Sự bình tĩnh của Dương Thần làm Lưu Minh Hào sắp điên lên, nếu như bị tông phải, thì đến xương cốt nội tạng cũng không còn!
Tên tài xế của chiếc xe tải phi như điện chớp, vào thời điểm chỉ còn cách khoảng 100m, đột nhiên phát hiện sự xuất hiện của Dương Thần.
Một phút kinh hoàng, tên tài xế như nhìn thấy ma, mắt mở to hết cỡ, một chân theo bản năng đạp hết sức vào chân thắng!
"Kít!! "
Lốp xe và mặt đất ma sát tạo nên thứ âm thanh xé thủng màng nhĩ, chiếc xe tải gần như là đang trên đà trượt nhắm thẳng vào Dương Thần.
Lưu Minh Hào nhắm chặt mắt lại, không dám xem tiếp những gì đang diễn ra nữa!
Dương Thần chỉ chậm rãi đưa một bàn tay lên, trong một tích tắc bàn tay tiếp xúc với chiếc xe tải, một lực vô hình, đã khiến cho một vật thể lớn lao, hoàn toàn nằm im trước mặt!
Phần thân sau của chiếc xe tải, do dừng lại qua đột ngột, nên đã nhấc bổng lên, sau đó rơi ầm xuống đất!
Dương Thần thấy chiếc xe đã dừng lại, mãn nguyện vỗ vỗ vào tay, đi đến chỗ cầm lái, gõ gõ cửa, sau đó dùng tay mở ra.
Xem ra bên trong đã không còn thần sắc gì nữa, tên tài xế đã kinh sợ tột cùng, Dương Thần nhếch miệng cười:
- Người anh em, tôi muốn mượn chiếc xe này, hãy nói là đã bị cướp, công ty bảo hiểm sẽ bồi thường.
Tên tài xế nhìn thấy gương mặt hiền từ của người đàn ông lạ, chỉ cần nghĩ đến hình ảnh anh ta dùng tay để chặn chiếc xe, thì đã sợ chết khiếp, liền bất tỉnh!
Dương Thần bất giác sờ tay lên ót, liền sau đó không chút hoang mang lôi tên tài xế từ trên xe xuống…
…
Nửa giờ đồng hồ sau, tại câu lạc bộ giải trí thành nội, tại buồng riêng của Cao Vũ.
Trên chiếc sô pha xa xỉ, cô gái tóc vàng đã thoát y trần như nhộng, đắt đáy lưng ong trắng nõn nà, hai chân mượt mà, bây giờ đang câu trên cổ của Cao Vũ.
Lên.
Đầu của Cao Vũ đang hướng vào cặp đùi của cô gái tóc vàng, đã lột bỏ chiếc quần che vùng tam giác, lộ ra toàn bộ những vùng bị che lấp.
Bốn góc phòng, mỗi chỗ đều đứng một cô chân dài thẳng tấp, mỗi cô đều chỉ mặc một bộ đồ bằng da người bó sát, mắt không rời màn diễn trên chiếc sô pha chính.
Miệng của Cao Vũ không ngừng phát ra những âm thanh thối nát do hút vào một số hơi nước, và cô gái vì môi lưỡi của người đàn ông, mà đang không ngừng phát ra những âm thanh cao trào.
Mấy chục giây sau, Cao Vũ thở hổn hển, khuôn mặt cười tà lôi đầu từ vùng kín của người đàn bà, khuôn mặt ướt nhẹp, nói:
- Tiểu thư Aisha, ngoại trừ đôi chân của cô, trên thân thể cô còn những chỗ thơm phức khác…Đêm nay, xem ra anh đây phải nghiên cứu một chút đây.
Aisha tóc vàng cười khanh khách, dùng tiếng Hán nói lưu loát:
- Em nghĩ, anh Cao Vũ đây không thèm để tâm đến những lời nói của người này, không ngờ lại chuyển đổi mục tiêu như thế.
Cao Vũ thè lưỡi ra, lướt trên bắp đùi đầy đặn của Aisha:
- Không phải vì anh nghe những lời của người này, mới nghĩ ra chuyện này đâu. Là do Aisha tiểu thư vừa đến bên cạnh anh, còn chưa biết được ý muốn của anh. Sự thật là, đối với những người phụ nữ đẹp, thì tất cả bộ vị anh đều muốn hướng tới.
- Ưm, anh Cao Vũ chính là người đàn ông dịu dàng và tao nhã nhất trong tất cả những người em đã gặp…So với những người chỉ biết uống rượu hút thuốc ở nước chúng em, người đàn ông mạnh mẽ như gấu, em rất thích.
Aisha nũng nịu nói.
Cô xòe ra mấy ngón tay, vuốt qua trên mặt Cao Vũ, rồi lại đưa tay vào miệng của hắn ta…
Cao Vũ tham lam ngoạm lấy mấy ngón tay thon dài, giống như đang thưởng thức mỹ vị.
- Anh Cao Vũ.
Aisha cười nói:
- Em có một vài chuyện không hiểu.
- Ừ…Em hỏi đi.
Cao Vũ nói, lại đưa mặt kề sát vào giữa đôi chân của Aisha.
Aisha đối với loại cấp bậc kích thích xác thịt như vậy, vốn dĩ cũng chẳng có mấy cảm xúc, cô tiếp tục:
- Nếu trước kia đã quyết định, dùng thân phận của Lưu Minh Hào, để đoạt lấy thế lực của Yến Kinh Thanh Long của mẹ cậu ta lúc sinh thời, dùng cách thức này để làm tan rã nội bộ của hội Thanh Long, vậy tại sao bây giờ lại cho bom nổ chết hắn ta, không phải quá tiếc hay sao?
Cao Vũ hít một hơi, nói:
- Hội Thanh Long, không đủ gây cho sợ hãi, tuy Lưu Thanh Sơn cũng có một ít bản lĩnh, nếu hội Trường Kình chúng ta động thủ, thì ông ta không phải là đối thủ…Kẻ thù thật sự, là một người đàn ông tên là Dương Thần.
Aisha ánh lên một tia kinh ngạc, giơ tay vuốt ve khuôn mặt của Cao Vũ:
- Rốt cục hắn là ai?
- Hắn? Thật không đơn giản…Bởi vì hắn, mà năm ngoái hội Hồng Bang ở Trung Hải đã chiến thắng nhãn hiệu lâu đời của hai tổ chức xã hội đen lớn, Tư Đồ Sắc Vi- Hội trưởng hội Hồng Bang, nếu như không có sự giúp đỡ của Dương Thần, thì đã không có được vị trí như ngày hôm nay…Và Lưu Thanh Sơn lúc đó gặp phải sự mưu sát của Từ Oánh, mặc dù là ông ta đã sớm biết được, nhưng nếu không vì Dương Thần đã đạp phăng một cước, thì ông ta cũng không dễ dàng qua khỏi đâu. Bối cảnh của người đàn ông này, nhất định còn mạnh gấp nhiều lần mà chúng ta nhìn thấy bên ngoài, nhưng càng như vậy, giết được hắn thì càng có lợi.
Aisha ánh mắt rạng ngời:
- Anh Cao Vũ thân mến, theo anh nói, thì không những là hội Thanh Long, mà còn hội Hồng Bang ở Trung Hải, anh cũng muốn nuốt chửng phải không?
- Tại sao không nào, như không có cái tên gọi là Dương Thần, thật sự thì hội Thanh Long và hội Hồng Bang đã sớm thành kẻ thất bại, nhưng những tên ngốc đó đến một con người cũng không giải quyết được. Chỉ cần anh trừ khử được hắn, thì với thế lực của hội Trường Kình chúng ta, phối hợp với kế hoạch trợ giúp của quý phương, thì chính phủ cũng không quản được chúng ta, thế giới ngầm của Trung Hải và Yến Kinh cũng sẽ là của hội Trường Kình chúng ta,
- Anh thật hư quá đi…
Aisha cười duyên dáng.
