t/g: hế nhô các độc giả thân iu thi học kì xong rồi thoải mái quá tính đăng chap từ mấy hum trước nhưng...sự quyến rũ của truyện và phim đã lôi kéo mình, hum nay không còn gì xem với đọc nữa nên mới ngồi đăng chap sorry mấy bạn độc giả!
-----------------------------
NGOẠI TRUYỆN 1🐚: Đại Phong Tự Truyện.( phần này để anh nam chính của chúng ta tự kể nhao! Ai đồng tý để ngoại truyện sau là Nam tự truyện thì biểu quyết nha!!♥♡)
Sinh ra tôi đã là một thiếu gia của cả một tập đoàn lớn, từ nhỏ cũng đã mang trong mình một trọng trách lớn. Tôi còn nhớ ba vẫn luôn nói với tôi rằng:" Đại Phong, con phải học thật giỏi sau này lớn lên con sẽ là chủ của tập đoàn này". Tôi luôn nghe theo ba cố gắng học hỏi hơn bất kì ai chỉ vì tương lai sau này tôi sẽ lãnh đạo cả một tập đoàn lớn, cho tới khi tôi gặp được cô ấy- người con gái với nụ cười khiến ai nhìn cũng cảm thấy thật ấm áp. Tôi cùng cô ấy lớn lên, cùng cô ấy cười, cùng cô ấy khóc...dường như tình bạn mà tôi dành cho cô ấy đã vượt qua giới hạn. Tôi thích cô ấy, thích nụ cười ấm áp kia, thích sự tinh nghịch ở cô nhóc ấy, thích mái tóc dài mà mượt mà, thích ánh mắt mỗi khi cô ấy nhìn tôi và thích nhất là mỗi lần nghe cô ấy hát.
- Như Nguyệt cậu hát thật hay!
Mỗi lần nghe cô ấy hát tôi cảm giác mọi thứ thật nhẹ nhàng thoải mái, giọng hát của cô ấy êm ái mà trong sáng. Cô ấy nói với tôi rằng ước mơ của cô ấy chính là có thể đứng trên sân khấu mang tiếng hát của mình tới mọi người. Ước mơ ư?? tôi chưa bao gìơ nghĩ tới điều đó, ước mơ của tôi là gì? tôi vẫn luôn suy nghĩ suốt tôi mong muốn được làm gì và ước mơ của tôi. Và cho tới khi tôi gặp được người anh họ, anh ấy là một diễn viên nổi tiếng khi nhìn anh ấy tôi thấy xung quanh anh tỏa ra những tia sáng rực rỡ, tôi đã xem biết bao bộ phim do anh đóng phải công nhận rằng tài diễn xuất của anh ấy rất tốt. Từ lúc đó tôi đã thực sự tìm ra ước mơ cho chính mình...tôi muốn trở thành một diễn viên tài giỏi giống anh, muốn mang tới người xem những điều thú vị.
Năm đó, ba mẹ bỗng lại đưa tôi qua Mỹ nghe nói nếu tôi qua đó học tương lai của tôi sẽ tốt hơn...tôi sẽ phải xa Như Nguyệt. Khoảng thời gian không có cô ấy thực sự mọi thứ xung quanh rất tẻ nhạt, tôi nhớ cô ấy...tôi giấu nỗi nhớ đó vào trong tim cố gắng học tập, tôi nén ba mẹ để học làm diễn viên. Và cứ thế thời gian cũng trôi đi thật nhanh tôi nộp đơn vào học viện ngôi sao rồi về nước lúc đó người đầu tiên mà tôi nghĩ đến chính là cô ấy. Khi trở về rồi tôi muốn bên cạnh cô ấy mãi thôi muốn nói cho cô ấy nghe cảm xúc bao lâu nay của tôi. Nhưng nào ngờ cơ chứ tôi vì mẹ mà phải chấp nhận hôn ước với người con gái mà mình không yêu, tôi chỉ coi cô gái đó như em gái không hơn không kém...có phải chính vì điều đó mà khoảng cách giữa tôi và Như Nguyệt ngày một xa hơn. Nhiều lúc tôi tự hỏi rằng liệu Như Nguyệt có tình cảm giống tôi không??? Dù chỉ là một chút tình cảm nhỏ bé thôi...liệu trong trái tim cô ấy tôi là gì??
