Tụi nó đi đến bệnh viện lớn nhất thành phố mấy phút sau bọn hắn cũng đến mấy cô y tá ở đây mãi lo ngắm nhìn trai đẹp mà quên luôn nhiệm vụ của mình làm hắn bực mình đe dọa đuổi việc mới chịu đi làm, các pama đang hưởng thụ ở Châu Âu nghe tin liền tức tốc bay về, REn vì kiệt sức và lo lắng cho nên cũng ngất đi và được Kevin đưa vào phòng hồi sức
1 tiếng
......
......
2 tiếng
.......
.......
Mặt ai cũng lo lắng hướng về phía cánh cửa phòng cấp cứu - nơi Phương đang phẫu thuật sau mấy tiếng thì đội quân bác sĩ giỏi nhất được Quân gọi đến đã trở lại với những giọt mồ hôi nhễ nhại vương trên gương mặt
_con tôi sao rồi?- mama Phương khóc nấc
-con dâu tôi có làm sao không,nó mà bị làm sao tôi sẽ diết ông-mama Quân(chuyện này là do nó nói cho mẹ quân biết,khi biết Quân có người yêu bà rất vui và sung sướng những bà chưa được gặp mặt con dâu)
_cô ấy sao rồi?- bọn nó cùng nói nhưng khuôn mặt có phần lạnh, Quân là người mất bình tĩnh nhất, anh xách cổ ông bác sĩ già lên
_cô bé không sao, vết thương trên người đã được sát trùng nên cần ở lại bệnh viện theo dõi thêm, tránh để lại di chứng- bác sĩ không sợ hãi gì mà ôn tồn nói rồi nhẹ nhàng gỡ bàn tay của Quân ra
_hiện tiểu thư đã được chuyển đến phòng hồi sức, tiểu thư Phương ở phòng 1, tiểu thư Ren ở phòng 2 tất cả đều ở khu VIP ạ- cô y tá kính cẩn thông báo
"dầm"-sau khi nghe tin mọi người không sao nó đã ngất lim đi do cả ngày hôm qua không ăn gì lại bị bắt cóc
-bác sĩ đến xem cô ấy làm sao-hắn hối ông bác sĩ
-tiểu thư không sao chỉ bị kiệt sức thiếu gia đưa tiêu thư vào phòng 3 -ông bác sĩ
_vậy tốt rồi, bọn ta còn có việc, các con ở lại chăm sóc cho tụi nó nhé- papa Quân điềm tĩnh nói
_vâng- bọn hắn đồng thanh
Tại phòng 1 - Phương thường ngày nhí nha nhí nhảnh như con cá cảnh,luôn làm mọi người cười mà giờ đây đang nằm trên giường bệnh với gương mặt trắng bệch thiếu sức sống, nhìn vết thương trên mặt Phương mà Quân đau lòng,Quân thề nhất định sẽ khiến mấy nhỏ kia sống không bằng chết, khẽ nắm lấy tay Phương, Quân mở miệng nói nhưng lời nói có vẻ nghẹn ngào
_Phương à, anh xin lỗi, nếu như anh ở bên cạnh em không đi đâu thì em và mọi người cũng không bị bắt cóc- một giọt nước mắt nhẹ rơi trên cánh tay Phương
_lêu lêu con trai...mà khóc..là xấu lắm- một giọng nói quen thuộc có phần yếu ớt vang lên
_ em tỉnh rồi- Quân nhào đến ôm Phương
_aaa...anh định hành xác em đó hả?- Phương phồng má nói
_anh xin lỗi-Quân cười - em vừa bảo ai xấu?- Quân sực tỉnh
_hì hì,em nói đùa thôi - cô nịnh hót
_dẻo miệng- anh nhéo mũi cô
tại phòng 2 Ren đang xem tivi sau khi tỉnh
-Kevin, em muốn ăn cam!" - Ren nằm trên giường xem ti vi, cất tiếng nói.