- Ha ha…
Cao Vũ cười quái dị.
- Tiểu thư Aisha, em có biết, trong tiếng Hán, “Trường Kình”có nghĩa gì không?
Aisha lắc đầu, vẻ mặt tò mò.
Cao Vũ kỳ quặc nói:
- Hoa Hạ từ thời xa xưa, có một vị thi nhân vĩ đại, ông ta đã viết nên “Hối nhật tầm thôi tập lý phong thi”, trong đó có nói đến ”Trường Kình nuốt Cửu Châu”…Trong câu thơ đó, Trường Kình chính là bọn cướp…
Tuy Aisha có biết tiếng Hán, nhưng thật sự cảm thấy mơ hồ.
- Bọn cướp?
- Không chỉ là bọn cướp.
Cao Vũ cười nhăn nhở:
- Mà còn là tội ác tày trời, một bọn cướp xấu xa đến nỗi trời đất bất dung…
Aisha cười một cách khoái chí:
- Anh đúng là hóa thân của trí tuệ, thật không ngờ còn biết cả thơ cổ, cho dù là bọn cướp, cũng là một bọn cướp nho nhã.
“– Anh không phải chỉ là một kẻ thô lỗ chỉ biết giết người tiểu thư Aisha à. Thời đại học anh là tiến sĩ văn học Hán ngữ, em không được coi thường anh đấy.
Aisha dùng sức cắn nhẹ vào miệng người đàn ông, đôi mắt quyến rũ:
- Nếu như kế hoạch của chúng ta có thể nuốt chửng cả Yến Kinh và Trung Hải, thì chủ nhân chắc chắn sẽ khen ngợi chúng ta, đến lúc đó, anh Cao Vũ và cha anh nhất định sẽ nhận được sự báo đáp xứng đáng, em bảo đảm…
Cao Vũ một tay ôm lấy cô gái tóc vàng vào lòng, đem đầu vùi vào giữa ngực cô ta, cười sảng khoái:
- Cái cô yêu tinh này, chỉ cần bảo đảm, hãy để anh đây nuốt chửng em, đó chính là sự báo đáp xứng đáng…
Nói đoạn, Cao Vũ dùng lực đẩy cô ta một cái, Aisha theo đà té xuống ghế sô pha, chớp mắt gọi mời, đang chờ đợi một trận mây mưa với tư thế diêm dúa.
Nhưng ngay lúc đó, một tiếng còi inh tai đột nhiên phá vỡ bầu không khí màu hồng nhạt!
Giống như ở giữa đường, tất cả các còi xe đang hú điên cuồng làm cho người đi đường sợ hãi.
- Đáng chết! Ở đâu ra cái tiếng còi thế!
Cao Vũ ngẩng đầu lên, giận điên cuồng.
Ngoài cửa vọng lại tiếng tục tằn của những tên vệ sĩ!
- Thái Tử! Thái Tử! không xong rồi! Bên ngoài có tình huống khẩn cấp!!
Cao Vũ phẫn nộ đứng dậy, quát to.
- Kêu cái quỷ gì!? Trời sập xuống chăng?
Vệ sĩ kinh sợ nói:
- Không phải trời sập! Nhưng phòng sắp sụp rồi!
- Ngươi nói cái quái gì!?
Cao Vũ tưởng mình nghe nhầm, không cần bận tâm đến cảnh tượng trong phòng.
- Vào đây hãy nói!
Vệ sĩ hấp tấp mở cửa phòng, bò sấp xuống đất, nói:
- Thái Tử! Bên ngoài đang loạn cả lên, sàn nhảy dưới lầu mọi người cũng chạy hết cả! Có một tên lái xe điên loạn đang lái một chiếc xe tải lớn lao tới trước cửa câu lạc bộ của chúng ta, mở hết đèn xe, bấm còi không ngừng, mà còn đạp chân ga, xem ra hắn muốn tông vào cửa tòa nhà này!
- Xe tải à?
