức ăn mà cậu làm, Nguyên Tích tìm được vô cùng chuẩn xác, sau đó ăn sạch sẽ.
Một chút bất mãn của La Tiểu Lâu bỗng dưng biến mất, giả bộ vô ý giẫm lên chân Nguyên Tích mấy cái. Nguyên Tích chỉ là hơi nhíu mày xem cậu, lại bắt đầu ăn như đã rất lâu rồi không được ăn ngon.
Sau khi ăn xong, hai người xin phép, về phòng của mình. Bởi vì ngày mai đã xuất phát rồi nên huấn luyện trên mạng ban đêm của Nguyên Tích cũng hủy bỏ.
Về tới trong phòng, Nguyên Tích quả nhiên quay đầu, vô cùng nghiêm trọng mà nói: “Anh cảm thấy chúng ta cần phải nói chuyện”.
La Tiểu Lâu tiếp tục kiểm tra hành lý vừa phối hợp trả lời:“Ân, đồ ăn, hộp năng lượng, vật liệu … cục cưng, anh muốn nói cái gì?”
Nguyên Tích mím môi, đem cậu khiêng lên ghế salon, đen mặt, bất mãn nói: “Mấy ngày nay, em cho đi bao nhiêu bộ cơ giáp?”
La Tiểu Lâu trừng lớn mắt: “Em đều có báo với anh rồi mà…à trừ hôm nay ra… Có cho Arthur – đã đáp ứng rồi, có cho La Thiếu Thiên – dù sao cậu ta là em trai cùng huyết thống với em, còn có của anh nữa”.
La Tiểu Lâu nói tới đây, từ trong ngực lấy ra một cái không gian nút màu đen, đưa cho Nguyên Tích, ánh mắt lấp lánh mang theo chờ đợi “Anh xem xem, thế nào? Đây là cơ giáp sinh vật cao cấp nhất mà em có thể làm được bây giờ đấy”.
Nguyên Tích nhận lấy không gian nút, sửng sốt một chút, mây đen trên mặt chuyển dần thành trời cao trong xanh. Y ho khan một tiếng, nói “Anh chỉ là muốn nói với em, cần phải chú ý nghỉ ngơi. Anh nghe người khác nói là mấy ngày nay em ăn trưa không đầy đủ”.
Nhìn cái không gian nút chứa cao cấp nhất cơ giáp mà La Tiểu Lâu mấy ngày hôm nay vất vả làm ra, sự bất mãn trong lòng Nguyên Tích lập tức biến mất. Ngay cả lời hứa với Nguyên Nặc là chất vấn La Tiểu Lâu tại sao đã là người nhà họ Nguyên, có thứ tốt sao không ưu tiên cho người nhà trước đều quên mất sạch sẽ.
Nguyên Tích khẩn trương lôi kéo La Tiểu Lâu đi dùng thử cơ giáp. Chờ số liệu đo đạc được đến tay mà sợ ngây người. Bộ cơ giáp này thế mà có số liệu vượt cả cơ giáp Vân Thiên của y. Nguyên Tích quay qua gắt gao ôm lấy La Tiểu Lâu đang ngồi ở phó lái. Đem cậu hôn đến không thở được mới bắt đầu hưng phấn mà thử dùng.
Kể cả cơ giáp Vân Thiên của y, trước khi được La Tiểu Lâu cường hóa cũng chỉ là cơ giáp cấp 8, có thể thấy được, cấp 8 cùng cấp 9 cách nhau bao nhiêu xa. Mà bộ cơ giáp sinh vật này của La Tiểu Lâu đưa cho y tuy chỉ có cấp 7, thế mà số liệu đã đạt tới cấp 9 cao cấp. Đây quả thực là điều làm y kinh hỉ và kiêu ngạo. Người chế tạo bộ cơ giáp này là cơ giáp chế tạo sư của y, là La Tiểu Lâu của y.
