Tụi hắn dừng xe tại một biệt thự màu trắng ngói xanh, cửa song sắt được làm tỉ mĩ cao gấp 3 tụi nó, sau khi nhấn kèn xe cửa nhà tự động mở ra hai bên, tụi hắn chạy xe trne6 con đường lát những viên sõi nhỏ, bao quanh ngôi nhà là cỏ và vài cây cảnh, vì không gian lớn nên xa xa là một mái hiên màu xanh, trong mái hiên là bàn ghế bằng gỗ nhìn có vẻ tinh xảo nên có thể những bàn gỗ này là làm từ gỗ quý không chừng? đi hết con đường sỏi thì đến gara, tụi hắn mở cửa gara và chạy một mạch cho xe vào. Sau khi đã xuống xe. Tụi nó và tụi hắn đi đến nàh chính, nơi các phụ huynh đang đợi ý mà! Cửa nhà chính được làm từ sắt, tụi hắn mở cửa bước vào trước, tụi nó nối bước theo sau. Vừa vào tụi nó thấy có 6 người, nhìn chung có vẻ đã 40t, nhưng thật ra họ trẻ hơn số tuổi, họ đẹp một cách khiến người kahc1 khogn6 thể ngừng mắt và tụi nó cũng thế, tụi nó bước theo sau tụi hắn một hồi tì nghe tiếng hắn vang lên:
- Giới thiệu vs Pama đây là bạn gái con, Hà Minh Thư! – hắn đưa tay về phía nó rồi giới thiệu nó vs Pama hắn, PaMa hắn nhướng mày,họ mong cái ngày này lâu rồi! Họ xem xét nó từ trên xuống dưới rồi nói:
- Đẹp lắm! – mẹ hắn lên tiếng trước rồi kéo nó ngồi chung vs bà, nó cũng không có kháng cự chiều theo ý bà ngồi xuống, hắn thì ngồi xuống kế nó, nắm lấy tay nó, nó giật mình nhìn hắn rồi chợt hiểu ra nên nở một nụ cười đoan trang không kém phần dịu dàng, Thấy được điều đó nên Pama hắn gật đầu hài lòng.
- Còn đây là bạn gái con, Thảo Trang, xin giới thiệu vs Pama! - Quân một tay nắm tay Trang, một tay ôm eo thon nhỏ của cô, Trang thực muốn đập chết tên này nhưng khi thấy cái cảnh nó cười đoan trang chấm nhận cái nắm tay của Bảo thì Trang hiểu nó không muốn lộ chuyện rồi. Cô quay sang nhìn anh rồi cười tươi, Pama Quân nhìn thấy thì cười hiền rồi mẹ Quân nói:
- Ngồi đi con! – bà chỉ tay về chỗ trống kế bà, Trang và Quân tiến tới chỗ đó và ngồi xuống.
- Đây là bạn gái con Thanh TRúc! – Hạo nói ngắn gọn, pama của Hạo thì có vẻ hiền lành nhưng rất thích làm khó người khác, 2 người ra vẻ không thích TRúc nhưng trong lòng thì rất ưng vì Trúc thật sự rất đẹp, Trúc hiểu được sự khó khăn ở đây, cô chủ động ôm cánh tay Hạo rồi nở một nụ cười sáng lạng ( nụ cười chuyên nghiệp của Trúc). Hạo cũng hùa theo Trúc nắm lấy cánh tay đang ôm anh rồi từ từ ngồi kế mẹ Hạo, phải nói là Pama Hạo cực kì thích cô gái Thanh Trúc này!
Quay lại vs nó, nó vừa ngối xuống đã bị hỏi tới tấp y như Pama hắn biết cô không phải bạn gái thiệt của hắn! Vậy mà cô vẫn thoát nạn, cho tới khi câu hõi này vang lên từ Pama của Hạo:
- Tụi con quen biết nhau khi nào? – ý tứ của câu này rất rõ đây! Ý muốn nói quen như thế nào và tại sao 2 đứa trở thành một cặp, Trúc bị hỏi lòng hơi rối nhưng gương mặt vẫn một nụ cười tươi sáng cô nói:
- Anh ấy rất tốt bụng, luôn giúp đõ con khi con cần, lúc con không được vui anh ấy đã luôn ở bên con kể chuyện cười cho con nghe! – Thật là bái phục chị Trúc nhà mình cái tài nói sạo ai mà qua nổi, nghe qua mấy từ “thật lòng” này từ Trúc, Pama Hạo rất vui và Hao thì mừng không kém cuối cùng cũng thoát nạn.
