Sắc mặt hắn tối sầm đi , nhìn người con gái mình đang ôm trong lòng , không vui mắng nhẹ :
_Hừ ! Em ghét anh ư ? Bé cưng thật không ngoan gì hết ! Ở cùng anh mà gọi tên ai đâu không à !
Hắn đưa tay nhéo má nàng vài cái , ôm nàng nằm xuống giường ngủ . Hàn Băng đưa tay dụi dụi mắt y như con mèo nhỏ khiến hắn bật cười nhẹ , kéo tay nàng xuống ôm trong lòng
_Ngủ đi !
Bảo bối trong lòng hắn ngủ rất ngon nha . Đây cũng là lần đầu tiên hắn ôm nàng ngủ như vậy . Nói thật là ôm nàng ngủ còn thích hơn ôm Hạ Tư Vũ nữa . Cô ta cứ làm những động tác khiêu khích hắn khiến hắn có chút kinh tởm . Ơ mà , sao ngủ cùng bảo bối mà hắn muốn '' yêu '' nàng đến như vậy nhỉ ?
Hàn Băng cảm nhận được ai đó đang ôm mình nhưng cũng không muốn mở mắt , hôm nay nàng chỉ muốn ngủ thôi . Cảm giác ấm áp khi được ôm khiến nàng càng không muốn dậy . Dụi đầu vào lồng ngực hắn mà ngủ tiếp
......
Tít.....Tít....
_ Ừ ? _ Hắn thở dài , vươn tay lấy điện thoại trên bàn , không cần nhìn cũng biết đây là điện thoại của.....nàng . Thấy trên điện thoại có gần cả chục cuộc gọi , mười mấy cái tin nhắn . Phong nhíu mày mở lên xem
_Vũ Vương , Thiệu Khanh , Chị Mẫn ,.... Ách... Cái gì mà lắm người gọi thế ? _ Hắn lướt qua vài người liền thấy tên " Tiểu Dương '' sắc mặt liền cứng đờ
Tiểu Dương ? Là Hứa Diệu Dương sao ?
_ Hừ ! Còn dám lưu tên thân mật như vậy à ? _ Hắn không vui nhìn Hàn Băng đang nằm ngủ trong lòng hắn , chân nàng gác lên chân hắn thoải mái vô cùng .
Hắn lướt qua tin nhắn liền thấy tin nhắn của Thiệu Khanh và Vũ Quan Mẫn là nhìều , một vài tin còn lại là của Vũ Vương và tin cuối cùng là của Diệu Dương . Hắn thở dài vứt điện thoại lên bàn , xoay người ôm nàng ngủ tiếp
..........
Ánh nắng mặt trời từ bên ngoài chiếu rọi vào 2 người . Nàng nhạy cảm khi bị ánh nắng chiếu vào mắt , nhăn mặt quay sang ôm lấy " gối ôm " bên cạnh . Dùng chân chà chà vào '' gối ôm '' . Phong đang ngủ tự nhiên bị nàng dùng chân đạp vào chân mình thì tỉnh ngủ , mắt nhắm mắt mở nhìn ai đó
_Ưm...Gối ôm à , sao hôm nay mày to vậy ? _ Vừa ngủ vừa mơ màng hỏi
Mi mắt giật giật . Gì chứ ? Nàng xem hắn là gối ôm ư ? Hắn đưa tay nhéo má nàng vài cái
_Đau
Hàn Băng cuối cùng cũng bị đánh thức , ai oán nhìn tên nằm cạnh bên mình rồi sau đó cả 2 chìm trong im lặng
1 giây
2 giây
3 giây
_ AAAAAAAAAAAAAA .... Ôi mẹ ơi _ Hàn Băng thét lớn , tay chỉ vào mặt hắn , run rẩy nói
_ Anh... Anh.... Sau anh dám ngủ ở đây ?
Đã ngủ cùng hắn thì cho là không sao đi ? Nhưng sao áo sơ-mi hắn không cài nút nào ? Không lẽ hôm qua nàng đã làm chuyện gì đó với hắn sao ? Nàng không phải sắc nữ nha! Mặt Hàn Băng ngây ngốc ra hơi ửng hồng lên , chìm trong những suy nghĩ thái quá của mình
Phong thấy phản ứng của nàng như vậy thì chịu không nổi phì cười , cười không ngừng. Haha ... Không phải là nàng đang suy nghĩ những chuyện kia chứ hả ? Thật dễ thương nha
_Khụ...Khụ ... Thì tôi với em không phải là vợ chồng sao ? _ Hắn nhịn cười , ho nhẹ vài tiếng , nói
_Nói bậy ! Ai cùng anh làm vợ chồng ? _ Hàn Băng chu môi lên tiếng phản bác
_ Dù gì sau này cũng sẽ làm vợ chồng thôi _ Nhật Phong thản nhiên nói , dùng tay trái vuốt tóc của mình
_Tôi sẽ mãi mãi không thèm làm vợ anh .. plè _ Nàng lè lưỡi trêu hắn
_Hừ ! Đêm qua em không nhớ gì sao ? _ Hắn đưa mặt mình áp sát vào mặt nàng xấu xa hỏi . Thật muốn trêu chọc nàng 1 chút
_Đêm...Đêm...qua...tôi...tôi...với..anh...làm gì ? _ Nàng run rẩy nhìn hắn , lắp bắp hỏi, đêm qua chẳng biết vì sao cùng hắn ngủ trên giường !?
