“Điện hạ, những linh kiện cấp sáu ngài muốn lúc trước chúng ta khi đóđã bắt đầu chuẩn bị. Sau ngài lại hy vọng tăng thêm số lượng linh kiện, bên này đã chia một tổ chuyên môn phụ trách, vì ngài gia công linh kiện cấp sáu rồi đấy”. Vị thiếu úy dẫn đường vừa cười nói, vừa quan sát thần sắc La Tiểu Lâu. Lời hắn nói cũng không giả tạo. Cho dù là quân bộ, nhưng ở cái thời khắc đầy nguy cơ này mà vẫn có thể vìLa Tiểu Lâuđiều động nhiều cơ giáp chế tạo sư như vậy cũng là một sự đầu tư tương đối lớn.
Đương nhiên, Carlos trung tướng làm vậy cũng là có tính toán, hy vọng mượn cơ hội này, có thể cóđược mấy cái cơ giáp cấp 6. Bởi vì cho dù quân bộ bên này có thể chế tạo ra linh kiện cấp sáu thì xác suất lắp ráp thành công một cơ giáp cấp 6 bình thường cũng vẫn rất thấp, chớ nói đến làcơ giáp sinh vật cấp 6.
Dù quân bộ có nghe đồn xác suất lắp ráp thành công cơ giáp của vương tử phi rất kinh người, bọn họ chắc chắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được xác suất lắp ráp thành công cơ giáp cấp sáu của La Tiểu Lâuđúng là trăm phần trăm.
Cho nên, khi La Tiểu Lâu thống khoái đáp ứng đưa cho họ một phần năm thành phẩm, mọi người bên quân bộ rất kinh ngạc, lại càng thêm ra sức.
La Tiểu Lâu cười nói tạ ơn. Vị thiếu úy trẻ nhẹ nhàng thở ra. Nhìn vương tử phi điện hạ cũng không cóý gì bất mãn – nhưng mà vị điện hạ này hình như trước giờ đều rất dễ tính. Mà thân phận bình dân trước kia của ngài ấy cũng làm cho toàn cục quân bộ trên dưới đều cảm thấy dễ gần.
“Đến rồi. Đây là những linh kiện đã hoàn thành, ngài có thể nghiệm thu. Mặt khác, ngài xem là nên đưa chỗ này đến hoàng cung hay là cứ để ở đây để lắp ráp luôn?” Thiếu úy rất nhanh đem La Tiểu Lâuđến kho chứa linh kiện, đồng thời nhiệt tình hỏi han.
La Tiểu Lâu nhìn cả căn phòng lớn chứa đầy linh kiện, ngây người hai giây, quay đầu lại hỏi “Chỗ này phải được tám mươi phần đi?” Người của Bụi động đãđưa tổng cộng hai mươi người đến xin cơ giáp. Nhiều linh kiện như vậy, xem ra mỗi người hai cái đều có còn thừa.
Thiếu úy kia cười cười, trong giọng nói cũng thêm vài phần kiêu ngạo “Sợ chẫm trễ chuyện của ngài, bên chúng ta đều cố ýđẩy nhanh tốc độ chế tác hết mức có thể”. Dù sao những người trong bộ nghiên cứu cơ giáp đều không phải những cơ giáp chế tạo sư bên ngoài có thể so sánh được. Bọn họ được đào tạo chính quy và bài bản hơn nhiều.
“Vậy làđủ rồi”La Tiểu Lâu nói, cậu suy nghĩ vài giây, còn nói thêm “Không cần đưa đến hoàng cung đâu, tôi có thể lắp ráp ở đây. Dù sao mỗi ngày đều phải cùng Nguyên Tích đến đây. Nhưng mà có thể tôi sẽ mang theo hai người nữa đến đây giúp đỡ”.
Vị kia sửng sốt một chút, quân bộ hoàn toàn có thể cung cấp phụ tá cho La Tiểu Lâu, nhưng hắn vẫn khách khí mà nói “Đương nhiên là có thể. Hơn nữa, nếu nhân công không đủ, ngài có thể nói với tôi, chúng tôi sẽ sắp xếp người cho ngài”.
La Tiểu Lâu khoát tay “Giúp ta chuẩn bị một ít không gian nút làđược. Còn lại thì chờ trợ thủ của tôiđến là có thể”.
Tiếp đó, La Tiểu Lâu liên hệ Ngải Phàm cùng D Tư, bảo người đưa hai người họ đến quân bộ, thuận tiện đem gen thú mà Arthur thu được mang một ít lại đây.
Hiện tại La Tiểu Lâu không thể không cảm thấy may mắn, lần trước bên cạnh rất nhiều tài liệu, Arthur còn đưa không ít gen thú lại đây.
Vị thiếu úy trẻ bên cạnh có chút kinh ngạc, lập tức nhiệt tình mà nói “Ngài, ngài là nói, muốn bắt đầu ngay bây giờ?”
“Đương nhiên, à, có thể phải nửa giờ nữa, phải đợi trợ thủ của tôi lại đây”La Tiểu Lâu mắt nhìn thời gian, nếu thuận lợi có thể hôm nay cậu sẽ lắp ráp được ba cái cơ giáp.
Mắt vị thiếu úy trẻ bỗng nhiên sáng rực, lập tức giơ tay chào theo nghi thức quân đội, thấy một người đi ngang qua, lập tức bắt lại, bảo hắn dẫn thêm vài người nữa đem mấy tổ linh kiện vào trong phòng làm việc.
“Ngài còn có gì cần phân phó không? Tôi giúp ngài chuẩn bị một ít dụng cụ nhé?” Thiếu úy tuy rằng muốn biểu hiện bình tĩnh một chút, nhưng từ trong giọng nói vẫn lộ ra một chút kích động.
“Đến trưa, nếu sư phụ tôiđi ra nghỉ ngơi, anh lại đây báo tôi một tiếng”La Tiểu Lâu nói. Mục đích cậuđến đây hôm nay là muốn hỏi Nghiêm đại sư một chút, về chuyện cơ giáp cấp 10.
—–
Ngải Phàm cùng D Tư lập tức đã tới. Hai người họ chưa từng tới quân bộ, đều có chút thấp thỏm cùng mới lạ. Ngải Phàm đi theo bên cạnh D Tư. D Tư tuy rằng so với thằng nhóc kia biểu hiện tốt hơn chút nhưng cũng không nhịn được mà nhìn quanh.
Nhìn đến La Tiểu Lâu, hai người bọn họ mới lộ ra nụ cười cùng biểu tình nhẹ nhõm.
Thiếu úy ‘đại nhân’ nhìn hai người này, trong lòng hộc máu, phụ tá của ngài đây thực sự giỏi hơn người của quân bộ chúng ta hay sao….?
La Tiểu Lâuđến gian phòng làm việc, bên trong đãđặt mười tổ linh kiện. Cậu theo lệ thường bảo Ngải Phàm cùng D Tư đi học linh kiện bậc một, bây giờ số linh kiện bậc một hai người học được đãđến những cái cuối cùng rồi. La Tiểu Lâu vì hai cái đồ đệ của chính mình mà cảm thấy kiêu ngạo. Cậu cảm thấy hai người này tiến bộ chỉ hơn chứ không kém cậu lúc trước.
An bài cho hai người xong xuôi, La Tiểu Lâu bắt đầu vừa dung hợp gen thú vừa lắp ráp. Đây là lần đầu tiên cậu lắp ráp cơ giáp sau khi đã phục dùng nguyên quả. Cậu cũng thật muốn nhìn xem rốt cuộc mình tiến bộ nhiều ít thế nào.
Suy nghĩ vừa động, một tia nguyên lực màu trắng đã tiến nhập trong linh kiện, vài giây sau, nguyên lực đã theo kinh kiện đi ra. La Tiểu Lâu sửng sốt, này cũng không giống như bị kháng cự. Nhưng mà bình thường chải vuốt sợi nguyên tố của linh kiện phải tốn ít nhất hai ba phút đồng hồ… bây giờ tốc độ này lại nhanh đến làm hắn hoài nghi: chẳng lẽ nguyên lực vừa đi vào chưa làm xong việc đãđi ra?
Kiểm tra lại, La Tiểu Lâu phát hiện toàn bộ linh kiện đều đãđạt tới trạng thái tốt nhất.
La Tiểu Lâu gần như muốn nhảy dựng lên vì kích động. Ông trờ, đây chính là cảm nhận mà cấp đại sư mới cóđi.
“125, mau xem tốc độ của tao, này thật sự là làm cho người ta kinh hỉ mà!”La Tiểu Lâu kêu lên.
“Thực bình thường thôi mà cưng, cậu cho là siêu cấp ý thức nguyên lực là do tăng trưởng về lượng màđạt tới hay sao? Đó là sự biến đổi về chất đấy! Hiện tại với sức mạnh tinh thần của cậu, để hoàn thành cơ giáp của nhân loại, đạt tốc độ này vẫn thừa sức” 125 đi từ không gian nút đi ra. Bởi vìLa Tiểu Lâu lần trước sinh bệnh, nó gần đây đang nghiên sức khỏe của con người, chính là bị ảnh hưởng bởi dinh dưỡng cùng bệnh tật, còn có cả sinh dục nữa. Vừa mới nghiên cứu đến cái hạng mục đầy kích động kia đã bị La Tiểu Lâu kêu lên đây.
“Được rồi, để tao thử hết sức xem. Trước kia tao một ngày lắp một bộcơ giáp cấp sáu không thành vấn đề, hiện tại để xem xem có kinh hỉ hay không”.
“Từ từ, nói đến kinh hỉ, tôi cũng có cái muốn cho cậu xem” 125 nói xong, lấy ra một cái vật tròn tròn.
La Tiểu Lâu sững sờ mà nhìn vài giây, một hồi lâu sau mới thử hỏi “Đây là nguyên quả đúng không?”
125 gật mạnh đầu, cái đuôi phía sau ngoáy tít. Nó hất cằm lên, tận lực bảo trì biểutình nghiêm túc nói “Chính là dùng hạt của cái quả lần trước mà nuôi trồng ra đấy. Tuy rằng mười hạt mới thành công có ba quả, nhưng về sau ta có thể bắt chước môi trường sinh trưởng của nguyên quả mà trồng nhiều hơn”.
La Tiểu Lâu trừng mắt nhìn 125, giống như bị cái kinh hỉ thật lớn này hù dọa.
125 hừ một tiếng, trong ngực lại rất đắc ý, nghiêng người, làm một bộ dáng như trong tuồng mà nói “Cậu nếu sau này có cần, nếu tôi vui, màcậu lại chuẩn bị lễ vật hợp lòng tôi… hắc, cậu làm cái gì vậy? Cậu hôn tôi, tôi cũng, cũng sẽ không…Được rồi, tôi sẽ cho cậu dùng, ai bảo cậu là người dưỡng tôichứ…” Lễ vật nhưng mà nhất định vẫn phải có, chờ có cơ hội mình sẽ lại nói lại vấn đề này với La Tiểu Lâu… Hiện tại mặt đầy nước miếng, thật sự không thích hợp.
La Tiểu Lâuôm 125 hôn vài hớp, ở phương diện thu thập, 125 luôn cho cậu các loại kinh hỉ không tưởng được.
“Tôi đã nói lúc ở bụi động rồi, tranh thủ ôm mấy quả trứng xà về, bây giờ chúng ta chẳng phải có thể thả mấy quả trứng vào nước trồng nguyên quả, tuy rằng có thể không được như cái con rồng ngu ngốc kia nhưng màn …”. 125 tiếp tục nói.
“Baby, tao đã cảm thấy đó là một kinh hỉ lớn lắm rồi!”La Tiểu Lâu thật sự cảm thấy thỏa mãn mà nói. Cậu bỗng nhiên nghĩ, tuy rằng thật nhiều khó khăn, nhưng cậu thực sự là một người hạnh phúc. Có Nguyên Tích, có 125, có huynh đệ, có bằng hữu…
125 nhìn La Tiểu Lâu trong chốc lát, cúi đầu trầm tư – nóđương nhiên cũng có lúc thực sự đứng đắn rồi – cái người nóđược gửi nuôi này thật sự rất dễ thỏa mãn, cũng bởi thế, cậu mới có thể dễ dàng tha thứ, nga, không, sủng ái nó.
La Tiểu Lâu thậm chí còn không biết. Phẩm chất đầy đủ của một trận cơ giáp dị thú hoàn mỹ, chính là vôđiều kiện cung cấp phục vụ, trả giá toàn bộ trung thành, tất cả hành động đều phải được sự cho phép của chủ nhân…
Một cái chủ nhân như La Tiểu Lâu– vừa nhỏ yếu vừa ôn hòa, đương nhiên là cũng không ít khuyết điểm –cậu luôn dễ dàng bị người thuyết phục, chớ nói gìđến cái gì mà uy vũ với chả thà chết không chịu khất nhục. Thế nhưng, thế nhưng, nếu nó ly khai, La Tiểu Lâu còn có thể tìm được một cơ giáp tri kỷ như nó hay sao? 125 nghiêm túc màđi đi lại lại. Chủ nhân thực sự của nó sắp trở về, nó cần lo lắng một chút vấn đề này.
La Tiểu Lâuđương nhiên cũng không biết được sủng vật của mình đang lo lắng ‘nhân sinh đại sự’, suốt một buổi sáng, cậu cũng không hề dừng tay. Cái loại cảm giác được tùy tâm sở dục sức mạnh này thật sự không sai.
Hơn nữa, thành quả của cậu cũng thật khả quan, vừa làm đãđược gần bốn bộ cơ giáp cấp 6.
Nếu buổi chiều cậu tiếp tục làm thì một ngày tám bộ cơ giáp cũng không thành vấn đề. Tốc độ lắp ráp so với trước đây đãđược đề cao đến tám lần.
Sau khi đem cái cơ giáp thứ tư bỏ vào không gian nút, La Tiểu Lâuđứng dậy, nhìn Ngải Phàm cùng D Tư ở bên cạnh. Thời gian gần đây, độ thuần thục của hai người bọn họ đãđược đề cao không ít đâu.
La Tiểu Lâuđến gần hơn, kinh ngạc phát hiện D Tư đã bắt đầu thử lắp ráp một bộ kiện đơn giản.
Nhìn đến La Tiểu Lâu tiến lại, D Tư ngẩng đầu nở nụ cười một chút.
La Tiểu Lâu cảm thán “Không bao lâu nữa làcậu có thể giúp đỡ Lăng Tiêu lắp ráp cơ giáp rồi. Hiện tại cậu cũng đã có thể bảo trì cơ giáp giúp anh ta, làm cơ giáp chế tạo sư của anh ấy”.
D Tư cười càng rõ thêm, kỳ thật kỹ thuật của hắn vẫn còn không được, Lăng Tiêu đại nhân ấy vậy mà không chút so sự khiến cho hắn trở thành cơ giáp chế tạo sư. Loại tín nhiệm này làm cho hắn vừa vui sướng vừa cảm động.
Cùng D Tư thảo luận một chút, ngoài cửa có tiếng gõ vang. Nhìn nhìn thời gian, đãđến giữa trưa rồi, La Tiểu Lâu mang theo hai người đi ra ngoài.
Thiếu úy buổi sáng dẫn đường hiện đứng trước cửa, cung kính mà nói “Điện hạ, Nghiêm đại sư còn chưa xong việc đi ra, thế nhưng Nguyên Tích điện hạ phái người tới đón ngài, nói là bằng hữu của ngài đã tới”.
Nhãn tình La Tiểu Lâu, nói lời cảm tạ với vị thiếu úy rồi mang hai người đi khỏi.
Thiếu úy vào trong phòng thu dọn giúp La Tiểu Lâu, phát hiện linh kiện trong đó chỉ còn lại sáu tổ. Mà hắn cũng kinh ngạc phát hiện hắn không thấy chỗ mà linh kiện hỏng bị vứt đi.