-Nè, vừa nảy em đã ăn táo,nho, bánh ngọt giờ còn muốn ăn nữa sao - Kevin cảm thán nói vk anh sao lại ham ăn thế
-Mặc kệ em, anh bóc cam đi. -Ren quệt mồm nói. Cô phải đày đọa anh mới hả giận.vì tội anh đến cứu cô chậm sít nước thì nói đến đây nước mắt chảy tòng tả
-Xong rồi! Ăn đi. - Kevin cầm cái nĩa cắm trái cây đưa lên miệng cô.nhưng khi nhìn thấy cô khóc thì uýnh lên không biết làm gì
-làm sao mà khóc vậy-Kevin lau đi những giọt nước măt trên mặt cô
-đều tại anh hức..hức...nếu anh không tới kịp thì...-Ren nắm tay thành nắm đấm nện liên tục vào ngực Kevin
-đừng khóc dù em ở đâu anh sẽ luôn tìm được em cô vợ ngốc ạ-Kevin hôn môi Ren
anh khom xuống đặt lên môi Ren một nụ hôn nóng bỏng.Hai người hôn nhau một cách kịch liệt,
-ưm...đây là..bệnh,,viện đó-Ren nói mãi mới thốt ra được một câu
-không sao đâu-Kevin hôn tiếp
tay Kevin bất đầu không yên phận.Tay anh thò vào trong áo của Ren, sờ vào cặp ngực to tròn của cô.Hơi thở của Kevin trở nên bất ổn, sự khao khát Kevi hôn lên cổ của cô, từ từ đi xuống.
Trong lúc hai người đang chìm đắm trong sự kích tích của tình dục, tiếng gõ cửa vang lên.
"cốc"cốc""cốc"
Ren nghe được tiếng gõ cửa liền đẫy Kevin ra.và chỉnh lại y phục trên người mình,
từ cửa một cô ý tá đang đủn một chiếc xe
-đến giờ tiêm cho bênh nhân rồi-cô ý tá
-được-Ren dơ tay lên cho cô ý tá tiêm
-anh đi mua thức ăn đi em đói rồi-Ren đuổi khéo Kevin đi
-được anh đi mua tí về chúng ta làm tiếp -Kevin hôn lên má Ren
sau câu nói đó mặt Ren đỏ như quả cà chua
phòng 3
đón xem chap sau nha các bạn muốn phòng nó như thế nào cmt cho mình ý kiến nha
1 tiếng
......
......
2 tiếng
.......
.......
Mặt ai cũng lo lắng hướng về phía cánh cửa phòng cấp cứu - nơi Phương đang phẫu thuật sau mấy tiếng thì đội quân bác sĩ giỏi nhất được Quân gọi đến đã trở lại với những giọt mồ hôi nhễ nhại vương trên gương mặt
_con tôi sao rồi?- mama Phương khóc nấc
-con dâu tôi có làm sao không,nó mà bị làm sao tôi sẽ diết ông-mama Quân(chuyện này là do nó nói cho mẹ quân biết,khi biết Quân có người yêu bà rất vui và sung sướng những bà chưa được gặp mặt con dâu)
_cô ấy sao rồi?- bọn nó cùng nói nhưng khuôn mặt có phần lạnh, Quân là người mất bình tĩnh nhất, anh xách cổ ông bác sĩ già lên
_cô bé không sao, vết thương trên người đã được sát trùng nên cần ở lại bệnh viện theo dõi thêm, tránh để lại di chứng- bác sĩ không sợ hãi gì mà ôn tồn nói rồi nhẹ nhàng gỡ bàn tay của Quân ra
_hiện tiểu thư đã được chuyển đến phòng hồi sức, tiểu thư Phương ở phòng 1, tiểu thư Ren ở phòng 2 tất cả đều ở khu VIP ạ- cô y tá kính cẩn thông báo
"dầm"-sau khi nghe tin mọi người không sao nó đã ngất lim đi do cả ngày hôm qua không ăn gì lại bị bắt cóc
-bác sĩ đến xem cô ấy làm sao-hắn hối ông bác sĩ