Nửa giờ sau, nhìn đến trong mắt La Tiểu Lâu là mệt mỏi hiện rõ, Nguyên Tích mới tỉnh táo lại. Đem không gian nút cẩn thận thu lại cơ giáp, mang theo La Tiểu Lâu về phòng.
Nguyên Tích hơi chút mất hứng nén giận nói: “Đều đã nói với em rồi, đừng cố gắng quá sức. Em xem, mệt mỏi thành như vậy… Em thật biết cách chăm sóc tốt thân thể của mình nhỉ. Đấy xem, mệt rồi ốm ra đấy, chẳng phải anh lại phải chăm sóc em”.
La Tiểu Lâu nén lại câu nói đang chực toát ra: Trừ lúc ở trong Bụi động, thời gian em chăm sóc anh phải nhiều hơn hẳn thời gian anh chăm sóc em.
Nguyên Tích mang La Tiểu Lâu đi phòng tắm, hai người tắm rửa xong, đi tới trên giường.
Biết La Tiểu Lâu mệt mỏi, Nguyên Tích chỉ ôm cậu, không làm thêm động tác dư thừa nào khác. Một lát sau, Nguyên Tích ghé vào lỗ tai cậu nói: “Có tin tức đến từ Tinh cầu Grey, bọn họ bắt được người của liên minh. Mục đích của những người đó là muốn kết thành liên minh với Tinh cầu Grey”.
La Tiểu Lâu lập tức xoay người đối mặt y, ánh mắt sáng lên sáng lên hỏi: “Sau đó thì sao?”
Nguyên Tích cười lạnh một tiếng, “Với hành động bắt cóc Ngải Phàm, bọn họ có thể làm thế nào được nữa? Người của Tinh cầu Grey đều bắt trói bọn họ lại. Nhưng mà trong đó có vẻ có người rất quan trọng với liên minh, nghe nói bọn họ liên hệ với Tinh cầu Grey, yêu cầu thả người. Bị Tinh cầu Grey thừa cơ yêu cầu một cái giá không rẻ để đổi người”.
La Tiểu Lâu nhịn không được nở nụ cười: “Bọn họ làm đúng lắm. Dám làm cho em cùng Ngải Phàm bị dọa một hồi, đáng đời”.
Nguyên Tích hừ một tiếng, y cảm thấy đâu chỉ có La Tiểu Lâu bị dọa, y cũng bị dọa không ít. Nghe thấy báo là La Tiểu Lâu chính mình chạy đi cứu người, y bỏ luôn cuộc họp. Cái này nếu tổn hại hình tượng của y, La Tiểu Lâu sẽ phải chịu toàn bộ trách nhiệm.
Nghĩ đến đây, Nguyên Tích trộm đem thêm một ít trách nhiệm bỏ lên vai La Tiểu Lâu. Chờ về sau chậm rãi đòi lại. Hừ, tốt nhất là làm cho cậu đến già cũng không trả được hết.
“Thả hết toàn bộ à?” La Tiểu Lâu không hay biết chút nào nguy cơ, hỏi về những người kia.
“Hình như còn lại một ít. Liên bang mới đầu cũng định thương lượng đổi hết. Thế nhưng có vẻ không có tầm quan trọng gì lắm nên sau lại thôi” Nguyên Tích nói.
La Tiểu Lâu nhíu nhíu mày, mong là không phải người đối chiến cùng cậu hôm đó. Ân, mấy ngày nữa nhờ Ngải Phàm giúp đỡ hỏi một chút.
La Tiểu Lâu đang thất thần, Nguyên Tích lại hỏi: “Còn việc này nữa, em đem cơ giáp sinh vật trao cho Lăng gia?”
“Không hẳn, em chỉ là đưa cho sư phó của em”.
