Anh thích nghiên cứu những loại sách và đặc biệt là sách tâm lí , về những thế giới huyền ảo ngoài kia về những thứ con người ít tìm đến đó là bên kia của mảng kí ức.
Nó chỉ đọng lại trong đó đây nhưng khi mình liên tưởng tới thấy sẽ rất thú vị.
Trong phòng anh có rất nhiều sách , từ nhỏ đến lớn thứ anh đụng vào chỉ có sách và sách.
Anh còn được nhiều huân chương , thi giải nghệ thuật , giấy chứng nhận nữa.
Nói chung anh rất hoàn hảo.
Gia đình anh còn sợ anh sẽ không bao giờ nghĩ cô sẽ con dâu của nhà họ Lục - là niềm vui của gia đình bé
Kể khá nhiều chuyện , Nhã Dung buồn ngủ.
Cô đắp chăn cho mẹ anh rồi rời khỏi.
Cô định sẽ vào phòng ông nội anh luôn sợ ông nội đợi lâu sẽ buồn ngủ.
Cô mở cửa đi ra ngoài
Đến phòng ông nội , cô gõ cửa.
Ông nội anh đang nghiên cứu nốt , nghe có tiếng gõ cửa phát ra từ bên ngoài.
Ông nội nói:" Vào đi " Khi ông đang nghiên cứu , ai đó mà không biết giờ giấc lại đi vào vậy ta??
Ông nội anh có thói quen nghiên cứu thực vật vào đêm khuya.
Trước đây ông nội anh có từng tham gia về quân đội.
Cô đẩy cửa bước vào.
Thấy ông nội anh đang nghiên cứu , cô định đi ra nhưng ông nội anh đã nhìn lên:" Tiểu Tuyết " Cô quay lại , tươi cười nói:" Dạ ông nội "
" Nào ngồi xuống đây " Ông nội chỉ về chiếc giường của ông nằm.
Cô bước đến , ngồi xuống.
Ông nội đi lại ngồi bên cạnh cô , nói:" Ta có thứ này cho con.
Khi nào con cảm thấy cần thiết , hãy lấy ra.
Đây là món quà ông tặng con.
Hãy giữ gìn cho cẩn thận "
Tuy cô không biết bên trong sẽ có thứ gì nhưng cô vẫn nhận lấy:" Con cảm ơn ông ".
Ông nội anh cười.
Nói chuyện xong , cô xin phép đi về.
Cả nhà đều không muốn nhưng cô nói rằng còn có việc.
Ba anh không nói thêm gì sợ ảnh hưởng đến công việc của cô thì lại không hay.
Cô bước ra xe , anh đã ngồi trong xe từ bao giờ.
" Tôi còn tưởng cô ở luôn trong đấy không cần về nữa chứ " Anh nói đểu cô.bg-ssp-{height:px}
Cô cũng không quan tâm đến lời anh nói, chỉ thắt dây an toàn vào.
" Đúng mà.
Cuộc vui nào chẳng phải tàn.
Tôi làm xong nhiệm vụ rồi không đến lượt anh quản giùm tôi " Cô nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bầu trời tối đen , những hàng cây xanh lao nhanh vun vút.
Anh lái xe tốc độ nhanh , do đang mở cửa , cô có thể cảm nhận luồng gió mạnh đang thốc vào.
Cô vẫn vô cảm nhìn ra ngoài , mặc kệ gió lớn thế nào.
Về đến nhà , mặt cô đã trắng bệch.
Cô lên phòng , nằm lên giường thở.
Cô chợp mắt khi nào cô không biết
Về phía anh , anh đang xem một số sách nói về " con người ".
Đang xem thì mắt anh díp lại.
Anh trở về giường , tắt đèn , đi ngủ.
Sáng hôm sau , còn sớm , cô thức dậy vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà bếp.
Cô đeo tạp dề.
Tạp dề của cô có màu hồng nhạt còn điểm xuyết một vài bông hoa.
Cô đang định chuẩn bị nấu bữa sáng cho mình , cô sẽ kiếm một việc nào đó nhẹ để làm vì ở nhà cũng chán quá.
Cô định sẽ ra ngoài làm nhưng còn chưa biết sẽ làm ở đâu , công việc thế nào.
Cô bê đồ ăn ra bàn.
Chợt có điện thoại.
Cô bắt máy lên nghe:" Alo tao đây " Người gọi đến là Ly bạn thân cô.
Cô nghe máy liền không một chút do dự.
" Mày định tìm việc à ? " Vừa thấy cô bắt máy , Ly nói luôn
" Ừ " Cô xác nhận.
" Mày đến công ty tao làm đi tiện học hỏi luôn " Ly đề nghị ánh mắt ánh lên vẻ thích thú như tìm kiếm được vàng.
" Không nếu như tao thích thì tao sẽ tự làm công ty tao " Cô từ chối vì không muốn làm phiền cô bạn của mình cô từ chối nhưng Khánh Ly thì vẫn chưa chịu thua.
" Thế sao mày không làm ở công ty mà lại đi làm việc khác là sao " Ly khó hiểu hỏi
" Tự nhiên tao thích như vậy " Cô trả lời.
Cô cũng không hiểu tại sao mình lại thích làm những công việc có tính giải trí cao hơn là vùi đầu vào đống tài liệu, thuyết trình hoặc là ra mắt sản phẩm mới.