Tôi lại lết cặp vô lớp như mọi buổi sáng.É Thịnh với Nhật hôm nay đến sớm quá kìa.Tôi ném cặp vào bàn rồi nhảy ra ngồi nói chuyện với 2 đứa đấy.
-Ê bảo nè!-Tôi nhìn 2 thằng bạn thân trước mặt.
-Sao nói đi!-2 đứa đồng thanh.
-Nếu có người con trai không muốn cho đứa con trai khác nhìn tớ thì đấy là vì cái gì?-Tôi hỏi mặt thì nhăn như khỉ.
-Thích...Hả?Ai đấy là ai?Ai lại có thể thích "thằng"bạn thân của "tớ" thế?Nó có đập nhầm đầu vào đâu không?-Thịnh trêu
Tôi tiện chân đạp cho Thịnh phát.
-Bí chấm mật.-Tôi nói
Sao Nhật lại im lặng nãy giờ nhỉ?Dẹp suy nghĩ qua 1 bên tôi kéo 2 đứa xuống căng tin ăn.Thích ư?Không thể nào a!Chúng tôi mới gặp nhau mà!Tôi không tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên đâu!Ahihi!Xuống đến căng tin chúng tôi lấy đồ ăn rồi ra ngoài bàn ngồi.Đã quá quen với việc bị bọn con gái nhìn bằng ánh mắt viên đạn,tôi mặc kệ vẫn ngồi nói chuyện thoải mái với 2 đứa kia.Dạo này tự dưng thấy thằng Huy nổi hứng nghe nhạc,đọc sách.Ọe nhìn buồn nôn í.Thế mà mấy đứa con gái lớp khác cứ sang đứng đầy ngoài cửa lớp tôi...lấy điện thoại ra chụp ảnh.Ọe!Mấy bọn dại trai trường mình nhiều quá mà.Ăn xong vừa đúng lúc đánh trống vào lớp chúng tôi cùng nhau bay lên lớp.
15 phút đầu giờ...
-Êu!-Tôi gọi Huy
Huy quay mặt sang khuôn mặt không cảm xúc.
-À...Không có gì!-Tôi tự dưng không muốn nói với hắn chuyện mà hắn không cho người khác nhìn tôi.Tôi sợ hắn sẽ bảo tôi bớt ảo tưởng sức mạnh đi.Chắc chắn sẽ rất quê.
-Đồ ngốc!Gọi rồi lại không nói!-Hắn cười nhẹ
Mặt tôi bỗng chốc không hiẻu sao lại đỏ lên.Ả?Cái gì thế này?Sao cậu ta hôm nay dịu dàng với tôi quá vậy?Dẹp đi...
Sau đó thì những tiết học nhàm chán lại nối tiếp nhau trừ toán, tiếng Anh và Văn.
Ra chơi tôi tìm xem Hiền đâu để mượn cái quyển tiểu thuyết nó mới mua.Nhưng...nó đang đi ăn vui vẻ với thằng Dũng ở dưới căng tin rồi.Chán!Từ để diễn tả cảm xúc của tôi lúc này!
-Huy!Tôi thấy cậu có nhiều sách vậy hay cho tôi mượn 1 quyển đi!-Tôi quay qua nài nỉ Huy
Cậu ấy nhìn tôi rồi lấy ra cuốn tiểu thuyết đang rất hot hiện nay.
-Này!-Cậu ta nói
-Cảm ơn nhiều nhá!-Tôi vui vẻ nhận cuốn sánh từ tay cậu.Ngồi vào bàn đọc.Cậu ta nhìn tôi cười.Tôi quay ra cười lại với ấy.Không biết từ khi nào,tôi trở nên quý cậu ấy hơn trước nữa.Cậu ấy giờ thật dễ mến.
-Ê bảo nè!-Tôi nhìn 2 thằng bạn thân trước mặt.
-Sao nói đi!-2 đứa đồng thanh.
-Nếu có người con trai không muốn cho đứa con trai khác nhìn tớ thì đấy là vì cái gì?-Tôi hỏi mặt thì nhăn như khỉ.
-Thích...Hả?Ai đấy là ai?Ai lại có thể thích "thằng"bạn thân của "tớ" thế?Nó có đập nhầm đầu vào đâu không?-Thịnh trêu
Tôi tiện chân đạp cho Thịnh phát.
-Bí chấm mật.-Tôi nói
Sao Nhật lại im lặng nãy giờ nhỉ?Dẹp suy nghĩ qua 1 bên tôi kéo 2 đứa xuống căng tin ăn.Thích ư?Không thể nào a!Chúng tôi mới gặp nhau mà!Tôi không tin vào yêu từ cái nhìn đầu tiên đâu!Ahihi!Xuống đến căng tin chúng tôi lấy đồ ăn rồi ra ngoài bàn ngồi.Đã quá quen với việc bị bọn con gái nhìn bằng ánh mắt viên đạn,tôi mặc kệ vẫn ngồi nói chuyện thoải mái với 2 đứa kia.Dạo này tự dưng thấy thằng Huy nổi hứng nghe nhạc,đọc sách.Ọe nhìn buồn nôn í.Thế mà mấy đứa con gái lớp khác cứ sang đứng đầy ngoài cửa lớp tôi...lấy điện thoại ra chụp ảnh.Ọe!Mấy bọn dại trai trường mình nhiều quá mà.Ăn xong vừa đúng lúc đánh trống vào lớp chúng tôi cùng nhau bay lên lớp.
15 phút đầu giờ...
-Êu!-Tôi gọi Huy
Huy quay mặt sang khuôn mặt không cảm xúc.
-À...Không có gì!-Tôi tự dưng không muốn nói với hắn chuyện mà hắn không cho người khác nhìn tôi.Tôi sợ hắn sẽ bảo tôi bớt ảo tưởng sức mạnh đi.Chắc chắn sẽ rất quê.
-Đồ ngốc!Gọi rồi lại không nói!-Hắn cười nhẹ
Mặt tôi bỗng chốc không hiẻu sao lại đỏ lên.Ả?Cái gì thế này?Sao cậu ta hôm nay dịu dàng với tôi quá vậy?Dẹp đi...
Sau đó thì những tiết học nhàm chán lại nối tiếp nhau trừ toán, tiếng Anh và Văn.
Ra chơi tôi tìm xem Hiền đâu để mượn cái quyển tiểu thuyết nó mới mua.Nhưng...nó đang đi ăn vui vẻ với thằng Dũng ở dưới căng tin rồi.Chán!Từ để diễn tả cảm xúc của tôi lúc này!
-Huy!Tôi thấy cậu có nhiều sách vậy hay cho tôi mượn 1 quyển đi!-Tôi quay qua nài nỉ Huy
Cậu ấy nhìn tôi rồi lấy ra cuốn tiểu thuyết đang rất hot hiện nay.
-Này!-Cậu ta nói
-Cảm ơn nhiều nhá!-Tôi vui vẻ nhận cuốn sánh từ tay cậu.Ngồi vào bàn đọc.Cậu ta nhìn tôi cười.Tôi quay ra cười lại với ấy.Không biết từ khi nào,tôi trở nên quý cậu ấy hơn trước nữa.Cậu ấy giờ thật dễ mến.