Nguyên Tích vuốt vuốt cái bụng mềm mại của La Tiểu Lâu nói, “Ân, bởi vì là độc quyền của em, cho nên anh trao cho quân bộ chịu trách nhiệm hoàn toàn về việc này. Khải Ân đi tới quân bộ xin, cuối cùng được quân bộ phê chuẩn, cho phép Khải Ân có thể sản xuất cơ giáp sinh vật từ cấp 3 đến cấp 5. Kể cả thế, đối với Khải Ân mà nói, đã rất tốt rồi”.
La Tiểu Lâu hưởng thụ lực xoa nắn của Nguyên Tích, nằm ở trong lòng ngực của y, ừ một tiếng, “Việc này, anh làm chủ là được”.
Dưới ánh trăng, nhìn người trong lòng ngực hoàn toàn tin cậy ỷ lại y, Nguyên Tích khóe miệng cong cong.
oooooooooooooooooooooooooooo
BẠN CÓ BIẾT? BA LỖ HỔNG (TAM ĐỘNG) TRONG VŨ TRỤ?
Ba lỗ hổng (tam động) trong vũ trụ là: hắc động (ngôi sao đã tắt), bạch động và không động. Hắc động thì mọi người đều biết rùi. Đó là một thiên thể có lực hút mạnh nhất, bất cứ vật gì kể cả ánh sáng đều không thể thoát ra khỏi nó – một “con quái vật to lớn” nuốt vật chất và năng lượng. Thế nhưng “có được thì sẽ có mất”. Hắc động phát cáchạt và năng lượng ra bên ngoài. Khi mà nó tiến đến giai đoạn cuối, qua một tiếng nổ mãnh liệt, nó có thể sinh ra một quái vật khác – bạch động.
Bạch động hoàn toàn tương phản với hắc động. Nó từ chối bất cứ kẻ nào đến từ bên ngoài, chỉ cho phép bức xạ bên ngoài vật chất và năng lượng. Song chính bản thân nó cũng có lực hút rất lớn. Nó không ngừng thu hút các bụi bặm, thể khí và năng lượng xung quanh đến bề mặt của mình, tạo thành một “màng” vật chất dạng bao bọc xung quanh nó, khiến cho các vật chất bên ngoài màng không thể tiến vào được bên trong.
Không động là chỉ khu vực trong vũ trụ có rất ít lượng vật chất. Nó có độ dày bằng 1/25 độ dày của tinh hệ bình thường. Kích thước không gian của nó lớn tới vài trăm triệu năm ánh sáng. Đây là một ví dụ chân thực cho thấy, trong vũ trụ, các tinh hệ phân bố không đồng đều.
=> trong truyện, La Tiểu Lâu và Nguyên Tích bị hút vào “bụi động”. Không biết là cái nào trong những cái động trên nhỉ??? Ở những chương trước (vừa đọc lại) thì thấy miêu tả là: “Nếu rơi vào hắc động mà còn sống sót, mà lại không bị bạch động đẩy ra thì sẽ rơi vào bụi động”. Vậy “bụi động” là có thật hay chỉ là sáng tạo của tác giả???
La Tiểu Lâu nghĩ đi nghĩ lại cũng không tìm thấy cách nào tốt, tính toán trực tiếp mở lời cùng với La Thiểu Thiên. Cho dù không phải món quà bất ngờ nhưng chắc hắn cũng sẽ nhận thôi, nếu không đã không mua cái cơ giáp cấp kia. Nhưng mà, trước đó, tốt nhất là đến phòng huấn luyện cơ giáp. La Thiểu Lâu tranh thủ giờ cơm trưa, hướng sân huấn luyện ở mặt sau của hoàng cung đi tới.
La Tiểu Lâu định đặt trước một phòng huấn luyện cơ giáp, đang đi tới cửa phòng điều khiển, hắn nhìn thấy Nguyên Triệt đang lau lau tóc đi về phía này. Hiển nhiên, Nguyên Triệt là vừa huấn luyện xong rồi đi tắm, tóc vẫn còn ướt sũng.
