Nghe đến đây thì đám nhí nhố bật cười, cả bọn một phen bất ngờ vì sự lém lỉnh của Mỹ Nghi. Câu trả lời hồn nhiên của cô làm cô giáo rụng rời tay chân, cái đám học sinh trong lớp cũng cười ha hả. Cô giáo tức lắm nhưng không làm gì được. Cô giáo bảo
- Quách Mỹ Nghi! Em giỏi lắm! Ra ngoài cửa lớp quỳ gối đến hết tiết của tôi!
Mỹ Nghi chắp hai tay trước ngực, đôi mắt ánh lên niềm sung sướng
- Woa! Vậy thì cho em gửi lời cảm ơn cô nhiều ạ!
Mỹ Nghi tung tăng ra trước cửa lớp, mỗi lần bị phạt cô nàng đều rất vui. Kiểu như khỏi phải buồn ngủ ấy mà. Cô giáo lấy lại tôn nghiêm
- Hừ! Nghe cho rõ đây, ai mà còn linh tinh như Mỹ Nghi thì bị phạt chung nghe chưa?
- Dạ vâng! - cái lớp "trá hình" đồng thanh.
Cô tiếp tục bài giảng
- Theo những nhà thông thái, người khôn ngoan là người luôn biết nghi ngờ còn kẻ ngu dốt lúc nào cũng tuyên bố chắc chắn.
Zibi chợt giơ tay rồi đứng lên
- Cô tin chắc vào điều đó ạ?
- Chắc chắn. - cô giáo gật đầu.
"Hahaha....haha....hahaha"
Cả lớp bỗng cười rộ lên làm cô chả hiểu chuyện gì. Cô lấy tay đập bàn rồi quát
- Mấy em bạo động à? Có gì đáng cười ở đây chứ?
Một cậu bạn nhí nhố lên tiếng
- Dạ thưa cô! Zibi vừa cho chúng ta một ví dụ rất rõ ràng về câu nói mà cô mới giảng đó ạ!
Cô giáo bỗng tá hỏa, mặt đỏ bừng. Chẳng khác nào lúc nãy cô tự nhận mình là kẻ ngu dốt. Zibi mỉm cười vô tội nhìn cô. Cô giáo tức giận chỉ vào mặt anh
- Em...em...đi ra ngoài kia quỳ gối luôn đi!!!!!
Đúng là ngồi yên thì ngứa mồm. Zibi mừng rỡ vẫy tay với mấy đứa kia rồi bước ra quỳ gối bên cạnh Mỹ Nghi. Cô bĩu môi nhìn anh
- Làm như bị phạt đẹp mặt lắm vậy đấy! Còn nhe răng ra cười như đười ươi nữa.
- Kệ tui à nhe! Cười cũng hong cho là sao? - Zibi chu mỏ lên cãi.
- Lấy cái mỏ zô coi chừng nó rớt bây giờ! Tui quên là ai kia đứt dây thần kinh mắc cỡ rồi. - Mỹ Nghi lại chọc ghẹo.
- Hừ! Đáng ghét!
Zibi quay sang hướng khác, lại đấu või mồm không lại cô rồi. Tiết học nhanh chóng trôi qua, cả hai được vào lớp.
.......................................................
Giờ Hóa Học
Zibi thì thầm to nhỏ gì đó với Mỹ Nghi rồi khều vai hắn
- Ê Shin! Tao đố mầy một câu nhá!
- Đố đi! - hắn tỏ ra rất hào hứng, sáu đứa lại túm tụm nói chuyện riêng.
- Nếu tao cho mầy chạy đua với một loài thú thì mầy sẽ thắng hay thua?
- Tất nhiên là tao sẽ thắng rồi! - hắn hất mặt.
- Vậy mầy còn hơn cả loài cầm thú. - Zibi cười gian.
Hắn nhíu mày, lập tức thay đổi ý kiến
- Vậy thì tao thua!
- Vậy thì mầy không bằng loài cầm thú rồi! - Zibi lại cười rồi nhìn mấy đứa, ai cũng che miệng cười.
- Nếu thế tao hòa thì sao? - hắn gân cổ lên nói.
- Vậy suy ra anh chính là loài cầm thú! Haha.... - Mỹ Nghi nói rồi ôm bụng cười ra nước mắt.
