Dạo này Thịnh với tôi lại thân với nhau như trước rồi.Hìhì là do dạo này về nhà cùng Nhật nên quên mất bạn Thịnh"đẹp trai".Nếu mà Thịnh đang đọc thì cho mình gửi lời xíu:Sorry nhá thằng bạn thân nhất của tớ!Về chuyện tình cảm gì gì đấy thì cũng đừng buồn quá mà khóc tutu nhé!Thương lắm cơ(không yêu nhá).Nhưng hôm nay,tôi đã về cùng...Thịnh.Tôi chưa kịp dặn Nhật là về trước thì đã bị Thịnh kéo về.Nó bảo có chuyện muốn tâm sự.Trời...hóa ra nó buồn chuyện tình cảm.Nó muốn tôi cho lời khuyên.Tôi đâu biết gì đâu mà khuyên.Cái gì như toán hay gì tôi còn biết chứ tình cảm tôi chẳng biết cái quỷ gì cả.
-Tớ á?Biết cái quỷ gì đâu?Tớ bảo...bla bla bla!Vậy đó..-Tôi nói thầm
-Ừm để tớ thử!-Nó cười nhẹ.
Đúng là bạn thân của tớ..Cười lộ má lúm đồng tiền đẹp dễ sợ.Tôi cười lại vs Thịnh.Về đến nhà tôi không quên chào Thịnh và cười tạm biệt cậu.
###Hôm sau###
Tôi lên lớp sau khi ăn uống no nê dưới căng tin.Tôi ngó quanh tìm Thịnh...tôi phát hoảng khi cậu ấy chưa đến lớp.Trường tôi bình thường buổi sáng 7 giờ vào lớp,bây giờ cũng 6 giờ 55 phút rồi.Chẳng lẽ...cậu ấy làm thật.Tôi lo lắng nhìn đồng hồ.
Tùngg..tùnggg...
Cái thứ tôi ghét nhất bây giờ lại kêu lên ư?Thật dễ ghét mà..Axxx...
Cả lớp tôi đi ra ngoài điểm danh.Phía ngoài cổng trường tôi thấy bóng thịnh thấp thoáng.Tôi nên mừng hay sợ đây???Thịnh lên đến lớp thì chúng tôi cũng đã vào lớp.Tôi nhìn thịnh với khuôn mặt "vô số tội".
-Thịnh ơi!Cậu làm thật à?!Đừng giận tớ nhé!-Tôi quay qua chỗ Thịnh.
-Ừ!Tớ không giận cậu đâu!-Nó quay qua chỗ tôi nói rồi cười nhẹ.
Tôi cười với Thịnh,có lẽ tôi vừa gây họa cho Thịnh.Chuyện là vầy..hôm qua tôi cho Thịnh lời khuyên là cứ về nha ăn xong thì lên phòng khóc cho nhẹ lòng rôi ngủ khỏi đặt báo thức.Vậy nên...
Cái thằng Huy thì lại từ đâu nhảy vào.
-Quay ra kia nhìn cái gì?-Huy quát Thịnh
-Tao nhìn bạn thân tao liên quan gì đến mày?-Thịnh khó chịu
-Ờ mày thì hay rồi!-Huy nói
Thịnh không buồn nói chuện với thằng Huy,quay lên trên.Thịnh không phải thể loại chấp vặt đâu!Bạn tôi mà!😆😁😎❤
-Tớ á?Biết cái quỷ gì đâu?Tớ bảo...bla bla bla!Vậy đó..-Tôi nói thầm
-Ừm để tớ thử!-Nó cười nhẹ.
Đúng là bạn thân của tớ..Cười lộ má lúm đồng tiền đẹp dễ sợ.Tôi cười lại vs Thịnh.Về đến nhà tôi không quên chào Thịnh và cười tạm biệt cậu.
###Hôm sau###
Tôi lên lớp sau khi ăn uống no nê dưới căng tin.Tôi ngó quanh tìm Thịnh...tôi phát hoảng khi cậu ấy chưa đến lớp.Trường tôi bình thường buổi sáng 7 giờ vào lớp,bây giờ cũng 6 giờ 55 phút rồi.Chẳng lẽ...cậu ấy làm thật.Tôi lo lắng nhìn đồng hồ.
Tùngg..tùnggg...
Cái thứ tôi ghét nhất bây giờ lại kêu lên ư?Thật dễ ghét mà..Axxx...
Cả lớp tôi đi ra ngoài điểm danh.Phía ngoài cổng trường tôi thấy bóng thịnh thấp thoáng.Tôi nên mừng hay sợ đây???Thịnh lên đến lớp thì chúng tôi cũng đã vào lớp.Tôi nhìn thịnh với khuôn mặt "vô số tội".
-Thịnh ơi!Cậu làm thật à?!Đừng giận tớ nhé!-Tôi quay qua chỗ Thịnh.
-Ừ!Tớ không giận cậu đâu!-Nó quay qua chỗ tôi nói rồi cười nhẹ.
Tôi cười với Thịnh,có lẽ tôi vừa gây họa cho Thịnh.Chuyện là vầy..hôm qua tôi cho Thịnh lời khuyên là cứ về nha ăn xong thì lên phòng khóc cho nhẹ lòng rôi ngủ khỏi đặt báo thức.Vậy nên...
Cái thằng Huy thì lại từ đâu nhảy vào.
-Quay ra kia nhìn cái gì?-Huy quát Thịnh
-Tao nhìn bạn thân tao liên quan gì đến mày?-Thịnh khó chịu
-Ờ mày thì hay rồi!-Huy nói
Thịnh không buồn nói chuện với thằng Huy,quay lên trên.Thịnh không phải thể loại chấp vặt đâu!Bạn tôi mà!😆😁😎❤