Nhìn đến La Tiểu Lâu xuất hiện ở nơi này, Nguyên Triệt đầu tiên là sửng sốt, cặp mắt xinh đẹp lập tức mị lên, mỉm cười nói: “Thật là trùng hợp, ta đã muốn đi tìm ngươi mấy ngày nay, có rảnh không? ta nghĩ muốn hỏi ngươi mấy câu.”
La Tiểu Lâu gật gật đầu, hắn cũng muốn hỏi Nguyên Triệt về chủ nhân của một chút. Thế nhưng, trước mặt Nguyên Tích hay Nguyên Liệt hoặc Phượng Già Lăng, hắn cũng không muốn biểu lộ mình có quan tâm chú ý tới một dị thú.
Hai người tìm một gian phòng nghỉ, Nguyên Triệt ngả người vào trên ghế salon. tùy tay đóng tất cả camera trong phòng, sau đó mới cùng với La Tiểu Lâu nói: “ngồi đi”
Nguyên Triệt biếng nhác mà ngồi, La Tiểu Lâu đang định đi lại gần, bên chân bị kéo lại, xoay người ngồi ở phía đối diện với Nguyên Triệt.
khẩn trương mà nhìn chằm chằm đề phòng Nguyên Triệt, từ khi biết rõ người này có một thời gian dài ở chung cùng với chủ nhân và đại ca của mình, có một loại địch ý bản năng – bản năng của loài động vật khi lãnh địa thần thánh của mình bị xâm phạm mà sinh ra địch ý. Nhưng khí thế của Nguyên Triệt cũng không hề kém chút nào so với Nguyên Tích. suy nghĩ mấy lần, cuối cùng vẫn là không dám làm gì cả.
Hiện tại La Tiểu Lâu là người được nó xem trọng, nó sẽ không bao giờ … để cho kẻ khác có cơ hội chạm vào chủ nhân nó nữa.
– “Kỹ thuật chế tạo cơ giáp của ngươi mạnh như vậy, có phải là do liên quan đến huyết thống dị thú?” Nguyên Triệt cười cười, vì La Tiểu Lâu rót chén nước, hỏi.
La Tiểu Lâu căng thẳng cầm cái ly, phát hiện Nguyên Triệt cũng không giống như là có ác í, mới trầm tĩnh lại. Trụ cột cơ bản của hắn về cơ giáp có thể nói là do Ngiêm đại sư giúp hắn có được, đại bộ phận kĩ thuật thực hành cũng là nhờ Nghiêm đại sư chỉ dạy. Nhưng mà, sinh vật cơ giáp đúng là do bản thiết kế cho cùng với ý thức nguyên lực mà có được. Ý thức nguyên lực trong quá trình la Tiểu Lâu chế tạo cơ giáp đúng là trọng yếu phi thường. Không có ý thức nguyên lực, hắn không có khả năng đạt đến trình độ hiện nay ở tầm tuổi này.
La Tiểu Lâu chần chờ một lát, nói: “có một phần nguyên nhân là do đó thật”
Nhìn La Tiểu Lâu cẩn thận chậm chạp nói, thậm chí còn có một chút thận trọng, Nguyên Triệt khóe miệng kiều kiều: “ngươi không cần lo lắng, mặc kệ ngươi là nhân hay là thú, chỉ cần Nguyên Tích chấp nhận ngươi, ta sẽ không nói gì, cũng sẽ không làm gì, với điều kiện ngươi không được làm tổn thương hắn”
“Ta đương nhiên sẽ không rồi. Vì cái gì mà ta muốn làm như vậy?” La Tiểu Lâu kinh ngạc mà nói. Xem sắc thái người kia không giống diễn trò, nhưng nói thật, người phải lo lắng là hắn nha, lúc nào cũng phải cẩn thận sợ Nguyên Tích gia bạo (bạo lực gia đình). Đến lúc đó không biết có người nhà nào của hắn đứng ra bảo vệ hắn đây?
