Ngồi ăn nó cứ nghĩ vẩn vơ đâu đó, ai ăn cũng tự nhiên ngon miệng riêng nó và Tuấn thì khác. Lỡ đúng như lời Tuấn nói thì nó phải làm sao? Như thế thì nó làm sao phải đối mặt với hắn, người nó hiểu lầm. Khi nó nhìn thấy cảnh tượng nhỏ với hắn như thế, tim nó như bị chém 1 nhát rất sâu, chưa tìm hỉu đầu đuôi ra sao ai đúng ai sai mà nó đã phán xét là hắn có lỗi. Trước zờ nó đâu bị kích động thế, ai làm thế nào nó cũng phải tìm ra sự việc rõ ràng rồi mới phán, thế zờ chính nó đã phá lời hứa tối wa đã nói. Hứa rằng sẽ tin nhau dù chuyện zì xảy ra, mãi mãi ko thay đổi. Chắc lúc đó hắn đau lắm, bị người mình yêu làm như thế. Nhất định nó phải chính miệng nói lời xin lỗi với hắn và cũng nói lời...tạm biệt!
"thực chất Thiên Vũ là của Phương Thy ko phải của mình, 1 nửa của mình là...Minh Lâm, mình ko thể dành với Thy đk. Kết thúc nuổi diễn tại trường, mình sẽ đi. Đi 1 thời gian để quên đi anh ấy, quên đi tất cả những zì mình với anh ấy đã hạnh phúc, quên hết đi."
Bỗng nhiên Tuệ lại đập vai nó 1 cái làm nó giật mình, nhìn Tuệ nó thở phào, còn Tuệ đứng ngây ra đó mà thản nhiên cười.
- em làm sao thế? Ăn xong rồi sao ko ra ngoài xe về, ngồi đây làm zì?
- à em...em... - nó lắp bắp
- thôi đk rồi, đừng có em em nữa. Về thôi! - Tuệ vuốt tóc nó
- vâng - nó kéo ghế và ra xe, thấy hắn trước cửa xe nó mỉm cười rồi lên
Về đến khách sạn nó cứ ru rú trong phòng, suy nghĩ có nên nói bí mật đó ra hay ko. Nếu thế ko phải nó đang dành Thiên Vũ với nhỏ sao? Nó đã nói là nhường hắn cho nhỏ rồi mà, thế sao còn muốn tranh dành, lẽ nào tim nó đã khắc sâu tên hắn và hình bóng hắn rồi sao. Bên ngoài khách sạn Tuấn đã nói hết bí mật đó cho Tuệ nghe và dĩ nhiên cô tức ói máu.
- hơ ko ngờ con nhỏ Hoàng Phương Thy đó dám đối xử với Nhi như zậy, mà anh nói có cuộn băng anh lấy chưa?
- anh lấy rồi, chỉ còn đợi Nhi thôi, nếu con bé nó ko muốn bật thì thôi zậy
- mớ zì lại thôi, con bé vì có tính tình dễ như thế nên mới đau khổ, để con nhỏ đó trèo lên đầu. Em sẽ đòi lại công bằg cho Nhi - Tuệ tức giận
- anh cũng sẽ làm
- thế thì hẹn anh 12h trưa nay, mọi người sẽ ra ngoài chơi, ngay khi đầy đủ mọi người ở phòng khách khách sạn, em sẽ bật video này lên và sẽ nói ra hết tất cả
- đk thế mình zô thôi, lạnh quá - Tuấn co rúm người lại
- ai kêu anh ko mặc áo ấm, ráng chịu - Tuệ đứng cười
Vừa bước zô phòng đã thấy nó ngồi, gương mặt ủ rũ buồn hiu, ko chút nụ cười. Tuệ đến ngồi cạnh nó, vuốt tóc nó, đầu nó tựa zô vai Tuệ, nước mắt
tuông rơi. Tuệ thật sự ko cầm lòng đk, kìm nén cũng vô ích thôi thì cứ để nó tuông ra cho lòng nhẹ hơn.
- nín đi, nếu em còn khóc nữa thì chị cũng sẽ khóc mất. - Tuệ lấy tay quẹt nước mắt của mình
- chị Tuệ, em phải làm sao? Em phải phải làm sao để...để... - chưa nói hết câu thì khóc lại càng thêm khóc, tiếng nấc to hơn và nước mắt nhìu hơn
- Tuyết Nhi, em phải nói cho mọi người biết về Thy, nó ko còn là bạn của em như trước nữa. Thy là 1 cô gái có sức tranh dành rất cao, nếu nó ko có đk hạnh phúc từ Vũ thì nó sẽ khiến cho người khác cũng ko có đk hạnh phúc từ Vũ, em là 1 nạn nhân.
