Khóc chán thì tiếng trống vào lớp vang lên.Tôi ngước mặt lên vào bắt đầu sinh hoạt 15p đầu giờ.Lúc xếp hàng xong đang ngồi ngơ ngác tôi bỗng nghe thấy tiếng của Huy nói thầm vs tôi.
-Nhật ko phải là người bình thường đâu!Phải cảnh giác!-Huy nói
Tôi khó hiểu nhìn cậu.Còn cậu thì ko để ý đến tôi cúi đầu xuống đọc sách.
-Chẳng hiểu gì cả?-Tôi nghĩ.
Hôm đó tôi về nhà với 1 mớ hỗn độn.Tôi còn chẳng hiểu sao mình lại bị vướng vào mấy cái truyện quái quỷ này nữa.Với lại...truyện mà tôi thấy Nhật có điểm rắc rối đó và lời của Huy nói,liệu nó có liên quan gì đến nhau ko nhỉ?Thật đau đầu mà!Đang ngồi ngơ ngác suy nghĩ trên phòng thì tôi nghe thấy tiếng chuông cửa.Tôi liền chạy ra mở cửa.
-Ủa?Cậu....-Tôi ngạc nhiên
-Nhật ko phải là người bình thường đâu!Phải cảnh giác!-Huy nói
Tôi khó hiểu nhìn cậu.Còn cậu thì ko để ý đến tôi cúi đầu xuống đọc sách.
-Chẳng hiểu gì cả?-Tôi nghĩ.
Hôm đó tôi về nhà với 1 mớ hỗn độn.Tôi còn chẳng hiểu sao mình lại bị vướng vào mấy cái truyện quái quỷ này nữa.Với lại...truyện mà tôi thấy Nhật có điểm rắc rối đó và lời của Huy nói,liệu nó có liên quan gì đến nhau ko nhỉ?Thật đau đầu mà!Đang ngồi ngơ ngác suy nghĩ trên phòng thì tôi nghe thấy tiếng chuông cửa.Tôi liền chạy ra mở cửa.
-Ủa?Cậu....-Tôi ngạc nhiên