- Cô nói đi chứ? – Hắn thấy nó trầm ngâm vs đôi mắt hỗn tạp ( là nhiều thứ xen lẫn), nó không những không trả lời hắn mà còn quay mặt chỗ khác khiến hắn tức điên lên, thật là muốn bóp chết cô gái này mà, nó đang suy nghĩ là có nên nói hay là ém chuyện này đi giả bộ làm ngơ, hay bịa ra câu chuyện nào đó thật bi thương cho hắn đồng cảm mà lỡ gì hắn biết lí do mình giả trai mà còn giả nai hỏi thì sao? Trời ơi! Nhức óc vs mấy cái chuyện dở hơi này quá! Nó ôm đầu lại rồi nhăn mặt, hắn nhất thời hoảng loạng khi nó có chịu chứng kì lạ này:
- Cô sao vậy? – Công nhận là hắn yếu lòng thiệt, nó chỉ là thấy hơi rối vs mấy cái vấn đề trong đầu nhưng không ngờ lại làm hắn lo như thế, tự nhiên nó nở một nụ cười mà chỉ mình nó biết nó cười, nó giả bộ ôm đầu mạnh hơn và bắt đầu nói vài từ trong miệng vs giọng điệu rung rung cùng khổ sở ( giả bộ hết á):
- Đau………….đau…đ……..đầu..q…quá! – Giọng lắp bắp như sắp sỉu đến nơi, tự nhiên hắn nhìn nó nói:
- Bệnh nan y hã? Cô định đùa vs tôi chắc? Mấy cái trò con ních đó mà cô định gạt tôi? Cô còn kém lắm! – hắn cười khẩy một cái, đút một tay vào túi quần, một tay kia nâng khuôn mặt nó lên, nó nhìn hắn bằng ánh mắt lo lắng, hắn nhìn nó mà ánh mắt lạnh giá rồi 2 người đồng loạt nói:
- Muốn gì? – Nó cười nửa miệng, hắn thì tắt luôn nụ cười, hắn bóp lấy xương cầm của nó khiến nó đau nhưng không lên tiếng chỉ nhíu mài để biểu hiện, hắn thấy thế thì thả ra và nói:
- Ý đồ của cô là gì? – Hắn không nhìn nó, hắn ngước lên bầu trời cho làn gió bay bay, nó nhìn thấy thì có một cảm xúc lạ dâng lên nhưng nó sớm lấy lại bình tĩnh nói:
- Tôi không có ý đồ! Chỉ vì sở thích thôi! – Nó cũng không nhìn hắn chỉ nhìn mấy chậu hoa gần đó, nó ngồi xuống chiếc đàn Piano, hắn nghe nó nói thì quay lại, hắn lại gần nó kê miệng của mình sát tai nó nói:
- Sở thích gì mà……………………biến thái vậy? – Nó nghe thấy thế thì đỏ mặt tía tai nóng giận phừng phừng nói:
- Cái gì mà biến thái chứ hả? Người ta thich phong cách Tomboy không được à?
– Mặt nó phồng phồng lên cùng vs gò má đỏ đỏ vì tức giận nhìn yêu dễ sợ, hắn nhìn nó rồi phì cười nói:
- Đùa thôi! Tôi tới đây không phải để hỏi lý do tại sao cô lại giả trai, tôi tới là để ………………………- hắn lắp lửng, đi tới gần nó, kề khuôn mặt của mình sát vào khuôn mặt nó, tay ơm eo của nó, nó thì bị đẩy sát cửa kính ( nhà làm bằng kính chịu lực. Tay chân bị hắn khoá lại, bây giờ nó đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
…………………………………………………………………………….
