- A không được rồi. Nhà tôi có việc gấp nên tôi phải trở về nhanh. Xin lỗi anh nha. Còn bộ đồ của anh tôi giặt xong rồi anh chỉ cần phơi lên nữa là xong thôi.-Cô nói xong rồi lấy đồ lao ra khỏi nhà nhưng..........- Không phải cần về nhà gấp hay sao mà còn đứng lấp ló ngoài đó-Anh cười gian nói.
-A thật ra là hồi nãy tôi đi cùng anh đến đây bây giờ...anh có thể đưa tôi về nhà được không? - Cô ấp úng hỏi nếu không phải hồi nãy đi vội quên mất ví tiền chỗ Thy Thy thì bây giờ cô đâu phải cố gắng mặt dày xin người ta chở về. Oi thật ngại quá đi mà.
-Hửm, nhưng mà giá xăng bây giờ cao lắm lắm a. Đường phố giờ này cũng bụi bặm lắm nha.-Thật ra anh đã biết trước rằng cô không mang tiền với nơi đây xa thành phố như vậy nếu muốn về thì cô phải quay lại nhờ anh.
-Tôi..tôi hay anh chở tôi về lần sau tôi sẽ trả ơn anh sau-Cô như nảy ra ý kiến ban đầu từ ấp úng rồi nhanh nhảu đáp
-Um. Tuy có hơi lỗ cho tôi nhưng tôi là người hiền lành tốt bụng nên tôi sẽ cho cô đi nhờ.-Anh lương thiện nói (t/g: trai à con có thể đừng như vậy được không. Giết người thì như phi pha mà lương với chả thiện gì =.=. Anh: Hửm má à má hay lo xa hay là để con bộc lộ cho má xem nha*cười lương thiện* . T/g: *cầm dép chạy* híc híc thằng bất hiếu)
-Um
Trên xe
-À toi quên giới thiệu anh tôi tên Nguyệt Thiền Vy năm nay 23 tuổi còn anh- Như nhớ ra mình chưa giới thiệu mình với lại chưa biết gì về anh nên vừa giới thiệu mình vừa hỏi.
-Tôi là Thiếu Thiên Dịch năm nay 25-Anh vừa lái xe vừa trả lời. Lúc này trong lòng anh đắc ý nghĩ rằng cô sẽ rất hốt hoảng khi nghe tên mình nhưng tát cả đều trái ngược với suy nghĩ của anh.
-Um- Cô thầm nghĩ sao cái tên này nghe quen quen cuối cùng dòng suy nghĩ cũng kết thúc bằng câu thôi chắc không biết.
-A cô kêu sẽ trả ơn tôi mà nhưng hình như dạo này tôi bận lắm nên cô đọc số điện thoại của cô đi- Anh thật ra là cố ý lấy điện thoại cô để dẽ liên lạc.
-Um....ok tại tôi thấy anh là người tốt nên mới nói cho anh bết thôi nha. Số tôi là 016XXXXXXXX
(T/g: Con gái má à không nên đánh giá con người bằng vẻ ngoài được đâu. Anh: Sao không được má con hiền lành nhân hậu thế mà. T/g: ọe *che miệng ói*.Anh: Hình như má lo má sống lâu quá rồi hả để con tiễn má 1 bước hen*cười nhân hậu*.T/g: A hihi nào có *thầm khinh bỉ đồ con bất hiếu vì gái quên má*)
-Um tôi biết rồi. Nhà cô đây à.- Anh dừng xe trước 1 căn nhà nói to không to mà nói nhỏ cũng không nhỏ chỉ vừa đủ sống xung quanh còn có vườn hoa hồng nhìn vô cùng bắt mắt.
-À đúng nó rồi cảm ơn anh-Cô vừa nói vừa bước xuống xe
-Không có gì có qua có lại thôi mà không cần cám ơn đâu. Tôi đi đây hẹn gặp lại
-Um hẹn không gặp lại-Từ không chuẩn bị phát ra thì bị cô nhanh chóng nuốt lại. Cô đâu có ngu gì mà gặp lại anh ta cho tốn tiền bạc, chắc chắn lúc nãy cô ăn nhiều đồ ăn nhà anh ta quá nên anh ta muốn lấy số cô để bắt cô bao lại chứ gì hừ cô đâu có ngốc(T/g: đồ con gái ngốc chỉ có con ham ăn nên mới nghĩ người ta ham ăn giống mình thôi à)
Xong cô nhanh chóng quay lưng bước vào nhà.
-Thy Thy à có chuyện gì sao mà cậu kêu mình về vội vậy
-Cậu mặc áo khoác vô đi rồi cùng mình về nhà lớn. Có chuyện lớn rồi-Thy Thy vội vàng vứt áo cho cô.
-Hả. Có chuyện gì rồi-Cô vừa hỏi vừa lên chiếc xe nhỏ lấy từ trong gar xe ra.