- vốn dĩ bản tính của Thy ko phải như thế, tại em nên cô ấy mới...mới thành ra như zậy. Tất cả là lỗi của em, tại em mà cô ấy mới cảm thấy bất an và luôn muốn tranh dành. Tại em mà cô ấy mới độc ác, tại em mà cô ấy mới ko có đk tình yêu từ Thiên Vũ
- em nói zì zậy, nếu như ko có em thì Thiên Vũ cũng sẽ ko yêu cô ta, mà Thiên Vũ sẽ yêu người khác và cô ta sẽ làm y chang như thế cho người đó. Như Minh Lâm, cậu ấy yêu em nhưng em lại yêu Thiên Vũ, thế thì cậu ta sẽ làm cho Thiên Vũ ko có đk hạnh phúc từ em. Em biết ko? - Tuệ quay người nó lại mắng nó
- em...em bây zờ chỉ biết mình ko xứng đáng đk sống, ko xứng đáng là người Thiên Vũ và Minh Lâm yêu, càng ko xứng đáng làm bạn thân của Thy. Em ghét em lắm chị biết ko?
- nhưng nếu em muốn tốt cho Thy thì em nên nói cho mọi người biết
- làm như thế chả khác nào em đã trước mặt mọi người bêu xấu Thy, như thế tình bạn 8 năm sẽ mất và chính là em phá hủy. Em sẽ ko làm
Ở ngoài nhỏ đã đứng nghe hết tất cả, nhỏ đã khóc trong im lặng, dựa lưng vào tường nước mắt nhỏ chảy nhìu hơn.
"mình...mình đã làm tổn thương cô ấy, cô ấy thật sự ko cố ý dành Thiên Vũ với mình. Mình...mình đã làm mất tình bạn bấy l
âu nay mình và Nhi đã có, mất luôn niềm tin và mất luôn lời hứa sẽ mãi mãi làm bạn thân của nhau. Chính mình đã phá vỡ lời hứa trước cây hoa xương rồng mà mình và Nhi đã trồng. Mình thật đáng ghét. Nhi ơi, Thy xin lỗi"
Quá khứ :
Nó và nhỏ lúc đó mới học lớp 1, 2 đứa đang cầm 1 chậu xương rồng xinh xắn.
- Thy ơi, chúng ta sẽ mãi là bạn tốt của nhau nhé! Nhi sẽ ko bỏ rơi Thy đâu
- đk, chúng ta sẽ mãi làm bạn tốt của nhau. Nhưng mà...
- nhưng sao?
- cây xương rồng này có ý nghĩ zì mà mình lại đứng trước đây hứa?
- cây xương rồng này ko cần nước vẫn sống đk, nhưng nếu thiếu đi ánh nắng thì nó sẽ chết. Zống như Nhi và Thy zậy, nếu như thiếu đi 1 người thì dĩ nhiên người kia sẽ đau buồn, từ từ sẽ khô héo và chết dần
- thế thì Nhi sẽ là ánh nắng của Thy nha, chúng ta sẽ là bạn tốt mãi mãi
- ừm, nếu sau này có thứ zì đó quý giá chỉ có 1 cái trên đời, Nhi sẽ nhường cho Thy.
Lời hứa đó nó và nhỏ đã thực hiện đk 8 năm rồi, ko ngờ bây zờ đã phá hủy.
Hiện tại :
- Thy, sao em lại khóc - tiếng Minh Lâm gọi, nhỏ lật đật lau đi nước mắt, bên trong cũng đã nghe thấy và nó liền chạy ra mở cửa
- Thy, cậu đã nghe thấy mọi thứ sao?
- nghe thì đã sao? - nhỏ quẹt nước mắt, lạnh lùng nói
- Thy...tớ biết cậu ko cố ý làm zậy đâu, cậu chỉ cần ko bỏ mặt tớ là tớ đã thấy vui rồi. - nó nắm tay nhỏ khóc
"tại sao tớ làm cậu đau như thế tổn thương như thế...mà cậu vẫn...đối xử tốt với tớ?
- CÔ LÀM THẾ CHỈ KHIẾN TÔI GHÉT THÊM THÔI, ĐỨNG GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG NỮA! - nhỏ hất tay nó ra, hét lên rồi chạy đi, nước mắt 2 người lăn và càng ngày càng nhiều
Nó khụy xuống đất khóc, khóc càng ngày càng lớn, nghe thấy hắn và Tuấn liền chạy ra và thấy cảnh tượng đó. Đau lòng, xót xa cho nó và nhỏ.