*****************
t/g: lâu lâu ms ngồi viết phần ngoại truyện này để khởi động đã 🐷 ngoại truyện viết có nhàm nhưng mong mina thông cảm sẽ cố gắng cải thiện cách viết hơn. Mong mina hãy cmt và ủng hộ nhiệt tình nha!!!♥♥♥♥
- Vậy thủ phạm sẽ là...
Hặn và cậu quay sang nhìn cô quản lí kia.
- Anli thủ phạm tráo đổi những thiết kế của tôi là cô phải không?
Bà Thiên Như tức giận đi tới hỏi cô ta, bao năm qua làm việc bà Như rất tin tưởng trách nhiệm trong công việc của Anli vậy mà...
- Đừng vu khống! Bà Như bà phải tin tôi, tôi không hề làm việc đó.
Đến gìơ phút này rồi cô ta vẫn còn mặt dày mà cãi.
- Anli những bộ thiết kế luôn được đặt trong phòng tôi mà chià khóa phòng chỉ có hai tôi một và cô một, gìơ cô muốn tôi phải tin cô sao đây.
Bà Như thấy vọng nhìn Anli đây là người mà bà đã rất tin tưởng hay sao?? Anli của ngày xưa đâu rồi? Một cô gái trẻ tận tụy vì công việc, luôn quan tâm tới sức khỏe của bà... Anli ngày xưa đã mất rồi.
- hahaha! đúng chính tôi là người đã làm nhưng tất cả chỉ để trả thù bà mà thôi.
Anli không còn đường cãi cũng tự nhận tội, nhưng việc cô ta làm cũng có lí do.
- trả thù?
Bà Như ngơ ngác nhìn Anli chẳng nhẽ cô là...
- Anli cô là con gái của Kiều Anh!
Kiều Anh ngừơi đã bị bà Như đánh bại trong cuộc thi thiết kế năm về trước, lúc đó người được chọn vào vòng chung kết là bà Như và bà Kiều Anh nhưng chỉ có một người dành chức vô địch và người đó chính là bà Như.
- gìơ bà mới nhận ra sao? năm về trước vì bà mà mẹ tôi mất đi người mình yêu vì bà mà mẹ tôi đã không thể giành chức vô địch.
Anli khinh bỉ con người này, năm về trước mẹ cô luôn coi bà Như là một người bạn thân nên mới giới thiệu người chồng sắp cưới của mình cho bà Như biết nhưng ai ngờ rằng sau buổi gặp mặt đó hai người họ lại luôn qua lại với nhau...sau đó trước ngày cưới người đàn ông kia đã đòi hủy hôn chỉ vì đã không còn yêu Kiều Anh nữa. Kiều Anh đau đớn khi người mà bà yêu đã thích người bạn thân nhất của bà và người đàn ông đó đã từ bỏ đứa con bà đang mang trong bụng- chính là Anli. năm một khoảng thời gian thật dài nhưng khoảng thời gian đó lại không thể xoa dịu đi sự thù hận trong lòng cô gái kia, điều gì lại khiến Anli căm thù bà Như đến như vậy?
- Anli mọi thứ không như những gì cô nghĩ đâu, hãy nghe tôi...tôi sẽ giải thích rõ cho cô hiểu.
Bà Như nhìn Anli cố giải thích, đúng thật những gì xảy ra với Kiều Anh và Anli là do lỗi của bà...
- Tôi không muốn nghe lời giải thích từ kẻ nói dối như bà hôm nay nhất định tôi phải trả thù cho mẹ tôi, chì vì bà mà mẹ tôi đã lâm bệnh mà qua đời. Chỉ vì bà tôi đã phải trở thành trẻ mồ côi không cha không mẹ.
Anli khóc cô khóc trong đau đớn, khóc nhớ thương người mẹ đã mất cô sinh ra mà không có vòng tay của cha lớn lên thiếu mất tình thương của mẹ.
Nói rồi cô lấy ra một con dao đã chuẩn bị sẵn vốn định đâm bà Như nhưng ngay lúc đó nhỏ lại chạy tới đỡmay mắn là nhỏ chỉ bị thương ở tay, thấy vậy cậu gạt con dao khỏi tay Anli ra. Mọi người ai cũng hốt hoảng ngay cả Mỹ Lệ cô ta cũng không lường trước được điều này, vốn cô chỉ là lợi dụng Anli để đổ tội cho nhỏ ai ngờ...
- Chuyện này đâu liên quan tới các người!
Anli căm hận nhìn nhỏ một tay đang cầm lấy vết thương rỉ máu kia, cậu nhìn nhỏ lo lắng.
- Nguyệt, cậu không sao chứ?
- Tôi không sao đâu, Phong cậu đừng quá lo lắng.
nhỏ nhìn cậu cười mỉm chứ thật ra cậu biết thừa nhỏ đang rất đau, cái tội khó bảo này mãi mà không thay đổi.
- Anli tôi không biết chuyện gì xảy ra giữa cô và bà Như nhưng Anli à hận thù nên cởi chứ không nên cột. Hãy biết tha thứ để tâm hồn mình được thanh thản hơn đi.
nhỏ cố khuyên căn Anli nhưng có vẻ đã phản tác dụng.
- Cô thì biết cái gì, cô biết bao năm qua tôi đã phải sống trong đau đớn như thế nào không hả? người mẹ tôi yêu thương nhất cứ thế rời bỏ tôi mà đi...cô có hiểu không? mấy người làm sao mà hiểu được chứ.
Nhỏ cả người run lên từng đợt Anli vẫn là may mắn hơn nhỏ...thấy biểu hiện của Như Nguyệt cậu thấy nhói trong tim từ bé nhỏ vốn đã không còn cha mẹ chỉ còn lại tình thường mà những người giúp việc khác trong nhà dành cho, cậu biết nhỏ khát khao được có cha mẹ nhưng vẫn luôn tỏ ra mạnh mẽ để không ai phải lo lắng.
- Anli thế giới này rộng lắm...không chỉ có mình cô là người đau khổ nhất đâu, ai cũng có nỗi khổ riêng cho mình. Có biết bao người còn gặp những chuyện bi thương hơn cô vì vậy đừng cố nuôi thù hận trong mình nữa nó chỉ làm cô đau thêm thôi...
Dường như những điều nhỏ nói với Anli nó không đáng để nghe thì phải, cô nhất quyết đòi giết bà Như trả thù cho mẹ nhưng ngay sau đó thôi cảnh sát đã tới và đưa Anli đi buổi chụp hình bị hoãn lại bà Như thì vẫn còn đang rất sốc trước những chuyện mà xảy ra, số trang phục bị đánh tráo đã được tìm thấy trong nhà Anli. Cuộc sống này thật quá nhiều điều trớ trêu, quá khứ có thể sẽ rất đau buồn nhưng chẳng nhẽ lại nói rằng “ hãy quên nó đi” không. Con người t.thực ra không bao gìơ quên được điều gì cả...Chỉ là họ đã tìm ra cách tốt hơn để đối xửa với quá khứ mà thôi.
Nhỏ ngay sau khi Anli bị bắt thì lập tức cậu lấy xe đưa đến bệnh viện may chỉ là vết thương nhẹ chứ nếu nhỏ bị sao thì hai ông tướng kia sẽ ngồi tự kỉ cả ngày mất. Còn với cô thì tất nhiên là chỉ tức thêm thôi lần này không chỉ không vu oan được cho nhỏ mà khiến cậu ngày càng quan tâm nhỏ hơn.
♚♚♚♚♚♚♚♚♚♚♚♚♚♚♚♚
T/g: hihi dạo này bận hk ghê quá đôi lúc mới vào đánh được một chút hum nay tranh thủ đầu tháng đăng chap mới lun, mong mina đừng bỏ truyện tui nha! iu iu mina nhìu lắm!