Phòng khách tầng hai:
Quân vừa vào đã khoá cừa lại, Trang ngăn lại nhưng không kịp, Quân ngồi vào ghế rồi còn nhàn nhã mời Trang ngồi đối diện mình ( Tự nhiên ghê), Trang e dè nhìn Quân bằng ánh mắt nghi ngờ nói:
- Anh kéo tôi lên đây làm gì? – Trang tự rót cho mình một ly nước, bắt chéo hai chân rồi từ từ nhấp từng ngụm nước, Quân cười trước hành động đó của Trang, anh cũng tự rót cho mình ly nước, anh nhìn thẳng vào mặt Trang rồi nói:
- Có gì muốn nói không? – Tên này điên chắc? Tự nhiên lôi người ta sềnh sệt lên đây rồi hỏi “có muốn nói gì không?”. Nói là nói cái gì? Mà tên này là người lôi lên thì tên này phải nói chứ? MÌnh có cái gì đâu mà nói. ( suy nghĩ của Trang)
- Anh có vấn đề à? Anh lôi tôi lên thì anh phải nói chứ tôi biết gì mà nói? – Trang nói một tràn vs Quân vs cái thái độ hơi hơi bực bội
- À! – Quân nhẹ nhàng “à” một tiếng rồi từ từ dặt ly nước xuống nói tiếp, Trang nhìn cái hành động của Quân mà phát bực thêm:
- Tôi quên nhắc trước nhỉ? – Quân cười để hai tay đang chéo của mình lên cầm, hai cù trỏ chống lên chiếc bàn, nhìn Trang rồi nói:
- Tôi thật là thất lễ đúng không Thảo Trang đây? – Trang nghe tên mình thì như sét đánh ngang tai, đầu óc cô như ngưng hoạt động, tay bủn rủn hôi hôi run run cô nói:
- Anh …………anh….n…n…nói….ai….ai…
là……….Thào….......Thảo……….Trang _ Trang lắp ba lắp bắp nói không thành lời, cô thật không ngờ lại có chuyện kinh thiên động địa này xảy ra, cô khó mà nói ra nên lời, Quân nhìn thấy cái biểu càm gương mặt cùng vs cái thái độ lo sợ kia thì nói:
- Cô là con gái đúng không? – Anh vẫn gương mặt ấy cười nói vs Trang, Trang biết không thể chối nên gật đầu đồng ý vs câu hỏi của Quân, Quân là người không nhiều chuyện nên anh không hỏi về vấn đề cô giả trai làm gì? Anh rót cho cô thêm một ly nước cho cô uống cô run run hỏi:
- Anh…anh…không..muốn….biết lí do tôi giả trai à? –Quân nghe hỏi thế thì lắc đầu rối nói:
- Nếu cô muốn nói thì sẽ nói! – Cô cười nhìn Quân thì ra anh cũng tốt chứ nhỉ, Vậy mà hồi trước cô cứ nghĩ anh thật là vô duyên và khó ưa, Quân nhìn Trang cười thì không nói gì nữa và hai ngườI im lặng. Và cùng nói vài câu.
…………………………………………………………………………
Vườn hoa hồng toàn là màu đỏ rực kèm theo kế bên là một hồ nước, Hạo buông tay TRúc ra hai người đối mặt vs nhau, Hạo hỏi:
- Tôi muốn hỏi cái này? – Trúc nhìn anh một hồi rồi gật đầu nói:
- Nếu tôi trả lời được thì tôi sẽ nói!- Hạo nhìn cô rồi anh cười khiến TRúc thắc mặt mặt ngu ngơ nhìn anh, cô chờ câu hỏi của anh, anh biết điều đó nên nói thẳng luôn!
- Cậu không phải con trai? – Trúc nghe thấy thế thì nghiêm mặt nhìn Hạo, anh thì đang cười thích thú, anh biết thừa cô là con gái chỉ là muốn chọc cô cho nó vui, cô nghiêm mặt đến nỗi đo cơ mặt luôn, cô cô nói như bình thường, cười gượng nói:
- Anh……….anh………đùa………vui....thiệt….á! – Cô đã cô nhưng vẫn cứ lắp bắp nói không hoàn chỉnh khiến người đối diện càng thích thú và nụ cười càng sâu, Hạo nói một câu khiến Trúc ngượng đến chính mặt và ôm thân mình lại:
- Cô chứng minh đi! Cô dám không? – Hạo thấy hành động đó thì phì cười rồi nói:
- Không phải ý đó! – Trúc thở phù một cái, cô mà bị hù vậy hoài là có hôm mà chết vì hết hồn mất, Hạo từ từ đi lại phía Trúc rồi kê khuôn mặt kế mặt Trúc ( y chang hắn vậy ta), Trúc cứ đi lui lui lại mổi lần Hạo tiếng tới, cô lùi một lúc thì gần tới hồ nước, Hạo nhào tới lấy tay ôm eo Trúc và kéo lại, vì quá bất ngờ nên 2 người…………2 người…..và cái cảnh hót đã xảy ra, Trúc và Hạo hôn nhau ý mà! Chuyện bình thường ở phường nhưng 2 diễn viên chính lại không nghĩ thế, 2 người đỏ mặt, Hạo buông Trúc ra, 2 người quay mặt 2 hướng khác nhau, không ai nói ai câu gì, cứ bặm môi, rồi lại lấy tay sờ sờ lên môi để cảm nhận hương vị còn sót lại và cái đáng chú ý ở đây là cái cảnh lúc nãy bị 2 người trong phòng khách tầng 2 chứng kiến không sót một cảnh nào ( coi miễn phí đã không?????)
