@@@Chap1: Tìm việc.
CÔNG TY TƯ VẤN VIỆC LÀM THÀNH OANH
Hàng chữ nổi màu trắng trông thật nổi bật khi kết hợp với nền màu đen. "Ôi, cái biển hiệu mới đẹp làm sao!"_ Đó là ý nghĩ đầu tiên vụt qua trong đầu của nó. Hơn nữa, hàng chữ "THÀNH OANH" còn được khắc nghiêng nghiêng, trông ngộ ngộ.
Nhưng mà...
Nó đến đây là để tìm việc làm mà. Nghĩ vậy , nó liền đi ngay vào trong.
Nó đảo mắt một vòng xung quanh. Bên trong này cũng rất đẹp. Hai bình hoa nhựa đặt hai bên cửa ra vào làm cho màu sắc ở đó khá hài hoà. Những viên gạch màu xanh dương cũng rất nổi bật. Mà đặc biệt, mấy cô nhân viên trông cô nào cũng xinh dễ xợ lun ík(nhỏ này thíck ngắm ngừi đẹp, không kể trai hay gái, mong các pạn thông cảm cho nhỏ hâm này ạk).
Sau khi nhìn ngó xong xuôi, nó ngồi xuống đối diện cô tiếp viên xinh nhất(ngồi vậy cho zễ ngắm) rồi hỏi:
-Chị ơi, em có thể làm việc gì cho phù hợp đây ạ?
Cô nhân viên nhìn nó một lượt từ trên xuống, rồi bảo:
-Em có làm được không đấy? Dạo này có nhiều pạn cũng 15, 16 tuổi như em đi làm thêm nhưng cứ bỏ việc giữa chừng hoài àk.
Nó nghe vậy, đứng dậy nói:
-Nhưng em đã 18 tuổi rồi mà chị. Chị thử nhìn em mà xem.
Cô ta lại nhìn nó từ đầu tới chân, giọng đầy nghi ngờ:
-Em sao? 18? Vậy em có thể đưa CMND cho chị xem không?
Nó lục lục túi, đưa ra một CMND:
-Huỳnh Lam Lam, sinh ngày 25-10-1997. Hả?!? Em đã 18 rồi sao? Vậy cúi xuống đây chị hỏi chút.
Nó nghe lời, cúi xuống gần cô ta:
-Em này, em đi thẩm mỹ viện hay sao mà trông xinh quá vậy?
Lam Lam chỉ thiếu chút thì sặc nước miếng. Quả thật, trông nó rất xinh, cũng thường bị hiểu nhầm là học sinh cấp 3, nhưng nó không ngờ lại gặp trong tình huống như vậy. Nó chỉ cười cười cho qua chuyện chứ không trả lời.
******
Khi ra về, nó thực sự rất vui. Cuối cùng thì nó cũng có việc làm rồi. Lúc nãy, cô nhân viên vừa nói là nó sẽ được làm giúp việc ở nhà số A, đường XXX. Hơn nữa, ngày mai là nó có thể đi làm rồi!
>
@@@Chap1: Tìm việc.
CÔNG TY TƯ VẤN VIỆC LÀM THÀNH OANH
Hàng chữ nổi màu trắng trông thật nổi bật khi kết hợp với nền màu đen. "Ôi, cái biển hiệu mới đẹp làm sao!"_ Đó là ý nghĩ đầu tiên vụt qua trong đầu của nó. Hơn nữa, hàng chữ "THÀNH OANH" còn được khắc nghiêng nghiêng, trông ngộ ngộ.
Nhưng mà...
Nó đến đây là để tìm việc làm mà. Nghĩ vậy , nó liền đi ngay vào trong.
Nó đảo mắt một vòng xung quanh. Bên trong này cũng rất đẹp. Hai bình hoa nhựa đặt hai bên cửa ra vào làm cho màu sắc ở đó khá hài hoà. Những viên gạch màu xanh dương cũng rất nổi bật. Mà đặc biệt, mấy cô nhân viên trông cô nào cũng xinh dễ xợ lun ík(nhỏ này thíck ngắm ngừi đẹp, không kể trai hay gái, mong các pạn thông cảm cho nhỏ hâm này ạk).
Sau khi nhìn ngó xong xuôi, nó ngồi xuống đối diện cô tiếp viên xinh nhất(ngồi vậy cho zễ ngắm) rồi hỏi:
-Chị ơi, em có thể làm việc gì cho phù hợp đây ạ?
Cô nhân viên nhìn nó một lượt từ trên xuống, rồi bảo:
-Em có làm được không đấy? Dạo này có nhiều pạn cũng 15, 16 tuổi như em đi làm thêm nhưng cứ bỏ việc giữa chừng hoài àk.
Nó nghe vậy, đứng dậy nói:
-Nhưng em đã 18 tuổi rồi mà chị. Chị thử nhìn em mà xem.
Cô ta lại nhìn nó từ đầu tới chân, giọng đầy nghi ngờ:
-Em sao? 18? Vậy em có thể đưa CMND cho chị xem không?
Nó lục lục túi, đưa ra một CMND:
-Huỳnh Lam Lam, sinh ngày 25-10-1997. Hả?!? Em đã 18 rồi sao? Vậy cúi xuống đây chị hỏi chút.
Nó nghe lời, cúi xuống gần cô ta:
-Em này, em đi thẩm mỹ viện hay sao mà trông xinh quá vậy?
Lam Lam chỉ thiếu chút thì sặc nước miếng. Quả thật, trông nó rất xinh, cũng thường bị hiểu nhầm là học sinh cấp 3, nhưng nó không ngờ lại gặp trong tình huống như vậy. Nó chỉ cười cười cho qua chuyện chứ không trả lời.
******
Khi ra về, nó thực sự rất vui. Cuối cùng thì nó cũng có việc làm rồi. Lúc nãy, cô nhân viên vừa nói là nó sẽ được làm giúp việc ở nhà số A, đường XXX. Hơn nữa, ngày mai là nó có thể đi làm rồi!
>