"Thy à, anh hai xin lỗi em, chính anh hai đã lôi em vào việc này để em và Nhi trở mặt nhau. Anh hai xin lỗi"
Ngồi ăn nó cứ nghĩ vẩn vơ đâu đó, ai ăn cũng tự nhiên ngon miệng riêng nó và Tuấn thì khác. Lỡ đúng như lời Tuấn nói thì nó phải làm sao? Như thế thì nó làm sao phải đối mặt với hắn, người nó hiểu lầm. Khi nó nhìn thấy cảnh tượng nhỏ với hắn như thế, tim nó như bị chém nhát rất sâu, chưa tìm hỉu đầu đuôi ra sao ai đúng ai sai mà nó đã phán xét là hắn có lỗi. Trước zờ nó đâu bị kích động thế, ai làm thế nào nó cũng phải tìm ra sự việc rõ ràng rồi mới phán, thế zờ chính nó đã phá lời hứa tối wa đã nói. Hứa rằng sẽ tin nhau dù chuyện zì xảy ra, mãi mãi ko thay đổi. Chắc lúc đó hắn đau lắm, bị người mình yêu làm như thế. Nhất định nó phải chính miệng nói lời xin lỗi với hắn và cũng nói lời...tạm biệt!
"thực chất Thiên Vũ là của Phương Thy ko phải của mình, nửa của mình là...Minh Lâm, mình ko thể dành với Thy đk. Kết thúc nuổi diễn tại trường, mình sẽ đi. Đi thời gian để quên đi anh ấy, quên đi tất cả những zì mình với anh ấy đã hạnh phúc, quên hết đi."
Bỗng nhiên Tuệ lại đập vai nó cái làm nó giật mình, nhìn Tuệ nó thở phào, còn Tuệ đứng ngây ra đó mà thản nhiên cười.
- em làm sao thế? Ăn xong rồi sao ko ra ngoài xe về, ngồi đây làm zì?
- à em...em... - nó lắp bắp
- thôi đk rồi, đừng có em em nữa. Về thôi! - Tuệ vuốt tóc nó
- vâng - nó kéo ghế và ra xe, thấy hắn trước cửa xe nó mỉm cười rồi lên
Về đến khách sạn nó cứ ru rú trong phòng, suy nghĩ có nên nói bí mật đó ra hay ko. Nếu thế ko phải nó đang dành Thiên Vũ với nhỏ sao? Nó đã nói là nhường hắn cho nhỏ rồi mà, thế sao còn muốn tranh dành, lẽ nào tim nó đã khắc sâu tên hắn và hình bóng hắn rồi sao. Bên ngoài khách sạn Tuấn đã nói hết bí mật đó cho Tuệ nghe và dĩ nhiên cô tức ói máu.
- hơ ko ngờ con nhỏ Hoàng Phương Thy đó dám đối xử với Nhi như zậy, mà anh nói có cuộn băng anh lấy chưa?
- anh lấy rồi, chỉ còn đợi Nhi thôi, nếu con bé nó ko muốn bật thì thôi zậy
- mớ zì lại thôi, con bé vì có tính tình dễ như thế nên mới đau khổ, để con nhỏ đó trèo lên đầu. Em sẽ đòi lại công bằg cho Nhi - Tuệ tức giận
- anh cũng sẽ làm
- thế thì hẹn anh h trưa nay, mọi người sẽ ra ngoài chơi, ngay khi đầy đủ mọi người ở phòng khách khách sạn, em sẽ bật video này lên và sẽ nói ra hết tất cả
- đk thế mình zô thôi, lạnh quá - Tuấn co rúm người lại
- ai kêu anh ko mặc áo ấm, ráng chịu - Tuệ đứng cười
Vừa bước zô phòng đã thấy nó ngồi, gương mặt ủ rũ buồn hiu, ko chút nụ cười. Tuệ đến ngồi cạnh nó, vuốt tóc nó, đầu nó tựa zô vai Tuệ, nước mắt
tuông rơi. Tuệ thật sự ko cầm lòng đk, kìm nén cũng vô ích thôi thì cứ để nó tuông ra cho lòng nhẹ hơn.
- nín đi, nếu em còn khóc nữa thì chị cũng sẽ khóc mất. - Tuệ lấy tay quẹt nước mắt của mình
- chị Tuệ, em phải làm sao? Em phải phải làm sao để...để... - chưa nói hết câu thì khóc lại càng thêm khóc, tiếng nấc to hơn và nước mắt nhìu hơn
- Tuyết Nhi, em phải nói cho mọi người biết về Thy, nó ko còn là bạn của em như trước nữa. Thy là cô gái có sức tranh dành rất cao, nếu nó ko có đk hạnh phúc từ Vũ thì nó sẽ khiến cho người khác cũng ko có đk hạnh phúc từ Vũ, em là nạn nhân.