“Vậy sao? Ta chỉ là cảm thấy, dị thú các ngươi luôn dễ dàng mê hoặc con người”. Gương mặt tuấn mĩ của Nguyên Triệt lộ ra một cái cười mỉm đầy ý vị thâm sâu, La Tiểu Lâu cảm thấy trong lời của hắn có chút không đúng gì đó, nhưng vẫn ngồi im ngơ ngác mà nhìn người đối diện.
“Thật sao? có lẽ có. Ý của ta là, ta còn không học được cái bản lĩnh ấy”. La Tiểu Lâu có chút tiếc nuối nói, nếu có thật thì gần đây hắn cũng sẽ không bi thảm như vậy.
ở bên cạnh hắn nhỏ giọng nói: “Ta đã sớm nói với ngươi rồi mà, nên luyện tập trước phòng khi hôn nhân của các ngươi có vấn đề, ngươi lại luôn coi lời ta như gió thổi bên tai. Kẻ có quyền cao chức trọng sao có thể không có tình nhân đâu. Cho dù Nguyên Tích không thực sự muốn tìm, thế nhưng cũng sẽ có người đưa cho nha, ngươi nên làm theo lời ta nói, đầu tiên là …..”
cuối cùng cũng nhận thấy Nguyên Triệt đang kinh ngạc nhìn nó, cố gượng xua xua mấy cái vuốt, lặng lẽ ra phía sau ngồi, sau đó cố nói nốt: “trở về ta lại nói cho ngươi biêt. Yên tâm, ta đã down tài liệu tốt giúp ngươi rồi”
Nguyên Triệt cũng thật có hứng thú đánh giá – kẻ đang nhanh chóng lủi đến phía sau La Tiểu Lâu – nói: “Con thú này của ngươi rất thú vị, cho ta mượn chơi hai ngày nhá?”
ngẩn ngơ, lập tức sắc da màu xanh vì xúc động mà biến thành màu tím hồng, lanh lợi mà nhảy lên trên chiếc bàn ở giữa La Tiểu Lâu cùng Nguyên Triệt, phẫn nộ mà hô: “Ta ta ta … rất là trung thành đấy. Hơn nữa, hắn sẽ không đồng ý đâu!”, nói tới đây, thực sự lo lắng mà quay đầu lại hỏi La Tiểu Lâu: “Đúng không?”
La Tiểu Lâu vội đưa tay bắt nó ôm xuống dưới, ho khan một tiếng, xấu hổ mà nói, “Cho ngươi chê cười rồi, kỳ thật nó đại đa số tình huống đều là rất… uhm, rất đáng tin cậy đấy.” Nếu không đề cập đến tính cách của nó.
Chờ ngoan ngoãn leo xuống dưới, La Tiểu Lâu mới ngẩng đầu nhìn kẻ vẫn còn đang buồn cười – Nguyên Triệt, tiếp tục nói: “Ngươi có biết chủ nhân của ,.. ý ta là người mà ngươi gặp được kia, đi đâu không? Ta nhất định phải tìm được hắn. Hắn ở cùng với ngươi một thời gian dài như vậy, có cái đầu mối nào không?”
Ý cười trên mặt Nguyên Triệt dần dần biến mất, trong mắt có cái gì đó lóe qua. Trầm mặc một hồi, Nguyên Triệt lôi ra một cái vòng cổ. La Tiểu Lâu mới đầu tưởng là không gian nút, thế nhưng phía dưới của cái vòng là một cái hoa tai bạch ngọc nhỏ bé. Giống như là một mảnh của lá phong, hoặc là một cái kí hiệu đặc thù nào đó.
“Trước khi trả lời câu hỏi của ngươi, ta muốn hỏi một chút, cái này đối với dị thú đại biểu điều gì?” Nguyên Triệt hỏi.
La Tiểu Lâu nhận lấy, lập tức cảm thấy trong tay nóng lên, hắn kinh ngạc mà trừng lớn mắt, nhưng rất nhanh, miếng ngọc kia lại khôi phục ôn lạnh, giống như nhiệt độ ban nãy hắn cảm nhận được chỉ là ảo giác.
