Tam Túc Kim Ô tuy rằng phá được năng lượng của quả cầu bao vây, nhưng còn chưa chạm đến thân thể Artemis, thì đã bị một mũi tên bằng băng bắn tới.
Lạc Thiên Thu cảm thấy trước mắt mình có một mảng màu xanh đen, mảng năng lượng màu xanh đen đó, bắt đầu xoay tròn dữ dội!
Cùng lúc đó, áp lực xung quanh thân thể y bắt đầu tăng lên, đó chính là áp lực mà không gian chi lực tạo ra, khiến vòng bảo vệ bằng chân nguyên của y dần dần bị nới lỏng.
Từ ngoài nhìn vào, cái quả cầu năng lượng kia, sau khi nở ra, nhanh chóng sinh ra một cơn lốc xoáy cực lớn.
Mà sau khi cơn lốc xoáy sinh ra, năng lượng của quả cầu bắt đầu co rút lại, không gian dần dần sụp đổ, bắt đầu xuất hiện thêm một tầng không gian khác!
Lạc Thiên Thu bỗng nhiên ý thức được, chiêu này mục đích không phải để đánh bại mình, mà là để nhốt mình vào một không gian khác, có lẽ là khe nứt không gian, tóm lại, một khi bị nó khống chế, thì chính mình sẽ không có cơ hội trở về, chuyện còn sống sót hay không cũng là một vấn đề.
Chẳng trách tên của chiêu này là “Nguyệt chi thực”, đúng là giống như đang đục khoét không gian.
Đối với uy lực của không gian pháp tắc, bây giờ Lạc Thiên Thu đã hiểu ra, không hề đơn giản như y đã từng nghĩ, không thể không thán phục uy lực của các vị chủ thần.
Nhưng y cũng sẽ không ngồi chờ chết, Kim ô chân hỏa trên người bỗng nhiên phát huy sức mạnh gấp đôi lúc trước, muốn dùng chân hỏa để xua tan đi không gian Nguyệt chi thực màu xanh đang đục khoét các tầng không gian!
Artemis không khỏi nhíu mày, Lạc Thiên Thu tuy tu vi không bằng Lạc Bình Triều, nhưng kinh nghiệm thì lại không kém bao nhiêu, tuy rằng không hy vọng chiêu Nguyệt Chi thực này có thể nhốt được y, nhưng không ngờ rằng y có thể hóa giải nhanh như thế.
Bóng dáng của cô lại trở nên mờ ảo, không ngừng thoắt ẩn thoắt hiện, từng đạo ánh trăng giống như lúc trước xuất quỷ nhập thần.
Tuy rằng các tu sĩ đã khôi phục lại tinh thần lấy ra pháp bảo của mình thi triển pháp thuật, muốn đánh với cô một trận, nhưng không thể tìm thấy bóng người ở đâu, hơn nữa lại còn phải né tránh ánh trăng, thật quá khó chịu.
Hai gã trưởng lão Nhược Thủy kỳ, một Tiêu gia, một Lạc gia vừa mới lao ra khỏi sương mù, đang vui vẻ, thì bỗng thấy phía trước đột nhiên xuất hiện ước chừng hơn mười mảnh băng lóe ra ánh sáng trắng!
- Ánh sáng trăng tròn!
Artemis chẳng biết từ lúc nào đã đứng ngay phía trước bọn họ, cách đó không xa, giơ cung thần Selene lên, tốc độ cực nhanh, liên tục bắn tra những tảng băng lớn hình tròn mang ánh sáng trắng, quả thực giống như hình trăng tròn bình thường.
Những loạt ánh sáng này ẩn chứa uy lực của không gian pháp tắc, tuy mỏng như cánh ve, nhưng lại sắc đến kinh người.
Hai gã trưởng lão Nhược Thủy kì lúc đầu định dùng phi kiếm trên tay để chống cự, nhưng những loạt ánh sáng cứ liên tiếp phi tới, vòng bảo vệ chân nguyên bị phá vỡ, máu tươi bắn ra!
Hai đầu người rơi xuống, thân thể bị cắt thành hơn mười mảnh, vô cùng thê thảm.
Các tu sĩ ý thức được đã tổn thất mất hai cao thủ Nhược Thủy kỳ, mất hết can đảm, tốc độ tấn công chậm dần lại.