“Này…này…”
—–
La Tiểu Lâu rất nhanh đã tới phòng nghỉ của Nguyên Tích, còn chưa vào tới nơi đã nghe được tiếng nói chuyện sang sảng bên trong. Ngải Phàm đi phía sau La Tiểu Lâu nhanh chân chen lên, kinh hỉ mà kêu “Đúng là Arthur!”
La Tiểu Lâu lúc này cũng đẩy cửa tiến vào. Bên trong, Nguyên Tích đang ngồi trên ghế salon, mà bên ghế đối diện với y là hai người. Một người tóc hồng dáng vẻ đầy kiêu ngạo, còn người kia… Tầm mắt La Tiểu Lâu cuối cùng dừng lại trên hắc y nhân còn lại.
Ba người trong phòng đồng thời quay đầu. Arthur một phen đã tiếp được Ngải Phàm nhào tới. “Tiểu Phàm, vài ngày không gặp, anh trai đều bắt đầu thấy nhớ cậu. Thế nào? Cục cưng ở chỗ của điện hạ ở thấy thế nào?”
La Tiểu Lâu thì trực tiếp hướng về phía Nguyên Tích ngồi xuống, nhìn người đối diện “Mộ Thần… cậu có khỏe không?”Arthur ôm Ngải Phàm làm vài cái động tác chúc mừng, hắc hắc cười vài tiếng “Nói gì chứ, cậu ta sao có thể không tốt được?”
La Tiểu Lâu nhướng nhướng mày “Tôi nghe nói anhđem người ta làm tù binh màđối xử, cũng không phải là làm như là khách nhân”.
Arthur ôm Ngải Phàm một lần nữa ngồi trên ghế salon, liếc Mộ Thần đang tái nhợt mặt một cái, nhanh chóng nói “Đều là hiểu lầm, hiểu lầm, làm sao có thể là khách nhân được, chúng ta là người một nhà“
Mộ Thần sắc mặt càng trắng bệch, trừng mắt nhìn Arthur, quay đầu về phía La Tiểu Lâu“Tôi không sao”.
Nguyên Tích vỗ vỗ tay La Tiểu Lâu. Mộ Thần đã ngồi đây thì thuyết minh mọi vấn đề đều đã giải quyết. Y giương mắt nhìn về phía Arthur “Lần này, cám ơncậu hỗ trợ”.
Arthur khoát tay “Được rồi, không cần tạ ơn, anh cũng biết mục đích tôi tới đây mà, Chúng ta có thể hợp tác. Đúng rồi, lần này ai chỉ huy quân bộ đi cứu viện?”
Nguyên Tích liếc nhìn Arthur một cái “Là tôi, có vấn đề gì không?”
Arthur nhếch miệng cười “Không có gì. Tôi nếu hợp tác với canh thìít nhất hạm đội của tôi không còn quá lớn nguy hiểm” Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng sự an bài bố trí của Nguyên Tích phi thường không sai.
Nguyên Tích cùng Arthur hẹn nhau buổi chiều nói chuyện bàn tiếp, rồi cùng La Tiểu Lâu cùng Mộ Thần đi Bộ nghiên cứu cơ giáp. La Tiểu Lâu muốn gặp Nghiêm đại sư, mà Mộ Thần đến đây tất cũng cần gặp mặt Hi Bá Laiđại sư một cái. La Tiểu Lâu làm cho binh lính đưa D Tư đến phòng nghỉ ngơi trước, thuận tiện còn liên hệ với những người trong Bụi động ra một chút. Arthur nhìn đến Mộ Thần đi ra ngoài, đứng lên, vốn định đi theo, sau lại bị ánh mắt của Mộ Thần làm ngượng ngùng mà ngồi xuống.
Đi được hai bước, La Tiểu Lâu mới quay sang, nhìn Mộ Thần ở bên cạnh “Cậu không cần hóa trang nữa?”
Mộ Thần sửng sốt hai giây, trên mặt lộ nụ cười lạnh “Không cần, về sau cũng không cần nữa”.
“Vì cái gì?”
Mộ Thần liếc nhẹ La Tiểu Lâu một cái, thở dài “Cậuđại khái cũng không thể tưởng tượng được, tôi vì làm nhiệm vụ cho liên bang mà gặp được cái gì”
Nói tới đây, giọng nói lạnh lùng của Mộ Thần bỗng xuất hiện một tia run rẩy, ngón tay cũng có chút phát run “Bị cái tên lưu manh kia bắt được ngày thứ ba, cậu có biết tôi gặp ai không, cha của tôi…. Ông ấy vẫn còn sống!” Nguyên Tích thần sắc biến đổi “Cậu là nói Cao Thần thượng tướng còn sống?”
Mộ Thần xuất ra một nụ cười không chút ý cười “Đúng, còn sống, nhưng ông ta bây giờ không thể trở thành một tướng quân được, vương tử điện hạ. Thân phận của ông sẽ không cho phép ông trở lại đế quốc. Cha của ta, bây giờ là cơ giáp chế tạo sư được mọi người tôn kính của Tinh cầu Grey”
“Mạc sư phó?”La Tiểu Lâu không dám tin mà kinh hô.
Mộ Thần gật gật đầu, lông mi rũ xuống che đi tròng mắt. Anh từ nhỏ đến lớn, luôn luôn nỗ lực báo thù cho người đàn ông kia, nhưng mà, người kia thì sống thật tốt, lại không hề nghĩđến việc báo cho anh cùng mẹ, thậm chí, ông ta còn xuất ra cho anh một cái em trai – tuy rằng đó hoàn toàn là một tên lưu manh vô văn hóa.
“Cậu về sau có thể ở lại đế quốc” Nguyên Tích vỗ vỗ bả vai Mộ Thần “Chuyện của cha cậu sẽ không xuất hiện trên người cậuđâu”
Mộ Thần ngẩng đầu liếc nhìn Nguyên Tích một cái “Đó cũng là nguyên nhân lúc trước tôi chọn cậu” Lúc trước khi đi liên bang, Mộ Thần đã hẹn gặp Nguyên Tích, làm cho Nguyên Tích hỗ trợ chiếu cố mẹ cậu, anh không thể để người của liên bang tìm được bà. Đổi lại, anh sẽ giúp Nguyên Tích lấy được tư liệu của liên bang.
Sự tín nhiệm này, đúng làđã xuất hiện từ năm tất cả đi đến vùng thôn quê ấy tập huấn.
Đầu óc La Tiểu Lâu thực sự hỗn hoạn. Cậu thực sự tôn kính Mạc sư phó. Hiện tại ngẫm lại, tuổi tác ấy, khí độ ấy… nếu nói ông ta trước kia là tướng quân thì cũng tuyệt đối không có gìđáng hoài nghi.
Nhưng mà, Mạc sư phụ tại sao lại không tiếp nhận Mộ Thần. Trong mắt La Tiểu Lâu, Mộ Thần cũng như Trầm Nguyên, đều là những bằng hữu cậu quan tâm.
Nguyên Tích nhéo nhéo mặt La Tiểu Lâu, La Tiểu Lâu lấy lại tinh thần, Nguyên Tích nhìn cậu nói, “Đừng nghĩ nhiều, có lẽ lúc ấy có ẩn tình khác”.
La Tiểu Lâu gật gật đầu, Mộ Thần sắc mặt vẫn như cũ, lạnh như băng,cũng không có nói cái gì nữa, có lẽ anh quá thất vọng rồi.
—–
Rất nhanh đã tới Bộ nghiên cứu chế tạo cơ giáp, bởi vì là giờ nghỉ buổi trưa nên mọi người cùng nhau đi vào.
Hi Bá Lai đại sư hiển nhiên là biết tin Mộ Thần hôm nay sẽ tới, nhìn đến đệ tử đi vào, đầu tiên là kinh ngạc nhíu nhíu mày, lập tức kinh hỉ đứng lên, tiểu đồ đệ của lão thật vất vả đã trở lại.
Nghiêm đại sư thì nhìn thầy trò bên cạnh vài lần, hỏi La Tiểu Lâu, “Đã trở lại?”