- Cô nói đi chứ? – Hắn thấy nó trầm ngâm vs đôi mắt hỗn tạp ( là nhiều thứ xen lẫn), nó không những không trả lời hắn mà còn quay mặt chỗ khác khiến hắn tức điên lên, thật là muốn bóp chết cô gái này mà, nó đang suy nghĩ là có nên nói hay là ém chuyện này đi giả bộ làm ngơ, hay bịa ra câu chuyện nào đó thật bi thương cho hắn đồng cảm mà lỡ gì hắn biết lí do mình giả trai mà còn giả nai hỏi thì sao? Trời ơi! Nhức óc vs mấy cái chuyện dở hơi này quá! Nó ôm đầu lại rồi nhăn mặt, hắn nhất thời hoảng loạng khi nó có chịu chứng kì lạ này:
- Cô sao vậy? – Công nhận là hắn yếu lòng thiệt, nó chỉ là thấy hơi rối vs mấy cái vấn đề trong đầu nhưng không ngờ lại làm hắn lo như thế, tự nhiên nó nở một nụ cười mà chỉ mình nó biết nó cười, nó giả bộ ôm đầu mạnh hơn và bắt đầu nói vài từ trong miệng vs giọng điệu rung rung cùng khổ sở ( giả bộ hết á):
- Đau………….đau…đ……..đầu..q…quá! – Giọng lắp bắp như sắp sỉu đến nơi, tự nhiên hắn nhìn nó nói:
- Bệnh nan y hã? Cô định đùa vs tôi chắc? Mấy cái trò con ních đó mà cô định gạt tôi? Cô còn kém lắm! – hắn cười khẩy một cái, đút một tay vào túi quần, một tay kia nâng khuôn mặt nó lên, nó nhìn hắn bằng ánh mắt lo lắng, hắn nhìn nó mà ánh mắt lạnh giá rồi người đồng loạt nói:
- Muốn gì? – Nó cười nửa miệng, hắn thì tắt luôn nụ cười, hắn bóp lấy xương cầm của nó khiến nó đau nhưng không lên tiếng chỉ nhíu mài để biểu hiện, hắn thấy thế thì thả ra và nói:
- Ý đồ của cô là gì? – Hắn không nhìn nó, hắn ngước lên bầu trời cho làn gió bay bay, nó nhìn thấy thì có một cảm xúc lạ dâng lên nhưng nó sớm lấy lại bình tĩnh nói:
- Tôi không có ý đồ! Chỉ vì sở thích thôi! – Nó cũng không nhìn hắn chỉ nhìn mấy chậu hoa gần đó, nó ngồi xuống chiếc đàn Piano, hắn nghe nó nói thì quay lại, hắn lại gần nó kê miệng của mình sát tai nó nói:
- Sở thích gì mà……………………biến thái vậy? – Nó nghe thấy thế thì đỏ mặt tía tai nóng giận phừng phừng nói:
- Cái gì mà biến thái chứ hả? Người ta thich phong cách Tomboy không được à?
– Mặt nó phồng phồng lên cùng vs gò má đỏ đỏ vì tức giận nhìn yêu dễ sợ, hắn nhìn nó rồi phì cười nói:
- Đùa thôi! Tôi tới đây không phải để hỏi lý do tại sao cô lại giả trai, tôi tới là để ………………………- hắn lắp lửng, đi tới gần nó, kề khuôn mặt của mình sát vào khuôn mặt nó, tay ơm eo của nó, nó thì bị đẩy sát cửa kính ( nhà làm bằng kính chịu lực. Tay chân bị hắn khoá lại, bây giờ nó đang trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
…………………………………………………………………………….
