Hôm sau Khả Ngân theo Mạnh Khang về Mạnh Gia ở ngoại ô thành phố Thượng Hải. Nơi cha mẹ Mạnh Khang ở là một tòa biệt viện sang trọng được xây liền vách núi. Khung cảnh non nước hữu tình nơi này rất thích hợp để người ta thư giản, sống yên bình.
Chiếc BMW của anh chậm rãi lăn bánh dọc con đường đá dẫn vào nhà. Khi xe dừng lại, Mạnh Khang bước xuống xe nhưng vẫn không thấy Khả Ngân đâu. Anh tức cười nhìn cô gái của anh đang rút đầu như rùa rụt cổ trên ghế lái phụ.
"Ngoan nào, Ngân nhi, đi vào cùng anh nào!" - Mạnh Khang mở cửa xe, cưng chiều vuốt ve khuôn mặt đỏ hồng của cô.
"Khang, hay là để hôm khác đi." - Khả Ngân rất lo lắng. Đùa gì thế, nói thẳng ra là hôm nay cô sẽ đi ra mắt cha mẹ chồng, có thể không hồi hộp được sao?
"Ha ha." - Tiếng cười giòn tan của anh phá tan bầu không khí yên tĩnh nãy giờ.
"Sao lại thế rồi, Khả Ngân của anh hôm nay sao lại nhút nhát như vậy? Đứn trên tòa án, trước bao nhiêu người em còn không hề sợ hãi thì sao lại sợ bước vào nhà anh chứ?" - Vừa an ủi cô, Mạnh Khang dịu dàng gỡ đi tảng đá nặng trĩu trong lòng cô.
"Em yên tâm, cha mẹ anh rất cởi mở, thân thiện. Họ sẽ thích cô gái mà con trai của họ thích thôi mà."
"Có thật không?" - Khả Ngân sau một hồi bị những lời ngọt ngào của Mạnh Khang dụ dỗ, cô ngờ vực hỏi nhỏ.
"Tất nhiên rồi. Em không tin anh sao?" - Mạnh Khang làm bộ tức giận. Ngay lập tức Khả Ngân gật đầu như trống bỏi.
Anh vui vẻ dắt tay cô vào nhà. Đây là lần đầu tiên Khả Ngân bước vào một căn nhà, không phải nói là dinh thự sang trọng như thế này. Kiến trúc ngôi nhà vừa mang nét hiện đại phương Tây lại xen lẫn nét cổ kính phương Đông. Một sự kết hợp tuyệt hảo.
"Đại thiếu gia đã về." - Quản gia dẫn đầu một nhóm người ra của chào đón. Khả Ngân cả kinh nhìn hai hàng người trước mặt này. Cô không thể phủ nhận rằng, từ ngày quen biết Mạnh Khang đến nay, cô có rất nhiều "lần đầu tiên".
"Ừ. Đây là Từ Khả Ngân, vợ sắp cưới của tôi." - Anh giới thiệu Khả Ngân với mọi người như một chuyện bình thường.
"Chào Từ tiểu thư." - Mọi người đều kính cẩn cuối đầu chào cô.
Khả Ngân cười e ngại, lòng thầm niệm Đại bi chú : Kiểu này chắc mình tổn thọ mất.
"Chào mọi người."
Vào phòng khách, những người nên có đều không thiếu một ai. Mạnh Khang chau mày nhìn vị "mẫu hậu kính yêu" đang cười tủm tỉm ngồi đằng kia.
"Con về rồi."
Khả Ngân không thể hình dung nổi cảnh tượng lúc này. Một vị tỷ tỷ xinh đẹp từ đâu bổ nhào tới ôm chặt lấy Mạnh Khang của cô, ánh mắt thèm thuồng khao khát. Cô mắt tơợn trọn nhìn Mạnh Khang cau mày.
"Mẹ có thôi đi không." - Giọng anh lạnh lùng đánh gãy vui vẻ của chị gái kia, nhưng cô ấy vẫn không chịu buônganh ra.
"Mẹ???" - Khả Ngân sock tập 2.
Đùa gì thế? Người phụ nữ trước mặt này nhìn vào chỉ thấy ngoài ba mươi, sao có thể là mẹ của anh được...
