Lúc này vừa lúc màn đêm buông xuống, đèn đường đều sáng lên, vốn là tới thời gian tan tầm, nhưng tổng bộ Quốc tế Ngọc Lôi sắp phải đối diện với thử thách lớn nên căn bản không ai dám rời khỏi vị trí. Mạc Thiện Ny đương nhiên đang ở trong phòng làm việc tạm thời chỉ huy toàn cục.
Lâm Nhược Khê tiếp nhận điện thoại, cũng không nói cái gì với Mạc Thiện Ny, cô đã tỉnh táo lại, nói:
- Là Nasdaq bắt đầu phiên giao dịch, tình hình thế nào?
Thanh âm của Mạc Thiện Ny ở trong điện thoại có vẻ tiều tụy mà sầu lo:
- Tuy rằng rất không muốn nói như thế này, nhưng tình hình so với dự kiến của chúng ta còn gay go hơn.
- Tôi đến công ty rồi, rất nhanh sẽ tới chỗ cậu, cậu báo cáo đơn giản một chút trước đi.
Lâm Nhược Khê nói.
- Vừa mới bắt đầu phiên giao dịch mấy phút, biên độ của chúng ta đã giảm nhanh đến 8%, bây giờ còn đang rớt giá rất nhanh, người bán tháo rất nhiều.
Mạc Thiện Ny nói.
Lâm Nhược Khê nhíu mi, dường như cũng không dự đoán được tình hình thảm đến như vậy.
- Như thế nào lại nhanh như vậy...
Mạc Thiện Ny thở dài:
- Tôi trước kia cũng chưa xem tin tức tài chính kinh tế, gần đây số liệu kinh tế nước Mĩ biểu hiện rất không tốt, mấy ngày nay đều là thu vào thấp, rất nhiều nhà đầu tư đang chờ đợi tổng tuyển cử Hy Lạp. Cậu cũng biết, bên Âu Châu, Hy Lạp và Tây Ban Nha đều đang lộn xộn. Hơn nữa nước Mĩ một hai tháng nay số lượng tiêu dùng ngành bán lẻ cũng rớt mạnh. Chỉ số Dow Jones hạ gần một phần trăm, tiêu phổ 500 và chỉ số Nasdaq cũng gần giảm biên độ... Tất cả mọi người đều rất mẫn cảm, cổ phiếu Ngọc Lôi của chúng ta lại đặc biệt làm người khác chú ý, vấn đề vừa xuất hiện, tất cả mọi người rất nhanh liền phát hiện ra.
Lâm Nhược Khê tay nắm di động thật chặt, bình tĩnh nói:
- Tôi đã biết, tạm thời không cần làm biện pháp gì, tôi rất nhanh sẽ trở về chỉ huy, Thiện Ny cậu trước tiên phải trấn an tốt nhân viên.
- Vâng, cậu mau trở lại, tôi sắp điên rồi, cái tên Lý Minh Hòa không biết thời điểm mấu chốt như vậy đã chạy đi đâu! Hắn bên kia rất nhiều công việc đều rơi xuống đầu tôi!
Mạc Thiện Ny thực sự đã có chút phát điên.
Lâm Nhược Khê yên lặng liếc mắt nhìn Dương Thần một cái, giải thích vài câu cúp điện thoại.
Sau khi đưa xe vào bãi đỗ xe, Lâm Nhược Khê cởi bỏ đai an toàn, nói với Dương Thần:
- Anh tới đồn cảnh sát đem Minh Ngọc mang về đây, tuy rằng rất xin lỗi cô ấy, nhưng vào thời điểm này, cô ấy nhất định phải trở về giúp em.
Dương Thần tuy rằng không phải chuyên môn học kinh tế, nhưng cũng biết giờ phút này ác liệt, gật gật đầu:
- Em yên tâm, cố gắng hết sức là tốt rồi, cho dù công ty không có, anh cũng có thể nuôi em mà.
Lâm Nhược Khê lườm hắn một cái:
- Anh mới cần phải yên tâm, dù lỗ vốn như thế nào đi nữa thì em cũng không đến mức cần anh nuôi.
Nói xong, Lâm Nhược Khê xuống xe, từng bước đi vào thang máy.
- Thật là một người phụ nữ quật cường.
Dương Thần cười lắc đầu, nhìn theo Lâm Nhược Khê rời khỏi, quay cửa kính xe xuống, hướng về một góc nào đó làm một động tác ra hiệu.