Họ càng ngày càng đề phòng, để không ai bị Artemis giết chết.
Một lúc sau, sương mù được xua tan, không ít tu sĩ tuy rằng bị thương, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ tổn thất phần lớn các tu sĩ Minh Thủy kì.
Trận kịch chiến giữa Lạc Bình Triều và Apollo vẫn đang diễn ra, Lạc Bình Triều toàn thân bao trùm kiếm khí, cả người giống như kiếm rời khỏi vỏ, không ngừng chuyển động, đánh nhau với Apollo.
Thấy đám người Lạc Thiên Thu cuối cùng cũng thoát ra khỏi lớp sương mù, liền hô lớn:
- Thiên Thu! Dẫn mọi người đi mau!
Lạc Bình Triều cũng không sợ hai anh em Apollo, chỉ có điều, y biết chắc rằng, tất cả mọi người ở đây hợp sức cũng khó có thể đánh bại hai anh em bọn họ, huống chi chủ thần ngoài Dương Thần ra còn chín vị chủ thần khác, không biết khi nào xuất hiện, chỉ cần một hai người tới, thì việc chạy trốn cũng trở nên khó khăn hơn rất nhiều!
Lạc Thiên Thu cũng nghĩ đến vấn đề này, cùng với Ninh Chính Phong hướng ánh mắt về phía sau, rồi cả hai người cùng bay về phía Artemis, ra hiệu cho mọi người lùi lại.
Dựa vào Kim ô chân hỏa và Tử điện xuyên vân của Lạc Thiên Thu có thể khiến cho Artemis phải phân tâm phòng thủ, trong lúc đó Ninh Chính Phong có thể sử dụng Thái Ẩt trường anh, dùng Thái Ất chân hỏa thoải mái mà tấn công từ phía sau.
Trong lúc đám tu sĩ còn đang tính toán, thì ở phía mặt biển mênh mông, bỗng nhiên xuất hiện dao động lớn!!
- Đây là…
Lạc Trường Xuân đang chuẩn bị bỏ chạy thì phát hiện ra tình huống không ổn!
Chỉ thấy, nước biển trên đại dương bao la, không biết ma xui quỷ khiến thê nào mà lại dâng lên mãnh liệt!
Nước biển dâng lên giống như một bức tường thành, mắt thừơng có thể thấy được tốc độ điên cuồng của dòng nước phun lên, hướng thẳng lên bầu trời cao mấy ngàn thước!
Năng lượng không gian lớn đến mức này, khiến cho các tu sĩ đứng xem phải mở rộng tầm mắt!
Trong mười mấy giây ngắn ngủi, nước biển đã che khuất cả một vùng bầu trời xung quanh, tạo thành một pháo đài, bao phủ toàn bộ tất cả mọi người đứng tại nơi này!
Cả một vùng biển rộng lớn đã hoàn toàn bị bao vây!
- A… Còn tưởng rằng ngươi không tới chứ, Poseidon…
Apollo và Lạc Bình Triều đang đánh nhau cũng phải dừng lại, quay đầu nhìn ra, thấy phía xa xa toàn bộ đã bị bao phủ bởi một màu nước biển xanh thẳm.
Mặc một bộ trang phục đầu bếp màu trắng, tóc có chút lộn xộn, tuy rằng râu ria xồm xàm, nhưng khí thế vẫn nhanh nhẹn và dũng mãnh như trước, Poseidon dáng người mạnh mẽ, từ đó tiến ra.
- Hừ, làm vài món canh hải sản, có chút tốn công sức.
Poseidon sắc mặt lạnh lùng, cao ngạo nhìn mọi người:
- Nếu không phải đúng lúc tôi sử dụng lĩnh vực Hải Thần, thì hai người các ngươi chẳng phải đã để cá lọt lưới rồi sao.
- Thôi đi, chúng tôi còn chưa xuất toàn lực đâu.
Apollo khinh thường nói.
- Tất cả mọi người mới khôi phục được có một nửa thực lực, cho nên thực lực của các ngươi như thế nào, tôi rất rõ ràng.
Poseidon bướng bỉnh nói.