"Em đừng bị bề ngoài của bà ấy đánh lừa. Đã là mẹ của ba đứa con rồi mà vẫn nhínhảnh như thế. Cha, người nói xem có phải đã lấy nhầm người không?"
"À..Ừm. Hình như là vậy." - Cha Mạnh cũng hùa theo Mạnh Khang trêu đùa vợ mình.
Mẹ Mạnh tuy đã sắp năm mươi nhưng nhờ sự chăm sóc tỉ mỉ mà nhìn bà vẫn xuân sắc như những phụ nữ trẻ lúc bấy giờ. Rất nhiều người đã bị vẻ đẹp trẻ trung này đánh lừa, bao gồm cả Khả Ngân.
"Các người hùa vào bắt nạn tôi. Vũ, Hinh, hai đứa mau tới đây bảo vệ mẹ." - Mẹ Dịch chạy tới bên hai đứa con sinh đôi xinh đẹp, hôn chụt lên má họ.
Nhìn hành động trẻ con của bà, cặp song sinh bật cười khiến không khí bỗng chốc càng náo nhiệt, vui vẻ.
Khả Ngân đứng bên cạnh âm thầm suy nghĩ. Quả đúng như những gì Mạnh khang nói, gia đình anh ấy tuy là thế gia nhưng rất thân thiện.
"Cha, mẹ. Đây là Từ Khả Ngân, vợ sắp cưới của con." - Lúc này đây, Mạnh Khang kéo Khả Ngân ngồi xuống bên cạnh, lên tiếng giới thiệu với gia đình.
"Cháu chào hai bác." - Khả Ngân lễ phép cuối đầu chào. Cha Mạnh cũng cười gật đầu đáp lại. Mẹ Mạnh thì vui vẻ nhích người sát bên cạnh cô, đưa tay nhéo má mịn màng của Khả Ngân.
"Tốt quá. Con thật xinh đẹp. Khang nhi cuối cùng cũng có thể lập gia đình rồi."
Nghe bà ấy nói vậy, không hiểu sao Khả Ngân thấy xúc động dâng trào. Càng thêm nắm chặt lấy bàn tay anh. Mạnh Khang thấy cô khác thường, hỏi nhỏ:
"Em không sao chứ?"
"Không ạ! Em rất vui".
"Ừm. Còn hai đứa kia là song sinh đấy. Mạnh Vũ, Mạnh Khả Hinh, 2 đứa đều đang là sinh viên Cambrige. Mau tới chào chị dâu đi."
"Emchào chị dâu". - Hai đứa tinh nghịch nháy mắt. Lần đầu tiên Khả Ngân thấy được một gia đình toàn mỹ nam mỹ nữ như vậy.
"Chào hai em." - Nếu không nhờ Mạnh Khang giới thiệu, có lẽ cô nghĩ 2 người này chỉ mới là học sinh trung học. Vẻ non nớt xinh đẹp bên ngoài đã che lấp đi tuổi tác của họ.
"Tốt lắm. Nhận thức tới đây thôi, chúng ta vào dùng cơm và trò chuyện tiếp nhé!" - Cha Mạnh đứng dậy, mọi người cũng bước theo.
Dường như những thành viên trong gia đình này đều hài lòng với Khả Ngân. Đối với họ, lựa chọn của con trai, anh trai luôn luôn là hoàn hảo nhất. Và lần này cũng như vậy.
Khả Ngân và Mạnh Khang chậm rãi bước theo sau cùng.
"Phù~ Làm em hồi hộp chết đi được." - Khả Ngân thở hắt ra nhẹ nhõm.
"Thế nào, lời anh nói là đúng chứ?" - Mạnh Khang đắc ý cười nhìn cô.
"Vâng ạ!" - Cô cũng ngọt ngào nhìn anh. Bỗng nhân lúc mọi người vào phòng ăn, Mạnh Khang nhanh chóng cuối đầu xuống hôn cô.
Khả Ngân mặt ửng đỏ kinh hãi nhìn xung quanh. Hành động ngây thơ ấy khiến anh bật cười.
Dù chỉ là một cái chạm môi, đối với cả hai con người đắm chìm trong tình yêu ấy đã là quá đỗi ngọt ngào.