Tại cái góc âm u kia, Fanny đang đợi hơi hơi vuốt cằm, nhận được chỉ lệnh, tự nhiên sẽ bảo vệ tốt an toàn cho Lâm Nhược Khê.
Dương Thần cũng không cho là có người ở thời điểm này sẽ lộ liễu chạy tới công ty hành hung, nhưng không thể không phòng, huống chi, chỉ cần có Fanny trông nom, thật sự đụng phải một tên khó giải quyết, cùng lắm thì chính mình nháy mắt một cái về đến nơi đây là tốt rồi.
Sau đó, Dương Thần lái xe đi tới đồn cảnh sát lại lần nữa, tuy rằng có thể để người khác làm thay mình, nhưng Dương Thần vẫn hy vọng chính mình đi đón Lưu Minh Ngọc ra.
Lái xe được một nửa đường thì điện thoại di động rung lên.
Dương Thần nhận điện thoại, là Molins gọi điện thoại tới.
- Điều tra được rồi?
Cái Dương Thần hỏi đương nhiên là bối cảnh tỉ mỉ của Lý Minh Hòa.
Molins ậm ừ, dường như có chút cảm thán nói:
- Minh vương các hạ, thật sự khiến ta có giật mình không nhỏ, bối cảnh của Lý Minh Hòa thật sự phức tạp hơn so với trong tưởng tượng của tôi, bắt đầu từ ông nội hắn đã có một chút liên hệ với ngài...
- Với ta?
Dương Thần buồn bực.
- Đúng vậy, nói chính xác hơn là có liên quan đến Dương gia ở Yến Kinh. Rồi sau đó, còn cùng đại nhân Persephone lại có quan hệ chặt chẽ. Tuy rằng còn có một số chi tiết không điều tra rõ, nhưng nội dung cơ bản đã biết, bởi vì nhân vật và sự kiện liên lụy khá đông, nói miệng tương đối rườm rà, hơn nữa... Hơi không thích hợp, tôi sẽ chuẩn bị lại thành một thư điện tử, gửi vào hòm thư của ngài, được chứ?
Molins nói.
Dương Thần không kiên nhẫn nói:
- Lời nói vô nghĩa nhiều như vậy, sớm nói gửi vào hộp thư cho tôi không phải xong rồi sao, mau gửi đi!
Molins vội vàng xác nhận, hơn mười giây sau, một bức thư điện tử được chuyển tới hòm thư của Dương Thần.
Dương Thần cúp điện thoại, vội mở hòm thư kết nối trên điện thoại di động, vừa lái xe, vừa tìm đọc bức thư kia...
Dương Thần đem nội dung bức thư từng dòng đọc hết, trên mặt vẻ mặt đầu tiên là không kiên nhẫn, đến chăm chú, lại nghiêm túc, đến cuối cùng, dần dần lộ ra một tia khiếp sợ và sự kinh ngạc khó có thể ngăn chặn!
Đọc xong tất cả nội dung, Dương Thần đưa điện thoại di động nhét vào trong túi, một bàn tay oán hận đập vào vô lăng, thấp giọng mắng vài câu, sắc mặt âm tình bất định hồi lâu, mới đè nén nỗi lòng phức tạp xuống.
Mà cùng lúc đó, trong tổng bộ Ngọc Lôi.
Lâm Nhược Khê về tới công ty, đã ngồi ở trong phòng hội nghị tổng chỉ huy công ty, từ cửa sổ thủy tinh nhìn ra ngoài, là một đám nhân viên lớn của phòng tài vụ và phòng kế toán đang bận rộn xử lý các vấn đề mọc lên như nấm sau mưa của công ty.
Mạc Thiện Ny và các cán bộ cấp cao sắc mặt đều rất khó coi ngồi ở hai bên, nhìn hơn mười khối màn huỳnh quang cực đại không ngừng nảy sinh các số liệu tài chính mới và một loạt tin tức, tâm lý lo lắng.
Nhóm nhân viên cũng tinh tường ý thức được, cổ phiếu công ty đang không ngừng hạ ngã, mà vô số người hợp tác, khách hàng lớn không ngừng gọi điện thoại tới, và các loại tranh cãi mạnh xuất hiện, cũng khiến bên trong tràn ngập nguy cơ.
