Trong nhà vệ sinh nam, hắn đẩy cô vào tường, khuôn mặt của hai người ép chặt tới nỗi không thể chặt hơn, hơi thở nóng bỏng phả vào mặt cô. Tư thế của hai người khiến mấy kẻ trong WC đỏ mặt chuồn hết. Không gian im như tờ.
Ái Thuyên cũng hơi hoảng hốt, định thoái lui thì bị Hàn Tử Phong cố định chặt như một con chim nhỏ, muốn tung cánh cũng khó khăn. Hắn nói
- Sao? Mới ép có chút xíu đã muốn bỏ chạy thì sau này sao có thể chịu nổi sự dữ dội của anh?
Lời nói mang chút ý cười đầy nham hiểm, biến thái. Cô gái nhỏ loay hoay làm hai bím tóc xù cả lên, cô chu cái miệng nhỏ cầu xin
- Chồng ơi bỏ em ra đi, khó chịu quá
- Đứng yên! Không phải luôn miệng kêu anh đây là chồng sao? Có muốn thử không?
Ái Thuyên giả ngu đáp
- Thử gì cơ?
Cúc áo cô dần dần được hắn cởi bỏ gọn trơn, để lộ ra ngoài không khí là cái cổ cao trắng nõn và xương quai xanh mê người. Hàn Tử Phong híp mắt, cuối đầu gặm nhấm một cách ngon lành. Nghe tiếng Ái Thương khóc thút thít, hắn tưởng đã dọa được cô thì lòng vui sướng. Sợ rồi chứ gì? Tốt nhất là tránh hắn như tránh tà luôn đi để khỏi phải cưới sinh. Hàn Tử Phong là có bạn gái rồi nha, không thể cưới cái con nha đầu ngốc này được đâu.
Hắn định đứng thẳng dậy thì cái đầu bị Ái Thuyên ôm chặt dám vào bộ ngực đầy đặn của cô. Không hiểu máu mũi của hắn từ đâu chảy thành hai hàng. Hic! Muốn ép chết hắn đúng không?
- Đứng yên!
Giọng cô nghiêm trọng, đồng tử cũng lộ rõ vẻ dè chừng trước nguy hiểm đang rình rập.
Nhưng mà... Cái tư thế của hắn lúc này thật khó coi. Định mở miệng thì Hàn Tử Phong nghe thấy tiếng súng lên đạn, âm thanh cạch cạch mỏng manh nhưng lại sắc bén đến gai người. Hắn thận trọng quay đầu lại.
Chết tiệt, ngay lúc này liền gặp phải khủng bố là sao chứ.
Hàn Tử Phong sửa sang lại cúc áo cho Ái Thuyên rồi giơ hai tay lên đầu, Ái Thuyên cũng bắt chước làm theo.
Nồng súng vẫn chỉa thẳng vào họ. Tên áo đen lạnh lùng nói
- Đưa con nhỏ kia lại đây.
Hàn Tử Phong còn tưởng chuyện gì, thì ra chỉ cần con nhỏ này thôi đúng không. Đưa thì đưa, bắn chết cô ta luôn cũng được, hắn khỏi phải cưới cái đồ ngổ ngáo này về làm vợ. Nghĩ rồi hắn thẳng tay đẩy cổ cô về phía tên áo đen.
Ái Thuyên mở to hai mắt. Ôi cái tên chồng khốn khiếp. Sau này xem bà vợ này dạy anh thế nào.
Tên áo đen cố định cô lại rồi nhìn Hàn Tử Phong nói
- Anh có thể đi.
Ai đó không nói không rằng thanh thản bước đi như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Vứt được một cục nợ rồi!
Cái bóng nam thanh lịch vừa ra khỏi WC không gian liền thay đổi. Người áo đen cười tinh nghịch chọc cô
- Xem ra chồng của em cũng thuộc dạng ham sống sợ chết.
Cô giận đấm thụp vào ngực anh một cái rõ đau
- Hừ, tại anh hai xuất hiện không đúng lúc chứ bộ, suýt chút nữa gạo đã nấu thàng cơm rồi.
Đúng là vậy nha, suýt nữa cô đã ăn sạch cái tên Hàn Tử Phong đó rồi. Anh trai cô thở dài
- Hazzz. Em gái tôi ơi không ngờ em lại là một đệ nhất đểu cán biến thái. Thật làm anh đây không thể ngờ.
Thật ra anh là Từ Cao Vỹ, là anh trai của cô- đại thiếu gia nhà họ Từ.
