Sau cái mản cầu hôn sến như con hến cảu Hạo và Trúc, tụi nó khắn gối lên đường về nhà, trên đường đưa nó về, tự dưng hắn đi đâu đó rồi nói:
-Thư!! Em thông cảm kiếm xe về đi nha! – nói đoạn hắn phi xe như bay bỏ nó lại, nó trố mắt nhìn rồi tức giận chửi đọi ba câu rồi vẫy tay gọi Trang, thấy nó vẫy tay, Trang nói vs Quân:
-Nó kêu gì kìa anh? – Quân nhanh chóng nhìn rồi lại láy xe tiếp, Quân nói:
-Em coi như chưa thấy đi! - ể! Quái đảng vừa thôi, sau bỏ nó ai cũng đi tuốt hết, nó đành bất lực gọi quản gia tới đón vậy. Nhưng không biết quản gia hôm nay bị khỉ gió gì mà nói:
-Ừm…………bây giờ tôi bận lắm a! Thưa cô chủ tôi đi đón cô không được! – nó đó giờ chưa chửi nặng ai bao giờ, mà bây giờ nó gọi cho hắn chửi kinh khủng, hắn cũng có nghe đâu, để điện thoại một nơi để tai một nơi, thế là khoẻ, mà tự nhiên bỏ nó là sao? Nó gọi taxi, một lúc sau một chiếc taxi đến, nó không nói gì mặt lạnh như băng lên xe, ngồi ghế sau nó suy nghĩ là hôm nay tất cả mọi thứ sau cứ chống đối nó, nhưng rồi nó không muốn suy nghĩ chi cho nó mệt, nó có cố hỏi hắn là tại sao hắn lại bị truy sát bởi ông Tuấn thì câu trả lời là hắn cũng không có biết! Tào lao dễ sợ, nó ngồi nhìn từng cái đèn đường đang chiếu rọi lên đường lộ, khoảng một lúc sau nó tới nhà, nó lấy chìa khoá mở cửa, rồi đi vào nhà, mở cửa và mở đèn thì cảnh tượng trước mắt làm nó phải mở to đôi mắt để xem chuyện gì đang xảy ra ở nhà mình, trong nhà hoàn toàn không còn cái gì, không còn cái gì, cả cái ly cũng chả còn, không lẽ có trộm, cả đồ của nó cũng chả có, ăn cắp gì mà ghê gớm thế nhở? Nó đi vòng quanh ngôi nhà cũng chả thấy ai, nó tức tốc gọi điện cho hắn:
-Anh à! Đồ đạt của em mất hết rồi! – hắn vẫn thờ ơ nói:
-Mất thì mua cái mới! – nó càng giận thêm, nói:
-Anh nói vậy sao được! – hắn tự nhiên tất máy, nó giận tới mặt đỏ tía tai, nó gọi taxi chạy lại nhà hắn, ủa nhà hắn là nhà nào? Cháy hết rồi mà! Nó cầm cái địa chỉ mới rồi đưa tài xế, nó đi tới ngôi nhà có vườn hoa bao quanh nhà, có xích đu ở ngoài, có cả đài phung nước, có cả một thứ nó rất là thích, đó là hoa cẩm tú cầu, phải nói ngôi nhà được xây rất vừa mắt nó cũng như y như sở thích của nó, cánh cổng tự độn mở ra khiến nó tò mò mà bước vào, đi từng bước nhẹ nhàng tới cánh cửa to to của căn nhà, nó vừa đặt chân tới bật thang thì cửa nhà tự động mở, nó nhìn xung quanh rồi quyết định đi vào, nó không khỏi thốt lên:
-Đẹp quá! – có lẽ ngôi nhà này rất thích hợp vs phong cách cùa nó, nhưng cái sofa này quen quá, cái sofa của nó, ngôi nhá rất là trang nhã, nó lên tiếng gọi:
-Có ai không? – chả có tiếng nói nào vang lên, rồi đột nhiên từ trên nóc rơi xuống một bó hoa hồng, nó nhanh tay chợp lấy hít một hơi rồi lấy tấm thiệp ra:
-Đi lên lầu! – tấm thiệp chỉ ghi có bao nhiêu đó, nó cũng đi lên xem ai giở trò ma quảy gì đây, nó bước lên lầu, từng bật thang có một cành hoa hồng và trên bật thang có trải cánh hoa hồng màu đỏ, nó đi từng bật thì nhặc từng cành cho tới khi đứng trước cửa của một căn phòng, cửa hé mờ ra nó đầy của vào, thì cả một bó hoa có 108 đoá hoa hồng, nó lấy bó hoa và một khuôn mặt anh tuấn xuất hiện, Hắn mặt một bộ âu phục màu trắng chỉnh tề, nụ cười trên môi nhìn rất hạnh phục, hắn cầm lấy tay nó rồi nói:
-Em có biết bó hoa đầu tiên có nghĩa gì không? – nó cười rồi lắc đầu, hắn nhìn nó ánh mắt trìu mến rồi nói:
-Nó có 20 đoá hoa hồng và nó có ý nghĩa là: “ anh yêu em bằng cả trái tim”, mỗi bật tang có một đoá hoa hồng, mỗi một đoá tượng trưng cho “ trái tim anh chỉ có một mình em” và cái cuối củng này có 108 đoá hoa, em biết nó có ý nghĩa gì không? – nó bây giờ vẫn không nói gì lắc đầu tay nắm chặt lấy tay hắn, thấy nó lắc đầu hắn quỳ xuống rồi nói:
-Đoá hoa đó muốn hỏi: “ Em muốn lấy anh không?”? – hắn nhìn nó, nó nhìn hắn, 4 mắt nhìn nhau, nụ cười càng sâu, tình yêu càng mãnh liệt, không cần phải có hoa nó mới chịu lấy hắn, không cần phải có nhẫn nó mới chịu lấy hắn, không cần phải bày đủ trò khiến nó xúc động nó mới chịu lấy hắn, nó chỉ cần một tình yêu không bao giờ nhạt, một tình yêu không bao giờ phai, nó chỉ cần hắn yêu nó và nó cũng yêu hắn thế là quá đủ, nó đõ hắn đứng lên rồi dang tay rộng ra ôm chằm lấy hắn, hắn gắt gao ôm lấy nó như bảo bối vậy, nó nói:
-Em không cần anh làm những việc như thế này, em chỉ cần anh yêu em là em sẽ đồng ý lấy anh, anh có biết anh quan trọng hơn mấy cái này nhiểu không hả? –hắn nghe nó nói thì ôm chặt nó hơn, những lời nói của nó như kẹo ngọt khiến lòng hắn ấm áp và ngọt ngào, hắn ôm lấy nó nói:
-Anh cũng yêu em! Anh rất yêu em! Anh muốn em làm vợ anh! Anh sẽ yêu em suốt đời! – nó và hắn cười tươi nhìn nhau. Rồi hai người từ từ gần mặt nhau và trao nhau một nụ hôn hạnh phúc!!
(t/g: Sến quá! NHưng em ước em được như chị Thư nhở?)
Nó và hắn thì hôn nhau thắm thiết, còn 4 đứa kia thì:
-Trời ơi! Rảnh ruồi tự nhiên đem dấu đồ nó giờ thì rinh về, mấy người, không biết mệt là cái chi à? – Trang hai tay chống nạnh nói vs Hạo và Quân, hắn bỏ nó ở lại để về nhà nó, dấu hết đồ đạt để nó thuận tiện đến nàh hắn đề kế hoạch được chu toàn, Trúc thì ngồi ăn xoài vs Trang tỉnh bơ xem Hạo vs Quân đem đồ của nó chuyện tới chuyển lui.
t/g có cái bệnh là lười a! Nên cặp Trang vs Quân cho mình khước nha! Khỏi ghi đi há! Mong bỏ qua! Xin đừng ném đá! Nếu muốn có ngoại truyện thì đợi 2-3 ngày rồi có! Tạm biệt!
