Định bụng sẽ ngủ cho ngon nhưng chợp mắt mấy lần chưa ngủ được, anh đành ngồi dậy thấy cô vẫn đứng đó, anh liền nói:" Lên phòng chuẩn bị chút đi , tôi sẽ đem đồ ăn lên " Anh nói rồi đẩy cô lên lầu
" Cảm ơn anh " Nói rồi , cô quay người đi thẳng lên lầu.
Anh mở tủ lạnh ra , thấy đồ ăn cất trong tủ , nhíu mày lại tỏ vẻ không vui.
Lấy bánh mì và sữa xong , lên lầu.
Gõ cửa phòng cô , anh đập cửa rồi nói:" Mau mở cửa "
Thấy anh đập cửa liên hồi không biết có chuyện gì không , cô khó nhọc ra mở cửa.
Cánh cửa vừa mở ra , anh đã hỏi , mặt cau có hẳn:" Này , cô mua đồ ăn phải không ? "
" Ừm " Cô gật đầu
" Vậy từ nay về sau đừng mua nữa " Anh nói xong , đặt bánh mì và sữa vào tay cô , rời đi.
Cô đứng trân ra đó , không hiểu gì luôn.
Cô đóng cửa phòng lại.
Để bánh mì và sữa lên bàn , dọn dẹp lại qua một chút rồi ăn tối.
Thường thì trước khi mà về đây , cô vẫn đi làm.
Tối thường ăn bánh mì và uống sữa.
Ba mẹ cô không đồng ý nhưng do cô muốn nên cũng phải chấp nhận.
Không phải ngày nào cũng ăn chỉ lâu lâu thì ăn.
Khi tăng ca ở công ty , mấy miếng bánh mì ăn khi đói cũng ngon.
Ăn uống xong xuôi , cô nằm lên giường ngủ
Phía phòng anh.
Sau khi để mọi thứ xong xuôi , anh đi ngủ.
Do không ngủ được , anh lại phải ngồi dậy , bật đèn ngủ lên để mà ngắm ảnh ngày xưa.
Anh giơ tấm ảnh đó lên trước mặt.
Tấm ảnh này anh được chụp cùng người yêu cũ , anh đã rất tin tưởng vậy mà ai ngờ đâu...
Anh ngắm một hồi lâu , lại cất đi.
Tắt đèn , đi ngủ
Sáng hôm sau khi anh dậy.
Cô đã ở trong nhà bếp.
Cô định làm cái gì đây Trong lòng anh có chút khó hiểu nhưng cũng tò mò muốn biết cô đang làm thứ gì.
" Làm gì đấy " Anh vào bếp hỏi
" Nấu ăn anh không thấy à ? " Vẻ mặt không vui.
Vừa nấu vừa nói nhưng không quay mặt về phía anhbg-ssp-{height:px}
Anh đứng đằng sau , nhòm xem đồ ăn.
Cô không để ý nên va phải người anh.
" Anh đứng đây làm gì ? " Cô hỏi
" Xem cô nấu " Anh đáp lại
" Thế thôi sao ? Nghe nói Lục tổng nhiều chuyện xử lí lắm " Cô đem đồ ăn ra bàn tiện thể nói đểu anh
" Gì cơ ? Lục tổng á ? " Anh không tin vào tai mình.
Cô gọi anh là Lục tổng ư ?
" Không phải à.
Quan hệ của chúng ta trên hợp đồng chính là thế.
Trước mặt phu nhân tôi sẽ gọi anh theo tên còn hiện tại thì là Lục tổng.
Chắc Lục tổng không có ý gì chứ ? " Cô nhún người tỏ vẻ không mấy quan tâm
Đặt đĩa đồ ăn xuống, cô không quên liếc nhìn anh.
Thấy anh có vẻ không muốn đôi co nên cô cũng hòa nhã
" Được " Anh gật đầu
" Vậy nếu không còn chuyện gì khác ...!" Cô chưa kịp nói xong thì ...!anh đã ngồi ngăn nắp vào ghế , tay đã cầm dĩa đồ ăn xong xuôi cả.
" Ăn thôi " Anh nói.
Cô ngồi xuống ăn.
Ăn xong , anh chỉnh lại cà vạt , khoác áo vest vào rồi rời đi
Trước khi đi còn không quên dặn cô:" Tối nay cô đừng đi đâu , sau khi tôi tan làm tôi sẽ về chở cô về nhà ba mẹ.
Lúc đó tính tiếp " Sau đó , anh quay lưng bước đi
" Ok " Cô đáp.
Chắc là anh nghe rõ
Rửa chén xong , cô dọn dẹp lại nhà một chút rồi ra ngoài kia tưới hoa.
Cô yêu hoa nên nhất định phải chăm sóc cho cẩn thận rồi.
Tại Lục thị
Anh đang nói công việc cho trợ lí Phạm:" Trợ lí Phạm , việc tôi nhờ cậu đã làm đến đâu rồi ? " Mở cửa , anh bước vào phòng làm việc
Trợ lí Phạm theo sau anh , nói:" Đã xong.
Bên đối tác đang chờ.
Lục tổng có muốn đợi một chút không.
Chắc bên đó cũng sắp đến rồi "
" Đợi một chút cũng được " Anh lạnh lùng nói
Trợ lí Phạm chuẩn bị một chút để lát nữa bàn bạc công việc trong phòng làm việc của Lục tổng.
Anh ngồi vào ghế sofa , khẽ rót nước , ngồi chờ Tống Bảo An.
Tống Bảo An đến , gõ cửa
" Mời vào " Anh nói