Ngay lúc đó..................không khí như nghẹt thở khi cánh cửa bằng gỗ được chạm khác tinh xảo mở toan ra, ánh đèn liền chuyển sang chỗ cánh cửa, mọi người chờ đợi sự bất ngờ mà ai cũng biết đó là con gái ông Trang, Trang Như Quỳnh sẽ từ từ bước ra, vs một bộ áo lộng lẫy nhưng chỉ là tưởng tượng mà thôi. Sự thật trước mắt mọi người là.................Một chú cún lông trắng nhìn vô cùng dễ thương chạy lon ton vào, mọi người như vỡ oà, xì xào bàn tán, bàn ra tán vào, bàn vào tán ra khiến không khí im lặng chợt ồn ào lạ thường, ba mẹ nó mặt mày nhíu chặt vào nhau, không lẽ con gái của 2 người trốn rồi!?
Một lúc sau cửa lại mở ra, mọi người bây giờ mới chú tâm lần nữa, tiếng bàn tán im bật, họ họ chờ đợi cô gái đó, mọi người chăm chăm nhìn ra cửa, họ như nín thở khi tiếng cộp cộp vang lên, họ hít sâu mở to mắt nhìn, hắn và Quân cũng chả ngoại lệ, nghe nói con gái của ông Trang là một kiệt tác, đẹp như tranh vẽ, mắt to da trắng, môi hồng mộng nước, làn da mịn màng, mủi cao tinh tế, nhìn sao cũng đẹp nên mọi người chú tâm hết sức!!!
Và rồi!!! Tiếng cộp cộp vang lên một cách nhanh chóng. Mọi người chấp tay chở đợi, tiếng cộp cộp cứ vang lên nhanh hơn như đang chạy, mọi người trong tiệc cứ nghĩ là cô gái này chắc là đang gấp lắm đây!! Đi trễ mà!!! Hồi hộp..................thình thịch................hồi hộp............thịch...........thịch..........thình thịch........................và người xuất hiện là...................................ông bảo vệ.
Người bảo vệ cuối gập người áy ngại chào một tiếng rồi nói:
- Xin lỗi đã làm phiền!! Tôi đến tìm con ch* ý nhầm con cún!!! Nó có chạy vào đây không ạ!? - mọi người thở dài một cái, vậy là con gái ông Trang thiệt sự chơi trò mất tích rồi!!! Bùn thiệt!! Chờ đợi mà cuối cùng toàn công cóc.
Ông bảo vệ ẫm con cún ra ngoài rồi cáo từ. Mọi người quay lại sân khấu, thiểu não nhưng dù sao cũng mừng là bữa tiệc này chỉ nói về việc công ty của ông Trang chứ không quan trọng là giới thiệu con gái ông.
" Cộp.....cộp.......Kẹt............Ét....." tiếng giầy cùng tiếng mở cửa, mọi người không muốn nhìn nữa để thêm thất vọng tràn trề, nào là cún, nào là bảo vệ, thôi dẹp đi cho khoẻ!!! Mọi người nghe tiếp ông Trang nói:
- Mọi người thành thật xin lỗi!! Chắc con gái tôi..........- ông chưa nói xong thì tự nhiên có tiếng nói vang lên:
- Con sao hả ba!? Chào ba! Chào mọi người!! Con đến trễ!! - mọi người đồng loạt quay sang nhìn người vừa phát lên giọng nói, một cô gái mặc chiếc đầm màu đen, tay lửng, cổ tròn, nhìn rất dễ thương và quý phái, cô đeo mặt nạ màu trắng tinh khôi được làm từ vàng trắng có đính kim cương, mặt mạ che hết đôi mắt của cô nhưng họ vẫn nhìn thấy đôi mắt xanh quyến rũ. Kế bên cô gái mặc áo đen là một cô gái mặc chiếc áo làm từ ren màu tím ôm sát cơ thể, đeo chiếc mặt nạ màu trắng làm từ vàng trắng y như của cô gái lúc đầu nhưng khác là không đính kim cương.
Hai cô gái từ từ bước lên sân khấu, chào một cách trang nhã, nó nói:
- Con có gặp Nữ Hoàng Anh nên có nói đôi câu vs ngài ấy vì thế con đến trễ!! - mọi người thoáng ngạc nhiên. Gặp Nữ Hoàng Anh!! Phải nói nghe mà thoáng chưa tin!! Duyên mỉm cười nhìn ba mẹ mình! Phải nói hai đứa định trốn đi mà tự nhiên thấy vậy thì tôi cho ba mẹ nên quay đầu trở lại chứ thật sự có gặp ai đâu mà nói chuyện.
Nó quay xuống mọi người nói:
- Xin chào mọi người! Tôi là Trang NHư Quỳnh! Là con gái của ông Trang đây!! - nó cười một cái, nụ cười rta61 đẹp và rất giống vs cô chủ của hắn, hắn nhìn nó chăm chăm nghi ngờ quá lớn, hắn là người rất tinh ý, tiếng nói của cô Như Quỳnh này y chang con bé osin củ, body cũng tựa tựa, trên đời này đâu có ai giống ai tuyệt đối nhưng sao hắn thấy nghi ngờ rồi nha!! Còn Quân thì chả kém hắn, nhìn mà Quân cứ thấy giống Duyên sao sao ấy! Anh đã tò tò theo Duyên suốt một tuần nên rất hiểu rõ, mà nah đi theo Duyên là đễ tìm hiểu cái vụ tại sao Duyên lại rất giống vs cô nàng Cao Mỹ Duyên- nhà thiết kế tài ba mà Quân từng đọc qua một trang viết trên mạng, ừ thì ngoài ra anh còn có chút chút tình cảm vs Duyên a!!!
