Phía sau trường, trên một chiếc ghế đá, hai chàng trai đang nói chuyện với nhau. Tiếng người thanh niên hậm hực vang lên:
-” Mày có biết cái thằng hồi sáng vào trường lần với mình không?”
-” Ai chẳng biết cậu ta, cậu ta là Tống Tư Hạ cháu nội đích tôn của ông trùm giàu có ở thành phố mình mà. Sao thế, quan tâm người ta à?“.
-” Quan tâm cái con khỉ. Sáng nay cậu có thấy hắn không, hắn dành vị trí trung tâm của lão tử đây. Chưa khi nào lão tự bị như vậy, cậu hiểu không?“. Giọng nói của anh đầy chua xót như không cam lòng.
Anh là Mạc Văn Phong năm nay 19 tuổi, con trai thứ hai của một ông chủ bất động sản giàu có. Anh có một người anh trai tên Mạc Văn Hiền. Anh trai anh lạnh lùng, có chí làm ăn, biết chăm sóc gia đình, không trăng hoa ong bướm. Còn anh, được trời ban cho khuôn mặt đẹp trai nên làm mưa làm gió,đào hoa, phong nhã, ham chơi. Tuy vậy anh lại rất thông minh, học ít hiểu nhiều nên ba mẹ cũng không bận tâm xen vào chuyện của anh. Cùng với Tư Hạ anh có điểm thi đầu vào cao nhất trường.
-” Cậu quan tâm cậu ta làm gì? Cậu ta là một người lạnh lùng, không ham tử sắc đâu.”
-” Cậu tưởng ông đây tin chắc. Lạnh lùng cái gì? Cố tỏ ra mình ngầu rồi thu hút các em thì có. Thật thâm độc.” Anh cố biện lý do.
-” Vậy thì cậu cũng làm theo cách cậu ta đi.” Nói xong người thanh niên mang cặp, xoay người bước đi.
Cậu ta là Lăng Hàn Vũ, bạn thân nhất của Văn Phong. Tính tình anh trầm ổn,biết nhẫn nhịn, chắc có lẽ vì vậy anh mới làm bạn được với cái tên thích gây sự này tới ngày hôm nay.
-” Cậu...cậu giỏi lắm...”
Trong khi đó, ở lớp học mọi người ồn ào, nháo nhào, nhất là các cô gái khi thấy Tư Hạ bước vào lớp. Cô ngồi tại một góc dễ quan sát và dễ nghe bài giảng nhất. Bỗng dưng, một cô gái ăn mặc vô cùng bắt mắt, mái tóc nâu đỏ bồng bệnh, ba vòng cũng hết sức đẹp mắt nhẹ nhàng tiến về phía cô, ngọt ngào lên tiếng:
-” Em có thể xin số điện thoại của anh được không?”
Các cô gái xung quanh nhìn cảnh tượng này thì lại có cái nhìn khác nhau, có người khen cô mạnh dạn, can đảm, có người lại chê cô ta,thứ con gái lăng loàng, gặp trai là cứ sáp sáp vô.
Cô nàng đầu cúi xuống, hai tay chống trên bàn, thân hình nóng bỏng cúi áp sát gần bàn Tư Hạ, chìa điện thoại ra trước mặt cô, mĩm cười quyến rũ. Mọi người xung quanh ai nấy điều nín thở, quan sát mọi việc đang xảy ra. Họ thầm mong là anh không đồng ý, nhưng xác suất này rất thấp vì cô ta quyến rũ, sexy thế mà.
Đáp trả sự chờ đơi của cô gái Tư Hạ môi hơi nhếch lên, lạnh lùng đáp:
-” Không thích, tránh đi chỗ khác“.
Bị từ chối thẳng thừng cô gái đỏ mặt bỏ đi, các cô gái xung quanh thở phào nhẹ nhõm, hết sức khen ngợi cô, điểm số của cô tăng thêm một bậc nữa trong lòng họ.
-” Anh ấy lạnh lùng quá..nhưng như vậy thì càng đẹp trai.... tôi yêu anh ấy”
-” Nhưng như vậy thì ai có thể tiếp cận anh ấy chứ..?”
-” Cứ kệ đi dù gì mình sài không được...thì mấy đứa khác cũng thế, sợ gì. Tôi thấy ngắm anh ấy từ xa như vậy cũng tốt rồi“.
-” Đúng vậy..Đúng vậy” Các cô gái gật gù tán thưởng.
-” Nhưng có khi nào anh ấy " không thích con gái không?". Vừa dứt lời cô đã bị những ánh mắt đằm đằm sát khí của mọi người làm cho nghẹn họng. Coi như đây là câu hỏi ngu đi.
Phía ngoài cửa.
- “ Cậu thấy chưa? Tớ đã bảo là cậu ta không có hứng thú với con gái, giống anh cậu vậy đó, sợ gì nữa.”
-” Hừ..thấy rồi nhưng tôi nghĩ không đơn giản như vậy. Chắc chắn có mục đích“. Anh suýt xoa, nói như đã chắc mẫm.