Cao Vũ không còn bình tĩnh, cầm lấy quần áo dưới đất, vừa mặc vào vừa nói:
- Kêu ngươi cản hắn cho ta! Ta phải xem kẻ nào to gan, dám đến trước cửa hội Trường Kình giương oai.
Nếu như tổng bộ cũng bị tông phải, thì đây sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ rồi!
Khoác chiếc áo choàng đơn giản, tay cầm quạt, cho dù là chạy bộ cũng phải có phong độ, Cao Vũ đem theo một đám thủ hạ, và một đoàn cô gái Nga mặc áo da, gấp rút kéo xuống dưới tầng.
Vừa đến cửa chính, hai ngọn đèn cực lớn chiếu thẳng đến nỗi hoa cả mắt!
"Bíp bíp "
Chiếc còi lớn chấn động đến hết thảy mọi người đều phải bịt tai, tiếng chửi rủa không dứt.
Cao Vũ nhìn thấy loại xe vận tải Volvo với động cơ gào rít, nhất thời có chút phát mộng, nhìn tỉ mỉ mặt mũi tên tài xế, vẻ mặt lập tức lộ vẻ kinh sợ.
- Mày…là Dương Thần!? Sao có thể là mày?
Vốn dĩ trong kịch bản soạn sẵn, thì hắn đã phát nổ theo chiếc xe ngay trên đường cao tốc, ngay cả cha mẹ của hắn cũng chưa chắc nhận dạng được, mà bây giờ lại xuất hiện trước mặt mình, sao lại không kinh sợ cho được.
Mà ánh mắt Aisha ánh lên một tia kỳ quái, sau đó nháy mắt với mấy cô gái nóng bỏng đằng sau, mấy cô kia hiểu ý, đột nhiên lui khỏi sàn nhảy.
Dương Thần đang khống chế chiếc xe tải, một bên đạp chắc bàn thắng, một bên đạp chân ga, chiếc xe tải có thể lao đi bất cứ lúc nào, chân ga rống vài tiếng hù dọa những tay đấm của hội Trường Kình đứng gần nhất.
Nhìn thấy Cao Vũ đem người xuống, Dương Thần giơ ngón trỏ lên, lắc qua lắc lại, sau đó trực tiếp treo lên chuyển xe chắn!
"Kít "
Bánh xe phát ra những âm thanh ma sát kịch kiệt, đang lúc mọi người đang nín thở chờ đợi, chiếc xe đã không tiến tới trước, mà lui lại trở ngược ra đại lộ đằng xa!
Cảnh tượng này lại khiến cho đầu óc những tên trong hội Trường Kình không kịp phản ứng.
- Thái Tử, tên này đang muốn chạy trốn?
- Nhất định là hắn kinh sợ Thái Tử gia của chúng ta rồi, ha ha! Đã nói là hắn sợ rồi mà, dám xông vào Tổng bộ của hội Trường Kình chúng ta, ta sẽ đập cho hắn một trận!
Cao Vũ níu mày suy nghĩ một lát, hét lớn:
- Bọn ngu! Không phải hắn chạy trốn! Mà là lấy đà tông thẳng vào đây!!
Không đợi những tên khác kịp phản ứng, chiếc xe tải sau khi đã lui được khoảng 200m, đột ngột dừng lại, sau đó, một tiếng rít lớn!
Giống như một con mãnh thú bằng sắt cực lớn, ánh đèn pha tựa hai con mắt, trong chớp mắt, với tốc độ mấy chục cây số, đang lao vào câu lạc bộ đêm ánh đèn rực rỡ!
- Mau tránh ra!! Bảo vệ Thái Tử gia!!
Vệ sĩ và các tay đấm đều rối cả lên, thật tình không nghĩ rằng có kẻ điên không màng tính mạng mà lao vào đây!
Phải biết rằng nơi này được xây dựng bằng bùn đất pha thép! Cho dù hắn có đâm sập cả tòa nhà này thì tính mạng hắn có còn giữ được hay không!?
