phần ngoại truyện này mình sẽ kể về cha mẹ của Như Nguyệt.
************************************
Mẹ của nhỏ tên là Hoàng Nhi tiểu thư của một gia đình có thế lớn lên đã là một cô gái xinh đẹp. mẹ của nhỏ cx có một giọng hát rất hay, giọng hát đó mỗi khi cất lên cứ như đang mê hơặc người nghe và cha nhỏ- Minh Nhật một người đưa thư. Mỗi lần đi qua nhà Hoàng Nhi là Nhật lại bị giọng hát ấy lôi quấn cuối cùng vì sự tò mò của mình Nhật quyết tìm cho ra chủ nhân của giọng hát ấy. Dóng cái tai của mình nên anh đi theo hướng nhạc phát ra, trèo qua bức tường đập ngay vào mắt Nhật là một khu vườn vô cùng đẹp nhưng thứ nổi bật nhất trong khu vườn đó chính là Hoàng Nhi. Nhật ngỡ ngàng chiêm ngưỡng anh không dám chớp mắt chỉ sợ khi anh chớp mắt mọi thứ sẽ chỉ là một giấc mơ. Cảm giác có người đang nhìn mình Nhi dừng hát ngoảnh lại thì thấy Nhật anh một chân vắt trên tường một chân vẫn còn chạm đất, cô bật cười. Thấy hành động kì lạ của mình Nhật leo xuống...
- à...tôi xin lỗi chỉ là nghe thấy có giọng hát nên tò mò quá...
Anh mặt thì đỏ nói ấp úng.
- Tôi tên là Hoàng Nhi!
Nhi tươi cười khuân mặt cô cx thoáng ửng hồng.~~~ từ đó ngày nào ik đưa thư qua đây Nhật đều ghé vài gặp Nhi và cx không biết từ bao gìơ tình cảm của họ đã vượt qua giới hạn của tình bạn nhưng...
- Ta đã nói rất nhiều lần rồi, con và thằng nhóc đó không thể đến với nhau!
Vì thế giới của hai người họ quá khác nhau, cô là tiểu thư gia giáo còn anh chỉ là một người đưa thư nghèo nàn chính vì vậy mà gia đình cô luôn luôn phản đối chuyện hai người đến với nhau.
- cha, chúng con yêu nhau là sự thật chẳng nhẽ cha lại nhẫn tâm phá nát hạnh phúc của con gái mình!
Cô đã thề rằng cả đời này chỉ yêu duy nhất một mình anh, dù có bất cứ chuyện gì xảy ra đi chăng nữa anh vẫn mãi mãi là người mà cô yêu.
- Ta nói không là không. chính vì ta lo cho hạnh phúc tương lai của con nên ta mới làm như vậy. Không nói nhiều nữa ngày mai con có buổi xem mắt nhất định con phải ik.
- Không con sẽ không lấy ai khác ngoài anh ấy.
nói rồi Nhi bỏ nên phòng đóng chặt cửa lại.* Minh Nhật em đã thề rằng trọn đời trọn kiếp này em sẽ chỉ yêu một mình anh!* Và để bảo vệ tình yêu đó Nhật và Nhi đã bỏ trốn. Cha Hoàng Nhi đã cho người đi tìm khắp nơi cứ khi nhận đc thông tin về anh và cô thì ông vội cử người ik tìm nhưng lần nào cx tới chậm một bước. Cuộc sống của anh và cô không được ổn định vì lúc nào cx phải chạy trốn nay đây mai đó, nhưng đối với họ chỉ cần được bên nhau như vậy cx đã đủ rồi. Nhưng ông trời lại thật trớ trêu. Ngày hôm đó, Minh Nhật ra ngoài đi làm như bao ngày, công việc của anh là làm thợ phụ xây nhà tiền công thì không được bao nhiêu. Nhiều lúc anh cảm thấy mình thật có lỗi vì không thể đem lại cho cô một cuộc sống tốt nhưng đối với cô dù có phải ở đầu đường xó chợ đi chăng nữa miễn có anh bên cạnh như vậy còn tố hơn là đánh đổi hạnh phúc chỉ để có đc những thứ xa xỉ kia. Bất ngờ trong ngày hôm đó môth tai nạn không ai mong muốn đã xảy ra, thanh sắt đang được di chuyển lên tầng trên của công trình thì chiếc dây cáp đứt thanh sắt rơi xuống và nạn nhân không may mắn bị thanh sắt đó rơi trúng lại chính là anh. Nhận đc tin chân tay Nhi run nên, cổ họng nghẹn ứ không thể nói lên câu nào, hai hàng nước mắt lăn dài trên khuân mặt nó không ngừng chảy ra, người con trai mà cô yêu thương nhất, người cha của đứa con cô đang mang trong bụng đã bỏ cô và đứa trẻ mà đi. Đúng vậy, cô đã có thai được 3 tuần rồi, dạo này cô cảm thấy trong người có chút khó chịu lại hay buồn nôn nên cô đã đi khám khi biết rằng mình có thai cô vui biết bao nhiêu đang tính lấy điều này làm bất ngờ cho anh vậy mà...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đau buồn vì cái chết của anh cô chẳng thiết sống nữa nhưng vì đứa con trong bụng cô phải cố gắng sống tiếp. Cô đi tìm việc làm nhưng không chỗ nào còn trống nữa trong lúc đang tuyệt vọng thì cô đã gặp được bà Phương, bà ấy đã cho cô một công việc trong nhà mình, những người giúp vc trong nhà cx rất tốt họ luôn quan tâm chăm sóc cô cho đến ngày cô hạ sinh đứa bé...
lúc đã không còn chút sức lực nào nữa cô nhìn đứa con mới chào đời rồi mỉm cười * Xin lỗi con gái của mẹ! nhưng mẹ không thể cố gắng được nữa mẹ phải đi tìm cha con và bên cạnh ông ấy...ở nơi này mẹ có thể yên tâm khi mọi người có thể chăm sóc cho con. Hãy ngoan con nhé! mẹ yêu con rất nhiều và cha con cx vậy!*