“Đây là đồ của chủ nhân của ?” La Tiểu Lâu hỏi.
Nguyên Triệt khẽ hừ một tiếng: “đúng là lấy từ chỗ của hắn”
La Tiểu Lâu tinh tế vuốt ve, thế nhưng trừ bỏ có nóng lên lúc ban đầu, hắn không phát hiện được cái gì bất thường cả, nên đưa cho , dù sao, đối với vật của dị thú, phải quen thuộc hơn hắn nhiều.
tiếp nhận, ánh mắt lần đầu tiên phát ra lam quang, đảo qua mặt ngọc một lúc, sau lam quang biến mất, nó ghét bỏ đem cái hoa tai ném trả lại cho Nguyên Triệt, nói: “Tuy rằng nhìn giống như gia huy (huy hiệu của một gia tộc) nhưng có thể khẳng định, đây không phải đồ thuộc về dị thú”
Sắc mặt La Tiểu Lâu cùng Nguyên Triệt đồng thời biến đổi. Loại công nghệ làm ra thứ này vừa thấy đã biết không thuộc về Bụi động, nếu không phải của dị thú, kia chứng tỏ rằng, nó là của những kẻ đã bắt cóc Nguyên Triệt cùng đuổi giết chủ nhân.
Nguyên Triệt sắc mặt trầm xuống, nắm nắm cái hoa tai, nói: “ta sẽ đi thăm dò lại, chuyện về cái này, ngươi giữ bí mật giúp ta”
La Tiểu Lâu lập tức gật gật đầu, âm thầm đem cái gia huy kia ghi nhớ lại, kẻ bắt cóc Nguyên Triệt, đồng thời lại công kích chủ nhân , thực sự có thể chính là kẻ thứ ba đứng đằng sau tất cả mọi chuyện.
“Ta thực sự cũng không biết hắn đi đâu, hắn đem ta phong ấn tại nơi đó, ta chỉ có thể chờ ở chỗ kia. Cho nên, ta phi thường chán ghét hắn.” Nguyên Triệt thu hồi vòng trang sức, nhưng không có đeo lại trên cổ, đứng dậy hướng ngoài cửa đi đến.
La Tiểu Lâu khóe miệng run rẩy, ‘ngài’ trên người đeo thứ lấy được từ chỗ hắn, có vẻ không giống như là ý tứ chán ghét nha.
Nguyên Triệt tựa hồ cảm giác được tầm mắt chăm chú của La Tiểu Lâu, quay lại cười nói, “Đúng rồi, ngươi cũng là dị thú, có thể hay không trở về dạng thú thân cho ta xem một chút?”
“Cái, cái gì?” La Tiểu Lâu cảm thấy toàn thân tóc gáy đều dựng đứng lên, thì cố gắng đứng chắn trước người La Tiểu Lâu.
Nguyên Triệt ở cửa cười ha hả, “Đùa ngươi thôi, nếu thật bắt nạt làm ngươi khóc, Nguyên Tích không thể khôn tìm ta liều mạng mất”
Đợi cho Nguyên Triệt không thấy bóng dáng, La Tiểu Lâu mới khó khăn theo nỗi sợ hãi trung hồi phục, chẳng lẽ Nguyên Triệt cũng có sở thích nhéo ngắt da lông? trời ạ, hắn không muốn nghĩ nữa!!!
cảm thấy này nửa ngày nay nó đã lao lực quá độ, nhảy lên bả vai La Tiểu Lâu, bắt đầu nghỉ ngơi.
ooooo
La Tiểu Lâu bước ra khỏi phòng nghỉ, tính toán chạy nhanh đi đặt trước một phòng huấn luyện cơ giáp, kết quả đi chưa được mấy bước, thì nhìn thấy vài bóng người đằng xa.
Mấy bóng người kia nhanh chóng rẽ sang đường khác, La Tiểu Lâu hơi ngừng lại, trong mấy người đó, hắn nhận ra hai cái thân ảnh quen thuộc mà một trong đó, đúng là La Thiểu Thiên.
