Sau khi An Bất Hối ngủ đến chập tối cô cảm thấy như có người vuốt má của mình khi cô hoàng toàn tỉnh táo đại Boss đang ngồi ở giường nhìn cô chăm chú bất giác cô lùi lại phía sau đôi mắt long lanh nhìn Boss
-Xuống dưới ăn cơm
Boss nắm tay Bất Hối kéo xuống nhà mặc kệ cô thẩn thờ mất hồn tất cả mọi người ngạc nhiên xíu rớt cằm ra ngoài là một cô gái xinh đẹp đang cùng cậu chủ họ "ân ái" chứ không phải cô gái xấu xí hồi sáng nữa nhưng họ chỉ được phép nhìn chứ không được nói đến nhà bếp Bất Hối chạy đến nấp sau cánh tay của Từ Thẩm sợ hãi
-Lại đây
An Bất Hối mơ hồ đến bên Phàm Y Lạc Boss không biểu tình kéo cô ngồi lên đùi khiến cô hoảng hốt Từ Thẩm hiểu mình không nên nói quá nhiều nên chỉ lặng lẽ dọn cơm
-Ăn đi
Boss à anh thật kiệm lời nha Bất Hối ngây ngô nhìn đồ ăn trên bàn nhưng khpong động đũa Từ Thẩm hiểu ý mang đến trước mặt cô một cái muỗng nhỏ
-Cậu chủ Hối Nhi không dùng được đũa
Boss cau mày bỏ đũa xuống nắm lấy tay cô nhẹ nhàng chỉ cô cách dùng đũa
-Đúng thả lõng ra
Khi cô làm được boss còn xoa nhẹ đầu cô ôi trái đất thật đáng sợ khiến Boss dịu dang như vậy Từ Thẩm không ngừng cảm thán, sau màn trình diễn kinh thiên động địa đó không khí trong biệt thự họ Phàm trở nên im ắng người giúp việc ai có nhà thì về chỉ còn vài người cận vệ canh gác Boss ở trong phòng sách đọc hồ sơ thì điện thoại reng lên một tiếng tin nhắn của A Phát cận vệ cũng là Hacker thân cận của Lâm Thương Từ mạng lưới thông tin hắn nắm rõ trong lòng bàn tay khi muốn điều tra người không đến một tiếng hắn đã tìm thấy quả như Phàm Y Lạc nghi ngờ An gia do Lưu Tĩnh hại chết suốt bqo năm qua An Bất Hối luôn bị ức hiếp độc đến đây tay boss nắm thành quả đấm.
Trời mưa to tiếng sét thật lớn An Bất Hối đang yên tĩnh trong phòng cũng bị tiếng sét làm hoảng hồn thức giấc do trời mưa nên chân Bất Hối đau buốt do bị giầy cao gót lúc cô còn ở nhà họ Lưu bị lưu Hy cùng Lệ Hoa thường xuyên dẫm đập còn bị người hầu ở Lưu gia đánh đập tuy đã không còn đau nhưng hễ tới trời lạnh sẽ đau nhói lên đột nhiên trời vang lên tiếng "rầm" một tiếng rung rinh cả trời đất Bất Hối thét lên một tiếng to Boss trên thư phòng vốn nhạy bén nên nghe được tiếng thét vội vàng chạy xuống Boss khẽ cau mài thắc mắc không phải cô bị câm sau đến phòng nên được gọi là cái kho nhỏ vốn không đến cho người ở Boss tùy tiện đá cửa vào thấy An Bất Hối co ro ở một góc chõng nhỏ cái mền mỏng manh do Từ Thẩm mang đến vốn không thể giữ ấm nơi này chứa đồ không dùng đến nên khi trời mưa hơi ẩm móc rất khó ngửi Boss đến bên giường bế bỏng Bất Hối đang rung rẩy lên thuật tiện đem con gấu trắng nhét vào lòng cô rồi bế cô lên phòng mình đặt xuống giường An Bất Hối không ngừng rung rẩy đổ mồ hôi tay chân co rúm lại khiến Boss cau mày đưa tay sờ trán cô căn bản không bị sốt nhưng tại sau lại như vậy Boss nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán Bất Hối rồi phủ chăn bông lên người cô điều chỉnh điều hòa đi ra thì nghe tiếng kêu khe khẻ
-Mẹ...chân Hô... Nhi đau quá... Mẹ đừng bỏ Hối... Mẹ mẹ... Mẹ...