Ngay lúc đó..................không khí như nghẹt thở khi cánh cửa bằng gỗ được chạm khác tinh xảo mở toan ra, ánh đèn liền chuyển sang chỗ cánh cửa, mọi người chờ đợi sự bất ngờ mà ai cũng biết đó là con gái ông Trang, Trang Như Quỳnh sẽ từ từ bước ra, vs một bộ áo lộng lẫy nhưng chỉ là tưởng tượng mà thôi. Sự thật trước mắt mọi người là.................Một chú cún lông trắng nhìn vô cùng dễ thương chạy lon ton vào, mọi người như vỡ oà, xì xào bàn tán, bàn ra tán vào, bàn vào tán ra khiến không khí im lặng chợt ồn ào lạ thường, ba mẹ nó mặt mày nhíu chặt vào nhau, không lẽ con gái của người trốn rồi!?
Một lúc sau cửa lại mở ra, mọi người bây giờ mới chú tâm lần nữa, tiếng bàn tán im bật, họ họ chờ đợi cô gái đó, mọi người chăm chăm nhìn ra cửa, họ như nín thở khi tiếng cộp cộp vang lên, họ hít sâu mở to mắt nhìn, hắn và Quân cũng chả ngoại lệ, nghe nói con gái của ông Trang là một kiệt tác, đẹp như tranh vẽ, mắt to da trắng, môi hồng mộng nước, làn da mịn màng, mủi cao tinh tế, nhìn sao cũng đẹp nên mọi người chú tâm hết sức!!!
Và rồi!!! Tiếng cộp cộp vang lên một cách nhanh chóng. Mọi người chấp tay chở đợi, tiếng cộp cộp cứ vang lên nhanh hơn như đang chạy, mọi người trong tiệc cứ nghĩ là cô gái này chắc là đang gấp lắm đây!! Đi trễ mà!!! Hồi hộp..................thình thịch................hồi hộp............thịch...........thịch..........thình thịch........................và người xuất hiện là...................................ông bảo vệ.
Người bảo vệ cuối gập người áy ngại chào một tiếng rồi nói:
- Xin lỗi đã làm phiền!! Tôi đến tìm con ch ý nhầm con cún!!! Nó có chạy vào đây không ạ!? - mọi người thở dài một cái, vậy là con gái ông Trang thiệt sự chơi trò mất tích rồi!!! Bùn thiệt!! Chờ đợi mà cuối cùng toàn công cóc.
Ông bảo vệ ẫm con cún ra ngoài rồi cáo từ. Mọi người quay lại sân khấu, thiểu não nhưng dù sao cũng mừng là bữa tiệc này chỉ nói về việc công ty của ông Trang chứ không quan trọng là giới thiệu con gái ông.
" Cộp.....cộp.......Kẹt............Ét....." tiếng giầy cùng tiếng mở cửa, mọi người không muốn nhìn nữa để thêm thất vọng tràn trề, nào là cún, nào là bảo vệ, thôi dẹp đi cho khoẻ!!! Mọi người nghe tiếp ông Trang nói:
- Mọi người thành thật xin lỗi!! Chắc con gái tôi..........- ông chưa nói xong thì tự nhiên có tiếng nói vang lên:
- Con sao hả ba!? Chào ba! Chào mọi người!! Con đến trễ!! - mọi người đồng loạt quay sang nhìn người vừa phát lên giọng nói, một cô gái mặc chiếc đầm màu đen, tay lửng, cổ tròn, nhìn rất dễ thương và quý phái, cô đeo mặt nạ màu trắng tinh khôi được làm từ vàng trắng có đính kim cương, mặt mạ che hết đôi mắt của cô nhưng họ vẫn nhìn thấy đôi mắt xanh quyến rũ. Kế bên cô gái mặc áo đen là một cô gái mặc chiếc áo làm từ ren màu tím ôm sát cơ thể, đeo chiếc mặt nạ màu trắng làm từ vàng trắng y như của cô gái lúc đầu nhưng khác là không đính kim cương.
Hai cô gái từ từ bước lên sân khấu, chào một cách trang nhã, nó nói:
- Con có gặp Nữ Hoàng Anh nên có nói đôi câu vs ngài ấy vì thế con đến trễ!! - mọi người thoáng ngạc nhiên. Gặp Nữ Hoàng Anh!! Phải nói nghe mà thoáng chưa tin!! Duyên mỉm cười nhìn ba mẹ mình! Phải nói hai đứa định trốn đi mà tự nhiên thấy vậy thì tôi cho ba mẹ nên quay đầu trở lại chứ thật sự có gặp ai đâu mà nói chuyện.
Nó quay xuống mọi người nói:
- Xin chào mọi người! Tôi là Trang NHư Quỳnh! Là con gái của ông Trang đây!! - nó cười một cái, nụ cười rta đẹp và rất giống vs cô chủ của hắn, hắn nhìn nó chăm chăm nghi ngờ quá lớn, hắn là người rất tinh ý, tiếng nói của cô Như Quỳnh này y chang con bé osin củ, body cũng tựa tựa, trên đời này đâu có ai giống ai tuyệt đối nhưng sao hắn thấy nghi ngờ rồi nha!! Còn Quân thì chả kém hắn, nhìn mà Quân cứ thấy giống Duyên sao sao ấy! Anh đã tò tò theo Duyên suốt một tuần nên rất hiểu rõ, mà nah đi theo Duyên là đễ tìm hiểu cái vụ tại sao Duyên lại rất giống vs cô nàng Cao Mỹ Duyên- nhà thiết kế tài ba mà Quân từng đọc qua một trang viết trên mạng, ừ thì ngoài ra anh còn có chút chút tình cảm vs Duyên a!!!