Sự bình tĩnh của Dương Thần làm Lưu Minh Hào sắp điên lên, nếu như bị tông phải, thì đến xương cốt nội tạng cũng không còn!
Tên tài xế của chiếc xe tải phi như điện chớp, vào thời điểm chỉ còn cách khoảng 100m, đột nhiên phát hiện sự xuất hiện của Dương Thần.
Một phút kinh hoàng, tên tài xế như nhìn thấy ma, mắt mở to hết cỡ, một chân theo bản năng đạp hết sức vào chân thắng!
"Kít!! "
Lốp xe và mặt đất ma sát tạo nên thứ âm thanh xé thủng màng nhĩ, chiếc xe tải gần như là đang trên đà trượt nhắm thẳng vào Dương Thần.
Lưu Minh Hào nhắm chặt mắt lại, không dám xem tiếp những gì đang diễn ra nữa!
Dương Thần chỉ chậm rãi đưa một bàn tay lên, trong một tích tắc bàn tay tiếp xúc với chiếc xe tải, một lực vô hình, đã khiến cho một vật thể lớn lao, hoàn toàn nằm im trước mặt!
Phần thân sau của chiếc xe tải, do dừng lại qua đột ngột, nên đã nhấc bổng lên, sau đó rơi ầm xuống đất!
Dương Thần thấy chiếc xe đã dừng lại, mãn nguyện vỗ vỗ vào tay, đi đến chỗ cầm lái, gõ gõ cửa, sau đó dùng tay mở ra.
Xem ra bên trong đã không còn thần sắc gì nữa, tên tài xế đã kinh sợ tột cùng, Dương Thần nhếch miệng cười:
- Người anh em, tôi muốn mượn chiếc xe này, hãy nói là đã bị cướp, công ty bảo hiểm sẽ bồi thường.
Tên tài xế nhìn thấy gương mặt hiền từ của người đàn ông lạ, chỉ cần nghĩ đến hình ảnh anh ta dùng tay để chặn chiếc xe, thì đã sợ chết khiếp, liền bất tỉnh!
Dương Thần bất giác sờ tay lên ót, liền sau đó không chút hoang mang lôi tên tài xế từ trên xe xuống…
…
Nửa giờ đồng hồ sau, tại câu lạc bộ giải trí thành nội, tại buồng riêng của Cao Vũ.
Trên chiếc sô pha xa xỉ, cô gái tóc vàng đã thoát y trần như nhộng, đắt đáy lưng ong trắng nõn nà, hai chân mượt mà, bây giờ đang câu trên cổ của Cao Vũ.
Lên.
Đầu của Cao Vũ đang hướng vào cặp đùi của cô gái tóc vàng, đã lột bỏ chiếc quần che vùng tam giác, lộ ra toàn bộ những vùng bị che lấp.
Bốn góc phòng, mỗi chỗ đều đứng một cô chân dài thẳng tấp, mỗi cô đều chỉ mặc một bộ đồ bằng da người bó sát, mắt không rời màn diễn trên chiếc sô pha chính.
Miệng của Cao Vũ không ngừng phát ra những âm thanh thối nát do hút vào một số hơi nước, và cô gái vì môi lưỡi của người đàn ông, mà đang không ngừng phát ra những âm thanh cao trào.
Mấy chục giây sau, Cao Vũ thở hổn hển, khuôn mặt cười tà lôi đầu từ vùng kín của người đàn bà, khuôn mặt ướt nhẹp, nói:
- Tiểu thư Aisha, ngoại trừ đôi chân của cô, trên thân thể cô còn những chỗ thơm phức khác…Đêm nay, xem ra anh đây phải nghiên cứu một chút đây.
Aisha tóc vàng cười khanh khách, dùng tiếng Hán nói lưu loát:
- Em nghĩ, anh Cao Vũ đây không thèm để tâm đến những lời nói của người này, không ngờ lại chuyển đổi mục tiêu như thế.
