Ngọc Tuyết đang khóc om sòm nhưng vừa nghe được tiếng của Kính Hào cô liền nín khóc, cô ngẩn mặt nhìn anh, một nụ cười tươi trên môi của anh làm trái tim cô rung động, tim cô phút giây này đây đập lỗi nhịp.
Ngọc Tuyết mừng rỡ ôm chầm lấy cả người Kính Hào cô quên mất là anh đang bị thương.
_ Ui da!
Kính Hào bị cô nàng đụng phải vết thương, anh khẻ rên nhẹ, nghe tiếng rên của anh cô liền chợt nhớ ra anh đang bị thương.
Ngọc Tuyết ngại ngùng rời khỏi người anh, gương mặt cô hồng lên vì ngại, Kính Hào nhớ lại chuyện lúc đó anh nhìn cô nói:
_ Tụi nó có làm gì em không hả?.
_ Mà ai đưa anh vào đây vậy em?
Ngọc Tuyết cô thấy anh lo lắng, cô liền nói:
_ Em có gọi cho anh hai, cũng may họ đến kịp, chứ bằng không em cũng không biết chúng ta sẽ ra sao nữa anh.
_ Hả! Vậy là chị hai của anh cũng biết luôn rồi sao? .
_ Em nghĩ là chắc biết đó anh.
Vào lúc này ở ngoài phòng cấp cứu, cả đám người đang ngu mặt vì những gì mình đã thấy, bọn họ bị cô bé mà họ cưng chiều từ lúc nhỏ, ấy vậy mà hôm nay nó quăng cho cả bọn đàn anh này một trái bơ to tướng, lý do chỉ vì một tên đàn ông đang bị thương nằm trong kia, thật sự là đau lòng quá mức, trái tim họ vỡ nát tan tành.
Ngữ Thần nhìn đám người đang ngơ ngác kia cô giận dữ lớn tiếng: " khi nào Kính Hào của em mới được ra phòng hả? ".
Đình Nguyên lúc này giật mình vì giọng gào to của Ngữ Thần, anh lắp bắp trả lời:
_ Khoảng hai mươi phút nữa, tôi đi vào trong xem cậu ấy đã tỉnh chưa đã, dứt câu Đình Nguyên vội vàng vọt lẹ, Gia Khiêm nhìn mèo con của anh nổi giận, anh chỉ cười liền đứng lên bế cô vào trong lòng, đi thẳng vào phòng VIP chỉ dành riêng cho chủ tịch cùng gia đình mà thôi, anh muốn cô nghỉ ngơi một chút.
Mọi người cũng về phòng riêng của mình mà chờ đợi Kính Hào lát ra phòng.
Trịnh Thiên đang làm việc trên máy vi tính, lúc này điện thoại anh để trên bàn bất ngờ reo lên, anh liền cầm lên và nói:
_ Tôi nghe đây, cậu báo cáo đi!.
Bên đầu dây một giọng nam trẻ vang lên: " anh Thiên em điều tra được người chuyển tiền cho Đỗ Bân có tên là Lục Di Tử, hiện đang là nhân viên bên công ty của lão đại luôn đó anh " .
_ Cậu làm tốt lắm, tiếp tục điều tra xem cô ta có thù oán gì trước với chị dâu không? Hay cô ấy bị người lợi dụng, và nếu có, phải moi được người đó ra cho tôi, không thể để kẻ khác chịu tội thay được, xem cô ta chơi thân nhất với ai ở trong công ty hiểu không?.
_ Dạ em đã hiểu ý anh, em xin cúp máy ạ.
_ Ừ làm cho tốt vào đấy
Ngọc Tuyết mừng rỡ ôm chầm lấy cả người Kính Hào cô quên mất là anh đang bị thương.
_ Ui da!
Kính Hào bị cô nàng đụng phải vết thương, anh khẻ rên nhẹ, nghe tiếng rên của anh cô liền chợt nhớ ra anh đang bị thương.
Ngọc Tuyết ngại ngùng rời khỏi người anh, gương mặt cô hồng lên vì ngại, Kính Hào nhớ lại chuyện lúc đó anh nhìn cô nói:
_ Tụi nó có làm gì em không hả?.
_ Mà ai đưa anh vào đây vậy em?
Ngọc Tuyết cô thấy anh lo lắng, cô liền nói:
_ Em có gọi cho anh hai, cũng may họ đến kịp, chứ bằng không em cũng không biết chúng ta sẽ ra sao nữa anh.
_ Hả! Vậy là chị hai của anh cũng biết luôn rồi sao? .
_ Em nghĩ là chắc biết đó anh.
Vào lúc này ở ngoài phòng cấp cứu, cả đám người đang ngu mặt vì những gì mình đã thấy, bọn họ bị cô bé mà họ cưng chiều từ lúc nhỏ, ấy vậy mà hôm nay nó quăng cho cả bọn đàn anh này một trái bơ to tướng, lý do chỉ vì một tên đàn ông đang bị thương nằm trong kia, thật sự là đau lòng quá mức, trái tim họ vỡ nát tan tành.
Ngữ Thần nhìn đám người đang ngơ ngác kia cô giận dữ lớn tiếng: " khi nào Kính Hào của em mới được ra phòng hả? ".
Đình Nguyên lúc này giật mình vì giọng gào to của Ngữ Thần, anh lắp bắp trả lời:
_ Khoảng hai mươi phút nữa, tôi đi vào trong xem cậu ấy đã tỉnh chưa đã, dứt câu Đình Nguyên vội vàng vọt lẹ, Gia Khiêm nhìn mèo con của anh nổi giận, anh chỉ cười liền đứng lên bế cô vào trong lòng, đi thẳng vào phòng VIP chỉ dành riêng cho chủ tịch cùng gia đình mà thôi, anh muốn cô nghỉ ngơi một chút.
Mọi người cũng về phòng riêng của mình mà chờ đợi Kính Hào lát ra phòng.
Trịnh Thiên đang làm việc trên máy vi tính, lúc này điện thoại anh để trên bàn bất ngờ reo lên, anh liền cầm lên và nói:
_ Tôi nghe đây, cậu báo cáo đi!.
Bên đầu dây một giọng nam trẻ vang lên: " anh Thiên em điều tra được người chuyển tiền cho Đỗ Bân có tên là Lục Di Tử, hiện đang là nhân viên bên công ty của lão đại luôn đó anh " .
_ Cậu làm tốt lắm, tiếp tục điều tra xem cô ta có thù oán gì trước với chị dâu không? Hay cô ấy bị người lợi dụng, và nếu có, phải moi được người đó ra cho tôi, không thể để kẻ khác chịu tội thay được, xem cô ta chơi thân nhất với ai ở trong công ty hiểu không?.
_ Dạ em đã hiểu ý anh, em xin cúp máy ạ.
_ Ừ làm cho tốt vào đấy