La Tiểu Lâu nở nụ cười, lấy lòng mà bu lại, “Sư phó, lúc đi coi như thuận lợi, nhưng mà,vẫn chưa thành công, con vẫn còn thiếu một thứ”. Vừa nói vừa tự mình vi sư phó bưng tới nước trà, thuận tay đưa lại cho Nguyên Tích ở bên cạnh một ly.
“Là cái gì?” Nghiêm đại sư vừa lòng mà bưng lên tách trà, nhìn một cái, đồ đệ của ông chắc chắn hiếu thuận hơn tiểu gia hỏa bên kia.
“Một bộ cơ giáp cấp 10”.La Tiểu Lâu nói.
Phụt! Nghiêm đại sư phun toàn bộ chỗ nước trà vừa hớp được ra ngoài, ông ta ho khan vài tiếng, sau khi La Tiểu Lâu cuống quít vì lão vỗ vài cái phía sau lưng một lúc, mới lên tiếng, “Đừng nói cho tôi câụđáp ứng rồi, cái thứ này, cho dù là tôi, trong vòng một năm, cũng không dám cam đoan có thể làm được”.
La Tiểu Lâu trợn tròn mắt, cậu cuối cùng hiểu được, ánh mắt bí hiểm trước khi đi củaLạc Khắc Lewis là tại sao.
Nguyên Nặc cùng La Thiểu Thiên bên cạnh vẫn đang thấp giọng thảo luận về bối phận cùng tính tình của Bá tước Lewis, không chúý tới La Tiểu Lâu ngồi một bên im lặng nhưng sắc mặt đại biến.
La Tiểu Lâu lập tức quay đầu nhìn về phía Nguyên Nặc cùng La Thiểu Thiên, nhẹ giọng bảo: “Lát nữa phải cẩn thận, tôi cảm thấy không thích hợp, cái tên Lewis …”
Bổn ý của La Tiểu Lâu là muốn dặn dò trước hai người kia, nhưng hắn vẫn chưa nói xong thì cánh cửa ‘cạnh’ một tiếng mở ra. La Tiểu Lâu cứng đơ người, quay đầu lại.
Người quản gia ban nãy cười tủm tỉm bưng thêm hồng trà xuất hiện ở cửa, cung kính mà nói “Hai vịđiện hạ, La thượng tá, đãđể mấy vịđợi lâu rồi. Lewis tiên sinh lập tức tới ngay”.
La Tiểu Lâu há miệng thở dốc, hay rồi, giờ không phải tên Lạc Khắc đến mà là lão Bá tước –ông ta càng quỷ dịđáng nghi hơn –đến. Nhưng mà quản gia của người ta đãđứng một bên rồi, cậu không tiện nói bất cứ cái gì nữa.
Như hiểu điều lo lắng của hắn. La Thiểu Thiên ngồi bên cạnh khẽ quay lại nhìn cậu một cái, gật gật đầu, ám chỉ với La Tiểu Lâu rằng anh sẽ chúýđề phòng.
La Tiểu Lâu rõ ràng có chút ám ảnh tâm lý, lần này đến lượt Nguyên Nặc cũng vỗ vỗ vai cậu để am ủi.
La Tiểu Lâu cười cười, nhưng cậu cũng chưa kịp nói gì thì bỗng cảm thấy một cỗ uy áp thật lớn đánh úp lại ba người. Không kịp nghĩ bất cứđiều gì, nguyên lực từ cơ thểđiên cuồng trào ra, bao phủ lên cậu cùng hai người bên cạnh.
Đến khi đã kéo lớp màng bảo vệ kín không chỗ hở, La Tiểu Lâu nghĩ mà thấy sợ, sắc mặt bắt đầu trắng bệch, cũng không phải cậu hối hận vìđãđể lộ thực lực của chính mình mà là cả kinh, bá tước Lewis đây là tính động thủ? Bọn họđã liên kết cùng Thiên Hằng, quyết định từ bỏ thân phận đế quốc?
Uy áp đền từ luồng tinh thần lực kia càng lúc càng lớn, La Tiểu Lâu không thể không vận dụng toàn bộ nguyên lực của mình mà chống đỡ, cậu thậm chí còn không thể phân tâm mà nhắc nhở hai người bên cạnh.
Nguyên Nặc cùng La Thiểu Thiên không phát hiện ra nguy hiểm ngay bên cạnh, cho dù họ có nhận thấy sắc mặt La Tiểu Lâu vô cùng khó coi song cũng chỉ nghĩ rằng cậuđang khẩn trương quá mà thôi.
La Tiểu Lâu đương nhiên hiểu rõ, tinh thần lực chân chính lợi hại không chỉ có thể dùng để chế tạo cơ giáp mà còn có thể dùng để giết người. Cho nên khi nhận thấy luồng tinh thần lực kia càng ngày càng tới gần, cậu lại một lần nữa xuất ra nguyên lực. Đến khi nguyên lực của La Tiểu Lâu sắp hao hết, mồ hôi trên trán hắn đã chảy ròng ròng. Chẳng lẽ ba người bọn họ cứ thế mà bị bắt? La Tiểu Lâu quýnh lên, trong óc bỗng cóý tưởng xẹt qua. Cậu toàn lực tập trung tinh thần lực vào cái g phòng hộ, sau đó xuất ra một cỗ nguyên lực, ngưng tụ thành hình một cái trùy, đánh mạnh vào chỗ tinh thần lực yếu ớt nhất của địch nhân.
Vài giây sau, luồng tinh thần lực tấn công bọn họ bỗng nhiên tiêu tan. Cậu thành công rồi!
La Tiểu Lâu tê liệt ngồi trên ghế, cúi đầu thở dốc.
Nguyên Nặc nghi hoặc mà quay đầu nhìn về phía cậu, không vui mà nhỏ giọng oán thầm “Có tôiởđây, cậu sợ cái gì chứ?”
La Thiểu Thiên không nói gì, đi đến bên cạnh La Tiểu Lâu, ngồi cuống.
La Tiểu Lâu ngẩng đầu. Lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân. Ngay sau đó, cùng với tiếng cười, bá tước Lewis cùng đứa con lớn Lạc Khắc Lewis đã đi tới.
La Thiểu Thiên cùng Nguyên Nặc đứng lên, Nguyên Nặc còn thuận tay nâng La Tiểu Lâu dậy. Bá tước Lewis tươi cười đi tới.
Đầu tiên bọn họ hướng La Tiểu Lâu cùng Nguyên Nặc hành lễ, sau đó hướng La Thiểu Thiên mỉm cười một chút rồi nói: “Vương tử phi điện hạ, thân vương điện hạ, La thượng tá, hoan nghênh ba vị quang lâm đến tòa thành Lewis của thần, thật sự là làm cho tinh cầu Lewis này rạng rõ lên không ít. Nhưng mà, bởi vì ban nãy thật sự cóchuyện quan trọng, không thểđích thân ra nghênh đón, xin ba vị hãy lượng thứ”.
Nguyên Nặc mỉm cười, hoàn mỹ xã giao lại vài câu, chuyện vừa chuyển, nói tiếp “Nghe nói bá tước Lewis phú khảđịch quốc, hôm nay vừa thấy, quả nhiên lời đồn không giả. Nơi này tuy chỉ là một sản nghiệp nho nhỏ nhưng cũng thật hoa lệ”.
Ánh mắt bá tước Lewis chợt lóe một tia sáng kì dị rồi nhanh chóng biến mất, lại cười ha hả“Nơi này tuy rằng không lớn, thế nhưng phong cảnh cùng khí hậu đều tốt, tôi cũng yêu nhất tòa thành này. Cứ có cơ hội nhàn rỗi là tôi lại ở lại đây vài ngày. Nếu vài vị có rảnh, tôi thật hy vọng có thể giữ mọi người lại đây chiêu đãi mấy ngày, mấy vị thể nào cũng khám pháđược chỗ diệu của nơi này”.
Vị bá tước này vẻ mặt cung kính, nhiệt tình có lễ, không hề giống kẻ muốn phản bội, nhưng La Tiểu Lâu vẫn mang vẻ mặt đề phòng mà nhìn chẳm chằm hai cha con họ. Mà La Thiểu Thiên ở bên cạnh tuy rằng không chút đổi sắc mặt, nhưng băng giá trong mắt lại không hề che giấu. Cho dù bá tước Lewis cóýđịnh làm phản, anh cũng dám chắc có thể mang La Tiểu Lâu đi khỏi nơi này.
