Tụi nó co rúm trong nhà không dám ra ngoài, chạy lên phòng ngủ, trong khi ngoài vườn tiếng lá rơi, tiếng bước chân, đôi chân mang đôi giầy màu đỏ, đi khỏi vườn và biến mất.
Sáng!!!!
Tụi nó mất thăm quần, tụi nó không tài ngủ nổi khi chuyện tối qua ám ảnh tụi nó, xà quần trong đầu tụi nó, từng chi tiết từng hành động in hằng trong đầu, tụi nó mất ngủ.
Trong khi tụi nó mất ngủ thì tụi hắn cũng chả may mắn gì, tối hôm qua không biết bị gì mà cứ nghe cái tiếng kêu của con cú lợn, nó kêu nghe không được im tai và rất khiến người khác nghĩ ngợi tới điều không hay. Tụi hắn cứ nghe rồi liên tưởng tới chiếc giầy đỏ nên tụi hắn cũng mất ngủ.
Cầm lấy tờ báo mà người ta mới giao, tụi hắn phờ phạt đọc lướt ngang cho tới khi tụi hắn nghe tiếng hét của tụi nó:
- AAAAAAAa! Maaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!! - tụi hắn chạy sang, không phải tại tụi hắn quan tâm hay sao mà là do chuyện ma quỷ chính tụi hắn chứng kiến nên muốn tìm hiểu cho rõ, tụi hắn ngủ không được cũng tại cái vườn hoa của tụi nó.
Vừa chạy sang tụi hắn nhìn thấy tụi nó đang cố xé mấy tờ bào trên bàn, nước màu đỏ chảy dài trên bàn, cái mùi máu sộc lên mũi, từ trên trần chiếc bóng đèn lắc lư lắc lư rồi rớt xuống một cái bịt. Tụi hắn đứng hình, chuyện gì xảy ra? Tụi hắn có phải đang mơ, tụi hắn đi tới, tụi nó liền nhào tới né sau lưng miệng lấp bắp nói:
- Có.....ma.......đó......THiệt......đó!! - nó thiệt là chả tin chuyện ma quỷ nhưng ôi trời chính mắt thấy chính tai nghe thì còn tin hay không? Còn dám tin vào khoa học hay không? Còn dám khẳng định trên đời này không c có ma hay không? Nó không dám nữa. Hắn nắm tay nó lôi nó đối mặt vs hắn nói:
- Chuyện gì xảy ra? - nó run run nhìn mặt hắn nói:
- Lúc nãy tôi ngồi ăn sáng thì tự nhiên máu từ trên trần rơi xuống, rồi rồi......rồi......! - nó lắp bắp run sợ nói, nó sợ mà không kiểm soát nổi, hắn nắm tay nó cho nó bình tĩnh nhưng vô dụng, chỉ còn cách cuối thôi là hắn ôm nó vào lòng, bây giờ nó không còn sợ chỉ thấy sự ấm áp của người hắn toả ra, sự an toàn tuyệt đối khiến nó thấy yên lòng, nó thở phào một cái. Nó kể lại cho hắn nghe, không lẽ nhà tụi nó có ma, mà người làm trong nhà nó đâu? Hắn bây giờ cũng chả quan tâm lắm, hắn nhìn người trong ngực đã dần bình tĩnh lại thì cũng thấy vui vui.
Tụi hắn quyết định là sẽ tìm ra lý do, tụi hắn và tụi nó sẽ cùng nhau tìm ra sự thật.