- Còn con Trang? – Trang cũng cùng tâm trạng vs Trúc, cô đang lo đây nhưng rồi cô nói:
- Thật sự lúc đầu con không thích anh ấy! – Mọi người cả kinh, thật tai sao lại nói bạn trai như thế chứ? Chỉ có nó và Trúc mới hiễu Trang muốn gì thôi, Trang thấy được biểu cảm đó nên nén cười rồi nói tiếp:
- Nhưng anh ấy đã làm con khogn6 con suy nghĩ đó! Anh thật sự làm con phải thay đổi suy nghĩ vì anh ấy giống như trẻ con những hành động của anh ấy rất là dễ thương mà con lại yêu thích sự dễ thương nên……….- nói rồi Trang diễn phụ hoạ thêm là nắm lấy bàn tay Quân nữa chớ, mọi người thì như vỡ oà, Pama Quân gất đầu tán thưởng. Tới lượt nó, Pama hắn nhìn nó chầm chầm mong được câu trả lời, nó thấy vậy nên nói:
- Anh ấy rất bá đạo! – nghe được câu này, ai mà thích hắn nỗi chứ nhỉ? Thế là cả đám nhăn mày, nó vẫn thản nhiên nói tiếp:
- Nhưng luôn coi người khác là trên hết, ví dụ như con trên hết! – chỉ một câu thôi chỉ một câu thôi cũng đủ hiểu “tình cảm” mà hắn trao cho nó, câu trả lời tuy ngắn gọn nhưng thật sự là xúc tích đánh vào tâm lý người nghe khiến người nghe hiểu rõ được sự yêu thương cũa nó và hắn, Pama hắn nghe thế thì cười tươi nói:
- Tốt! Tốt! Tốt! – Pama hắn nhìn nó, thật là một cô gái thú vị!
- Ta đói rồi, ta muốn hưởng thức những món ăn do tụi con nấu! Vì vậy…………………….! – Tới rồi, thời khắc sinh tử đã tới, mẹ hắn thật biết làm người khác lâm vào khó khăn, nó thật không ngờ lại phải nấu ăn, tụi nó nghe tới nấu ăn là muốn khóc luôn, nhưng phóng lao thì phải theo lao, tụi nó đành chạy vào bếp mang tập dề và bắt đầu chiến, không giống như những chuyện khác là mọi người sẽ nghe thấy tiếng nồi nêu, soan chảo va chạm vào nhau hoặc mấy câu từ là: “chết rồi! Cháy rồi!” hay là “mặn quá….” nhưng tụi nó không hề tạo ra một tiếng động nào chỉ nghe tiếng xèo xèo khi bỏ thức ăn vào chảo, tiếng cười đùa của tụi nó, cứ như tụi nó đi dã ngoại đang chơi đùa vậy đó, khoảng gần nữa tiếng sau thì mùi thức ăn bay lên tới phòng khách nơi Pama tụi hắn và tụi hắn đang ngồi, phải nói cái mùi này biết quyến rũ lòng người vì chỉ mới ngửi thôi mà đã muốn ăn rồi, mùi thơm cứ thê mà lang tỏ vs tốc độ nhanh. Đang bay tâm hồn theo mùi thơm của thức ăn thì tiếng tụi nó vang lên từ trong bếp:
- Mọi người xuống ăn cơm ạ! – theo phép tắc là phải lên mời, nhưng bây giờ Pama tụi hắn chả cần chấp nhức, một bàn thức ăn đầy hương vị đủ màu sắc củng vs nhiều loại thực phẫm khác nhau hoà quyện tạo thành một bàn ăn khiến người khác khó cưỡng lại. Nào là mực kho rim cay, món gà xào xả ớt, hải sản xào cải thìa, canh sườn khoai sọ, …………………….Quá trời luôn nói không hết, món nào cũng ngon và món nào cũng muốn ăn ( T/g: Cho tui ăn vớiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii). Mọi người bất đầu ăn và tụi nó cũng thế.