Hai người thuận miệng cãi nhau, căn bản không hề coi Lạc Bình Triều và đám tu sĩ còn lại ra gì, trong mắt họ bọn chúng hẳn sẽ phải chết.
Tuy nhiên, Lạc Bình Triều cuối cùng cũng ý thức được chuyện gì đang diễn ra, thì là Poseidon đã đến đây, khó trách khỏi chuyện nước biển tự nhiên lại như vậy, hóa thành chiếc lồng chặn họ lại!
Chuyện làm cho y lo sợ là, các chư thần mới chỉ khôi phục được một nửa thực lực sao!?
Chuyện này… làm sao có thể!?
Hơn nữa, khôi phục thực lực là có ý gì!?
Nếu như chỉ với một nửa thực lực mà Apollo và Artemis đã đánh ngang ngửa với y rồi, nếu chờ bọn họ khôi phục thực lực thì ít nhất cũng phải đến cấp bậc Thượng Thanh thần lôi kiếp hay sao!?
Lúc này, lại đột nhiên xuất hiện thêm Poseidon, một tên còn mạnh hơn cả Apollo và Artemis, chỉ sợ cơ hội chạy trốn của bọn họ cũng không còn.
- Lùi lại!!! Toàn bộ lui lại!!
Lạc Bình Triều hô to một tiếng, dùng Bích triều kiếm khí, hóa thành một loạt kiếm ảnh màu xanh, hướng về phía đông bắc!
Các tu sĩ khác cũng bắt đầu lùi lại, bất chấp tất cả, bắt đầu muốn công kích hàng rào của Poseidon kia.
Poisedon tất nhiên không để cho bọn họ thoải mái mà trốn thoát, khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh.
- Lấy danh nghĩa Hải Thần, triệu tập… Thâm Uyên Hải Long…
Ngôn ngữ của thần tộc được xướng lên cao vút, Poseidon giơ một bàn tay lên, đột nhiên từ phía mặt biển xuất hiện mười con giao long mỗi con dài hơn mười thước!
Giao long được ngưng tụ từ nước biển, có màu xanh thẳm, toàn thân tỏa ra hơi thở băng hàn lạnh thấu xương, lại do không gian pháp tắc khu động ngưng tụ mà thành, hoàn toàn không biết mệt mỏi, giống như những con cuồng long bất tử!
Trong lúc đó, mười con giao long đồng loạt phóng lên cao, đồng loạt nhảy múa, để lại dư ảnh khiến cho các tu sĩ càng cảm thấy sợ hãi!
Các tu sĩ một phần chạy trốn, một phần thì dùng pháp bảo để tấn công những con Hải Long, có thể nói là đánh đến sứt đầu mẻ trán.
Đám người Lạc Thiên Thu và Ninh Chính Phong, ỷ vào tiên khí và tu vi siêu việt, đánh tan mấy con Hải Long phá vỡ được không gian pháp tắc chi lực, nhưng những con Hải Long lại nhanh chóng ngưng tụ lại, tiếp tục tấn công!
Mà càng làm cho bọn họ tuyệt vọng là, lĩnh vực Hải Thần này không phải chỉ là đơn thuần chỉ ngưng tụ nước biển lại thành hàng rào!
Lạc Bình Triều thi triển kiếm khí thứ nhất vào bức hàng rào, đột nhiên nước biển từ hàng rào, phun ra biến thành hàng loạt các mũi tên băng sắc nhọn!
Các mũi tên băng rậm rạp giống như kim châm, không ngừng bắn ra giống như vô số các ngôi sao, số lượng dường như là bất tận, áp chế kiếm khí của Lạc Bình Triều!
- Còn muốn trốn sao?
Apollo và Artemis sớm đã đoán được, trường cung Ouse và Selene liên tục bắn ra Thái Dương thần hỏa và Nguyệt chi thực.
Một luồng năng lượng cực mạnh, khiến cho các tu sĩ không ngừng chạy trốn, đồng thời lại phải đề phòng Hải Long cắn xe, lại vừa phải phá hàng rào nước biển kia.
Xanh đỏ tím vàng, hào quang bắn ra bốn phía, băng hàn lẫn lộn, khiến cho vòng bảo hộ chân nguyên của các tu sĩ không ngừng được khảo nghiệm.
Tam Túc Kim Ô tuy rằng phá được năng lượng của quả cầu bao vây, nhưng còn chưa chạm đến thân thể Artemis, thì đã bị một mũi tên bằng băng bắn tới.
Lạc Thiên Thu cảm thấy trước mắt mình có một mảng màu xanh đen, mảng năng lượng màu xanh đen đó, bắt đầu xoay tròn dữ dội!
Cùng lúc đó, áp lực xung quanh thân thể y bắt đầu tăng lên, đó chính là áp lực mà không gian chi lực tạo ra, khiến vòng bảo vệ bằng chân nguyên của y dần dần bị nới lỏng.
Từ ngoài nhìn vào, cái quả cầu năng lượng kia, sau khi nở ra, nhanh chóng sinh ra một cơn lốc xoáy cực lớn.
Mà sau khi cơn lốc xoáy sinh ra, năng lượng của quả cầu bắt đầu co rút lại, không gian dần dần sụp đổ, bắt đầu xuất hiện thêm một tầng không gian khác!
Lạc Thiên Thu bỗng nhiên ý thức được, chiêu này mục đích không phải để đánh bại mình, mà là để nhốt mình vào một không gian khác, có lẽ là khe nứt không gian, tóm lại, một khi bị nó khống chế, thì chính mình sẽ không có cơ hội trở về, chuyện còn sống sót hay không cũng là một vấn đề.
Chẳng trách tên của chiêu này là “Nguyệt chi thực”, đúng là giống như đang đục khoét không gian.
Đối với uy lực của không gian pháp tắc, bây giờ Lạc Thiên Thu đã hiểu ra, không hề đơn giản như y đã từng nghĩ, không thể không thán phục uy lực của các vị chủ thần.
Nhưng y cũng sẽ không ngồi chờ chết, Kim ô chân hỏa trên người bỗng nhiên phát huy sức mạnh gấp đôi lúc trước, muốn dùng chân hỏa để xua tan đi không gian Nguyệt chi thực màu xanh đang đục khoét các tầng không gian!
Artemis không khỏi nhíu mày, Lạc Thiên Thu tuy tu vi không bằng Lạc Bình Triều, nhưng kinh nghiệm thì lại không kém bao nhiêu, tuy rằng không hy vọng chiêu Nguyệt Chi thực này có thể nhốt được y, nhưng không ngờ rằng y có thể hóa giải nhanh như thế.
Bóng dáng của cô lại trở nên mờ ảo, không ngừng thoắt ẩn thoắt hiện, từng đạo ánh trăng giống như lúc trước xuất quỷ nhập thần.
Tuy rằng các tu sĩ đã khôi phục lại tinh thần lấy ra pháp bảo của mình thi triển pháp thuật, muốn đánh với cô một trận, nhưng không thể tìm thấy bóng người ở đâu, hơn nữa lại còn phải né tránh ánh trăng, thật quá khó chịu.
Hai gã trưởng lão Nhược Thủy kỳ, một Tiêu gia, một Lạc gia vừa mới lao ra khỏi sương mù, đang vui vẻ, thì bỗng thấy phía trước đột nhiên xuất hiện ước chừng hơn mười mảnh băng lóe ra ánh sáng trắng!
- Ánh sáng trăng tròn!
Artemis chẳng biết từ lúc nào đã đứng ngay phía trước bọn họ, cách đó không xa, giơ cung thần Selene lên, tốc độ cực nhanh, liên tục bắn tra những tảng băng lớn hình tròn mang ánh sáng trắng, quả thực giống như hình trăng tròn bình thường.
Những loạt ánh sáng này ẩn chứa uy lực của không gian pháp tắc, tuy mỏng như cánh ve, nhưng lại sắc đến kinh người.
Hai gã trưởng lão Nhược Thủy kì lúc đầu định dùng phi kiếm trên tay để chống cự, nhưng những loạt ánh sáng cứ liên tiếp phi tới, vòng bảo vệ chân nguyên bị phá vỡ, máu tươi bắn ra!
Hai đầu người rơi xuống, thân thể bị cắt thành hơn mười mảnh, vô cùng thê thảm.
Các tu sĩ ý thức được đã tổn thất mất hai cao thủ Nhược Thủy kỳ, mất hết can đảm, tốc độ tấn công chậm dần lại.