Chiều 5:00
Nó ngồi ngoài vườn, nó muốn coi giấc sáng có ma không. Nó sợ nhưng vẫn muốn biết sự thật, tò mò là thứ có thể giết người và giờ nó đang tò mò đây! Nó bước nhẹ nhàng vào vườn, tiếng lá khô bị giẫm khiến nó khẽ rùn mình, tiếng gió hù hù, trời cũng từ từ tối dần khi mặt trời đang dần xuống núi, nuốt một ngụm nước bọt nó đi vào. Và rồi từ hốc cây, cái cây chảy máu, máu chảy ra dào dạt, mùi máu tanh nồng kinh dị, cái cây đang khóc hay sao? Và...................Chợt.............." Cộp...........Cộp"
Tiếng giầy vang lên, tiếng lá xào xạc, tiếng con cú heo, " Bụp........AAAAAAA" , sợ đứng tim khi có một bàn tay đặt lên vai nó, nó hét toán lên, nó la lên, nó không dám quay đầu, người nó run dữ dội, sáng cũng có ma hay sao? Nó xanh cả mặt, tiếng nói nhàn nhạt vang lên:
- Cô làm gì ở đây vậy hả? - nó bây giờ mới quay sang, cái cổ cứng đờ đang quay hết 180 độ để quay ra sau, nó thở phào khi nhìn thấy người đó là hắn, đánh hắn một cái nhẹ hều nó nói:
- Tôi bị tim nhá!! - hắn cười, đúng là dễ thương mà.
Tại một nơi sau cái cây, một cô gái đang cầm hủ sơn, cô gái mỏi nhừ chân nói vs anh chàng kế bên:
- Bà chủ mình có rảnh không mà bắt tụi mình làm mấy chuyện dở hơi này không biết? - chàng trai thờ dài ngoa ngán nói:
- Bà chủ dặn thì làm đi! Mà giả ma kiểu này có ngày bị chúng đánh cho thành trư bát giới luôn quá! - cô gái lắc đầu lấy lại cái máy phát ra tiếng cú heo để vào túi rồi bỏ thùng sơn tại hốc cây rồi đi vào nhà.
*****************************************************************
Dạo này không thấy ai đọc hết nhỉ? Nếu nó giở thì nói mình sửa nha! Nếu mà không nói là mình không còn động lực để viết đâu là mấy tuần một chap luôn đó * uy hiếp*. Đùa vui tý mà! Mà nói thiệt nếu không hay thì nói cho mình sửa chửa rút kinh nghiệm nha! ^^
Tụi nó co rúm trong nhà không dám ra ngoài, chạy lên phòng ngủ, trong khi ngoài vườn tiếng lá rơi, tiếng bước chân, đôi chân mang đôi giầy màu đỏ, đi khỏi vườn và biến mất.
Sáng!!!!
Tụi nó mất thăm quần, tụi nó không tài ngủ nổi khi chuyện tối qua ám ảnh tụi nó, xà quần trong đầu tụi nó, từng chi tiết từng hành động in hằng trong đầu, tụi nó mất ngủ.
Trong khi tụi nó mất ngủ thì tụi hắn cũng chả may mắn gì, tối hôm qua không biết bị gì mà cứ nghe cái tiếng kêu của con cú lợn, nó kêu nghe không được im tai và rất khiến người khác nghĩ ngợi tới điều không hay. Tụi hắn cứ nghe rồi liên tưởng tới chiếc giầy đỏ nên tụi hắn cũng mất ngủ.
Cầm lấy tờ báo mà người ta mới giao, tụi hắn phờ phạt đọc lướt ngang cho tới khi tụi hắn nghe tiếng hét của tụi nó:
- AAAAAAAa! Maaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!! - tụi hắn chạy sang, không phải tại tụi hắn quan tâm hay sao mà là do chuyện ma quỷ chính tụi hắn chứng kiến nên muốn tìm hiểu cho rõ, tụi hắn ngủ không được cũng tại cái vườn hoa của tụi nó.