Cao Vũ thè lưỡi ra, lướt trên bắp đùi đầy đặn của Aisha:
- Không phải vì anh nghe những lời của người này, mới nghĩ ra chuyện này đâu. Là do Aisha tiểu thư vừa đến bên cạnh anh, còn chưa biết được ý muốn của anh. Sự thật là, đối với những người phụ nữ đẹp, thì tất cả bộ vị anh đều muốn hướng tới.
- Ưm, anh Cao Vũ chính là người đàn ông dịu dàng và tao nhã nhất trong tất cả những người em đã gặp…So với những người chỉ biết uống rượu hút thuốc ở nước chúng em, người đàn ông mạnh mẽ như gấu, em rất thích.Aisha nũng nịu nói.
Cô xòe ra mấy ngón tay, vuốt qua trên mặt Cao Vũ, rồi lại đưa tay vào miệng của hắn ta…
Cao Vũ tham lam ngoạm lấy mấy ngón tay thon dài, giống như đang thưởng thức mỹ vị.
- Anh Cao Vũ.
Aisha cười nói:
- Em có một vài chuyện không hiểu.
- Ừ…Em hỏi đi.
Cao Vũ nói, lại đưa mặt kề sát vào giữa đôi chân của Aisha.
Aisha đối với loại cấp bậc kích thích xác thịt như vậy, vốn dĩ cũng chẳng có mấy cảm xúc, cô tiếp tục:
- Nếu trước kia đã quyết định, dùng thân phận của Lưu Minh Hào, để đoạt lấy thế lực của Yến Kinh Thanh Long của mẹ cậu ta lúc sinh thời, dùng cách thức này để làm tan rã nội bộ của hội Thanh Long, vậy tại sao bây giờ lại cho bom nổ chết hắn ta, không phải quá tiếc hay sao?
Cao Vũ hít một hơi, nói:
- Hội Thanh Long, không đủ gây cho sợ hãi, tuy Lưu Thanh Sơn cũng có một ít bản lĩnh, nếu hội Trường Kình chúng ta động thủ, thì ông ta không phải là đối thủ…Kẻ thù thật sự, là một người đàn ông tên là Dương Thần.
Aisha ánh lên một tia kinh ngạc, giơ tay vuốt ve khuôn mặt của Cao Vũ:
- Rốt cục hắn là ai?
- Hắn? Thật không đơn giản…Bởi vì hắn, mà năm ngoái hội Hồng Bang ở Trung Hải đã chiến thắng nhãn hiệu lâu đời của hai tổ chức xã hội đen lớn, Tư Đồ Sắc Vi- Hội trưởng hội Hồng Bang, nếu như không có sự giúp đỡ của Dương Thần, thì đã không có được vị trí như ngày hôm nay…Và Lưu Thanh Sơn lúc đó gặp phải sự mưu sát của Từ Oánh, mặc dù là ông ta đã sớm biết được, nhưng nếu không vì Dương Thần đã đạp phăng một cước, thì ông ta cũng không dễ dàng qua khỏi đâu. Bối cảnh của người đàn ông này, nhất định còn mạnh gấp nhiều lần mà chúng ta nhìn thấy bên ngoài, nhưng càng như vậy, giết được hắn thì càng có lợi.
Aisha ánh mắt rạng ngời:
- Anh Cao Vũ thân mến, theo anh nói, thì không những là hội Thanh Long, mà còn hội Hồng Bang ở Trung Hải, anh cũng muốn nuốt chửng phải không?
- Tại sao không nào, như không có cái tên gọi là Dương Thần, thật sự thì hội Thanh Long và hội Hồng Bang đã sớm thành kẻ thất bại, nhưng những tên ngốc đó đến một con người cũng không giải quyết được. Chỉ cần anh trừ khử được hắn, thì với thế lực của hội Trường Kình chúng ta, phối hợp với kế hoạch trợ giúp của quý phương, thì chính phủ cũng không quản được chúng ta, thế giới ngầm của Trung Hải và Yến Kinh cũng sẽ là của hội Trường Kình chúng ta,
- Anh thật hư quá đi…
Aisha cười duyên dáng.