Nước mắt trên khuôn mặt trắng non rơi lã chã Boss bất giác tiến đến nhìn cô, cô không điên hơn nữa còn biết nói suốt bao năm qua cô ngụy trang ơe nhà Lưu để sống sót sau
-Hối Nhi sẽ trả thù cho mẹ... Mẹ...Ông...sẽ trả thù...Hận... Lưu...Tĩnh...Hối...Nhi...sẽ mang An Thị trở về... Mẹ... Đừng bỏ... Mẹ... Huhu... Huhu.... Huhu
Bất giác Boss cau mày càng sâu Bất Hối biết Lưu Tĩnh hại An Gia nhưng vẩn cố gắn sông trong Lưu Gia mười mấy năm quả là kiên cường boss đến giường nâng chân cô lên xem mày đẹp nhíu lại vết thâm sẹo này rõ mồn một trên làn da trắng Boss khẻ ấn vào người trong chăn rên khẽ
-Đau... Ư...
Boss đến bên học tủ lấy ra một lọ thuốc mỡ xoa nhẹ lên chân cô căng bản mồ hôi đã ước nhẹt hết bộ đồ dài tay của Bất Hối Boss khẽ nâng tay mở cúc áo ra định lau người cho cô Boss khẽ nhướng mày da thật trắng đến khi cởi hết áo boss mới cau mày hai bên cánh tay là những vậy vết tím tròn còn có vết roi trên lưng đến quần Boss không biểu tình cởi ra cũng là vết roi trên làn da trắng nõn non nớt đó Boss lại dấy lên cảm giác muốn che chở cho cô An Bất Hối sau khi lau sơ Boss mặc lại quần áo cho Bất Hối rồi nằm xuống cạnh cô ôm cô vào lòng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau khi An Bất Hối mơ hồ thức dậy đã 7h đêm qua cô ngủ thật an tĩnh đến lúc dịu mắt Bât Hối khẽ cau mày cô đang ở đâu không phải phòng của cô hơn nữa lại là phong Boss không thấy Boss đâu "Cạch" một tiếng cửa nhà tắm mở ra boss mặc vets bước ra tóc quần áo gọn gàng boss nhìn Bất Hối đang giả ngây ngô nhìn mình khẻ nhếch mép muốn xem cô diễn trò
-Lại đây.
Boss nhìn Bất hối lên tiếng cô cũng ngoan ngoãn xuống giường nhìn boss
-chiều tôi về dắt em mua mấy bộ đồ
....tác giả....
Hiền Hiền
Cám ơn mọi người đã xem chúc mọi người đọc truyện vui nha tuôi bị bí ý tưởng nữa rồi
-Xuống dưới ăn cơm
Boss nắm tay Bất Hối kéo xuống nhà mặc kệ cô thẩn thờ mất hồn tất cả mọi người ngạc nhiên xíu rớt cằm ra ngoài là một cô gái xinh đẹp đang cùng cậu chủ họ "ân ái" chứ không phải cô gái xấu xí hồi sáng nữa nhưng họ chỉ được phép nhìn chứ không được nói đến nhà bếp Bất Hối chạy đến nấp sau cánh tay của Từ Thẩm sợ hãi
-Lại đây
An Bất Hối mơ hồ đến bên Phàm Y Lạc Boss không biểu tình kéo cô ngồi lên đùi khiến cô hoảng hốt Từ Thẩm hiểu mình không nên nói quá nhiều nên chỉ lặng lẽ dọn cơm
-Ăn đi
Boss à anh thật kiệm lời nha Bất Hối ngây ngô nhìn đồ ăn trên bàn nhưng khpong động đũa Từ Thẩm hiểu ý mang đến trước mặt cô một cái muỗng nhỏ
-Cậu chủ Hối Nhi không dùng được đũa
Boss cau mày bỏ đũa xuống nắm lấy tay cô nhẹ nhàng chỉ cô cách dùng đũa
-Đúng thả lõng ra
Khi cô làm được boss còn xoa nhẹ đầu cô ôi trái đất thật đáng sợ khiến Boss dịu dang như vậy Từ Thẩm không ngừng cảm thán, sau màn trình diễn kinh thiên động địa đó không khí trong biệt thự họ Phàm trở nên im ắng người giúp việc ai có nhà thì về chỉ còn vài người cận vệ canh gác Boss ở trong phòng sách đọc hồ sơ thì điện thoại reng lên một tiếng tin nhắn của A Phát cận vệ cũng là Hacker thân cận của Lâm Thương Từ mạng lưới thông tin hắn nắm rõ trong lòng bàn tay khi muốn điều tra người không đến một tiếng hắn đã tìm thấy quả như Phàm Y Lạc nghi ngờ An gia do Lưu Tĩnh hại chết suốt bqo năm qua An Bất Hối luôn bị ức hiếp độc đến đây tay boss nắm thành quả đấm.