Họ càng ngày càng đề phòng, để không ai bị Artemis giết chết.
Một lúc sau, sương mù được xua tan, không ít tu sĩ tuy rằng bị thương, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, chỉ tổn thất phần lớn các tu sĩ Minh Thủy kì.
Trận kịch chiến giữa Lạc Bình Triều và Apollo vẫn đang diễn ra, Lạc Bình Triều toàn thân bao trùm kiếm khí, cả người giống như kiếm rời khỏi vỏ, không ngừng chuyển động, đánh nhau với Apollo.
Thấy đám người Lạc Thiên Thu cuối cùng cũng thoát ra khỏi lớp sương mù, liền hô lớn:
- Thiên Thu! Dẫn mọi người đi mau!
Lạc Bình Triều cũng không sợ hai anh em Apollo, chỉ có điều, y biết chắc rằng, tất cả mọi người ở đây hợp sức cũng khó có thể đánh bại hai anh em bọn họ, huống chi chủ thần ngoài Dương Thần ra còn chín vị chủ thần khác, không biết khi nào xuất hiện, chỉ cần một hai người tới, thì việc chạy trốn cũng trở nên khó khăn hơn rất nhiều!
Lạc Thiên Thu cũng nghĩ đến vấn đề này, cùng với Ninh Chính Phong hướng ánh mắt về phía sau, rồi cả hai người cùng bay về phía Artemis, ra hiệu cho mọi người lùi lại.
Dựa vào Kim ô chân hỏa và Tử điện xuyên vân của Lạc Thiên Thu có thể khiến cho Artemis phải phân tâm phòng thủ, trong lúc đó Ninh Chính Phong có thể sử dụng Thái Ẩt trường anh, dùng Thái Ất chân hỏa thoải mái mà tấn công từ phía sau.
Trong lúc đám tu sĩ còn đang tính toán, thì ở phía mặt biển mênh mông, bỗng nhiên xuất hiện dao động lớn!!
- Đây là…
Lạc Trường Xuân đang chuẩn bị bỏ chạy thì phát hiện ra tình huống không ổn!
Chỉ thấy, nước biển trên đại dương bao la, không biết ma xui quỷ khiến thê nào mà lại dâng lên mãnh liệt!
Nước biển dâng lên giống như một bức tường thành, mắt thừơng có thể thấy được tốc độ điên cuồng của dòng nước phun lên, hướng thẳng lên bầu trời cao mấy ngàn thước!
Năng lượng không gian lớn đến mức này, khiến cho các tu sĩ đứng xem phải mở rộng tầm mắt!
Trong mười mấy giây ngắn ngủi, nước biển đã che khuất cả một vùng bầu trời xung quanh, tạo thành một pháo đài, bao phủ toàn bộ tất cả mọi người đứng tại nơi này!
Cả một vùng biển rộng lớn đã hoàn toàn bị bao vây!
- A… Còn tưởng rằng ngươi không tới chứ, Poseidon…
Apollo và Lạc Bình Triều đang đánh nhau cũng phải dừng lại, quay đầu nhìn ra, thấy phía xa xa toàn bộ đã bị bao phủ bởi một màu nước biển xanh thẳm.
Mặc một bộ trang phục đầu bếp màu trắng, tóc có chút lộn xộn, tuy rằng râu ria xồm xàm, nhưng khí thế vẫn nhanh nhẹn và dũng mãnh như trước, Poseidon dáng người mạnh mẽ, từ đó tiến ra.
- Hừ, làm vài món canh hải sản, có chút tốn công sức.
Poseidon sắc mặt lạnh lùng, cao ngạo nhìn mọi người:
- Nếu không phải đúng lúc tôi sử dụng lĩnh vực Hải Thần, thì hai người các ngươi chẳng phải đã để cá lọt lưới rồi sao.
- Thôi đi, chúng tôi còn chưa xuất toàn lực đâu.
Apollo khinh thường nói.
- Tất cả mọi người mới khôi phục được có một nửa thực lực, cho nên thực lực của các ngươi như thế nào, tôi rất rõ ràng.
Poseidon bướng bỉnh nói.