- A không được rồi. Nhà tôi có việc gấp nên tôi phải trở về nhanh. Xin lỗi anh nha. Còn bộ đồ của anh tôi giặt xong rồi anh chỉ cần phơi lên nữa là xong thôi.-Cô nói xong rồi lấy đồ lao ra khỏi nhà nhưng..........- Không phải cần về nhà gấp hay sao mà còn đứng lấp ló ngoài đó-Anh cười gian nói.
-A thật ra là hồi nãy tôi đi cùng anh đến đây bây giờ...anh có thể đưa tôi về nhà được không? - Cô ấp úng hỏi nếu không phải hồi nãy đi vội quên mất ví tiền chỗ Thy Thy thì bây giờ cô đâu phải cố gắng mặt dày xin người ta chở về. Oi thật ngại quá đi mà.
-Hửm, nhưng mà giá xăng bây giờ cao lắm lắm a. Đường phố giờ này cũng bụi bặm lắm nha.-Thật ra anh đã biết trước rằng cô không mang tiền với nơi đây xa thành phố như vậy nếu muốn về thì cô phải quay lại nhờ anh.
-Tôi..tôi hay anh chở tôi về lần sau tôi sẽ trả ơn anh sau-Cô như nảy ra ý kiến ban đầu từ ấp úng rồi nhanh nhảu đáp
-Um. Tuy có hơi lỗ cho tôi nhưng tôi là người hiền lành tốt bụng nên tôi sẽ cho cô đi nhờ.-Anh lương thiện nói (t/g: trai à con có thể đừng như vậy được không. Giết người thì như phi pha mà lương với chả thiện gì =.=. Anh: Hửm má à má hay lo xa hay là để con bộc lộ cho má xem nhacười lương thiện . T/g: cầm dép chạy híc híc thằng bất hiếu)
-Um
Trên xe
-À toi quên giới thiệu anh tôi tên Nguyệt Thiền Vy năm nay tuổi còn anh- Như nhớ ra mình chưa giới thiệu mình với lại chưa biết gì về anh nên vừa giới thiệu mình vừa hỏi.
-Tôi là Thiếu Thiên Dịch năm nay -Anh vừa lái xe vừa trả lời. Lúc này trong lòng anh đắc ý nghĩ rằng cô sẽ rất hốt hoảng khi nghe tên mình nhưng tát cả đều trái ngược với suy nghĩ của anh.
-Um- Cô thầm nghĩ sao cái tên này nghe quen quen cuối cùng dòng suy nghĩ cũng kết thúc bằng câu thôi chắc không biết.
-A cô kêu sẽ trả ơn tôi mà nhưng hình như dạo này tôi bận lắm nên cô đọc số điện thoại của cô đi- Anh thật ra là cố ý lấy điện thoại cô để dẽ liên lạc.
-Um....ok tại tôi thấy anh là người tốt nên mới nói cho anh bết thôi nha. Số tôi là XXXXXXXX
(T/g: Con gái má à không nên đánh giá con người bằng vẻ ngoài được đâu. Anh: Sao không được má con hiền lành nhân hậu thế mà. T/g: ọe che miệng ói.Anh: Hình như má lo má sống lâu quá rồi hả để con tiễn má bước hencười nhân hậu.T/g: A hihi nào có thầm khinh bỉ đồ con bất hiếu vì gái quên má)
-Um tôi biết rồi. Nhà cô đây à.- Anh dừng xe trước căn nhà nói to không to mà nói nhỏ cũng không nhỏ chỉ vừa đủ sống xung quanh còn có vườn hoa hồng nhìn vô cùng bắt mắt.
-À đúng nó rồi cảm ơn anh-Cô vừa nói vừa bước xuống xe
-Không có gì có qua có lại thôi mà không cần cám ơn đâu. Tôi đi đây hẹn gặp lại
-Um hẹn không gặp lại-Từ không chuẩn bị phát ra thì bị cô nhanh chóng nuốt lại. Cô đâu có ngu gì mà gặp lại anh ta cho tốn tiền bạc, chắc chắn lúc nãy cô ăn nhiều đồ ăn nhà anh ta quá nên anh ta muốn lấy số cô để bắt cô bao lại chứ gì hừ cô đâu có ngốc(T/g: đồ con gái ngốc chỉ có con ham ăn nên mới nghĩ người ta ham ăn giống mình thôi à)
Xong cô nhanh chóng quay lưng bước vào nhà.
-Thy Thy à có chuyện gì sao mà cậu kêu mình về vội vậy
-Cậu mặc áo khoác vô đi rồi cùng mình về nhà lớn. Có chuyện lớn rồi-Thy Thy vội vàng vứt áo cho cô.
-Hả. Có chuyện gì rồi-Cô vừa hỏi vừa lên chiếc xe nhỏ lấy từ trong gar xe ra.