Vừa vặn bởi vì Lâm Nhược Khê bình yên trở về mà khiến một số bọt sóng được kích thích, giờ phút này mai một không thấy, lại lần nữa lâm vào giữa cuộc chiến đấu hăng hái đục ngầu.
Cục diện như vậy, căn bản không ai nhàn rỗi đi quan tâm tới việc Lý Minh Hòa và Ngô Nguyệt không có mặt tại đây.
- Nhược Khê, cứ như vậy, chưa tới nửa giờ, biên độ rớt xuống ít nhất phải hai mươi phần trăm!
Mạc Thiện Ny bất lực nói.
Lâm Nhược Khê ngồi ở cuối cùng vẫn không hé răng, một đôi mắt sáng chỉ tập trung lên những số liệu mới không ngừng nảy sinh trên màn hình kia, dung nhan thanh lịch nhìn không ra chút biểu cảm, một bàn tay trắng nõn dịu dàng tinh tế bưng lấy đôi môi anh đào, như là đang trầm tư điều gì.
Mấy người cán bộ cấp cao vẻ mặt đều mang chút uể oải, tuy rằng trước đó đã trải qua hai kiếp nạn lớn, nhưng cuối cùng đều nhờ những chiêu thức thần kỳ của Lâm Nhược Khê mà sống lại, nhưng bọn họ cũng biết, kiếp nạn lần này, hoàn toàn không giống như vậy!
Vấn đề khó khăn ở hai lần trước đều là vấn đề tài chính, thậm chí nhiều nhất cũng là tiền kiếm được hơn ít một chút, đánh mất một ít sức cạnh tranh.
Nhưng lần này, bản thân công ty liền bị mất đi sức cạnh tranh và triển vọng, không ngừng gặp sự phá hủy có tính tấn công.
Ngay tại thời điểm mỗi người đều cảm thấy vô kế khả thi, Lâm Nhược Khê bỗng nhiên thầm thở dài, mở miệng nói:
- Trưởng ban Vệ, anh bảo nhân viên kế toán đợi cho tới khi biên độ rớt xuống 10%, dùng tài khoản phân tán mua vào hai nghìn đến năm nghìn cổ phiếu, cứ mười đến mười lăm phút mua một lần, tài khoản ít nhất một trăm cái trở lên, luân phiên sử dụng.
Trưởng ban kế toán Vệ vừa nghe, lúc này liền ngây ngẩn cả người:
- A?
Lâm Nhược Khê nhíu mi:
- Sao vậy, muốn tôi nói lại một lần nữa?
- À... không không không...
Trưởng ban Vệ lập tức cười nói:
- Tổng giám đốc Lâm, chỉ có điều... Nếu như vậy, cũng không giúp gì được đối với tình trạng trước mắt của chúng ta, bán tháo hơn mười vạn chỗ nào cũng có, mua như vậy giống như muối bỏ biển a, căn bản không thể xoay chuyển xu thế rớt giá a.
- Tôi bảo anh làm như thế nào, thì anh cứ làm như thế đó, anh chỉ cần chấp hành, không cần anh tới giảng giải cho tôi!
Lâm Nhược Khê thanh âm đề cao mấy độ, ánh mắt lạnh như băng nói.
Trưởng ban Vệ nuốt nuốt nước miếng, vội cúi người, chạy đi chỉ huy bộ phận của chính mình.
Mạc Thiện Ny lo lắng nói:
- Nhược Khê, cậu đừng như vậy, tôi biết cậu rất lo, nhưng Trưởng ban Vệ nói cũng đúng, mua như vậy, căn bản không có hiệu quả gì hết.
Lâm Nhược Khê thở dài thật dài:
- Tôi cũng biết, nhưng tôi chỉ có thể cố hết sức, nghe theo thiên mệnh... Thiện Ny, cậu đi gặp vài Giám đốc ngân hàng nói chuyện, cố gắng đừng để tài chính của chúng ta ở ngân hàng xảy ra vấn đề, tránh bị bất ngờ.
Mạc Thiện Ny chua xót gật gật đầu:
- Tôi đã biết, đúng rồi, nếu không thì cấp cho tổ Athéna một ít tài chính, có thể thông qua một số thủ đoạn, nói không chừng có thể có một ít tác dụng.