——
Bá tước Lewis xin ba người ngồi xuống, lại bảo quản gia một lần nữa bưng lên một bình hồng trà nóng, lúc này mới hỏi: “Không biết vài vị khách quý lại đây có chuyện gì không?”
Nguyên Nặc cùng La Thiểu Thiên liếc nhau, khi tới đây bọn họđã thương lượng câu trả lời, chính là mượn tòa thành Lewis này một vài ngày.
La Tiểu Lâu phát hiện Lạc Khắc Lewis kia luôn cười như không cười mà theo dõi chính mình, trong đầu suy nghĩ một vòng, trước khi Nguyên Nặc cùng La Thiểu Thiên kịp nói gìđã lên tiếng trước “Là như thế này, tôi muốn mua lại Lewis tinh cầu. Không biết bá tước Lewis có chịu bỏ qua một thứ yêu thích của mình hay không?”
Một câu này, không chỉ nhị vị Lewis mà ngay cả Nguyên Nặc cùng La Thiểu Thiên đều có chút kinh ngạc mà nhìn về phía La Tiểu Lâu.
“A, vương tử phi điện hạ, yêu cầu của ngài thật sự làm cho ta kinh ngạc. Phải biết rằng, có bao nhiêu người cầm trân bảo tới chỗ tôixin mua, tôiđều không cóđồng ý”Ánh mắt bá tước Lewis mị lên, nói giống hệt một con hồ ly.
“Tôi biết, nhưng cũng biết rằng các hạ không hy vọng chúng tôi dùng tiền mua. Như vậy, các vị có thể nói xem, thứ gì có thể làm ngài động tâm, nếu chúng tôi có thểđưa ra, tôi nhất định sẽ nghĩ biện pháp tận lực thỏa mãn yêu cầu của ngài”. La Tiểu Lâu rất có thành ý mà nói.
Lạc Khắc Lewis tủm tỉm mà nhìn La Tiểu Lâu, uống một ngụm hồng trà, thong thả nói “Không biết vương tử phi điện hạ vì cái gì mà muốn mua tinh cầu này?”
“Mục đích của tôi, tôi nghĩ hai vị hẳn rất rõ ràng”. La Tiểu Lâu hướng hai người liếc mắt một cái, đồng dạng cười mà hồi đáp.
Tinh cầu Lewis quả thực là nơi mà quân đội cũng nhưđế quốc đều muốn có, không chỉ có vị tríđịa lý rất trọng yếu, đầu đạn cùng bệ phóng nơi đây đều làm cho không ít tướng quân hâm mộ không thôi. Bọn họđã dùng qua rất nhiều biện pháp, muốn từ tay bá tước Lewis mua lại nơi này, thế nhưng đều không thành công.
La Tiểu Lâu rất nhanh trí ra chủý này, lấy đó làm cái cớ muốn có nơi đây. Hiện tại phụ tử Lewis rõ ràng có cùng Thiên Hằng, Thiều Dung có liên hệ, cậu không muốn ở tình trạng địch ta không rõ ràng mà nói thẳng là muốn mượn tòa thành, nếu bọn họ phát hiện cậu muốn cứu Ly Mạch (chủ nhân ), nói không chừng còn có thể có phiền toái.
Lạc Khắc Lewis nhìn La Tiểu Lâu vài giây, rốt cục lại lộ ra ý cười “Vương tử phi điện hạ thật sự là quyết đoán, nhưng mà tôi thực thích loại tính cách này. Như thế này đi, cha cùng tôi có thểđồng ý bán lại nơi này. Nhưng mà ngài cũng phải dùng một thứ có giá trị tương đương đến trao đổi”.
Có thể làm hai người bọn họ dễ dàng đồng ý, La Tiểu Lâu thật sự hơi bất ngờ, cậu lập tức hỏi: “Các ngài muốn cái gì?”
“Chỗ này của ta, cái gìđều có, chỉ không có một bộ cơ giáp cấp ” Lạc Khắc Lewis chậm rãi nói.
La Thiểu Thiên cùng Nguyên Nặc đều biến sắc, cơ giáp cấp sao? Cho dù lật tung toàn bộđếđô cũng khó tìm thấy. Đây mới chân chính cái gì gọi là giá trên trời. Hắn thế mà dám dở chiêu ‘sử tử ngoạm’.
La Tiểu Lâu nhíu nhíu mày, cuối cùng nói “Được, tôi sẽ nhanh chóng mang lại đây. Nhưng mà trước đó, bởi vì có cọc giao dịch này, tôi hy vọng tinh cầu này cũng sẽ không cógì thay đổi”.
“Đương nhiên rồi, người yên tâm” Bá tước Lewis hiển nhiên đối với yêu cầu của đứa con phi thường hài lòng, quả thực là rất thèm muốn cơ giáp cấp , lập tức đáp ứng điều kiện của La Tiểu Lâu, còn cam đoan toàn bộ tinh cầu cũng sẽ không có xây dựng hoặc biến hóa gì.
Lúc sau, bá tước Lewis giữ mấy người ở chơi vài ngày. La Tiểu Lâu vì tìm kiếm manh mối màđồng ýở lại, sau một tối, không hề thu hoạch được điều gì, quyết định đưa ra lời từ biệt. Mặc dùđã có giao dịch, nhưng luồng tinh thần lực quỷ dị kia vẫn làm cho cậu lo lắng.
Bá tước bảo người con thay thế mình tiễn ba người rời đi, Lạc Khắc Lewis nhìn bóng dáng của La Tiểu Lâu, hơi hơi nheo lại mắt. Đến khi ba người đều đi lên phi thuyền, Lặc Khắc bỗng nhiên nghi hoặc mà nhìn về phía La Thiểu Thiên.
Chờ phi thuyền đã rời xa, bá tước Lewis mới xuất hiện, nhìn về phía đứa con trai Lạc Khắc, nghi hoặc hỏi han “Con định lựa chọn vương tử phi?”
“Dạ, căn cứ bài thử, cậu ta miễn cưỡng đủ tư cách. Nhưng mà còn tùy thuộc vào việc cậu ta cùng Thiều Dung ai đến trước đã, con cũng còn phải suy nghĩ thêm” Lạc Khắc gật gật đầu, lập tức lại lộ ra biểu tình nghi hoặc khó hiểu “Nhưng mà tên La Thiểu Thiên kia…”
Bá tước Lewis vội hỏi “Hắn làm sao vậy?”
“Hy vọng là trực giác của ta sai” Lạc Khắc sờ sờ cằm, thấp giọng nói một câu.
(La Tiểu Lâu đã đạt thành một giao dịch với Bá tước Lewis để mua tinh cầu Lewis của ông ta. Bây giờ cả ba người bọn họ lên phi thuyền trở về nhà…)
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
“Điện hạ, những linh kiện cấp sáu ngài muốn lúc trước chúng ta khi đóđã bắt đầu chuẩn bị. Sau ngài lại hy vọng tăng thêm số lượng linh kiện, bên này đã chia một tổ chuyên môn phụ trách, vì ngài gia công linh kiện cấp sáu rồi đấy”. Vị thiếu úy dẫn đường vừa cười nói, vừa quan sát thần sắc La Tiểu Lâu. Lời hắn nói cũng không giả tạo. Cho dù là quân bộ, nhưng ở cái thời khắc đầy nguy cơ này mà vẫn có thể vìLa Tiểu Lâuđiều động nhiều cơ giáp chế tạo sư như vậy cũng là một sự đầu tư tương đối lớn.
Đương nhiên, Carlos trung tướng làm vậy cũng là có tính toán, hy vọng mượn cơ hội này, có thể cóđược mấy cái cơ giáp cấp 6. Bởi vì cho dù quân bộ bên này có thể chế tạo ra linh kiện cấp sáu thì xác suất lắp ráp thành công một cơ giáp cấp 6 bình thường cũng vẫn rất thấp, chớ nói đến làcơ giáp sinh vật cấp 6.