- vốn dĩ bản tính của Thy ko phải như thế, tại em nên cô ấy mới...mới thành ra như zậy. Tất cả là lỗi của em, tại em mà cô ấy mới cảm thấy bất an và luôn muốn tranh dành. Tại em mà cô ấy mới độc ác, tại em mà cô ấy mới ko có đk tình yêu từ Thiên Vũ
- em nói zì zậy, nếu như ko có em thì Thiên Vũ cũng sẽ ko yêu cô ta, mà Thiên Vũ sẽ yêu người khác và cô ta sẽ làm y chang như thế cho người đó. Như Minh Lâm, cậu ấy yêu em nhưng em lại yêu Thiên Vũ, thế thì cậu ta sẽ làm cho Thiên Vũ ko có đk hạnh phúc từ em. Em biết ko? - Tuệ quay người nó lại mắng nó
- em...em bây zờ chỉ biết mình ko xứng đáng đk sống, ko xứng đáng là người Thiên Vũ và Minh Lâm yêu, càng ko xứng đáng làm bạn thân của Thy. Em ghét em lắm chị biết ko?
- nhưng nếu em muốn tốt cho Thy thì em nên nói cho mọi người biếtbg-ssp-{height:px}
- làm như thế chả khác nào em đã trước mặt mọi người bêu xấu Thy, như thế tình bạn năm sẽ mất và chính là em phá hủy. Em sẽ ko làm
Ở ngoài nhỏ đã đứng nghe hết tất cả, nhỏ đã khóc trong im lặng, dựa lưng vào tường nước mắt nhỏ chảy nhìu hơn.
"mình...mình đã làm tổn thương cô ấy, cô ấy thật sự ko cố ý dành Thiên Vũ với mình. Mình...mình đã làm mất tình bạn bấy l
âu nay mình và Nhi đã có, mất luôn niềm tin và mất luôn lời hứa sẽ mãi mãi làm bạn thân của nhau. Chính mình đã phá vỡ lời hứa trước cây hoa xương rồng mà mình và Nhi đã trồng. Mình thật đáng ghét. Nhi ơi, Thy xin lỗi"
Quá khứ :
Nó và nhỏ lúc đó mới học lớp , đứa đang cầm chậu xương rồng xinh xắn.
- Thy ơi, chúng ta sẽ mãi là bạn tốt của nhau nhé! Nhi sẽ ko bỏ rơi Thy đâu
- đk, chúng ta sẽ mãi làm bạn tốt của nhau. Nhưng mà...
- nhưng sao?
- cây xương rồng này có ý nghĩ zì mà mình lại đứng trước đây hứa?
- cây xương rồng này ko cần nước vẫn sống đk, nhưng nếu thiếu đi ánh nắng thì nó sẽ chết. Zống như Nhi và Thy zậy, nếu như thiếu đi người thì dĩ nhiên người kia sẽ đau buồn, từ từ sẽ khô héo và chết dần
- thế thì Nhi sẽ là ánh nắng của Thy nha, chúng ta sẽ là bạn tốt mãi mãi
- ừm, nếu sau này có thứ zì đó quý giá chỉ có cái trên đời, Nhi sẽ nhường cho Thy.
Lời hứa đó nó và nhỏ đã thực hiện đk năm rồi, ko ngờ bây zờ đã phá hủy.
Hiện tại :
- Thy, sao em lại khóc - tiếng Minh Lâm gọi, nhỏ lật đật lau đi nước mắt, bên trong cũng đã nghe thấy và nó liền chạy ra mở cửa
- Thy, cậu đã nghe thấy mọi thứ sao?
- nghe thì đã sao? - nhỏ quẹt nước mắt, lạnh lùng nói
- Thy...tớ biết cậu ko cố ý làm zậy đâu, cậu chỉ cần ko bỏ mặt tớ là tớ đã thấy vui rồi. - nó nắm tay nhỏ khóc
"tại sao tớ làm cậu đau như thế tổn thương như thế...mà cậu vẫn...đối xử tốt với tớ?
- CÔ LÀM THẾ CHỈ KHIẾN TÔI GHÉT THÊM THÔI, ĐỨNG GIẢ BỘ ĐÁNG THƯƠNG NỮA! - nhỏ hất tay nó ra, hét lên rồi chạy đi, nước mắt người lăn và càng ngày càng nhiều
Nó khụy xuống đất khóc, khóc càng ngày càng lớn, nghe thấy hắn và Tuấn liền chạy ra và thấy cảnh tượng đó. Đau lòng, xót xa cho nó và nhỏ.
"Thy à, anh hai xin lỗi em, chính anh hai đã lôi em vào việc này để em và Nhi trở mặt nhau. Anh hai xin lỗi"