Hai người thuận miệng cãi nhau, căn bản không hề coi Lạc Bình Triều và đám tu sĩ còn lại ra gì, trong mắt họ bọn chúng hẳn sẽ phải chết.
Tuy nhiên, Lạc Bình Triều cuối cùng cũng ý thức được chuyện gì đang diễn ra, thì là Poseidon đã đến đây, khó trách khỏi chuyện nước biển tự nhiên lại như vậy, hóa thành chiếc lồng chặn họ lại!
Chuyện làm cho y lo sợ là, các chư thần mới chỉ khôi phục được một nửa thực lực sao!?
Chuyện này… làm sao có thể!?
Hơn nữa, khôi phục thực lực là có ý gì!?
Nếu như chỉ với một nửa thực lực mà Apollo và Artemis đã đánh ngang ngửa với y rồi, nếu chờ bọn họ khôi phục thực lực thì ít nhất cũng phải đến cấp bậc Thượng Thanh thần lôi kiếp hay sao!?
Lúc này, lại đột nhiên xuất hiện thêm Poseidon, một tên còn mạnh hơn cả Apollo và Artemis, chỉ sợ cơ hội chạy trốn của bọn họ cũng không còn.
- Lùi lại!!! Toàn bộ lui lại!!
Lạc Bình Triều hô to một tiếng, dùng Bích triều kiếm khí, hóa thành một loạt kiếm ảnh màu xanh, hướng về phía đông bắc!
Các tu sĩ khác cũng bắt đầu lùi lại, bất chấp tất cả, bắt đầu muốn công kích hàng rào của Poseidon kia.
Poisedon tất nhiên không để cho bọn họ thoải mái mà trốn thoát, khóe miệng hiện lên một nụ cười lạnh.
- Lấy danh nghĩa Hải Thần, triệu tập… Thâm Uyên Hải Long…
Ngôn ngữ của thần tộc được xướng lên cao vút, Poseidon giơ một bàn tay lên, đột nhiên từ phía mặt biển xuất hiện mười con giao long mỗi con dài hơn mười thước!
Giao long được ngưng tụ từ nước biển, có màu xanh thẳm, toàn thân tỏa ra hơi thở băng hàn lạnh thấu xương, lại do không gian pháp tắc khu động ngưng tụ mà thành, hoàn toàn không biết mệt mỏi, giống như những con cuồng long bất tử!
Trong lúc đó, mười con giao long đồng loạt phóng lên cao, đồng loạt nhảy múa, để lại dư ảnh khiến cho các tu sĩ càng cảm thấy sợ hãi!
Các tu sĩ một phần chạy trốn, một phần thì dùng pháp bảo để tấn công những con Hải Long, có thể nói là đánh đến sứt đầu mẻ trán.
Đám người Lạc Thiên Thu và Ninh Chính Phong, ỷ vào tiên khí và tu vi siêu việt, đánh tan mấy con Hải Long phá vỡ được không gian pháp tắc chi lực, nhưng những con Hải Long lại nhanh chóng ngưng tụ lại, tiếp tục tấn công!
Mà càng làm cho bọn họ tuyệt vọng là, lĩnh vực Hải Thần này không phải chỉ là đơn thuần chỉ ngưng tụ nước biển lại thành hàng rào!
Lạc Bình Triều thi triển kiếm khí thứ nhất vào bức hàng rào, đột nhiên nước biển từ hàng rào, phun ra biến thành hàng loạt các mũi tên băng sắc nhọn!
Các mũi tên băng rậm rạp giống như kim châm, không ngừng bắn ra giống như vô số các ngôi sao, số lượng dường như là bất tận, áp chế kiếm khí của Lạc Bình Triều!
- Còn muốn trốn sao?
Apollo và Artemis sớm đã đoán được, trường cung Ouse và Selene liên tục bắn ra Thái Dương thần hỏa và Nguyệt chi thực.
Một luồng năng lượng cực mạnh, khiến cho các tu sĩ không ngừng chạy trốn, đồng thời lại phải đề phòng Hải Long cắn xe, lại vừa phải phá hàng rào nước biển kia.
Xanh đỏ tím vàng, hào quang bắn ra bốn phía, băng hàn lẫn lộn, khiến cho vòng bảo hộ chân nguyên của các tu sĩ không ngừng được khảo nghiệm.