Dù quân bộ có nghe đồn xác suất lắp ráp thành công cơ giáp của vương tử phi rất kinh người, bọn họ chắc chắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được xác suất lắp ráp thành công cơ giáp cấp sáu của La Tiểu Lâuđúng là trăm phần trăm.
Cho nên, khi La Tiểu Lâu thống khoái đáp ứng đưa cho họ một phần năm thành phẩm, mọi người bên quân bộ rất kinh ngạc, lại càng thêm ra sức.
La Tiểu Lâu cười nói tạ ơn. Vị thiếu úy trẻ nhẹ nhàng thở ra. Nhìn vương tử phi điện hạ cũng không cóý gì bất mãn – nhưng mà vị điện hạ này hình như trước giờ đều rất dễ tính. Mà thân phận bình dân trước kia của ngài ấy cũng làm cho toàn cục quân bộ trên dưới đều cảm thấy dễ gần.
“Đến rồi. Đây là những linh kiện đã hoàn thành, ngài có thể nghiệm thu. Mặt khác, ngài xem là nên đưa chỗ này đến hoàng cung hay là cứ để ở đây để lắp ráp luôn?” Thiếu úy rất nhanh đem La Tiểu Lâuđến kho chứa linh kiện, đồng thời nhiệt tình hỏi han.
La Tiểu Lâu nhìn cả căn phòng lớn chứa đầy linh kiện, ngây người hai giây, quay đầu lại hỏi “Chỗ này phải được tám mươi phần đi?” Người của Bụi động đãđưa tổng cộng hai mươi người đến xin cơ giáp. Nhiều linh kiện như vậy, xem ra mỗi người hai cái đều có còn thừa.
Thiếu úy kia cười cười, trong giọng nói cũng thêm vài phần kiêu ngạo “Sợ chẫm trễ chuyện của ngài, bên chúng ta đều cố ýđẩy nhanh tốc độ chế tác hết mức có thể”. Dù sao những người trong bộ nghiên cứu cơ giáp đều không phải những cơ giáp chế tạo sư bên ngoài có thể so sánh được. Bọn họ được đào tạo chính quy và bài bản hơn nhiều.
“Vậy làđủ rồi”La Tiểu Lâu nói, cậu suy nghĩ vài giây, còn nói thêm “Không cần đưa đến hoàng cung đâu, tôi có thể lắp ráp ở đây. Dù sao mỗi ngày đều phải cùng Nguyên Tích đến đây. Nhưng mà có thể tôi sẽ mang theo hai người nữa đến đây giúp đỡ”.
Vị kia sửng sốt một chút, quân bộ hoàn toàn có thể cung cấp phụ tá cho La Tiểu Lâu, nhưng hắn vẫn khách khí mà nói “Đương nhiên là có thể. Hơn nữa, nếu nhân công không đủ, ngài có thể nói với tôi, chúng tôi sẽ sắp xếp người cho ngài”.
La Tiểu Lâu khoát tay “Giúp ta chuẩn bị một ít không gian nút làđược. Còn lại thì chờ trợ thủ của tôiđến là có thể”.
Tiếp đó, La Tiểu Lâu liên hệ Ngải Phàm cùng D Tư, bảo người đưa hai người họ đến quân bộ, thuận tiện đem gen thú mà Arthur thu được mang một ít lại đây.
Hiện tại La Tiểu Lâu không thể không cảm thấy may mắn, lần trước bên cạnh rất nhiều tài liệu, Arthur còn đưa không ít gen thú lại đây.
Vị thiếu úy trẻ bên cạnh có chút kinh ngạc, lập tức nhiệt tình mà nói “Ngài, ngài là nói, muốn bắt đầu ngay bây giờ?”
“Đương nhiên, à, có thể phải nửa giờ nữa, phải đợi trợ thủ của tôi lại đây”La Tiểu Lâu mắt nhìn thời gian, nếu thuận lợi có thể hôm nay cậu sẽ lắp ráp được ba cái cơ giáp.
Mắt vị thiếu úy trẻ bỗng nhiên sáng rực, lập tức giơ tay chào theo nghi thức quân đội, thấy một người đi ngang qua, lập tức bắt lại, bảo hắn dẫn thêm vài người nữa đem mấy tổ linh kiện vào trong phòng làm việc.
“Ngài còn có gì cần phân phó không? Tôi giúp ngài chuẩn bị một ít dụng cụ nhé?” Thiếu úy tuy rằng muốn biểu hiện bình tĩnh một chút, nhưng từ trong giọng nói vẫn lộ ra một chút kích động.
“Đến trưa, nếu sư phụ tôiđi ra nghỉ ngơi, anh lại đây báo tôi một tiếng”La Tiểu Lâu nói. Mục đích cậuđến đây hôm nay là muốn hỏi Nghiêm đại sư một chút, về chuyện cơ giáp cấp 10.
—–
Ngải Phàm cùng D Tư lập tức đã tới. Hai người họ chưa từng tới quân bộ, đều có chút thấp thỏm cùng mới lạ. Ngải Phàm đi theo bên cạnh D Tư. D Tư tuy rằng so với thằng nhóc kia biểu hiện tốt hơn chút nhưng cũng không nhịn được mà nhìn quanh.
Nhìn đến La Tiểu Lâu, hai người bọn họ mới lộ ra nụ cười cùng biểu tình nhẹ nhõm.
Thiếu úy ‘đại nhân’ nhìn hai người này, trong lòng hộc máu, phụ tá của ngài đây thực sự giỏi hơn người của quân bộ chúng ta hay sao….?
La Tiểu Lâuđến gian phòng làm việc, bên trong đãđặt mười tổ linh kiện. Cậu theo lệ thường bảo Ngải Phàm cùng D Tư đi học linh kiện bậc một, bây giờ số linh kiện bậc một hai người học được đãđến những cái cuối cùng rồi. La Tiểu Lâu vì hai cái đồ đệ của chính mình mà cảm thấy kiêu ngạo. Cậu cảm thấy hai người này tiến bộ chỉ hơn chứ không kém cậu lúc trước.
An bài cho hai người xong xuôi, La Tiểu Lâu bắt đầu vừa dung hợp gen thú vừa lắp ráp. Đây là lần đầu tiên cậu lắp ráp cơ giáp sau khi đã phục dùng nguyên quả. Cậu cũng thật muốn nhìn xem rốt cuộc mình tiến bộ nhiều ít thế nào.
Suy nghĩ vừa động, một tia nguyên lực màu trắng đã tiến nhập trong linh kiện, vài giây sau, nguyên lực đã theo kinh kiện đi ra. La Tiểu Lâu sửng sốt, này cũng không giống như bị kháng cự. Nhưng mà bình thường chải vuốt sợi nguyên tố của linh kiện phải tốn ít nhất hai ba phút đồng hồ… bây giờ tốc độ này lại nhanh đến làm hắn hoài nghi: chẳng lẽ nguyên lực vừa đi vào chưa làm xong việc đãđi ra?
Kiểm tra lại, La Tiểu Lâu phát hiện toàn bộ linh kiện đều đãđạt tới trạng thái tốt nhất.
La Tiểu Lâu gần như muốn nhảy dựng lên vì kích động. Ông trờ, đây chính là cảm nhận mà cấp đại sư mới cóđi.
“125, mau xem tốc độ của tao, này thật sự là làm cho người ta kinh hỉ mà!”La Tiểu Lâu kêu lên.
“Thực bình thường thôi mà cưng, cậu cho là siêu cấp ý thức nguyên lực là do tăng trưởng về lượng màđạt tới hay sao? Đó là sự biến đổi về chất đấy! Hiện tại với sức mạnh tinh thần của cậu, để hoàn thành cơ giáp của nhân loại, đạt tốc độ này vẫn thừa sức” 125 đi từ không gian nút đi ra. Bởi vìLa Tiểu Lâu lần trước sinh bệnh, nó gần đây đang nghiên sức khỏe của con người, chính là bị ảnh hưởng bởi dinh dưỡng cùng bệnh tật, còn có cả sinh dục nữa. Vừa mới nghiên cứu đến cái hạng mục đầy kích động kia đã bị La Tiểu Lâu kêu lên đây.