Hôm sau Khả Ngân theo Mạnh Khang về Mạnh Gia ở ngoại ô thành phố Thượng Hải. Nơi cha mẹ Mạnh Khang ở là một tòa biệt viện sang trọng được xây liền vách núi. Khung cảnh non nước hữu tình nơi này rất thích hợp để người ta thư giản, sống yên bình.
Chiếc BMW của anh chậm rãi lăn bánh dọc con đường đá dẫn vào nhà. Khi xe dừng lại, Mạnh Khang bước xuống xe nhưng vẫn không thấy Khả Ngân đâu. Anh tức cười nhìn cô gái của anh đang rút đầu như rùa rụt cổ trên ghế lái phụ.
"Ngoan nào, Ngân nhi, đi vào cùng anh nào!" - Mạnh Khang mở cửa xe, cưng chiều vuốt ve khuôn mặt đỏ hồng của cô.
"Khang, hay là để hôm khác đi." - Khả Ngân rất lo lắng. Đùa gì thế, nói thẳng ra là hôm nay cô sẽ đi ra mắt cha mẹ chồng, có thể không hồi hộp được sao?
"Ha ha." - Tiếng cười giòn tan của anh phá tan bầu không khí yên tĩnh nãy giờ.
"Sao lại thế rồi, Khả Ngân của anh hôm nay sao lại nhút nhát như vậy? Đứn trên tòa án, trước bao nhiêu người em còn không hề sợ hãi thì sao lại sợ bước vào nhà anh chứ?" - Vừa an ủi cô, Mạnh Khang dịu dàng gỡ đi tảng đá nặng trĩu trong lòng cô.
"Em yên tâm, cha mẹ anh rất cởi mở, thân thiện. Họ sẽ thích cô gái mà con trai của họ thích thôi mà."
"Có thật không?" - Khả Ngân sau một hồi bị những lời ngọt ngào của Mạnh Khang dụ dỗ, cô ngờ vực hỏi nhỏ.
"Tất nhiên rồi. Em không tin anh sao?" - Mạnh Khang làm bộ tức giận. Ngay lập tức Khả Ngân gật đầu như trống bỏi.
Anh vui vẻ dắt tay cô vào nhà. Đây là lần đầu tiên Khả Ngân bước vào một căn nhà, không phải nói là dinh thự sang trọng như thế này. Kiến trúc ngôi nhà vừa mang nét hiện đại phương Tây lại xen lẫn nét cổ kính phương Đông. Một sự kết hợp tuyệt hảo.
"Đại thiếu gia đã về." - Quản gia dẫn đầu một nhóm người ra của chào đón. Khả Ngân cả kinh nhìn hai hàng người trước mặt này. Cô không thể phủ nhận rằng, từ ngày quen biết Mạnh Khang đến nay, cô có rất nhiều "lần đầu tiên".
"Ừ. Đây là Từ Khả Ngân, vợ sắp cưới của tôi." - Anh giới thiệu Khả Ngân với mọi người như một chuyện bình thường.
"Chào Từ tiểu thư." - Mọi người đều kính cẩn cuối đầu chào cô.
Khả Ngân cười e ngại, lòng thầm niệm Đại bi chú : Kiểu này chắc mình tổn thọ mất.
"Chào mọi người."
Vào phòng khách, những người nên có đều không thiếu một ai. Mạnh Khang chau mày nhìn vị "mẫu hậu kính yêu" đang cười tủm tỉm ngồi đằng kia.
"Con về rồi."
Khả Ngân không thể hình dung nổi cảnh tượng lúc này. Một vị tỷ tỷ xinh đẹp từ đâu bổ nhào tới ôm chặt lấy Mạnh Khang của cô, ánh mắt thèm thuồng khao khát. Cô mắt tơợn trọn nhìn Mạnh Khang cau mày.
"Mẹ có thôi đi không." - Giọng anh lạnh lùng đánh gãy vui vẻ của chị gái kia, nhưng cô ấy vẫn không chịu buônganh ra.
"Mẹ???" - Khả Ngân sock tập .
Đùa gì thế? Người phụ nữ trước mặt này nhìn vào chỉ thấy ngoài ba mươi, sao có thể là mẹ của anh được...