Chỉ tội cho thanh niên Hàn Tử Phong bị anh vợ tương lai trêu chọc một cách ngoạn mục.
Ái Thuyên cũng hơi hoảng hốt, định thoái lui thì bị Hàn Tử Phong cố định chặt như một con chim nhỏ, muốn tung cánh cũng khó khăn. Hắn nói
- Sao? Mới ép có chút xíu đã muốn bỏ chạy thì sau này sao có thể chịu nổi sự dữ dội của anh?
Lời nói mang chút ý cười đầy nham hiểm, biến thái. Cô gái nhỏ loay hoay làm hai bím tóc xù cả lên, cô chu cái miệng nhỏ cầu xin
- Chồng ơi bỏ em ra đi, khó chịu quá
- Đứng yên! Không phải luôn miệng kêu anh đây là chồng sao? Có muốn thử không?
Ái Thuyên giả ngu đáp
- Thử gì cơ?
Cúc áo cô dần dần được hắn cởi bỏ gọn trơn, để lộ ra ngoài không khí là cái cổ cao trắng nõn và xương quai xanh mê người. Hàn Tử Phong híp mắt, cuối đầu gặm nhấm một cách ngon lành. Nghe tiếng Ái Thương khóc thút thít, hắn tưởng đã dọa được cô thì lòng vui sướng. Sợ rồi chứ gì? Tốt nhất là tránh hắn như tránh tà luôn đi để khỏi phải cưới sinh. Hàn Tử Phong là có bạn gái rồi nha, không thể cưới cái con nha đầu ngốc này được đâu.
Hắn định đứng thẳng dậy thì cái đầu bị Ái Thuyên ôm chặt dám vào bộ ngực đầy đặn của cô. Không hiểu máu mũi của hắn từ đâu chảy thành hai hàng. Hic! Muốn ép chết hắn đúng không?
- Đứng yên!
Giọng cô nghiêm trọng, đồng tử cũng lộ rõ vẻ dè chừng trước nguy hiểm đang rình rập.
Nhưng mà... Cái tư thế của hắn lúc này thật khó coi. Định mở miệng thì Hàn Tử Phong nghe thấy tiếng súng lên đạn, âm thanh cạch cạch mỏng manh nhưng lại sắc bén đến gai người. Hắn thận trọng quay đầu lại.
Chết tiệt, ngay lúc này liền gặp phải khủng bố là sao chứ.
Hàn Tử Phong sửa sang lại cúc áo cho Ái Thuyên rồi giơ hai tay lên đầu, Ái Thuyên cũng bắt chước làm theo.
Nồng súng vẫn chỉa thẳng vào họ. Tên áo đen lạnh lùng nói
- Đưa con nhỏ kia lại đây.
Hàn Tử Phong còn tưởng chuyện gì, thì ra chỉ cần con nhỏ này thôi đúng không. Đưa thì đưa, bắn chết cô ta luôn cũng được, hắn khỏi phải cưới cái đồ ngổ ngáo này về làm vợ. Nghĩ rồi hắn thẳng tay đẩy cổ cô về phía tên áo đen.
Ái Thuyên mở to hai mắt. Ôi cái tên chồng khốn khiếp. Sau này xem bà vợ này dạy anh thế nào.
Tên áo đen cố định cô lại rồi nhìn Hàn Tử Phong nói
- Anh có thể đi.
Ai đó không nói không rằng thanh thản bước đi như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Vứt được một cục nợ rồi!
Cái bóng nam thanh lịch vừa ra khỏi WC không gian liền thay đổi. Người áo đen cười tinh nghịch chọc cô
- Xem ra chồng của em cũng thuộc dạng ham sống sợ chết.
Cô giận đấm thụp vào ngực anh một cái rõ đau
- Hừ, tại anh hai xuất hiện không đúng lúc chứ bộ, suýt chút nữa gạo đã nấu thàng cơm rồi.
Đúng là vậy nha, suýt nữa cô đã ăn sạch cái tên Hàn Tử Phong đó rồi. Anh trai cô thở dài
- Hazzz. Em gái tôi ơi không ngờ em lại là một đệ nhất đểu cán biến thái. Thật làm anh đây không thể ngờ.
Thật ra anh là Từ Cao Vỹ, là anh trai của cô- đại thiếu gia nhà họ Từ.
Chỉ tội cho thanh niên Hàn Tử Phong bị anh vợ tương lai trêu chọc một cách ngoạn mục.