Đến nó mà cũng phải bật cười nữa là, hắn đè đầu đấm cho Zibi vài đấm vì cái tội nguy hiểm. Tuy vậy nhưng Mỹ Nghi và Zibi vẫn cười ha hả. Thiệt đúng là cái đám rảnh rỗi sinh nông nổi. Cũng tại Zibi và Mỹ Nghi mà ra cả, hai đứa này láo thật.
Zibi quay sang khều vai nó
- Gia Mẫn! Chơi giải đố không?
- Ok chơi luôn! - nó cười cười.
- Đố em phim gì chỉ có hai nhân vật chính, không mặc đồ cũng không có lời thoại, động tác thì hay lặp đi lặp lại.
Nó hơi đỏ mặt, hắn cũng vậy. Mỹ Nghi lại bắt đầu nhìn Zibi cười, hai đứa lại bày trò gì nữa đây nè!
Nó ngượng ngùng nhìn Zibi
- Có loại phim thế nữa hả? - thực ra trong đầu nó nghĩ gì thì mọi người cũng biết rồi đấy.
Zibi gật gù
- Có chứ! Phim này thằng Shin khùng coi hoài à! Thỉnh thoảng nó hét lên không thôi ôm bụng cười nghiêng ngả nữa.
- Ê! Hồi nào mậy? - hắn trừng mắt nhìn Zibi, thực ra câu trả lời trong đầu hắn cũng y như nó.
Câu nói của Zibi làm nó ngạc nhiên, nó giương đôi mắt có chút tò mò nhìn hắn.
- Anh coi phim đó thật hả? - nó hỏi.
- Trời ơi! Không có mà! - hắn vò đầu bứt tai khổ sở.
Hai đứa kia được nước lại ngồi cười, nụ cười làm nó và hắn khó hiểu. Nó thấy vậy nên hỏi
- Thế đó là phim gì thế? Anh Shin coi phim đó thật à? - giọng nói nó pha chút e dè.
- Hoạt hình Tom And Jerry ấy mà! Haha.... - Zibi công bố đáp án rồi cùng Mỹ Nghi cười như điên.
Mặt nó tối sầm lại, tay bắt đầu siết chặt.
"Bốp"
Nó phủi tay trong khi Zibi đang ngồi khóc mếu máo
- Ui da! Đau quá à! Huhu....
- Zibi ngoan nín đi nha! Đáng lẽ ra hai đứa mình không nên đùa với Nữ Quái!
Cái đầu của Zibi u nguyên cục tổ chảng. Hắn ngồi cười có vẻ rất hả dạ, có người trả thù dùm không hả dạ sao được. Nó mắng
- Đúng là hai đứa hâm! Đừng có tỏ ra nguy hiểm nữa nhá! - nó bực bội vì xém hiểu lầm hắn là người không đứng đắn.
Zibi gục đầu lên vai Mỹ Nghi tỏ vẻ oan ức lắm. Cô vuốt vuốt tóc anh rồi an ủi
- Zibi ngoan đừng khóc! Có thể là hai đứa mình hâm nhưng cứ yên tâm vì trên đời có rất nhiều đứa giống mình!
- Huhu.... - Zibi đưa hai tay lên mắt nhõng nhẽo như một đứa trẻ. Tốt lành gì đâu, chẳng qua đang được dựa lên vai Mỹ Nghi ấy mà. Lợi dụng thấy phát ớn.
Ailee nằm trên bàn học ngủ ngon lành, Minh Hạo không hiểu tại sao cứ muốn ngồi nhìn cô mãi. Cô có vẻ gì đó rất trong sáng, vầng trán cao tinh nghịch. Làn mi cong chốc chốc lại khẽ động đậy, nó toát ra một sức hút lạ lùng.
Minh Hạo thoáng đỏ mặt, cảm giác này là....
"Không phải đâu! Mình sao lại thích con nhỏ tiểu yêu này được, chắc là ngồi gần gái đẹp nên tim mình đập mạnh thế thôi! Không được nghĩ lung tung.."
Anh lắc đầu xua đi mấy cái suy nghĩ mà anh cho là vớ vẩn. Tuy nhiên mắt anh cũng không thể rời bỏ gương mặt thiên thần của Ailee. Nhìn một lần là có thể nghiện.
.....................................................