Sau cái mản cầu hôn sến như con hến cảu Hạo và Trúc, tụi nó khắn gối lên đường về nhà, trên đường đưa nó về, tự dưng hắn đi đâu đó rồi nói:
-Thư!! Em thông cảm kiếm xe về đi nha! – nói đoạn hắn phi xe như bay bỏ nó lại, nó trố mắt nhìn rồi tức giận chửi đọi ba câu rồi vẫy tay gọi Trang, thấy nó vẫy tay, Trang nói vs Quân:
-Nó kêu gì kìa anh? – Quân nhanh chóng nhìn rồi lại láy xe tiếp, Quân nói:
-Em coi như chưa thấy đi! - ể! Quái đảng vừa thôi, sau bỏ nó ai cũng đi tuốt hết, nó đành bất lực gọi quản gia tới đón vậy. Nhưng không biết quản gia hôm nay bị khỉ gió gì mà nói:
-Ừm…………bây giờ tôi bận lắm a! Thưa cô chủ tôi đi đón cô không được! – nó đó giờ chưa chửi nặng ai bao giờ, mà bây giờ nó gọi cho hắn chửi kinh khủng, hắn cũng có nghe đâu, để điện thoại một nơi để tai một nơi, thế là khoẻ, mà tự nhiên bỏ nó là sao? Nó gọi taxi, một lúc sau một chiếc taxi đến, nó không nói gì mặt lạnh như băng lên xe, ngồi ghế sau nó suy nghĩ là hôm nay tất cả mọi thứ sau cứ chống đối nó, nhưng rồi nó không muốn suy nghĩ chi cho nó mệt, nó có cố hỏi hắn là tại sao hắn lại bị truy sát bởi ông Tuấn thì câu trả lời là hắn cũng không có biết! Tào lao dễ sợ, nó ngồi nhìn từng cái đèn đường đang chiếu rọi lên đường lộ, khoảng một lúc sau nó tới nhà, nó lấy chìa khoá mở cửa, rồi đi vào nhà, mở cửa và mở đèn thì cảnh tượng trước mắt làm nó phải mở to đôi mắt để xem chuyện gì đang xảy ra ở nhà mình, trong nhà hoàn toàn không còn cái gì, không còn cái gì, cả cái ly cũng chả còn, không lẽ có trộm, cả đồ của nó cũng chả có, ăn cắp gì mà ghê gớm thế nhở? Nó đi vòng quanh ngôi nhà cũng chả thấy ai, nó tức tốc gọi điện cho hắn:
-Anh à! Đồ đạt của em mất hết rồi! – hắn vẫn thờ ơ nói:
-Mất thì mua cái mới! – nó càng giận thêm, nói:
-Anh nói vậy sao được! – hắn tự nhiên tất máy, nó giận tới mặt đỏ tía tai, nó gọi taxi chạy lại nhà hắn, ủa nhà hắn là nhà nào? Cháy hết rồi mà! Nó cầm cái địa chỉ mới rồi đưa tài xế, nó đi tới ngôi nhà có vườn hoa bao quanh nhà, có xích đu ở ngoài, có cả đài phung nước, có cả một thứ nó rất là thích, đó là hoa cẩm tú cầu, phải nói ngôi nhà được xây rất vừa mắt nó cũng như y như sở thích của nó, cánh cổng tự độn mở ra khiến nó tò mò mà bước vào, đi từng bước nhẹ nhàng tới cánh cửa to to của căn nhà, nó vừa đặt chân tới bật thang thì cửa nhà tự động mở, nó nhìn xung quanh rồi quyết định đi vào, nó không khỏi thốt lên:
-Đẹp quá! – có lẽ ngôi nhà này rất thích hợp vs phong cách cùa nó, nhưng cái sofa này quen quá, cái sofa của nó, ngôi nhá rất là trang nhã, nó lên tiếng gọi:
-Có ai không? – chả có tiếng nói nào vang lên, rồi đột nhiên từ trên nóc rơi xuống một bó hoa hồng, nó nhanh tay chợp lấy hít một hơi rồi lấy tấm thiệp ra:
-Đi lên lầu! – tấm thiệp chỉ ghi có bao nhiêu đó, nó cũng đi lên xem ai giở trò ma quảy gì đây, nó bước lên lầu, từng bật thang có một cành hoa hồng và trên bật thang có trải cánh hoa hồng màu đỏ, nó đi từng bật thì nhặc từng cành cho tới khi đứng trước cửa của một căn phòng, cửa hé mờ ra nó đầy của vào, thì cả một bó hoa có đoá hoa hồng, nó lấy bó hoa và một khuôn mặt anh tuấn xuất hiện, Hắn mặt một bộ âu phục màu trắng chỉnh tề, nụ cười trên môi nhìn rất hạnh phục, hắn cầm lấy tay nó rồi nói:
-Em có biết bó hoa đầu tiên có nghĩa gì không? – nó cười rồi lắc đầu, hắn nhìn nó ánh mắt trìu mến rồi nói:
-Nó có đoá hoa hồng và nó có ý nghĩa là: “ anh yêu em bằng cả trái tim”, mỗi bật tang có một đoá hoa hồng, mỗi một đoá tượng trưng cho “ trái tim anh chỉ có một mình em” và cái cuối củng này có đoá hoa, em biết nó có ý nghĩa gì không? – nó bây giờ vẫn không nói gì lắc đầu tay nắm chặt lấy tay hắn, thấy nó lắc đầu hắn quỳ xuống rồi nói:
-Đoá hoa đó muốn hỏi: “ Em muốn lấy anh không?”? – hắn nhìn nó, nó nhìn hắn, mắt nhìn nhau, nụ cười càng sâu, tình yêu càng mãnh liệt, không cần phải có hoa nó mới chịu lấy hắn, không cần phải có nhẫn nó mới chịu lấy hắn, không cần phải bày đủ trò khiến nó xúc động nó mới chịu lấy hắn, nó chỉ cần một tình yêu không bao giờ nhạt, một tình yêu không bao giờ phai, nó chỉ cần hắn yêu nó và nó cũng yêu hắn thế là quá đủ, nó đõ hắn đứng lên rồi dang tay rộng ra ôm chằm lấy hắn, hắn gắt gao ôm lấy nó như bảo bối vậy, nó nói:
-Em không cần anh làm những việc như thế này, em chỉ cần anh yêu em là em sẽ đồng ý lấy anh, anh có biết anh quan trọng hơn mấy cái này nhiểu không hả? –hắn nghe nó nói thì ôm chặt nó hơn, những lời nói của nó như kẹo ngọt khiến lòng hắn ấm áp và ngọt ngào, hắn ôm lấy nó nói:
-Anh cũng yêu em! Anh rất yêu em! Anh muốn em làm vợ anh! Anh sẽ yêu em suốt đời! – nó và hắn cười tươi nhìn nhau. Rồi hai người từ từ gần mặt nhau và trao nhau một nụ hôn hạnh phúc!!
(t/g: Sến quá! NHưng em ước em được như chị Thư nhở?)
Nó và hắn thì hôn nhau thắm thiết, còn đứa kia thì:
-Trời ơi! Rảnh ruồi tự nhiên đem dấu đồ nó giờ thì rinh về, mấy người, không biết mệt là cái chi à? – Trang hai tay chống nạnh nói vs Hạo và Quân, hắn bỏ nó ở lại để về nhà nó, dấu hết đồ đạt để nó thuận tiện đến nàh hắn đề kế hoạch được chu toàn, Trúc thì ngồi ăn xoài vs Trang tỉnh bơ xem Hạo vs Quân đem đồ của nó chuyện tới chuyển lui.
t/g có cái bệnh là lười a! Nên cặp Trang vs Quân cho mình khước nha! Khỏi ghi đi há! Mong bỏ qua! Xin đừng ném đá! Nếu muốn có ngoại truyện thì đợi - ngày rồi có! Tạm biệt!