Lâm Nhược Khê lắc đầu,
- Việc này không thể dựa vào thủ đoạn thì có thể khởi tử hồi sinh, cậu xem, những người đó tại thời điểm mua vào với giá cao như vậy, hiện tại thua lỗ hai mươi phần trăm đều phải bán tháo, rõ ràng đều rất hiểu, cứ chống cự như vậy lỗ ngày càng nhiều. Tiểu tổ Athéna cũng không phải thần, không có khả năng khiến dân chứng khoán dễ dàng tin tưởng chúng ta có biện pháp để vượt qua. Hiện tại phải làm, là tìm đến cơ hội, đưa hoạt động lập tức trở lại quỹ đạo. Tôi sẽ cùng những người khác thảo luận về một số vấn đề sửa chữa thu mua và phân phối, phân công làm việc.
Mạc Thiện Ny tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng cũng biết Lâm Nhược Khê nói đúng, cắn chặt răng, xoay người ra khỏi phòng họp.
Một đêm đã đến, cũng là lúc kinh tế toàn cầu đều bắt đầu ghé mắt tới Đông Phương, các công ty thành viên toàn cầu của Quốc tế Ngọc Lôi đều bắt đầu bị tấn công mạnh, áp lực chợt gia tăng mãnh liệt!
Đối thủ cạnh tranh đương nhiên là vui vẻ ra mặt, dù sao đối thủ hoành bá nhiều lĩnh vực chủ yếu sắp khuynh đảo, càng nhiều người cảm thấy Ngọc Lôi năm xưa bất lợi, thời gian một năm ngắn ngủi, liên tiếp gặp nạn.
Thậm chí không ít người tà ác đoán rằng, có lẽ tương lai Quốc tế Ngọc Lôi có thể lưu lại chỉ có thể là một công ty thành viên giải trí, dù sao Lâm Tuệ ngày càng bay lên siêu cấp ngôi sao mới, có thể mang đến lợi nhuận vô cùng khả quan.
Ngay tại dưới dòng chảy yên lặng và sóng lớn, vùng ngoại thành ven biển Trung Hải, một biệt thự được chính phủ Hoa Hạ đầu tư kiến thiết theo kiểu trại an dưỡng, trong một gian biệt thự xa hoa, lại là một cảnh quan khác...
Lúc này vừa lúc màn đêm buông xuống, đèn đường đều sáng lên, vốn là tới thời gian tan tầm, nhưng tổng bộ Quốc tế Ngọc Lôi sắp phải đối diện với thử thách lớn nên căn bản không ai dám rời khỏi vị trí. Mạc Thiện Ny đương nhiên đang ở trong phòng làm việc tạm thời chỉ huy toàn cục.
Lâm Nhược Khê tiếp nhận điện thoại, cũng không nói cái gì với Mạc Thiện Ny, cô đã tỉnh táo lại, nói:
- Là Nasdaq bắt đầu phiên giao dịch, tình hình thế nào?
Thanh âm của Mạc Thiện Ny ở trong điện thoại có vẻ tiều tụy mà sầu lo:
- Tuy rằng rất không muốn nói như thế này, nhưng tình hình so với dự kiến của chúng ta còn gay go hơn.
- Tôi đến công ty rồi, rất nhanh sẽ tới chỗ cậu, cậu báo cáo đơn giản một chút trước đi.
Lâm Nhược Khê nói.
- Vừa mới bắt đầu phiên giao dịch mấy phút, biên độ của chúng ta đã giảm nhanh đến 8%, bây giờ còn đang rớt giá rất nhanh, người bán tháo rất nhiều.
Mạc Thiện Ny nói.
Lâm Nhược Khê nhíu mi, dường như cũng không dự đoán được tình hình thảm đến như vậy.
- Như thế nào lại nhanh như vậy...
Mạc Thiện Ny thở dài:
- Tôi trước kia cũng chưa xem tin tức tài chính kinh tế, gần đây số liệu kinh tế nước Mĩ biểu hiện rất không tốt, mấy ngày nay đều là thu vào thấp, rất nhiều nhà đầu tư đang chờ đợi tổng tuyển cử Hy Lạp. Cậu cũng biết, bên Âu Châu, Hy Lạp và Tây Ban Nha đều đang lộn xộn. Hơn nữa nước Mĩ một hai tháng nay số lượng tiêu dùng ngành bán lẻ cũng rớt mạnh. Chỉ số Dow Jones hạ gần một phần trăm, tiêu phổ 500 và chỉ số Nasdaq cũng gần giảm biên độ... Tất cả mọi người đều rất mẫn cảm, cổ phiếu Ngọc Lôi của chúng ta lại đặc biệt làm người khác chú ý, vấn đề vừa xuất hiện, tất cả mọi người rất nhanh liền phát hiện ra.