“Được rồi, để tao thử hết sức xem. Trước kia tao một ngày lắp một bộcơ giáp cấp sáu không thành vấn đề, hiện tại để xem xem có kinh hỉ hay không”.
“Từ từ, nói đến kinh hỉ, tôi cũng có cái muốn cho cậu xem” 125 nói xong, lấy ra một cái vật tròn tròn.
La Tiểu Lâu sững sờ mà nhìn vài giây, một hồi lâu sau mới thử hỏi “Đây là nguyên quả đúng không?”
125 gật mạnh đầu, cái đuôi phía sau ngoáy tít. Nó hất cằm lên, tận lực bảo trì biểutình nghiêm túc nói “Chính là dùng hạt của cái quả lần trước mà nuôi trồng ra đấy. Tuy rằng mười hạt mới thành công có ba quả, nhưng về sau ta có thể bắt chước môi trường sinh trưởng của nguyên quả mà trồng nhiều hơn”.
La Tiểu Lâu trừng mắt nhìn 125, giống như bị cái kinh hỉ thật lớn này hù dọa.
125 hừ một tiếng, trong ngực lại rất đắc ý, nghiêng người, làm một bộ dáng như trong tuồng mà nói “Cậu nếu sau này có cần, nếu tôi vui, màcậu lại chuẩn bị lễ vật hợp lòng tôi… hắc, cậu làm cái gì vậy? Cậu hôn tôi, tôi cũng, cũng sẽ không…Được rồi, tôi sẽ cho cậu dùng, ai bảo cậu là người dưỡng tôichứ…” Lễ vật nhưng mà nhất định vẫn phải có, chờ có cơ hội mình sẽ lại nói lại vấn đề này với La Tiểu Lâu… Hiện tại mặt đầy nước miếng, thật sự không thích hợp.
La Tiểu Lâuôm 125 hôn vài hớp, ở phương diện thu thập, 125 luôn cho cậu các loại kinh hỉ không tưởng được.
“Tôi đã nói lúc ở bụi động rồi, tranh thủ ôm mấy quả trứng xà về, bây giờ chúng ta chẳng phải có thể thả mấy quả trứng vào nước trồng nguyên quả, tuy rằng có thể không được như cái con rồng ngu ngốc kia nhưng màn …”. 125 tiếp tục nói.
“Baby, tao đã cảm thấy đó là một kinh hỉ lớn lắm rồi!”La Tiểu Lâu thật sự cảm thấy thỏa mãn mà nói. Cậu bỗng nhiên nghĩ, tuy rằng thật nhiều khó khăn, nhưng cậu thực sự là một người hạnh phúc. Có Nguyên Tích, có 125, có huynh đệ, có bằng hữu…
125 nhìn La Tiểu Lâu trong chốc lát, cúi đầu trầm tư – nóđương nhiên cũng có lúc thực sự đứng đắn rồi – cái người nóđược gửi nuôi này thật sự rất dễ thỏa mãn, cũng bởi thế, cậu mới có thể dễ dàng tha thứ, nga, không, sủng ái nó.
La Tiểu Lâu thậm chí còn không biết. Phẩm chất đầy đủ của một trận cơ giáp dị thú hoàn mỹ, chính là vôđiều kiện cung cấp phục vụ, trả giá toàn bộ trung thành, tất cả hành động đều phải được sự cho phép của chủ nhân…
Một cái chủ nhân như La Tiểu Lâu– vừa nhỏ yếu vừa ôn hòa, đương nhiên là cũng không ít khuyết điểm –cậu luôn dễ dàng bị người thuyết phục, chớ nói gìđến cái gì mà uy vũ với chả thà chết không chịu khất nhục. Thế nhưng, thế nhưng, nếu nó ly khai, La Tiểu Lâu còn có thể tìm được một cơ giáp tri kỷ như nó hay sao? 125 nghiêm túc màđi đi lại lại. Chủ nhân thực sự của nó sắp trở về, nó cần lo lắng một chút vấn đề này.
La Tiểu Lâuđương nhiên cũng không biết được sủng vật của mình đang lo lắng ‘nhân sinh đại sự’, suốt một buổi sáng, cậu cũng không hề dừng tay. Cái loại cảm giác được tùy tâm sở dục sức mạnh này thật sự không sai.
Hơn nữa, thành quả của cậu cũng thật khả quan, vừa làm đãđược gần bốn bộ cơ giáp cấp 6.
Nếu buổi chiều cậu tiếp tục làm thì một ngày tám bộ cơ giáp cũng không thành vấn đề. Tốc độ lắp ráp so với trước đây đãđược đề cao đến tám lần.
Sau khi đem cái cơ giáp thứ tư bỏ vào không gian nút, La Tiểu Lâuđứng dậy, nhìn Ngải Phàm cùng D Tư ở bên cạnh. Thời gian gần đây, độ thuần thục của hai người bọn họ đãđược đề cao không ít đâu.
La Tiểu Lâuđến gần hơn, kinh ngạc phát hiện D Tư đã bắt đầu thử lắp ráp một bộ kiện đơn giản.
Nhìn đến La Tiểu Lâu tiến lại, D Tư ngẩng đầu nở nụ cười một chút.
La Tiểu Lâu cảm thán “Không bao lâu nữa làcậu có thể giúp đỡ Lăng Tiêu lắp ráp cơ giáp rồi. Hiện tại cậu cũng đã có thể bảo trì cơ giáp giúp anh ta, làm cơ giáp chế tạo sư của anh ấy”.
D Tư cười càng rõ thêm, kỳ thật kỹ thuật của hắn vẫn còn không được, Lăng Tiêu đại nhân ấy vậy mà không chút so sự khiến cho hắn trở thành cơ giáp chế tạo sư. Loại tín nhiệm này làm cho hắn vừa vui sướng vừa cảm động.
Cùng D Tư thảo luận một chút, ngoài cửa có tiếng gõ vang. Nhìn nhìn thời gian, đãđến giữa trưa rồi, La Tiểu Lâu mang theo hai người đi ra ngoài.
Thiếu úy buổi sáng dẫn đường hiện đứng trước cửa, cung kính mà nói “Điện hạ, Nghiêm đại sư còn chưa xong việc đi ra, thế nhưng Nguyên Tích điện hạ phái người tới đón ngài, nói là bằng hữu của ngài đã tới”.
Nhãn tình La Tiểu Lâu, nói lời cảm tạ với vị thiếu úy rồi mang hai người đi khỏi.
Thiếu úy vào trong phòng thu dọn giúp La Tiểu Lâu, phát hiện linh kiện trong đó chỉ còn lại sáu tổ. Mà hắn cũng kinh ngạc phát hiện hắn không thấy chỗ mà linh kiện hỏng bị vứt đi.
“Này…này…”
—–
La Tiểu Lâu rất nhanh đã tới phòng nghỉ của Nguyên Tích, còn chưa vào tới nơi đã nghe được tiếng nói chuyện sang sảng bên trong. Ngải Phàm đi phía sau La Tiểu Lâu nhanh chân chen lên, kinh hỉ mà kêu “Đúng là Arthur!”
La Tiểu Lâu lúc này cũng đẩy cửa tiến vào. Bên trong, Nguyên Tích đang ngồi trên ghế salon, mà bên ghế đối diện với y là hai người. Một người tóc hồng dáng vẻ đầy kiêu ngạo, còn người kia… Tầm mắt La Tiểu Lâu cuối cùng dừng lại trên hắc y nhân còn lại.
Ba người trong phòng đồng thời quay đầu. Arthur một phen đã tiếp được Ngải Phàm nhào tới. “Tiểu Phàm, vài ngày không gặp, anh trai đều bắt đầu thấy nhớ cậu. Thế nào? Cục cưng ở chỗ của điện hạ ở thấy thế nào?”
La Tiểu Lâu thì trực tiếp hướng về phía Nguyên Tích ngồi xuống, nhìn người đối diện “Mộ Thần… cậu có khỏe không?”Arthur ôm Ngải Phàm làm vài cái động tác chúc mừng, hắc hắc cười vài tiếng “Nói gì chứ, cậu ta sao có thể không tốt được?”