"Em đừng bị bề ngoài của bà ấy đánh lừa. Đã là mẹ của ba đứa con rồi mà vẫn nhínhảnh như thế. Cha, người nói xem có phải đã lấy nhầm người không?"
"À..Ừm. Hình như là vậy." - Cha Mạnh cũng hùa theo Mạnh Khang trêu đùa vợ mình.
Mẹ Mạnh tuy đã sắp năm mươi nhưng nhờ sự chăm sóc tỉ mỉ mà nhìn bà vẫn xuân sắc như những phụ nữ trẻ lúc bấy giờ. Rất nhiều người đã bị vẻ đẹp trẻ trung này đánh lừa, bao gồm cả Khả Ngân.
"Các người hùa vào bắt nạn tôi. Vũ, Hinh, hai đứa mau tới đây bảo vệ mẹ." - Mẹ Dịch chạy tới bên hai đứa con sinh đôi xinh đẹp, hôn chụt lên má họ.
Nhìn hành động trẻ con của bà, cặp song sinh bật cười khiến không khí bỗng chốc càng náo nhiệt, vui vẻ.
Khả Ngân đứng bên cạnh âm thầm suy nghĩ. Quả đúng như những gì Mạnh khang nói, gia đình anh ấy tuy là thế gia nhưng rất thân thiện.
"Cha, mẹ. Đây là Từ Khả Ngân, vợ sắp cưới của con." - Lúc này đây, Mạnh Khang kéo Khả Ngân ngồi xuống bên cạnh, lên tiếng giới thiệu với gia đình.
"Cháu chào hai bác." - Khả Ngân lễ phép cuối đầu chào. Cha Mạnh cũng cười gật đầu đáp lại. Mẹ Mạnh thì vui vẻ nhích người sát bên cạnh cô, đưa tay nhéo má mịn màng của Khả Ngân.
"Tốt quá. Con thật xinh đẹp. Khang nhi cuối cùng cũng có thể lập gia đình rồi."
Nghe bà ấy nói vậy, không hiểu sao Khả Ngân thấy xúc động dâng trào. Càng thêm nắm chặt lấy bàn tay anh. Mạnh Khang thấy cô khác thường, hỏi nhỏ:
"Em không sao chứ?"
"Không ạ! Em rất vui".
"Ừm. Còn hai đứa kia là song sinh đấy. Mạnh Vũ, Mạnh Khả Hinh, đứa đều đang là sinh viên Cambrige. Mau tới chào chị dâu đi."
"Emchào chị dâu". - Hai đứa tinh nghịch nháy mắt. Lần đầu tiên Khả Ngân thấy được một gia đình toàn mỹ nam mỹ nữ như vậy.
"Chào hai em." - Nếu không nhờ Mạnh Khang giới thiệu, có lẽ cô nghĩ người này chỉ mới là học sinh trung học. Vẻ non nớt xinh đẹp bên ngoài đã che lấp đi tuổi tác của họ.
"Tốt lắm. Nhận thức tới đây thôi, chúng ta vào dùng cơm và trò chuyện tiếp nhé!" - Cha Mạnh đứng dậy, mọi người cũng bước theo.
Dường như những thành viên trong gia đình này đều hài lòng với Khả Ngân. Đối với họ, lựa chọn của con trai, anh trai luôn luôn là hoàn hảo nhất. Và lần này cũng như vậy.
Khả Ngân và Mạnh Khang chậm rãi bước theo sau cùng.
"Phù~ Làm em hồi hộp chết đi được." - Khả Ngân thở hắt ra nhẹ nhõm.
"Thế nào, lời anh nói là đúng chứ?" - Mạnh Khang đắc ý cười nhìn cô.
"Vâng ạ!" - Cô cũng ngọt ngào nhìn anh. Bỗng nhân lúc mọi người vào phòng ăn, Mạnh Khang nhanh chóng cuối đầu xuống hôn cô.
Khả Ngân mặt ửng đỏ kinh hãi nhìn xung quanh. Hành động ngây thơ ấy khiến anh bật cười.
Dù chỉ là một cái chạm môi, đối với cả hai con người đắm chìm trong tình yêu ấy đã là quá đỗi ngọt ngào.