Kỳ Thiếu Dương ôm Ngữ Thần đặt vào chiếc ghế ở bàn ăn, anh cũng nhẹ nhàng ngồi xuống kế bên, những món ăn đã được dọn sẵn, Thiếu Dương yêu thương gắp thức ăn vào chén của cô, đến khi không còn có thể đựng thêm được nữa anh mới an lòng ngừng lại, anh nhìn sang cô giọng nhẹ nhàng lên tiếng.
_ Vợ ơi em phải ăn nhiều vào mới có sức khỏe đầy đủ, để khi có baby thì em và con mới khỏe mạnh được .
Ngữ Thần há to miệng mắt nhìn cái chén đầy vung thức ăn, mặt cô méo mó, và khi nghe anh nói ăn cho con khỏe mạnh cô thực khóc không ra nước mắt luôn, cô nhìn sang Thiếu Dương đang rất vui vẻ ăn cô nhẹ lên tiếng.
_ Anh à! Bây giờ anh cho người ăn hay là cho heo ăn vậy? .
_ Thiếu Dương nghe Ngữ Thần nói anh liền dừng lại đũa, anh ngước nhìn cô, vẽ mặt vô tội nhìn cô cười nói.
_ Vợ ơi em tại sao lại nói như thế, anh là lo cho vợ thật mà.
Ngữ Thần méo mặt nhìn anh đáp: " anh hãy nhìn cái chén của em kìa, em ăn thế nào đây?Nó đầy vung cao như núi thế kia làm sao em ăn cho hết? ".
Thiếu Dương nhìn cô anh ôn nhu nói: " em ăn từ từ rồi sẽ hết thôi, ngoan ngoãn ăn đi kẻo nguội lạnh không ngon, thôi để chồng đút cho vợ ăn nha? ".
Cô nghe anh đòi đút cô lắc đầu lia lịa, miệng nhanh đáp: " cảm ơn anh, em tự ăn được rồi " nói dứt câu Ngữ Thần liền cuối xuống cầm đũa mà ăn, Thiếu Dương nhìn cô anh nở nụ cười tươi ánh mắt nhìn cô đầy sự yêu thương, rồi anh cũng cuối xuống từ tốn ăn tiếp chén cơm của mình.
Hai người ăn cũng gần xong, lúc này điện thoại trong túi của Thiếu Dương kêu lên in ỏi, Ngữ Thần nhìn Thiếu Dương cô nhẹ nói.
_ Anh hãy nghe điện thoại đi, coi chừng có công việc gì gấp cần anh giải quyết đó.
Thiếu Dương nghe Ngữ Thần nói vậy anh gật nhẹ đầu, anh liền lấy ra điện thoại mở ra anh thấy số của Trịnh Thiên anh liền bấm nút nghe .
_ A lô! Tôi nghe đây cậu hãy nói đi.
Bên kia đầu dây Trịnh Thiên mừng rỡ khi Thiếu Dương đã chịu bắt máy giọng Trịnh Thiên đùa cợt nói.
_ Cậu không được nha Thiếu Dương, tối qua ôm vợ lăn lộn sung sướng quá quên luôn anh em nha, gọi cũng không thèm nghe máy luôn.
Thiếu Dương nghe bạn nhắc đến chuyện tối qua tự dưng anh ngại mặt liền ửng đỏ, nhưng rất may mắn là cái tên bên kia đầu dây không thấy, nếu mà thấy chắc hắn cười cho thúi mũi.
Thiếu Dương liền tằng hắng giọng tỏ ra nghiêm túc đáp: " bây giờ cậu có nói vấn đề chính không, nếu không có gì tôi cúp điện thoại à ".
Trịnh Thiên biết anh bạn mình sắp nổi giận anh liền lên tiếng.
_ Được tôi nói liền, có hai chuyện tôi báo với cậu, một là chuyện điều tra về Tô Thanh Giản, tôi vẫn đang điều tra, nhưng hết tám muoi phần trăm là do cô ta làm, tôi đang thu thập thêm bằng chứng, hai là có thông tin tên Lăng Tố Dục đang trốn ở anh, và đang làm ăn rất tốt ở bên đó, các anh em của ta vẫn đang theo sát Lăng Tố Dục 24/24 ở bên đó.
_ Được cậu làm tốt lắm, hãy điều tra tiếp đi, mà nhớ ngày mai cử anh em bảo vệ chu toàn ở buổi lễ ra mắt sản phẩm của công ty ta đó, đừng để sảy ra sơ xuất gì đó, tôi trong mong vào cậu.
_ Được cậu an tâm đi, thôi tôi cúp máy đây.