-tiểu thư không sao chỉ bị kiệt sức thiếu gia đưa tiêu thư vào phòng 3 -ông bác sĩ
_vậy tốt rồi, bọn ta còn có việc, các con ở lại chăm sóc cho tụi nó nhé- papa Quân điềm tĩnh nói
_vâng- bọn hắn đồng thanh
Tại phòng 1 - Phương thường ngày nhí nha nhí nhảnh như con cá cảnh,luôn làm mọi người cười mà giờ đây đang nằm trên giường bệnh với gương mặt trắng bệch thiếu sức sống, nhìn vết thương trên mặt Phương mà Quân đau lòng,Quân thề nhất định sẽ khiến mấy nhỏ kia sống không bằng chết, khẽ nắm lấy tay Phương, Quân mở miệng nói nhưng lời nói có vẻ nghẹn ngào
_Phương à, anh xin lỗi, nếu như anh ở bên cạnh em không đi đâu thì em và mọi người cũng không bị bắt cóc- một giọt nước mắt nhẹ rơi trên cánh tay Phương
_lêu lêu con trai...mà khóc..là xấu lắm- một giọng nói quen thuộc có phần yếu ớt vang lên
_ em tỉnh rồi- Quân nhào đến ôm Phương
_aaa...anh định hành xác em đó hả?- Phương phồng má nói
_anh xin lỗi-Quân cười - em vừa bảo ai xấu?- Quân sực tỉnh
_hì hì,em nói đùa thôi - cô nịnh hót
_dẻo miệng- anh nhéo mũi cô
tại phòng 2 Ren đang xem tivi sau khi tỉnh
-Kevin, em muốn ăn cam!" - Ren nằm trên giường xem ti vi, cất tiếng nói.
-Nè, vừa nảy em đã ăn táo,nho, bánh ngọt giờ còn muốn ăn nữa sao - Kevin cảm thán nói vk anh sao lại ham ăn thế
-Mặc kệ em, anh bóc cam đi. -Ren quệt mồm nói. Cô phải đày đọa anh mới hả giận.vì tội anh đến cứu cô chậm sít nước thì nói đến đây nước mắt chảy tòng tả
-Xong rồi! Ăn đi. - Kevin cầm cái nĩa cắm trái cây đưa lên miệng cô.nhưng khi nhìn thấy cô khóc thì uýnh lên không biết làm gì
-làm sao mà khóc vậy-Kevin lau đi những giọt nước măt trên mặt cô
-đều tại anh hức..hức...nếu anh không tới kịp thì...-Ren nắm tay thành nắm đấm nện liên tục vào ngực Kevin
-đừng khóc dù em ở đâu anh sẽ luôn tìm được em cô vợ ngốc ạ-Kevin hôn môi Ren
anh khom xuống đặt lên môi Ren một nụ hôn nóng bỏng.Hai người hôn nhau một cách kịch liệt,
-ưm...đây là..bệnh,,viện đó-Ren nói mãi mới thốt ra được một câu
-không sao đâu-Kevin hôn tiếp
tay Kevin bất đầu không yên phận.Tay anh thò vào trong áo của Ren, sờ vào cặp ngực to tròn của cô.Hơi thở của Kevin trở nên bất ổn, sự khao khát Kevi hôn lên cổ của cô, từ từ đi xuống.
Trong lúc hai người đang chìm đắm trong sự kích tích của tình dục, tiếng gõ cửa vang lên.
"cốc"cốc""cốc"
Ren nghe được tiếng gõ cửa liền đẫy Kevin ra.và chỉnh lại y phục trên người mình,
từ cửa một cô ý tá đang đủn một chiếc xe
-đến giờ tiêm cho bênh nhân rồi-cô ý tá
-được-Ren dơ tay lên cho cô ý tá tiêm
-anh đi mua thức ăn đi em đói rồi-Ren đuổi khéo Kevin đi
-được anh đi mua tí về chúng ta làm tiếp -Kevin hôn lên má Ren
sau câu nói đó mặt Ren đỏ như quả cà chua
phòng 3
đón xem chap sau nha các bạn muốn phòng nó như thế nào cmt cho mình ý kiến nha