Lâm Nhược Khê tay nắm di động thật chặt, bình tĩnh nói:
- Tôi đã biết, tạm thời không cần làm biện pháp gì, tôi rất nhanh sẽ trở về chỉ huy, Thiện Ny cậu trước tiên phải trấn an tốt nhân viên.
- Vâng, cậu mau trở lại, tôi sắp điên rồi, cái tên Lý Minh Hòa không biết thời điểm mấu chốt như vậy đã chạy đi đâu! Hắn bên kia rất nhiều công việc đều rơi xuống đầu tôi!
Mạc Thiện Ny thực sự đã có chút phát điên.
Lâm Nhược Khê yên lặng liếc mắt nhìn Dương Thần một cái, giải thích vài câu cúp điện thoại.
Sau khi đưa xe vào bãi đỗ xe, Lâm Nhược Khê cởi bỏ đai an toàn, nói với Dương Thần:
- Anh tới đồn cảnh sát đem Minh Ngọc mang về đây, tuy rằng rất xin lỗi cô ấy, nhưng vào thời điểm này, cô ấy nhất định phải trở về giúp em.
Dương Thần tuy rằng không phải chuyên môn học kinh tế, nhưng cũng biết giờ phút này ác liệt, gật gật đầu:- Em yên tâm, cố gắng hết sức là tốt rồi, cho dù công ty không có, anh cũng có thể nuôi em mà.
Lâm Nhược Khê lườm hắn một cái:
- Anh mới cần phải yên tâm, dù lỗ vốn như thế nào đi nữa thì em cũng không đến mức cần anh nuôi.
Nói xong, Lâm Nhược Khê xuống xe, từng bước đi vào thang máy.
- Thật là một người phụ nữ quật cường.
Dương Thần cười lắc đầu, nhìn theo Lâm Nhược Khê rời khỏi, quay cửa kính xe xuống, hướng về một góc nào đó làm một động tác ra hiệu.
Tại cái góc âm u kia, Fanny đang đợi hơi hơi vuốt cằm, nhận được chỉ lệnh, tự nhiên sẽ bảo vệ tốt an toàn cho Lâm Nhược Khê.
Dương Thần cũng không cho là có người ở thời điểm này sẽ lộ liễu chạy tới công ty hành hung, nhưng không thể không phòng, huống chi, chỉ cần có Fanny trông nom, thật sự đụng phải một tên khó giải quyết, cùng lắm thì chính mình nháy mắt một cái về đến nơi đây là tốt rồi.
Sau đó, Dương Thần lái xe đi tới đồn cảnh sát lại lần nữa, tuy rằng có thể để người khác làm thay mình, nhưng Dương Thần vẫn hy vọng chính mình đi đón Lưu Minh Ngọc ra.
Lái xe được một nửa đường thì điện thoại di động rung lên.
Dương Thần nhận điện thoại, là Molins gọi điện thoại tới.
- Điều tra được rồi?
Cái Dương Thần hỏi đương nhiên là bối cảnh tỉ mỉ của Lý Minh Hòa.
Molins ậm ừ, dường như có chút cảm thán nói:
- Minh vương các hạ, thật sự khiến ta có giật mình không nhỏ, bối cảnh của Lý Minh Hòa thật sự phức tạp hơn so với trong tưởng tượng của tôi, bắt đầu từ ông nội hắn đã có một chút liên hệ với ngài...
- Với ta?
Dương Thần buồn bực.
- Đúng vậy, nói chính xác hơn là có liên quan đến Dương gia ở Yến Kinh. Rồi sau đó, còn cùng đại nhân Persephone lại có quan hệ chặt chẽ. Tuy rằng còn có một số chi tiết không điều tra rõ, nhưng nội dung cơ bản đã biết, bởi vì nhân vật và sự kiện liên lụy khá đông, nói miệng tương đối rườm rà, hơn nữa... Hơi không thích hợp, tôi sẽ chuẩn bị lại thành một thư điện tử, gửi vào hòm thư của ngài, được chứ?
Molins nói.