Tụi hắn dừng xe tại một biệt thự màu trắng ngói xanh, cửa song sắt được làm tỉ mĩ cao gấp tụi nó, sau khi nhấn kèn xe cửa nhà tự động mở ra hai bên, tụi hắn chạy xe trne con đường lát những viên sõi nhỏ, bao quanh ngôi nhà là cỏ và vài cây cảnh, vì không gian lớn nên xa xa là một mái hiên màu xanh, trong mái hiên là bàn ghế bằng gỗ nhìn có vẻ tinh xảo nên có thể những bàn gỗ này là làm từ gỗ quý không chừng? đi hết con đường sỏi thì đến gara, tụi hắn mở cửa gara và chạy một mạch cho xe vào. Sau khi đã xuống xe. Tụi nó và tụi hắn đi đến nàh chính, nơi các phụ huynh đang đợi ý mà! Cửa nhà chính được làm từ sắt, tụi hắn mở cửa bước vào trước, tụi nó nối bước theo sau. Vừa vào tụi nó thấy có người, nhìn chung có vẻ đã t, nhưng thật ra họ trẻ hơn số tuổi, họ đẹp một cách khiến người kahc khogn thể ngừng mắt và tụi nó cũng thế, tụi nó bước theo sau tụi hắn một hồi tì nghe tiếng hắn vang lên:
- Giới thiệu vs Pama đây là bạn gái con, Hà Minh Thư! – hắn đưa tay về phía nó rồi giới thiệu nó vs Pama hắn, PaMa hắn nhướng mày,họ mong cái ngày này lâu rồi! Họ xem xét nó từ trên xuống dưới rồi nói:
- Đẹp lắm! – mẹ hắn lên tiếng trước rồi kéo nó ngồi chung vs bà, nó cũng không có kháng cự chiều theo ý bà ngồi xuống, hắn thì ngồi xuống kế nó, nắm lấy tay nó, nó giật mình nhìn hắn rồi chợt hiểu ra nên nở một nụ cười đoan trang không kém phần dịu dàng, Thấy được điều đó nên Pama hắn gật đầu hài lòng.
- Còn đây là bạn gái con, Thảo Trang, xin giới thiệu vs Pama! - Quân một tay nắm tay Trang, một tay ôm eo thon nhỏ của cô, Trang thực muốn đập chết tên này nhưng khi thấy cái cảnh nó cười đoan trang chấm nhận cái nắm tay của Bảo thì Trang hiểu nó không muốn lộ chuyện rồi. Cô quay sang nhìn anh rồi cười tươi, Pama Quân nhìn thấy thì cười hiền rồi mẹ Quân nói:
- Ngồi đi con! – bà chỉ tay về chỗ trống kế bà, Trang và Quân tiến tới chỗ đó và ngồi xuống.
- Đây là bạn gái con Thanh TRúc! – Hạo nói ngắn gọn, pama của Hạo thì có vẻ hiền lành nhưng rất thích làm khó người khác, người ra vẻ không thích TRúc nhưng trong lòng thì rất ưng vì Trúc thật sự rất đẹp, Trúc hiểu được sự khó khăn ở đây, cô chủ động ôm cánh tay Hạo rồi nở một nụ cười sáng lạng ( nụ cười chuyên nghiệp của Trúc). Hạo cũng hùa theo Trúc nắm lấy cánh tay đang ôm anh rồi từ từ ngồi kế mẹ Hạo, phải nói là Pama Hạo cực kì thích cô gái Thanh Trúc này!
Quay lại vs nó, nó vừa ngối xuống đã bị hỏi tới tấp y như Pama hắn biết cô không phải bạn gái thiệt của hắn! Vậy mà cô vẫn thoát nạn, cho tới khi câu hõi này vang lên từ Pama của Hạo:
- Tụi con quen biết nhau khi nào? – ý tứ của câu này rất rõ đây! Ý muốn nói quen như thế nào và tại sao đứa trở thành một cặp, Trúc bị hỏi lòng hơi rối nhưng gương mặt vẫn một nụ cười tươi sáng cô nói:
- Anh ấy rất tốt bụng, luôn giúp đõ con khi con cần, lúc con không được vui anh ấy đã luôn ở bên con kể chuyện cười cho con nghe! – Thật là bái phục chị Trúc nhà mình cái tài nói sạo ai mà qua nổi, nghe qua mấy từ “thật lòng” này từ Trúc, Pama Hạo rất vui và Hao thì mừng không kém cuối cùng cũng thoát nạn.