La Tiểu Lâu nhướng nhướng mày “Tôi nghe nói anhđem người ta làm tù binh màđối xử, cũng không phải là làm như là khách nhân”.
Arthur ôm Ngải Phàm một lần nữa ngồi trên ghế salon, liếc Mộ Thần đang tái nhợt mặt một cái, nhanh chóng nói “Đều là hiểu lầm, hiểu lầm, làm sao có thể là khách nhân được, chúng ta là người một nhà“
Mộ Thần sắc mặt càng trắng bệch, trừng mắt nhìn Arthur, quay đầu về phía La Tiểu Lâu“Tôi không sao”.
Nguyên Tích vỗ vỗ tay La Tiểu Lâu. Mộ Thần đã ngồi đây thì thuyết minh mọi vấn đề đều đã giải quyết. Y giương mắt nhìn về phía Arthur “Lần này, cám ơncậu hỗ trợ”.
Arthur khoát tay “Được rồi, không cần tạ ơn, anh cũng biết mục đích tôi tới đây mà, Chúng ta có thể hợp tác. Đúng rồi, lần này ai chỉ huy quân bộ đi cứu viện?”
Nguyên Tích liếc nhìn Arthur một cái “Là tôi, có vấn đề gì không?”
Arthur nhếch miệng cười “Không có gì. Tôi nếu hợp tác với canh thìít nhất hạm đội của tôi không còn quá lớn nguy hiểm” Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng sự an bài bố trí của Nguyên Tích phi thường không sai.
Nguyên Tích cùng Arthur hẹn nhau buổi chiều nói chuyện bàn tiếp, rồi cùng La Tiểu Lâu cùng Mộ Thần đi Bộ nghiên cứu cơ giáp. La Tiểu Lâu muốn gặp Nghiêm đại sư, mà Mộ Thần đến đây tất cũng cần gặp mặt Hi Bá Laiđại sư một cái. La Tiểu Lâu làm cho binh lính đưa D Tư đến phòng nghỉ ngơi trước, thuận tiện còn liên hệ với những người trong Bụi động ra một chút. Arthur nhìn đến Mộ Thần đi ra ngoài, đứng lên, vốn định đi theo, sau lại bị ánh mắt của Mộ Thần làm ngượng ngùng mà ngồi xuống.
Đi được hai bước, La Tiểu Lâu mới quay sang, nhìn Mộ Thần ở bên cạnh “Cậu không cần hóa trang nữa?”
Mộ Thần sửng sốt hai giây, trên mặt lộ nụ cười lạnh “Không cần, về sau cũng không cần nữa”.
“Vì cái gì?”
Mộ Thần liếc nhẹ La Tiểu Lâu một cái, thở dài “Cậuđại khái cũng không thể tưởng tượng được, tôi vì làm nhiệm vụ cho liên bang mà gặp được cái gì”
Nói tới đây, giọng nói lạnh lùng của Mộ Thần bỗng xuất hiện một tia run rẩy, ngón tay cũng có chút phát run “Bị cái tên lưu manh kia bắt được ngày thứ ba, cậu có biết tôi gặp ai không, cha của tôi…. Ông ấy vẫn còn sống!” Nguyên Tích thần sắc biến đổi “Cậu là nói Cao Thần thượng tướng còn sống?”
Mộ Thần xuất ra một nụ cười không chút ý cười “Đúng, còn sống, nhưng ông ta bây giờ không thể trở thành một tướng quân được, vương tử điện hạ. Thân phận của ông sẽ không cho phép ông trở lại đế quốc. Cha của ta, bây giờ là cơ giáp chế tạo sư được mọi người tôn kính của Tinh cầu Grey”
“Mạc sư phó?”La Tiểu Lâu không dám tin mà kinh hô.
Mộ Thần gật gật đầu, lông mi rũ xuống che đi tròng mắt. Anh từ nhỏ đến lớn, luôn luôn nỗ lực báo thù cho người đàn ông kia, nhưng mà, người kia thì sống thật tốt, lại không hề nghĩđến việc báo cho anh cùng mẹ, thậm chí, ông ta còn xuất ra cho anh một cái em trai – tuy rằng đó hoàn toàn là một tên lưu manh vô văn hóa.
“Cậu về sau có thể ở lại đế quốc” Nguyên Tích vỗ vỗ bả vai Mộ Thần “Chuyện của cha cậu sẽ không xuất hiện trên người cậuđâu”
Mộ Thần ngẩng đầu liếc nhìn Nguyên Tích một cái “Đó cũng là nguyên nhân lúc trước tôi chọn cậu” Lúc trước khi đi liên bang, Mộ Thần đã hẹn gặp Nguyên Tích, làm cho Nguyên Tích hỗ trợ chiếu cố mẹ cậu, anh không thể để người của liên bang tìm được bà. Đổi lại, anh sẽ giúp Nguyên Tích lấy được tư liệu của liên bang.
Sự tín nhiệm này, đúng làđã xuất hiện từ năm tất cả đi đến vùng thôn quê ấy tập huấn.
Đầu óc La Tiểu Lâu thực sự hỗn hoạn. Cậu thực sự tôn kính Mạc sư phó. Hiện tại ngẫm lại, tuổi tác ấy, khí độ ấy… nếu nói ông ta trước kia là tướng quân thì cũng tuyệt đối không có gìđáng hoài nghi.
Nhưng mà, Mạc sư phụ tại sao lại không tiếp nhận Mộ Thần. Trong mắt La Tiểu Lâu, Mộ Thần cũng như Trầm Nguyên, đều là những bằng hữu cậu quan tâm.
Nguyên Tích nhéo nhéo mặt La Tiểu Lâu, La Tiểu Lâu lấy lại tinh thần, Nguyên Tích nhìn cậu nói, “Đừng nghĩ nhiều, có lẽ lúc ấy có ẩn tình khác”.
La Tiểu Lâu gật gật đầu, Mộ Thần sắc mặt vẫn như cũ, lạnh như băng,cũng không có nói cái gì nữa, có lẽ anh quá thất vọng rồi.
—–
Rất nhanh đã tới Bộ nghiên cứu chế tạo cơ giáp, bởi vì là giờ nghỉ buổi trưa nên mọi người cùng nhau đi vào.
Hi Bá Lai đại sư hiển nhiên là biết tin Mộ Thần hôm nay sẽ tới, nhìn đến đệ tử đi vào, đầu tiên là kinh ngạc nhíu nhíu mày, lập tức kinh hỉ đứng lên, tiểu đồ đệ của lão thật vất vả đã trở lại.
Nghiêm đại sư thì nhìn thầy trò bên cạnh vài lần, hỏi La Tiểu Lâu, “Đã trở lại?”
La Tiểu Lâu nở nụ cười, lấy lòng mà bu lại, “Sư phó, lúc đi coi như thuận lợi, nhưng mà,vẫn chưa thành công, con vẫn còn thiếu một thứ”. Vừa nói vừa tự mình vi sư phó bưng tới nước trà, thuận tay đưa lại cho Nguyên Tích ở bên cạnh một ly.
“Là cái gì?” Nghiêm đại sư vừa lòng mà bưng lên tách trà, nhìn một cái, đồ đệ của ông chắc chắn hiếu thuận hơn tiểu gia hỏa bên kia.
“Một bộ cơ giáp cấp 10”.La Tiểu Lâu nói.
Phụt! Nghiêm đại sư phun toàn bộ chỗ nước trà vừa hớp được ra ngoài, ông ta ho khan vài tiếng, sau khi La Tiểu Lâu cuống quít vì lão vỗ vài cái phía sau lưng một lúc, mới lên tiếng, “Đừng nói cho tôi câụđáp ứng rồi, cái thứ này, cho dù là tôi, trong vòng một năm, cũng không dám cam đoan có thể làm được”.
La Tiểu Lâu trợn tròn mắt, cậu cuối cùng hiểu được, ánh mắt bí hiểm trước khi đi củaLạc Khắc Lewis là tại sao.