Dương Thần không kiên nhẫn nói:
- Lời nói vô nghĩa nhiều như vậy, sớm nói gửi vào hộp thư cho tôi không phải xong rồi sao, mau gửi đi!
Molins vội vàng xác nhận, hơn mười giây sau, một bức thư điện tử được chuyển tới hòm thư của Dương Thần.
Dương Thần cúp điện thoại, vội mở hòm thư kết nối trên điện thoại di động, vừa lái xe, vừa tìm đọc bức thư kia...
Dương Thần đem nội dung bức thư từng dòng đọc hết, trên mặt vẻ mặt đầu tiên là không kiên nhẫn, đến chăm chú, lại nghiêm túc, đến cuối cùng, dần dần lộ ra một tia khiếp sợ và sự kinh ngạc khó có thể ngăn chặn!
Đọc xong tất cả nội dung, Dương Thần đưa điện thoại di động nhét vào trong túi, một bàn tay oán hận đập vào vô lăng, thấp giọng mắng vài câu, sắc mặt âm tình bất định hồi lâu, mới đè nén nỗi lòng phức tạp xuống.
Mà cùng lúc đó, trong tổng bộ Ngọc Lôi.
Lâm Nhược Khê về tới công ty, đã ngồi ở trong phòng hội nghị tổng chỉ huy công ty, từ cửa sổ thủy tinh nhìn ra ngoài, là một đám nhân viên lớn của phòng tài vụ và phòng kế toán đang bận rộn xử lý các vấn đề mọc lên như nấm sau mưa của công ty.
Mạc Thiện Ny và các cán bộ cấp cao sắc mặt đều rất khó coi ngồi ở hai bên, nhìn hơn mười khối màn huỳnh quang cực đại không ngừng nảy sinh các số liệu tài chính mới và một loạt tin tức, tâm lý lo lắng.
Nhóm nhân viên cũng tinh tường ý thức được, cổ phiếu công ty đang không ngừng hạ ngã, mà vô số người hợp tác, khách hàng lớn không ngừng gọi điện thoại tới, và các loại tranh cãi mạnh xuất hiện, cũng khiến bên trong tràn ngập nguy cơ.
Vừa vặn bởi vì Lâm Nhược Khê bình yên trở về mà khiến một số bọt sóng được kích thích, giờ phút này mai một không thấy, lại lần nữa lâm vào giữa cuộc chiến đấu hăng hái đục ngầu.
Cục diện như vậy, căn bản không ai nhàn rỗi đi quan tâm tới việc Lý Minh Hòa và Ngô Nguyệt không có mặt tại đây.
- Nhược Khê, cứ như vậy, chưa tới nửa giờ, biên độ rớt xuống ít nhất phải hai mươi phần trăm!
Mạc Thiện Ny bất lực nói.
Lâm Nhược Khê ngồi ở cuối cùng vẫn không hé răng, một đôi mắt sáng chỉ tập trung lên những số liệu mới không ngừng nảy sinh trên màn hình kia, dung nhan thanh lịch nhìn không ra chút biểu cảm, một bàn tay trắng nõn dịu dàng tinh tế bưng lấy đôi môi anh đào, như là đang trầm tư điều gì.
Mấy người cán bộ cấp cao vẻ mặt đều mang chút uể oải, tuy rằng trước đó đã trải qua hai kiếp nạn lớn, nhưng cuối cùng đều nhờ những chiêu thức thần kỳ của Lâm Nhược Khê mà sống lại, nhưng bọn họ cũng biết, kiếp nạn lần này, hoàn toàn không giống như vậy!
Vấn đề khó khăn ở hai lần trước đều là vấn đề tài chính, thậm chí nhiều nhất cũng là tiền kiếm được hơn ít một chút, đánh mất một ít sức cạnh tranh.
Nhưng lần này, bản thân công ty liền bị mất đi sức cạnh tranh và triển vọng, không ngừng gặp sự phá hủy có tính tấn công.
Ngay tại thời điểm mỗi người đều cảm thấy vô kế khả thi, Lâm Nhược Khê bỗng nhiên thầm thở dài, mở miệng nói:
- Trưởng ban Vệ, anh bảo nhân viên kế toán đợi cho tới khi biên độ rớt xuống 10%, dùng tài khoản phân tán mua vào hai nghìn đến năm nghìn cổ phiếu, cứ mười đến mười lăm phút mua một lần, tài khoản ít nhất một trăm cái trở lên, luân phiên sử dụng.