- Ha ha…
Cao Vũ cười quái dị.
- Tiểu thư Aisha, em có biết, trong tiếng Hán, “Trường Kình”có nghĩa gì không?
Aisha lắc đầu, vẻ mặt tò mò.
Cao Vũ kỳ quặc nói:
- Hoa Hạ từ thời xa xưa, có một vị thi nhân vĩ đại, ông ta đã viết nên “Hối nhật tầm thôi tập lý phong thi”, trong đó có nói đến ”Trường Kình nuốt Cửu Châu”…Trong câu thơ đó, Trường Kình chính là bọn cướp…
Tuy Aisha có biết tiếng Hán, nhưng thật sự cảm thấy mơ hồ.
- Bọn cướp?
- Không chỉ là bọn cướp.
Cao Vũ cười nhăn nhở:
- Mà còn là tội ác tày trời, một bọn cướp xấu xa đến nỗi trời đất bất dung…
Aisha cười một cách khoái chí:
- Anh đúng là hóa thân của trí tuệ, thật không ngờ còn biết cả thơ cổ, cho dù là bọn cướp, cũng là một bọn cướp nho nhã.
“– Anh không phải chỉ là một kẻ thô lỗ chỉ biết giết người tiểu thư Aisha à. Thời đại học anh là tiến sĩ văn học Hán ngữ, em không được coi thường anh đấy.
Aisha dùng sức cắn nhẹ vào miệng người đàn ông, đôi mắt quyến rũ:
- Nếu như kế hoạch của chúng ta có thể nuốt chửng cả Yến Kinh và Trung Hải, thì chủ nhân chắc chắn sẽ khen ngợi chúng ta, đến lúc đó, anh Cao Vũ và cha anh nhất định sẽ nhận được sự báo đáp xứng đáng, em bảo đảm…
Cao Vũ một tay ôm lấy cô gái tóc vàng vào lòng, đem đầu vùi vào giữa ngực cô ta, cười sảng khoái:
- Cái cô yêu tinh này, chỉ cần bảo đảm, hãy để anh đây nuốt chửng em, đó chính là sự báo đáp xứng đáng…
Nói đoạn, Cao Vũ dùng lực đẩy cô ta một cái, Aisha theo đà té xuống ghế sô pha, chớp mắt gọi mời, đang chờ đợi một trận mây mưa với tư thế diêm dúa.
Nhưng ngay lúc đó, một tiếng còi inh tai đột nhiên phá vỡ bầu không khí màu hồng nhạt!
Giống như ở giữa đường, tất cả các còi xe đang hú điên cuồng làm cho người đi đường sợ hãi.
- Đáng chết! Ở đâu ra cái tiếng còi thế!
Cao Vũ ngẩng đầu lên, giận điên cuồng.
Ngoài cửa vọng lại tiếng tục tằn của những tên vệ sĩ!
- Thái Tử! Thái Tử! không xong rồi! Bên ngoài có tình huống khẩn cấp!!
Cao Vũ phẫn nộ đứng dậy, quát to.
- Kêu cái quỷ gì!? Trời sập xuống chăng?
Vệ sĩ kinh sợ nói:
- Không phải trời sập! Nhưng phòng sắp sụp rồi!
- Ngươi nói cái quái gì!?
Cao Vũ tưởng mình nghe nhầm, không cần bận tâm đến cảnh tượng trong phòng.
- Vào đây hãy nói!
Vệ sĩ hấp tấp mở cửa phòng, bò sấp xuống đất, nói:
- Thái Tử! Bên ngoài đang loạn cả lên, sàn nhảy dưới lầu mọi người cũng chạy hết cả! Có một tên lái xe điên loạn đang lái một chiếc xe tải lớn lao tới trước cửa câu lạc bộ của chúng ta, mở hết đèn xe, bấm còi không ngừng, mà còn đạp chân ga, xem ra hắn muốn tông vào cửa tòa nhà này!
- Xe tải à?