Thiếu Dương vừa buông xuống điện thoại, thì nó lại kêu lên tiếp, Ngữ Thần nhìn vào điện thoại rồi lại nhìn anh, cô nhướng mắt nhìn ý muốn nói anh hãy nghe điện thoại, Thiếu Dương hiểu ý cô anh liền cầm lên điện thoại mở màn hình, số người gọi đến là Gia Phong anh liền bấm nút nghe.
_ A lô! Cậu nói đi tôi nghe đây!.
Bên kia đầu dây Gia Phong vui vẻ nói: "cậu trốn kỉ ghê nha, tôi gọi muốn banh máy cậu mới bắt máy, ở bên vợ quên cả anh em luôn ".
Thiếu Dương lúc này thực sự bực mình rồi anh liền gào lớn.
_ Lâm Gia Phong tôi đâu có bắt các cậu không được lấy vợ đâu, nếu thấy không vui nhìn tôi hạnh phúc thì cậu và Trịnh Thiên hãy mau mà lấy vợ đi, chứ đừng ở đó mà trêu chọc tôi như vậy, cậu có tin tôi sang bằng văn phòng luật sư của cậu không hả?.
Gia Phong bị hét lớn vào lỗ tai anh giật mình kịp đưa điện thoại ra xa, anh không ngờ cu cậu lại nóng nảy như vậy kia chứ, mới đùa có một tí mà.
Gia Phong nghe được Thiếu Dương đã ngừng la anh từ từ đưa điện thoại trở lại bên tai, giọng lí nhí nói.
_ Cậu đừng có giận nữa tôi đây có chuyện cần nói.
Thiếu Dương từ từ lên tiếng: " cậu mau nói đi, tôi đang ăn sáng ".
Gia Phong liền nhanh nhẩu báo cáo: " về buổi lễ đã hoàn tất, chỉ còn tên của mẫu thiết kế lần này cậu chưa nói, nên chưa có công bố với báo chí được.
Thiếu Dương nghe Gia Phong nói bên này nhìn sang Ngữ Thần lúc này cô đang cố gắng ăn cho xong miếng cuối trong hậm hực, anh cười tươi tắn nhìn nét mặt đáng yêu của cô lúc này, anh đã có sẵn một cái tên cho sản phẩm của mình tạo ra rồi, anh liền đáp lời của Gia Phong.
Ngày mai tự tôi sẽ nói tên sản phẩm trước buổi lễ, cậu làm việc tiếp đi, tôi đưa vợ vào bệnh viện thăm Kính Hào rồi mới vào công ty .
_ Vợ ơi em phải ăn nhiều vào mới có sức khỏe đầy đủ, để khi có baby thì em và con mới khỏe mạnh được .
Ngữ Thần há to miệng mắt nhìn cái chén đầy vung thức ăn, mặt cô méo mó, và khi nghe anh nói ăn cho con khỏe mạnh cô thực khóc không ra nước mắt luôn, cô nhìn sang Thiếu Dương đang rất vui vẻ ăn cô nhẹ lên tiếng.
_ Anh à! Bây giờ anh cho người ăn hay là cho heo ăn vậy? .
_ Thiếu Dương nghe Ngữ Thần nói anh liền dừng lại đũa, anh ngước nhìn cô, vẽ mặt vô tội nhìn cô cười nói.
_ Vợ ơi em tại sao lại nói như thế, anh là lo cho vợ thật mà.
Ngữ Thần méo mặt nhìn anh đáp: " anh hãy nhìn cái chén của em kìa, em ăn thế nào đây?Nó đầy vung cao như núi thế kia làm sao em ăn cho hết? ".
Thiếu Dương nhìn cô anh ôn nhu nói: " em ăn từ từ rồi sẽ hết thôi, ngoan ngoãn ăn đi kẻo nguội lạnh không ngon, thôi để chồng đút cho vợ ăn nha? ".
Cô nghe anh đòi đút cô lắc đầu lia lịa, miệng nhanh đáp: " cảm ơn anh, em tự ăn được rồi " nói dứt câu Ngữ Thần liền cuối xuống cầm đũa mà ăn, Thiếu Dương nhìn cô anh nở nụ cười tươi ánh mắt nhìn cô đầy sự yêu thương, rồi anh cũng cuối xuống từ tốn ăn tiếp chén cơm của mình.
Hai người ăn cũng gần xong, lúc này điện thoại trong túi của Thiếu Dương kêu lên in ỏi, Ngữ Thần nhìn Thiếu Dương cô nhẹ nói.
_ Anh hãy nghe điện thoại đi, coi chừng có công việc gì gấp cần anh giải quyết đó.