Trưởng ban kế toán Vệ vừa nghe, lúc này liền ngây ngẩn cả người:
- A?
Lâm Nhược Khê nhíu mi:
- Sao vậy, muốn tôi nói lại một lần nữa?
- À... không không không...
Trưởng ban Vệ lập tức cười nói:
- Tổng giám đốc Lâm, chỉ có điều... Nếu như vậy, cũng không giúp gì được đối với tình trạng trước mắt của chúng ta, bán tháo hơn mười vạn chỗ nào cũng có, mua như vậy giống như muối bỏ biển a, căn bản không thể xoay chuyển xu thế rớt giá a.
- Tôi bảo anh làm như thế nào, thì anh cứ làm như thế đó, anh chỉ cần chấp hành, không cần anh tới giảng giải cho tôi!
Lâm Nhược Khê thanh âm đề cao mấy độ, ánh mắt lạnh như băng nói.
Trưởng ban Vệ nuốt nuốt nước miếng, vội cúi người, chạy đi chỉ huy bộ phận của chính mình.
Mạc Thiện Ny lo lắng nói:
- Nhược Khê, cậu đừng như vậy, tôi biết cậu rất lo, nhưng Trưởng ban Vệ nói cũng đúng, mua như vậy, căn bản không có hiệu quả gì hết.
Lâm Nhược Khê thở dài thật dài:
- Tôi cũng biết, nhưng tôi chỉ có thể cố hết sức, nghe theo thiên mệnh... Thiện Ny, cậu đi gặp vài Giám đốc ngân hàng nói chuyện, cố gắng đừng để tài chính của chúng ta ở ngân hàng xảy ra vấn đề, tránh bị bất ngờ.
Mạc Thiện Ny chua xót gật gật đầu:
- Tôi đã biết, đúng rồi, nếu không thì cấp cho tổ Athéna một ít tài chính, có thể thông qua một số thủ đoạn, nói không chừng có thể có một ít tác dụng.
Lâm Nhược Khê lắc đầu,
- Việc này không thể dựa vào thủ đoạn thì có thể khởi tử hồi sinh, cậu xem, những người đó tại thời điểm mua vào với giá cao như vậy, hiện tại thua lỗ hai mươi phần trăm đều phải bán tháo, rõ ràng đều rất hiểu, cứ chống cự như vậy lỗ ngày càng nhiều. Tiểu tổ Athéna cũng không phải thần, không có khả năng khiến dân chứng khoán dễ dàng tin tưởng chúng ta có biện pháp để vượt qua. Hiện tại phải làm, là tìm đến cơ hội, đưa hoạt động lập tức trở lại quỹ đạo. Tôi sẽ cùng những người khác thảo luận về một số vấn đề sửa chữa thu mua và phân phối, phân công làm việc.
Mạc Thiện Ny tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng cũng biết Lâm Nhược Khê nói đúng, cắn chặt răng, xoay người ra khỏi phòng họp.
Một đêm đã đến, cũng là lúc kinh tế toàn cầu đều bắt đầu ghé mắt tới Đông Phương, các công ty thành viên toàn cầu của Quốc tế Ngọc Lôi đều bắt đầu bị tấn công mạnh, áp lực chợt gia tăng mãnh liệt!
Đối thủ cạnh tranh đương nhiên là vui vẻ ra mặt, dù sao đối thủ hoành bá nhiều lĩnh vực chủ yếu sắp khuynh đảo, càng nhiều người cảm thấy Ngọc Lôi năm xưa bất lợi, thời gian một năm ngắn ngủi, liên tiếp gặp nạn.
Thậm chí không ít người tà ác đoán rằng, có lẽ tương lai Quốc tế Ngọc Lôi có thể lưu lại chỉ có thể là một công ty thành viên giải trí, dù sao Lâm Tuệ ngày càng bay lên siêu cấp ngôi sao mới, có thể mang đến lợi nhuận vô cùng khả quan.
Ngay tại dưới dòng chảy yên lặng và sóng lớn, vùng ngoại thành ven biển Trung Hải, một biệt thự được chính phủ Hoa Hạ đầu tư kiến thiết theo kiểu trại an dưỡng, trong một gian biệt thự xa hoa, lại là một cảnh quan khác...