Vừa chạy sang tụi hắn nhìn thấy tụi nó đang cố xé mấy tờ bào trên bàn, nước màu đỏ chảy dài trên bàn, cái mùi máu sộc lên mũi, từ trên trần chiếc bóng đèn lắc lư lắc lư rồi rớt xuống một cái bịt. Tụi hắn đứng hình, chuyện gì xảy ra? Tụi hắn có phải đang mơ, tụi hắn đi tới, tụi nó liền nhào tới né sau lưng miệng lấp bắp nói:
- Có.....ma.......đó......THiệt......đó!! - nó thiệt là chả tin chuyện ma quỷ nhưng ôi trời chính mắt thấy chính tai nghe thì còn tin hay không? Còn dám tin vào khoa học hay không? Còn dám khẳng định trên đời này không c có ma hay không? Nó không dám nữa. Hắn nắm tay nó lôi nó đối mặt vs hắn nói:
- Chuyện gì xảy ra? - nó run run nhìn mặt hắn nói:
- Lúc nãy tôi ngồi ăn sáng thì tự nhiên máu từ trên trần rơi xuống, rồi rồi......rồi......! - nó lắp bắp run sợ nói, nó sợ mà không kiểm soát nổi, hắn nắm tay nó cho nó bình tĩnh nhưng vô dụng, chỉ còn cách cuối thôi là hắn ôm nó vào lòng, bây giờ nó không còn sợ chỉ thấy sự ấm áp của người hắn toả ra, sự an toàn tuyệt đối khiến nó thấy yên lòng, nó thở phào một cái. Nó kể lại cho hắn nghe, không lẽ nhà tụi nó có ma, mà người làm trong nhà nó đâu? Hắn bây giờ cũng chả quan tâm lắm, hắn nhìn người trong ngực đã dần bình tĩnh lại thì cũng thấy vui vui.
Tụi hắn quyết định là sẽ tìm ra lý do, tụi hắn và tụi nó sẽ cùng nhau tìm ra sự thật.
Chiều :
Nó ngồi ngoài vườn, nó muốn coi giấc sáng có ma không. Nó sợ nhưng vẫn muốn biết sự thật, tò mò là thứ có thể giết người và giờ nó đang tò mò đây! Nó bước nhẹ nhàng vào vườn, tiếng lá khô bị giẫm khiến nó khẽ rùn mình, tiếng gió hù hù, trời cũng từ từ tối dần khi mặt trời đang dần xuống núi, nuốt một ngụm nước bọt nó đi vào. Và rồi từ hốc cây, cái cây chảy máu, máu chảy ra dào dạt, mùi máu tanh nồng kinh dị, cái cây đang khóc hay sao? Và...................Chợt.............." Cộp...........Cộp"
Tiếng giầy vang lên, tiếng lá xào xạc, tiếng con cú heo, " Bụp........AAAAAAA" , sợ đứng tim khi có một bàn tay đặt lên vai nó, nó hét toán lên, nó la lên, nó không dám quay đầu, người nó run dữ dội, sáng cũng có ma hay sao? Nó xanh cả mặt, tiếng nói nhàn nhạt vang lên:
- Cô làm gì ở đây vậy hả? - nó bây giờ mới quay sang, cái cổ cứng đờ đang quay hết độ để quay ra sau, nó thở phào khi nhìn thấy người đó là hắn, đánh hắn một cái nhẹ hều nó nói:
- Tôi bị tim nhá!! - hắn cười, đúng là dễ thương mà.
Tại một nơi sau cái cây, một cô gái đang cầm hủ sơn, cô gái mỏi nhừ chân nói vs anh chàng kế bên:
- Bà chủ mình có rảnh không mà bắt tụi mình làm mấy chuyện dở hơi này không biết? - chàng trai thờ dài ngoa ngán nói:
- Bà chủ dặn thì làm đi! Mà giả ma kiểu này có ngày bị chúng đánh cho thành trư bát giới luôn quá! - cô gái lắc đầu lấy lại cái máy phát ra tiếng cú heo để vào túi rồi bỏ thùng sơn tại hốc cây rồi đi vào nhà.
Dạo này không thấy ai đọc hết nhỉ? Nếu nó giở thì nói mình sửa nha! Nếu mà không nói là mình không còn động lực để viết đâu là mấy tuần một chap luôn đó uy hiếp. Đùa vui tý mà! Mà nói thiệt nếu không hay thì nói cho mình sửa chửa rút kinh nghiệm nha! ^^