Thiếu Dương nghe Ngữ Thần nói vậy anh gật nhẹ đầu, anh liền lấy ra điện thoại mở ra anh thấy số của Trịnh Thiên anh liền bấm nút nghe .
_ A lô! Tôi nghe đây cậu hãy nói đi.
Bên kia đầu dây Trịnh Thiên mừng rỡ khi Thiếu Dương đã chịu bắt máy giọng Trịnh Thiên đùa cợt nói.
_ Cậu không được nha Thiếu Dương, tối qua ôm vợ lăn lộn sung sướng quá quên luôn anh em nha, gọi cũng không thèm nghe máy luôn.
Thiếu Dương nghe bạn nhắc đến chuyện tối qua tự dưng anh ngại mặt liền ửng đỏ, nhưng rất may mắn là cái tên bên kia đầu dây không thấy, nếu mà thấy chắc hắn cười cho thúi mũi.
Thiếu Dương liền tằng hắng giọng tỏ ra nghiêm túc đáp: " bây giờ cậu có nói vấn đề chính không, nếu không có gì tôi cúp điện thoại à ".
Trịnh Thiên biết anh bạn mình sắp nổi giận anh liền lên tiếng.
_ Được tôi nói liền, có hai chuyện tôi báo với cậu, một là chuyện điều tra về Tô Thanh Giản, tôi vẫn đang điều tra, nhưng hết tám muoi phần trăm là do cô ta làm, tôi đang thu thập thêm bằng chứng, hai là có thông tin tên Lăng Tố Dục đang trốn ở anh, và đang làm ăn rất tốt ở bên đó, các anh em của ta vẫn đang theo sát Lăng Tố Dục 24/24 ở bên đó.
_ Được cậu làm tốt lắm, hãy điều tra tiếp đi, mà nhớ ngày mai cử anh em bảo vệ chu toàn ở buổi lễ ra mắt sản phẩm của công ty ta đó, đừng để sảy ra sơ xuất gì đó, tôi trong mong vào cậu.
_ Được cậu an tâm đi, thôi tôi cúp máy đây.
Thiếu Dương vừa buông xuống điện thoại, thì nó lại kêu lên tiếp, Ngữ Thần nhìn vào điện thoại rồi lại nhìn anh, cô nhướng mắt nhìn ý muốn nói anh hãy nghe điện thoại, Thiếu Dương hiểu ý cô anh liền cầm lên điện thoại mở màn hình, số người gọi đến là Gia Phong anh liền bấm nút nghe.
_ A lô! Cậu nói đi tôi nghe đây!.
Bên kia đầu dây Gia Phong vui vẻ nói: "cậu trốn kỉ ghê nha, tôi gọi muốn banh máy cậu mới bắt máy, ở bên vợ quên cả anh em luôn ".
Thiếu Dương lúc này thực sự bực mình rồi anh liền gào lớn.
_ Lâm Gia Phong tôi đâu có bắt các cậu không được lấy vợ đâu, nếu thấy không vui nhìn tôi hạnh phúc thì cậu và Trịnh Thiên hãy mau mà lấy vợ đi, chứ đừng ở đó mà trêu chọc tôi như vậy, cậu có tin tôi sang bằng văn phòng luật sư của cậu không hả?.
Gia Phong bị hét lớn vào lỗ tai anh giật mình kịp đưa điện thoại ra xa, anh không ngờ cu cậu lại nóng nảy như vậy kia chứ, mới đùa có một tí mà.
Gia Phong nghe được Thiếu Dương đã ngừng la anh từ từ đưa điện thoại trở lại bên tai, giọng lí nhí nói.
_ Cậu đừng có giận nữa tôi đây có chuyện cần nói.
Thiếu Dương từ từ lên tiếng: " cậu mau nói đi, tôi đang ăn sáng ".
Gia Phong liền nhanh nhẩu báo cáo: " về buổi lễ đã hoàn tất, chỉ còn tên của mẫu thiết kế lần này cậu chưa nói, nên chưa có công bố với báo chí được.
Thiếu Dương nghe Gia Phong nói bên này nhìn sang Ngữ Thần lúc này cô đang cố gắng ăn cho xong miếng cuối trong hậm hực, anh cười tươi tắn nhìn nét mặt đáng yêu của cô lúc này, anh đã có sẵn một cái tên cho sản phẩm của mình tạo ra rồi, anh liền đáp lời của Gia Phong.
Ngày mai tự tôi sẽ nói tên sản phẩm trước buổi lễ, cậu làm việc tiếp đi, tôi đưa vợ vào bệnh viện thăm Kính Hào rồi mới vào công ty .