Trời mưa to tiếng sét thật lớn An Bất Hối đang yên tĩnh trong phòng cũng bị tiếng sét làm hoảng hồn thức giấc do trời mưa nên chân Bất Hối đau buốt do bị giầy cao gót lúc cô còn ở nhà họ Lưu bị lưu Hy cùng Lệ Hoa thường xuyên dẫm đập còn bị người hầu ở Lưu gia đánh đập tuy đã không còn đau nhưng hễ tới trời lạnh sẽ đau nhói lên đột nhiên trời vang lên tiếng "rầm" một tiếng rung rinh cả trời đất Bất Hối thét lên một tiếng to Boss trên thư phòng vốn nhạy bén nên nghe được tiếng thét vội vàng chạy xuống Boss khẽ cau mài thắc mắc không phải cô bị câm sau đến phòng nên được gọi là cái kho nhỏ vốn không đến cho người ở Boss tùy tiện đá cửa vào thấy An Bất Hối co ro ở một góc chõng nhỏ cái mền mỏng manh do Từ Thẩm mang đến vốn không thể giữ ấm nơi này chứa đồ không dùng đến nên khi trời mưa hơi ẩm móc rất khó ngửi Boss đến bên giường bế bỏng Bất Hối đang rung rẩy lên thuật tiện đem con gấu trắng nhét vào lòng cô rồi bế cô lên phòng mình đặt xuống giường An Bất Hối không ngừng rung rẩy đổ mồ hôi tay chân co rúm lại khiến Boss cau mày đưa tay sờ trán cô căn bản không bị sốt nhưng tại sau lại như vậy Boss nhẹ nhàng lau mồ hôi trên trán Bất Hối rồi phủ chăn bông lên người cô điều chỉnh điều hòa đi ra thì nghe tiếng kêu khe khẻ
-Mẹ...chân Hô... Nhi đau quá... Mẹ đừng bỏ Hối... Mẹ mẹ... Mẹ...
Nước mắt trên khuôn mặt trắng non rơi lã chã Boss bất giác tiến đến nhìn cô, cô không điên hơn nữa còn biết nói suốt bao năm qua cô ngụy trang ơe nhà Lưu để sống sót sau
-Hối Nhi sẽ trả thù cho mẹ... Mẹ...Ông...sẽ trả thù...Hận... Lưu...Tĩnh...Hối...Nhi...sẽ mang An Thị trở về... Mẹ... Đừng bỏ... Mẹ... Huhu... Huhu.... Huhu
Bất giác Boss cau mày càng sâu Bất Hối biết Lưu Tĩnh hại An Gia nhưng vẩn cố gắn sông trong Lưu Gia mười mấy năm quả là kiên cường boss đến giường nâng chân cô lên xem mày đẹp nhíu lại vết thâm sẹo này rõ mồn một trên làn da trắng Boss khẻ ấn vào người trong chăn rên khẽ
-Đau... Ư...
Boss đến bên học tủ lấy ra một lọ thuốc mỡ xoa nhẹ lên chân cô căng bản mồ hôi đã ước nhẹt hết bộ đồ dài tay của Bất Hối Boss khẽ nâng tay mở cúc áo ra định lau người cho cô Boss khẽ nhướng mày da thật trắng đến khi cởi hết áo boss mới cau mày hai bên cánh tay là những vậy vết tím tròn còn có vết roi trên lưng đến quần Boss không biểu tình cởi ra cũng là vết roi trên làn da trắng nõn non nớt đó Boss lại dấy lên cảm giác muốn che chở cho cô An Bất Hối sau khi lau sơ Boss mặc lại quần áo cho Bất Hối rồi nằm xuống cạnh cô ôm cô vào lòng chìm vào giấc ngủ.
Sáng hôm sau khi An Bất Hối mơ hồ thức dậy đã 7h đêm qua cô ngủ thật an tĩnh đến lúc dịu mắt Bât Hối khẽ cau mày cô đang ở đâu không phải phòng của cô hơn nữa lại là phong Boss không thấy Boss đâu "Cạch" một tiếng cửa nhà tắm mở ra boss mặc vets bước ra tóc quần áo gọn gàng boss nhìn Bất Hối đang giả ngây ngô nhìn mình khẻ nhếch mép muốn xem cô diễn trò
-Lại đây.
Boss nhìn Bất hối lên tiếng cô cũng ngoan ngoãn xuống giường nhìn boss
-chiều tôi về dắt em mua mấy bộ đồ
....tác giả....
Hiền Hiền
Cám ơn mọi người đã xem chúc mọi người đọc truyện vui nha tuôi bị bí ý tưởng nữa rồi