Do còn ấm ức chuyện ban sáng nên lão John quyết định đến tìm bà Khánh Hà. Một mặt là để máng vốn, mặt còn lại là muốn góp ý một vài chuyện của Bang.
- Mời Bang Chủ uống trà! - mẹ hắn nở nụ cười niềm nở đẩy tách trà thượng hạng sang cho ông ta.
Sắc mặt lão không được tốt cho lắm, bao nhiêu tức giận chỉ muốn tuôn trào một thể
- Tôi muốn cô phải hạ lệnh trục xuất tên La Thành!
- Nhưng tại sao ạ? Ông ấy là người đã dùng nửa cuộc đời tận tụy với Bang Hội, cớ sao lại phải trục xuất? - bà nhìn ông khó hiểu.
- La Thành tội lớn tày trời, ông ta đã khiến người dân than oán khắp nơi. Bỗng chốc lại nâng giá tiền bảo kê lên hơn một nửa, lạm dụng chức quyền chiếm đoạt tài sản. Xem ra thương nhân trong khu vực rất bất mãn với ông ta. Nếu cô không giải quyết ông ta nhanh chóng thì khó mà xoa dịu lòng người.
Lời nói chắc như đinh đóng cột của ông ta khiến mẹ Bang Chủ khó xử vô cùng.
- Ơ.... để tôi suy nghĩ kĩ lại!
- Trật tự xã hội đang trong tình thế dầu sôi lửa bỏng mà cô còn đòi suy nghĩ sao? Nếu cô không nỡ xuống tay thì để tôi giúp cô! - vẻ mặt ông ta trở nên khẩn thiết như đang giải quyết việc trong Bang Hội của chính mình.
- Ơ...
- Mẹ tôi là người có cái đầu biết suy nghĩ.......chứ không phải có cái đầu để trang trí như ai kia. - một giọng nữ thánh thoát cất lên khiến ông John phải quay người lại nhìn.
Nó trong bộ vest đen oai vệ chậm rãi từ cửa bước vào, sau lưng còn có Đậu Xanh và Đậu Đỏ. Lão John ngạc nhiên đứng dậy quát lớn
- Cô là ai mà dám ăn nói kiểu đó?
- Đoán coi!
Nó khoanh tay ung dung mặt đối mặt với ông ta. Mái tóc hôm nay đã được cột lên cao một cách gọn gàng trông rất quyến rũ. Hình xăm trên cổ lộ rõ ra ngoài cùng với mớ khuyên tay sáng lâp lánh trên cái lỗ tai bên trái. Gương mặt đã được trang điểm nhẹ, đôi mắt to tròn cộng thêm viền mắt nước màu đen lại càng trông lạnh lùng đến chết người.
Cái nhếch môi đẹp đúng kiểu chứng tỏ nó là một đứa con gái khí phách. Ông John nhíu mày như sắp nhớ ra điều gì đó
- Cô là......
- Bắt đầu thông minh ra rồi đấy!
Lần á khẩu thứ hai trong ngày. Con dâu Bang Chủ Hắc Long Bang xuất hiện ở đây làm gì cơ chứ. Đúng là điều không thể ngờ tới. Hai vợ chồng chúng chỉ có một khuôn, ăn nói xấc xược. Ông John quay sang bà Khánh Hà, vẻ mặt khẩn trương tiến đến vài bước
- Tôi mặc kệ cô ta là ai, tôi muốn cô hạ lệnh trục xuất La Thành! - ông gằn giọng.
Nó bước đến trước mặt mẹ Bang Chủ nhằm che chắn, sẵn tiện phán vài câu sởn tóc gáy
- Ông đang làm cái gì thế? Mẹ tôi làm gì thì mẹ tôi biết cần gì ông tào lao hả?
- Cô.....
Lão John tức đến mặt nổi đầy gân mà không nói gì được. Đậu Đỏ cất giọng
- Theo như nguồn tin chúng tôi nhận được thì ông với La Thành là đồng đản với nhau.
- Nói bậy! - ông John phản bác.
Đậu Xanh vội tiếp lời
- Vì vậy nên ông một mực muốn loại trừ La Thành đúng không?
- HOANG ĐƯỜNG! Ta đường đường là Bang Chủ Bang Kirin hùng mạnh thì tại sao phải là đồng đản với tên La Thành đó? Ta chỉ cần ban bố lệnh thì nơi đây sẽ tan thành tro bụi ngay lập tức. - ông ta mất tự chủ quát lớn trước mặt nó và mẹ Bang Chủ.
Nó hất mặt
- Ông lớn tiếng gì hả? Dám đe dọa ở đây sao? Thế giữa Kirin và Black Dragon thì bang nào lớn hơn. Muốn thử xem ai chết trước không hả?
- Cô.......
Lão John nhất thời đuối lí, ông ta hùng hổ quay sang mẹ Bang Chủ
- Khánh Hà! Tạm thời tôi sẽ gác chuyện này lại! Nhưng tôi không dễ dàng bỏ qua đâu!
Ông ta khoát tay rồi cùng đám đàn em bỏ đi một nước. Chờ ông ta đi khuất, bốn người không hẹn mà đồng loạt ngồi phịch xuống sàn nhà như đã kìm nén gánh nặng trong lòng lâu lắm rồi ấy.
- Hơ.....Gia Mẫn à! Con rất có triển vọng! - bà vỗ lên vai nó.
- Haizz! Lần đầu quả nhiên là rất áp lực! - nó đưa tay gỡ cái cúc áo đầu ra cho thoáng. Mồ hôi cũng lăn dài.
- Quả thật trông mặt ông ta lúc nãy rất đáng sợ! Cứ như là một đại ma đầu ấy!
Bà Khánh Hà đăm chiêu
- Mọi việc sao này chắc phải nhờ tụi con giúp đỡ nhiều rồi!
- Mẹ yên tâm!
Nó mỉm cười nhẹ trấn an bà. Thực ra có con dâu như thế này bà cũng an tâm phần nào.
........................hết chap 24.............
p/s: