Ngày cưới của Ái Thuyên và Hàn Tử Phong cũng đã được định trước, mặc dù hắn khăng khăng không chịu nhưng người ta hay nói: Gừng càng già càng cay. Mẹ hắn chính là vậy nha, bà bảo nếu Hàn Tử Phong không chịu cưới cô thì bà sẽ nhảy lầu cho xem.
Thế là thằng con trai quý tử của bà chui đầu vào rọ, bất đắc dĩ đồng ý. Mà hắn lại không biết rằng cao kiến này là do cô vợ tương lai bày ra.
__________
Trong phòng thay đồ, Ái Thuyên diện lên mình một bộ váy cưới cô dâu cực kì lộng lẫy màu trắng tinh khôi. Giữa ngực là một hàng đá quý xa xỉ được may thêu tinh xảo tôn thêm vẻ cuốn hút. Cô thanh nhã ngồi trước gương lớn ngắm nghía mình, trong lòng có chút buâng khuâng mong đợi.
- Thuyên ơi hôm nay cậu xinh đẹp như công chúa vậy. Thật làm người ta ngưỡng mộ nha.
Khánh Đoan là phù dâu, đồng thời cũng là bạn thân của cô cất lời khen chân tình. Ái Thuyên chỉ mỉm cười thẹn.
- Đương nhiên rồi, ngày quan trọng thế này phải đẹp lộng lẫy mới được.
Ngày này cuối cùng cũng tới, Hàn Tử Phong, chúng ta sắp được về chung dưới một mái nhà rồi.
Bỗng có tiếng mở cửa "cạch" làm Ái Thuyên giật mình quay đầu lại. Thì ra là Hàn Tử Phong đến.
Hắn khoác lên mình bộ tây trang sang trọng, từ đầu đến chân đều gọn gàng tươm tất, chỉ có gương mặt tràn đầy vẻ bất mãn. Khánh Đoan bĩu môi, không khỏi chửi rủa trong lòng. Hỏi có ai cưới vợ mà mặt như đưa đám thế không?
Hắn nhìn cô chăm chăm, đây chính là cô gái ngốc hôm trước sao? Từ dung mạo cho đến thần thái đều khác xa cái vẻ ngốc nghếch kia hoàn toàn. Không hiểu sao khi nhìn Ái Thuyên thì hắn lại có cảm giác bối rối
Giọng của Hàn Tử Phong xen chút bực bội nhưng lại cố đè nén
- Nhanh lên một chút
Cô cười trêu hắn
- Chồng đang gấp sao?
- Hừ, nằm mơ đi, cưới nhanh tôi còn có hẹn với tình nhân nữa.
Nói xong hắn quay lưng đi, cánh cửa tội nghiệp bị đóng rầm một cách không thương tiếc. Ái Thuyên nhìn theo bằng ánh mắt hờ hững, tà khí rít lên
- Tối nay anh có mọc cánh cũng không thoát ra khỏi nhà được đâu.
Thế là thằng con trai quý tử của bà chui đầu vào rọ, bất đắc dĩ đồng ý. Mà hắn lại không biết rằng cao kiến này là do cô vợ tương lai bày ra.
__________
Trong phòng thay đồ, Ái Thuyên diện lên mình một bộ váy cưới cô dâu cực kì lộng lẫy màu trắng tinh khôi. Giữa ngực là một hàng đá quý xa xỉ được may thêu tinh xảo tôn thêm vẻ cuốn hút. Cô thanh nhã ngồi trước gương lớn ngắm nghía mình, trong lòng có chút buâng khuâng mong đợi.
- Thuyên ơi hôm nay cậu xinh đẹp như công chúa vậy. Thật làm người ta ngưỡng mộ nha.
Khánh Đoan là phù dâu, đồng thời cũng là bạn thân của cô cất lời khen chân tình. Ái Thuyên chỉ mỉm cười thẹn.
- Đương nhiên rồi, ngày quan trọng thế này phải đẹp lộng lẫy mới được.
Ngày này cuối cùng cũng tới, Hàn Tử Phong, chúng ta sắp được về chung dưới một mái nhà rồi.
Bỗng có tiếng mở cửa "cạch" làm Ái Thuyên giật mình quay đầu lại. Thì ra là Hàn Tử Phong đến.
Hắn khoác lên mình bộ tây trang sang trọng, từ đầu đến chân đều gọn gàng tươm tất, chỉ có gương mặt tràn đầy vẻ bất mãn. Khánh Đoan bĩu môi, không khỏi chửi rủa trong lòng. Hỏi có ai cưới vợ mà mặt như đưa đám thế không?
Hắn nhìn cô chăm chăm, đây chính là cô gái ngốc hôm trước sao? Từ dung mạo cho đến thần thái đều khác xa cái vẻ ngốc nghếch kia hoàn toàn. Không hiểu sao khi nhìn Ái Thuyên thì hắn lại có cảm giác bối rối
Giọng của Hàn Tử Phong xen chút bực bội nhưng lại cố đè nén
- Nhanh lên một chút
Cô cười trêu hắn
- Chồng đang gấp sao?
- Hừ, nằm mơ đi, cưới nhanh tôi còn có hẹn với tình nhân nữa.
Nói xong hắn quay lưng đi, cánh cửa tội nghiệp bị đóng rầm một cách không thương tiếc. Ái Thuyên nhìn theo bằng ánh mắt hờ hững, tà khí rít lên
- Tối nay anh có mọc cánh cũng không thoát ra khỏi nhà được đâu.