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Sau cái mản cầu hôn sến như con hến cảu Hạo và Trúc, tụi nó khắn gối lên đường về nhà, trên đường đưa nó về, tự dưng hắn đi đâu đó rồi nói:
-Thư!! Em thông cảm kiếm xe về đi nha! – nói đoạn hắn phi xe như bay bỏ nó lại, nó trố mắt nhìn rồi tức giận chửi đọi ba câu rồi vẫy tay gọi Trang, thấy nó vẫy tay, Trang nói vs Quân:
-Nó kêu gì kìa anh? – Quân nhanh chóng nhìn rồi lại láy xe tiếp, Quân nói:
-Em coi như chưa thấy đi! - ể! Quái đảng vừa thôi, sau bỏ nó ai cũng đi tuốt hết, nó đành bất lực gọi quản gia tới đón vậy. Nhưng không biết quản gia hôm nay bị khỉ gió gì mà nói:
-Ừm…………bây giờ tôi bận lắm a! Thưa cô chủ tôi đi đón cô không được! – nó đó giờ chưa chửi nặng ai bao giờ, mà bây giờ nó gọi cho hắn chửi kinh khủng, hắn cũng có nghe đâu, để điện thoại một nơi để tai một nơi, thế là khoẻ, mà tự nhiên bỏ nó là sao? Nó gọi taxi, một lúc sau một chiếc taxi đến, nó không nói gì mặt lạnh như băng lên xe, ngồi ghế sau nó suy nghĩ là hôm nay tất cả mọi thứ sau cứ chống đối nó, nhưng rồi nó không muốn suy nghĩ chi cho nó mệt, nó có cố hỏi hắn là tại sao hắn lại bị truy sát bởi ông Tuấn thì câu trả lời là hắn cũng không có biết! Tào lao dễ sợ, nó ngồi nhìn từng cái đèn đường đang chiếu rọi lên đường lộ, khoảng một lúc sau nó tới nhà, nó lấy chìa khoá mở cửa, rồi đi vào nhà, mở cửa và mở đèn thì cảnh tượng trước mắt làm nó phải mở to đôi mắt để xem chuyện gì đang xảy ra ở nhà mình, trong nhà hoàn toàn không còn cái gì, không còn cái gì, cả cái ly cũng chả còn, không lẽ có trộm, cả đồ của nó cũng chả có, ăn cắp gì mà ghê gớm thế nhở? Nó đi vòng quanh ngôi nhà cũng chả thấy ai, nó tức tốc gọi điện cho hắn:
-Anh à! Đồ đạt của em mất hết rồi! – hắn vẫn thờ ơ nói:
-Mất thì mua cái mới! – nó càng giận thêm, nói:
-Anh nói vậy sao được! – hắn tự nhiên tất máy, nó giận tới mặt đỏ tía tai, nó gọi taxi chạy lại nhà hắn, ủa nhà hắn là nhà nào? Cháy hết rồi mà! Nó cầm cái địa chỉ mới rồi đưa tài xế, nó đi tới ngôi nhà có vườn hoa bao quanh nhà, có xích đu ở ngoài, có cả đài phung nước, có cả một thứ nó rất là thích, đó là hoa cẩm tú cầu, phải nói ngôi nhà được xây rất vừa mắt nó cũng như y như sở thích của nó, cánh cổng tự độn mở ra khiến nó tò mò mà bước vào, đi từng bước nhẹ nhàng tới cánh cửa to to của căn nhà, nó vừa đặt chân tới bật thang thì cửa nhà tự động mở, nó nhìn xung quanh rồi quyết định đi vào, nó không khỏi thốt lên:
-Đẹp quá! – có lẽ ngôi nhà này rất thích hợp vs phong cách cùa nó, nhưng cái sofa này quen quá, cái sofa của nó, ngôi nhá rất là trang nhã, nó lên tiếng gọi:
-Có ai không? – chả có tiếng nói nào vang lên, rồi đột nhiên từ trên nóc rơi xuống một bó hoa hồng, nó nhanh tay chợp lấy hít một hơi rồi lấy tấm thiệp ra:
-Đi lên lầu! – tấm thiệp chỉ ghi có bao nhiêu đó, nó cũng đi lên xem ai giở trò ma quảy gì đây, nó bước lên lầu, từng bật thang có một cành hoa hồng và trên bật thang có trải cánh hoa hồng màu đỏ, nó đi từng bật thì nhặc từng cành cho tới khi đứng trước cửa của một căn phòng, cửa hé mờ ra nó đầy của vào, thì cả một bó hoa có 108 đoá hoa hồng, nó lấy bó hoa và một khuôn mặt anh tuấn xuất hiện, Hắn mặt một bộ âu phục màu trắng chỉnh tề, nụ cười trên môi nhìn rất hạnh phục, hắn cầm lấy tay nó rồi nói:
-Em có biết bó hoa đầu tiên có nghĩa gì không? – nó cười rồi lắc đầu, hắn nhìn nó ánh mắt trìu mến rồi nói:
-Nó có 20 đoá hoa hồng và nó có ý nghĩa là: “ anh yêu em bằng cả trái tim”, mỗi bật tang có một đoá hoa hồng, mỗi một đoá tượng trưng cho “ trái tim anh chỉ có một mình em” và cái cuối củng này có 108 đoá hoa, em biết nó có ý nghĩa gì không? – nó bây giờ vẫn không nói gì lắc đầu tay nắm chặt lấy tay hắn, thấy nó lắc đầu hắn quỳ xuống rồi nói:
-Đoá hoa đó muốn hỏi: “ Em muốn lấy anh không?”? – hắn nhìn nó, nó nhìn hắn, 4 mắt nhìn nhau, nụ cười càng sâu, tình yêu càng mãnh liệt, không cần phải có hoa nó mới chịu lấy hắn, không cần phải có nhẫn nó mới chịu lấy hắn, không cần phải bày đủ trò khiến nó xúc động nó mới chịu lấy hắn, nó chỉ cần một tình yêu không bao giờ nhạt, một tình yêu không bao giờ phai, nó chỉ cần hắn yêu nó và nó cũng yêu hắn thế là quá đủ, nó đõ hắn đứng lên rồi dang tay rộng ra ôm chằm lấy hắn, hắn gắt gao ôm lấy nó như bảo bối vậy, nó nói:
-Em không cần anh làm những việc như thế này, em chỉ cần anh yêu em là em sẽ đồng ý lấy anh, anh có biết anh quan trọng hơn mấy cái này nhiểu không hả? –hắn nghe nó nói thì ôm chặt nó hơn, những lời nói của nó như kẹo ngọt khiến lòng hắn ấm áp và ngọt ngào, hắn ôm lấy nó nói:
-Anh cũng yêu em! Anh rất yêu em! Anh muốn em làm vợ anh! Anh sẽ yêu em suốt đời! – nó và hắn cười tươi nhìn nhau. Rồi hai người từ từ gần mặt nhau và trao nhau một nụ hôn hạnh phúc!!
(t/g: Sến quá! NHưng em ước em được như chị Thư nhở?)
Nó và hắn thì hôn nhau thắm thiết, còn 4 đứa kia thì:
-Trời ơi! Rảnh ruồi tự nhiên đem dấu đồ nó giờ thì rinh về, mấy người, không biết mệt là cái chi à? – Trang hai tay chống nạnh nói vs Hạo và Quân, hắn bỏ nó ở lại để về nhà nó, dấu hết đồ đạt để nó thuận tiện đến nàh hắn đề kế hoạch được chu toàn, Trúc thì ngồi ăn xoài vs Trang tỉnh bơ xem Hạo vs Quân đem đồ của nó chuyện tới chuyển lui.
t/g có cái bệnh là lười a! Nên cặp Trang vs Quân cho mình khước nha! Khỏi ghi đi há! Mong bỏ qua! Xin đừng ném đá! Nếu muốn có ngoại truyện thì đợi 2-3 ngày rồi có! Tạm biệt!