- Còn con Trang? – Trang cũng cùng tâm trạng vs Trúc, cô đang lo đây nhưng rồi cô nói:
- Thật sự lúc đầu con không thích anh ấy! – Mọi người cả kinh, thật tai sao lại nói bạn trai như thế chứ? Chỉ có nó và Trúc mới hiễu Trang muốn gì thôi, Trang thấy được biểu cảm đó nên nén cười rồi nói tiếp:
- Nhưng anh ấy đã làm con khogn con suy nghĩ đó! Anh thật sự làm con phải thay đổi suy nghĩ vì anh ấy giống như trẻ con những hành động của anh ấy rất là dễ thương mà con lại yêu thích sự dễ thương nên……….- nói rồi Trang diễn phụ hoạ thêm là nắm lấy bàn tay Quân nữa chớ, mọi người thì như vỡ oà, Pama Quân gất đầu tán thưởng. Tới lượt nó, Pama hắn nhìn nó chầm chầm mong được câu trả lời, nó thấy vậy nên nói:
- Anh ấy rất bá đạo! – nghe được câu này, ai mà thích hắn nỗi chứ nhỉ? Thế là cả đám nhăn mày, nó vẫn thản nhiên nói tiếp:
- Nhưng luôn coi người khác là trên hết, ví dụ như con trên hết! – chỉ một câu thôi chỉ một câu thôi cũng đủ hiểu “tình cảm” mà hắn trao cho nó, câu trả lời tuy ngắn gọn nhưng thật sự là xúc tích đánh vào tâm lý người nghe khiến người nghe hiểu rõ được sự yêu thương cũa nó và hắn, Pama hắn nghe thế thì cười tươi nói:
- Tốt! Tốt! Tốt! – Pama hắn nhìn nó, thật là một cô gái thú vị!
- Ta đói rồi, ta muốn hưởng thức những món ăn do tụi con nấu! Vì vậy…………………….! – Tới rồi, thời khắc sinh tử đã tới, mẹ hắn thật biết làm người khác lâm vào khó khăn, nó thật không ngờ lại phải nấu ăn, tụi nó nghe tới nấu ăn là muốn khóc luôn, nhưng phóng lao thì phải theo lao, tụi nó đành chạy vào bếp mang tập dề và bắt đầu chiến, không giống như những chuyện khác là mọi người sẽ nghe thấy tiếng nồi nêu, soan chảo va chạm vào nhau hoặc mấy câu từ là: “chết rồi! Cháy rồi!” hay là “mặn quá….” nhưng tụi nó không hề tạo ra một tiếng động nào chỉ nghe tiếng xèo xèo khi bỏ thức ăn vào chảo, tiếng cười đùa của tụi nó, cứ như tụi nó đi dã ngoại đang chơi đùa vậy đó, khoảng gần nữa tiếng sau thì mùi thức ăn bay lên tới phòng khách nơi Pama tụi hắn và tụi hắn đang ngồi, phải nói cái mùi này biết quyến rũ lòng người vì chỉ mới ngửi thôi mà đã muốn ăn rồi, mùi thơm cứ thê mà lang tỏ vs tốc độ nhanh. Đang bay tâm hồn theo mùi thơm của thức ăn thì tiếng tụi nó vang lên từ trong bếp:
- Mọi người xuống ăn cơm ạ! – theo phép tắc là phải lên mời, nhưng bây giờ Pama tụi hắn chả cần chấp nhức, một bàn thức ăn đầy hương vị đủ màu sắc củng vs nhiều loại thực phẫm khác nhau hoà quyện tạo thành một bàn ăn khiến người khác khó cưỡng lại. Nào là mực kho rim cay, món gà xào xả ớt, hải sản xào cải thìa, canh sườn khoai sọ, …………………….Quá trời luôn nói không hết, món nào cũng ngon và món nào cũng muốn ăn ( T/g: Cho tui ăn vớiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii). Mọi người bất đầu ăn và tụi nó cũng thế.