Phòng khách tầng hai:
Quân vừa vào đã khoá cừa lại, Trang ngăn lại nhưng không kịp, Quân ngồi vào ghế rồi còn nhàn nhã mời Trang ngồi đối diện mình ( Tự nhiên ghê), Trang e dè nhìn Quân bằng ánh mắt nghi ngờ nói:
- Anh kéo tôi lên đây làm gì? – Trang tự rót cho mình một ly nước, bắt chéo hai chân rồi từ từ nhấp từng ngụm nước, Quân cười trước hành động đó của Trang, anh cũng tự rót cho mình ly nước, anh nhìn thẳng vào mặt Trang rồi nói:
- Có gì muốn nói không? – Tên này điên chắc? Tự nhiên lôi người ta sềnh sệt lên đây rồi hỏi “có muốn nói gì không?”. Nói là nói cái gì? Mà tên này là người lôi lên thì tên này phải nói chứ? MÌnh có cái gì đâu mà nói. ( suy nghĩ của Trang)
- Anh có vấn đề à? Anh lôi tôi lên thì anh phải nói chứ tôi biết gì mà nói? – Trang nói một tràn vs Quân vs cái thái độ hơi hơi bực bội
- À! – Quân nhẹ nhàng “à” một tiếng rồi từ từ dặt ly nước xuống nói tiếp, Trang nhìn cái hành động của Quân mà phát bực thêm:
- Tôi quên nhắc trước nhỉ? – Quân cười để hai tay đang chéo của mình lên cầm, hai cù trỏ chống lên chiếc bàn, nhìn Trang rồi nói:
- Tôi thật là thất lễ đúng không Thảo Trang đây? – Trang nghe tên mình thì như sét đánh ngang tai, đầu óc cô như ngưng hoạt động, tay bủn rủn hôi hôi run run cô nói:
- Anh …………anh….n…n…nói….ai….ai…
là……….Thào….......Thảo……….Trang _ Trang lắp ba lắp bắp nói không thành lời, cô thật không ngờ lại có chuyện kinh thiên động địa này xảy ra, cô khó mà nói ra nên lời, Quân nhìn thấy cái biểu càm gương mặt cùng vs cái thái độ lo sợ kia thì nói:
- Cô là con gái đúng không? – Anh vẫn gương mặt ấy cười nói vs Trang, Trang biết không thể chối nên gật đầu đồng ý vs câu hỏi của Quân, Quân là người không nhiều chuyện nên anh không hỏi về vấn đề cô giả trai làm gì? Anh rót cho cô thêm một ly nước cho cô uống cô run run hỏi:
- Anh…anh…không..muốn….biết lí do tôi giả trai à? –Quân nghe hỏi thế thì lắc đầu rối nói:
- Nếu cô muốn nói thì sẽ nói! – Cô cười nhìn Quân thì ra anh cũng tốt chứ nhỉ, Vậy mà hồi trước cô cứ nghĩ anh thật là vô duyên và khó ưa, Quân nhìn Trang cười thì không nói gì nữa và hai ngườI im lặng. Và cùng nói vài câu.
…………………………………………………………………………
Vườn hoa hồng toàn là màu đỏ rực kèm theo kế bên là một hồ nước, Hạo buông tay TRúc ra hai người đối mặt vs nhau, Hạo hỏi:
- Tôi muốn hỏi cái này? – Trúc nhìn anh một hồi rồi gật đầu nói:
- Nếu tôi trả lời được thì tôi sẽ nói!- Hạo nhìn cô rồi anh cười khiến TRúc thắc mặt mặt ngu ngơ nhìn anh, cô chờ câu hỏi của anh, anh biết điều đó nên nói thẳng luôn!
- Cậu không phải con trai? – Trúc nghe thấy thế thì nghiêm mặt nhìn Hạo, anh thì đang cười thích thú, anh biết thừa cô là con gái chỉ là muốn chọc cô cho nó vui, cô nghiêm mặt đến nỗi đo cơ mặt luôn, cô cô nói như bình thường, cười gượng nói:
- Anh……….anh………đùa………vui....thiệt….á! – Cô đã cô nhưng vẫn cứ lắp bắp nói không hoàn chỉnh khiến người đối diện càng thích thú và nụ cười càng sâu, Hạo nói một câu khiến Trúc ngượng đến chính mặt và ôm thân mình lại:
- Cô chứng minh đi! Cô dám không? – Hạo thấy hành động đó thì phì cười rồi nói:
- Không phải ý đó! – Trúc thở phù một cái, cô mà bị hù vậy hoài là có hôm mà chết vì hết hồn mất, Hạo từ từ đi lại phía Trúc rồi kê khuôn mặt kế mặt Trúc ( y chang hắn vậy ta), Trúc cứ đi lui lui lại mổi lần Hạo tiếng tới, cô lùi một lúc thì gần tới hồ nước, Hạo nhào tới lấy tay ôm eo Trúc và kéo lại, vì quá bất ngờ nên người………… người…..và cái cảnh hót đã xảy ra, Trúc và Hạo hôn nhau ý mà! Chuyện bình thường ở phường nhưng diễn viên chính lại không nghĩ thế, người đỏ mặt, Hạo buông Trúc ra, người quay mặt hướng khác nhau, không ai nói ai câu gì, cứ bặm môi, rồi lại lấy tay sờ sờ lên môi để cảm nhận hương vị còn sót lại và cái đáng chú ý ở đây là cái cảnh lúc nãy bị người trong phòng khách tầng chứng kiến không sót một cảnh nào ( coi miễn phí đã không?????)