Cao Vũ không còn bình tĩnh, cầm lấy quần áo dưới đất, vừa mặc vào vừa nói:
- Kêu ngươi cản hắn cho ta! Ta phải xem kẻ nào to gan, dám đến trước cửa hội Trường Kình giương oai.
Nếu như tổng bộ cũng bị tông phải, thì đây sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ rồi!
Khoác chiếc áo choàng đơn giản, tay cầm quạt, cho dù là chạy bộ cũng phải có phong độ, Cao Vũ đem theo một đám thủ hạ, và một đoàn cô gái Nga mặc áo da, gấp rút kéo xuống dưới tầng.
Vừa đến cửa chính, hai ngọn đèn cực lớn chiếu thẳng đến nỗi hoa cả mắt!
"Bíp bíp "
Chiếc còi lớn chấn động đến hết thảy mọi người đều phải bịt tai, tiếng chửi rủa không dứt.
Cao Vũ nhìn thấy loại xe vận tải Volvo với động cơ gào rít, nhất thời có chút phát mộng, nhìn tỉ mỉ mặt mũi tên tài xế, vẻ mặt lập tức lộ vẻ kinh sợ.
- Mày…là Dương Thần!? Sao có thể là mày?
Vốn dĩ trong kịch bản soạn sẵn, thì hắn đã phát nổ theo chiếc xe ngay trên đường cao tốc, ngay cả cha mẹ của hắn cũng chưa chắc nhận dạng được, mà bây giờ lại xuất hiện trước mặt mình, sao lại không kinh sợ cho được.
Mà ánh mắt Aisha ánh lên một tia kỳ quái, sau đó nháy mắt với mấy cô gái nóng bỏng đằng sau, mấy cô kia hiểu ý, đột nhiên lui khỏi sàn nhảy.
Dương Thần đang khống chế chiếc xe tải, một bên đạp chắc bàn thắng, một bên đạp chân ga, chiếc xe tải có thể lao đi bất cứ lúc nào, chân ga rống vài tiếng hù dọa những tay đấm của hội Trường Kình đứng gần nhất.
Nhìn thấy Cao Vũ đem người xuống, Dương Thần giơ ngón trỏ lên, lắc qua lắc lại, sau đó trực tiếp treo lên chuyển xe chắn!
"Kít "
Bánh xe phát ra những âm thanh ma sát kịch kiệt, đang lúc mọi người đang nín thở chờ đợi, chiếc xe đã không tiến tới trước, mà lui lại trở ngược ra đại lộ đằng xa!
Cảnh tượng này lại khiến cho đầu óc những tên trong hội Trường Kình không kịp phản ứng.
- Thái Tử, tên này đang muốn chạy trốn?
- Nhất định là hắn kinh sợ Thái Tử gia của chúng ta rồi, ha ha! Đã nói là hắn sợ rồi mà, dám xông vào Tổng bộ của hội Trường Kình chúng ta, ta sẽ đập cho hắn một trận!
Cao Vũ níu mày suy nghĩ một lát, hét lớn:
- Bọn ngu! Không phải hắn chạy trốn! Mà là lấy đà tông thẳng vào đây!!
Không đợi những tên khác kịp phản ứng, chiếc xe tải sau khi đã lui được khoảng 200m, đột ngột dừng lại, sau đó, một tiếng rít lớn!
Giống như một con mãnh thú bằng sắt cực lớn, ánh đèn pha tựa hai con mắt, trong chớp mắt, với tốc độ mấy chục cây số, đang lao vào câu lạc bộ đêm ánh đèn rực rỡ!
- Mau tránh ra!! Bảo vệ Thái Tử gia!!
Vệ sĩ và các tay đấm đều rối cả lên, thật tình không nghĩ rằng có kẻ điên không màng tính mạng mà lao vào đây!
Phải biết rằng nơi này được xây dựng bằng bùn đất pha thép! Cho dù hắn có đâm sập cả tòa nhà này thì tính mạng hắn có còn giữ được hay không!?