Sau một hồi ngẩn ngơ, La Tiểu Lâu lập tức đuổi theo, tiểu tử Nguyên Nặc kia rõ ràng đi cùng La Thiếu Thiên đi hướng phòng huấn huyện, có thể là cùng nhau luyện tập. Như vậy, đối với hắn, quả là một cơ hội tuyệt hảo, có lẽ cái kế hoạch tặng quà bất ngờ của hắn vẫn còn có hi vọng.
La Tiểu Lâu lặng lẽ đi sau đám người, nhìn bọn họ tiến vào phòng huấn luyện cấp A, hắn vui vẻ rạo rực bước vào phòng quan sát.
Sau đó La Tiểu Lâu vỗ vỗ , nói, “Nhờ ngươi đó, cục cưng, giúp ta ghi chép một chút —— được rồi, bọn họ không quan trọng bằng ngươi, quay về ta sẽ làm hộp năng lượng cho ngươi trước tiên”
Đợi đến hứa hẹn của La Tiểu Lâu, mới bắt đầu bật lên toàn bộ camera trong phòng huấn luyện, chăm chú thu thập thông tin.
La Tiểu Lâu nhìn chằm chằm màn hình lớn, cơ giáp màu đen của La Thiểu Thiên cùng cơ giáp màu xám của Nguyên Nặc tách ra đứng ở hai góc đối diện nhau của phòng huấn luyện, đang làm mấy động tác khởi động, mười mấy phút sau, hai người bắt đầu đối chiến, La Tiểu Lâu chú ý mà nhìn chằm chằm hai người, không thèm để ý những cái cơ giáp khác. Đồng thời bắt đầu ở trong đầu lặp lại động tác của hai người, phân tích cấu tạo cơ giáp mà bọn họ cần dùng.
La Tiểu Lâu vẫn đứng mất giờ, ánh mắt của thỉnh thoảng hiện lên lam quang, cuối cùng thì La Tiểu cũng nhắm mắt lại, ngồi xuống.
“được rồi, từng này tư liệu cũng đủ dùng. Cùng lúc cũng thu được tư liệu của tiểu tử Nguyên Nặc, thật là nhất cử lưỡng tiện.
La Tiểu Lâu mang theo lén lút chuồn khỏi phòng quan sát, ở hai phút sau khi hắn đi khỏi, hai cái cơ giáp đối chiến cũng ngừng lại.
Mọi người xung quanh cũng đều ngừng lại, một người trong đó nói: Thiên ca, Nguyên Nặc điện hạ, hôm nay cũng thật là phấn khích”
Một người khác thì hưng phấn mà nói, “Ai, ta đều xem ngây người, cơ hội này thật không dễ có, qua hôm nay cũng sợ chẳng có lần thứ , nhưng ta lại không được ….. ủa,sao hôm nay không tắt camera?”
La Thiểu Thiên cùng Nguyên Nặc liếc nhau, đều không nói gì, hướng phòng quan sát đi tới
Trong phòng đã không còn ai.
Nguyên Nặc rốt cục nhịn không được nói, “Ngươi nói xem kẻ đó chạy tới xem trộm chúng ta tập luyện làm cái gì?
La Thiểu Thiên duỗi chân ra, thoải mái mà tựa vào trên ghế sa lon, đơn giản không quan tâm, nói: “Không biết.”
Nhìn khóe miệng La Thiểu Thiên hơi hơi kiều, rõ ràng là một bộ tâm tình không sai, Nguyên Nặc cũng nhún vai, “Thôi đi, cứ kệ hắn”
La Thiểu Thiên híp mắt nhìn phương hướng La Tiểu Lâu ly khai, đưa tay sờ sờ trước ngực, cái vòng cổ đang chậm rãi nóng lên, cái vòng cổ kia, cùng cái của Nguyên Triệt giống nhau như đúc.