Phía sau trường, trên một chiếc ghế đá, hai chàng trai đang nói chuyện với nhau. Tiếng người thanh niên hậm hực vang lên:
-” Mày có biết cái thằng hồi sáng vào trường lần với mình không?”
-” Ai chẳng biết cậu ta, cậu ta là Tống Tư Hạ cháu nội đích tôn của ông trùm giàu có ở thành phố mình mà. Sao thế, quan tâm người ta à?“.
-” Quan tâm cái con khỉ. Sáng nay cậu có thấy hắn không, hắn dành vị trí trung tâm của lão tử đây. Chưa khi nào lão tự bị như vậy, cậu hiểu không?“. Giọng nói của anh đầy chua xót như không cam lòng.
Anh là Mạc Văn Phong năm nay tuổi, con trai thứ hai của một ông chủ bất động sản giàu có. Anh có một người anh trai tên Mạc Văn Hiền. Anh trai anh lạnh lùng, có chí làm ăn, biết chăm sóc gia đình, không trăng hoa ong bướm. Còn anh, được trời ban cho khuôn mặt đẹp trai nên làm mưa làm gió,đào hoa, phong nhã, ham chơi. Tuy vậy anh lại rất thông minh, học ít hiểu nhiều nên ba mẹ cũng không bận tâm xen vào chuyện của anh. Cùng với Tư Hạ anh có điểm thi đầu vào cao nhất trường.
-” Cậu quan tâm cậu ta làm gì? Cậu ta là một người lạnh lùng, không ham tử sắc đâu.”
-” Cậu tưởng ông đây tin chắc. Lạnh lùng cái gì? Cố tỏ ra mình ngầu rồi thu hút các em thì có. Thật thâm độc.” Anh cố biện lý do.
-” Vậy thì cậu cũng làm theo cách cậu ta đi.” Nói xong người thanh niên mang cặp, xoay người bước đi.
Cậu ta là Lăng Hàn Vũ, bạn thân nhất của Văn Phong. Tính tình anh trầm ổn,biết nhẫn nhịn, chắc có lẽ vì vậy anh mới làm bạn được với cái tên thích gây sự này tới ngày hôm nay.
-” Cậu...cậu giỏi lắm...”
Trong khi đó, ở lớp học mọi người ồn ào, nháo nhào, nhất là các cô gái khi thấy Tư Hạ bước vào lớp. Cô ngồi tại một góc dễ quan sát và dễ nghe bài giảng nhất. Bỗng dưng, một cô gái ăn mặc vô cùng bắt mắt, mái tóc nâu đỏ bồng bệnh, ba vòng cũng hết sức đẹp mắt nhẹ nhàng tiến về phía cô, ngọt ngào lên tiếng:
-” Em có thể xin số điện thoại của anh được không?”
Các cô gái xung quanh nhìn cảnh tượng này thì lại có cái nhìn khác nhau, có người khen cô mạnh dạn, can đảm, có người lại chê cô ta,thứ con gái lăng loàng, gặp trai là cứ sáp sáp vô.
Cô nàng đầu cúi xuống, hai tay chống trên bàn, thân hình nóng bỏng cúi áp sát gần bàn Tư Hạ, chìa điện thoại ra trước mặt cô, mĩm cười quyến rũ. Mọi người xung quanh ai nấy điều nín thở, quan sát mọi việc đang xảy ra. Họ thầm mong là anh không đồng ý, nhưng xác suất này rất thấp vì cô ta quyến rũ, sexy thế mà.
Đáp trả sự chờ đơi của cô gái Tư Hạ môi hơi nhếch lên, lạnh lùng đáp:
-” Không thích, tránh đi chỗ khác“.
Bị từ chối thẳng thừng cô gái đỏ mặt bỏ đi, các cô gái xung quanh thở phào nhẹ nhõm, hết sức khen ngợi cô, điểm số của cô tăng thêm một bậc nữa trong lòng họ.
-” Anh ấy lạnh lùng quá..nhưng như vậy thì càng đẹp trai.... tôi yêu anh ấy”
-” Nhưng như vậy thì ai có thể tiếp cận anh ấy chứ..?”
-” Cứ kệ đi dù gì mình sài không được...thì mấy đứa khác cũng thế, sợ gì. Tôi thấy ngắm anh ấy từ xa như vậy cũng tốt rồi“.
-” Đúng vậy..Đúng vậy” Các cô gái gật gù tán thưởng.
-” Nhưng có khi nào anh ấy " không thích con gái không?". Vừa dứt lời cô đã bị những ánh mắt đằm đằm sát khí của mọi người làm cho nghẹn họng. Coi như đây là câu hỏi ngu đi.
Phía ngoài cửa.
- “ Cậu thấy chưa? Tớ đã bảo là cậu ta không có hứng thú với con gái, giống anh cậu vậy đó, sợ gì nữa.”
-” Hừ..thấy rồi nhưng tôi nghĩ không đơn giản như vậy. Chắc chắn có mục đích“. Anh suýt xoa, nói như đã chắc mẫm.