_Ai nha...Em không nhớ thì thôi vậy ! Tôi cũng không ngại nói nếu như em muốn biết
_ Không ! Không được nói nữa ! Không được trêu tôi... _ Nàng giận dỗi , nước mắt vươn ở khóe mi
Vừa thấy mấy giọt lệ của nàng ở khóe mi , không hiểu sao tâm hắn liền chấn động , sợ sẽ ôm nàng như hôm qua nữa nên hắn liền bỏ đi vào phòng tắm . Nàng ở ngoài bật cười lớn
_Hahaha....
..........
_ Tiểu Băng ! Đi uống trà sữa không ? _ Thiệu Khanh từ đằng xa chạy đến ôm lấy vai nàng
_ Ừ ! Tịnh Nhi , cậu đi không ? _ Hàn Băng quay sang hỏi
_Mình cũng muốn đi nhưng mà ... _ Tịnh Nhi ấp úng
_Lại chuyện nhà sao ? Đừng nghĩ đến , hôm nay phải đi uống trà sữa cùng mình _ Hàn Băng phán nhanh
_Tiểu Băng , hôm nay nhìn em vui nhỉ ? _ Vũ Vương cốc nhẹ đầu nàng
_Đau nha .. _ Hàn Băng chu môi
_Đau lắm à ? _ Vũ Vương xoa đầu nàng hỏi
_Phải !!! Đau chết được ... Mua kẹo cho em đi em liền hết đau ? _ Hàn Băng nhõng nhẽo nhìn anh nói
_Haha..Được rồi ! _ Vũ Vương cưng chiều nói
Tịnh Nhi và Thiệu Khanh đi bên cạnh cũng bật cười theo . Trên sân trường , 4 người vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ !
Sắc mặt hắn tối sầm đi , nhìn người con gái mình đang ôm trong lòng , không vui mắng nhẹ :
_Hừ ! Em ghét anh ư ? Bé cưng thật không ngoan gì hết ! Ở cùng anh mà gọi tên ai đâu không à !
Hắn đưa tay nhéo má nàng vài cái , ôm nàng nằm xuống giường ngủ . Hàn Băng đưa tay dụi dụi mắt y như con mèo nhỏ khiến hắn bật cười nhẹ , kéo tay nàng xuống ôm trong lòng
_Ngủ đi !
Bảo bối trong lòng hắn ngủ rất ngon nha . Đây cũng là lần đầu tiên hắn ôm nàng ngủ như vậy . Nói thật là ôm nàng ngủ còn thích hơn ôm Hạ Tư Vũ nữa . Cô ta cứ làm những động tác khiêu khích hắn khiến hắn có chút kinh tởm . Ơ mà , sao ngủ cùng bảo bối mà hắn muốn '' yêu '' nàng đến như vậy nhỉ ?
Hàn Băng cảm nhận được ai đó đang ôm mình nhưng cũng không muốn mở mắt , hôm nay nàng chỉ muốn ngủ thôi . Cảm giác ấm áp khi được ôm khiến nàng càng không muốn dậy . Dụi đầu vào lồng ngực hắn mà ngủ tiếp
......
Tít.....Tít....
_ Ừ ? _ Hắn thở dài , vươn tay lấy điện thoại trên bàn , không cần nhìn cũng biết đây là điện thoại của.....nàng . Thấy trên điện thoại có gần cả chục cuộc gọi , mười mấy cái tin nhắn . Phong nhíu mày mở lên xem
_Vũ Vương , Thiệu Khanh , Chị Mẫn ,.... Ách... Cái gì mà lắm người gọi thế ? _ Hắn lướt qua vài người liền thấy tên " Tiểu Dương '' sắc mặt liền cứng đờ
Tiểu Dương ? Là Hứa Diệu Dương sao ?
_ Hừ ! Còn dám lưu tên thân mật như vậy à ? _ Hắn không vui nhìn Hàn Băng đang nằm ngủ trong lòng hắn , chân nàng gác lên chân hắn thoải mái vô cùng .
Hắn lướt qua tin nhắn liền thấy tin nhắn của Thiệu Khanh và Vũ Quan Mẫn là nhìều , một vài tin còn lại là của Vũ Vương và tin cuối cùng là của Diệu Dương . Hắn thở dài vứt điện thoại lên bàn , xoay người ôm nàng ngủ tiếp
..........
Ánh nắng mặt trời từ bên ngoài chiếu rọi vào người . Nàng nhạy cảm khi bị ánh nắng chiếu vào mắt , nhăn mặt quay sang ôm lấy " gối ôm " bên cạnh . Dùng chân chà chà vào '' gối ôm '' . Phong đang ngủ tự nhiên bị nàng dùng chân đạp vào chân mình thì tỉnh ngủ , mắt nhắm mắt mở nhìn ai đó
_Ưm...Gối ôm à , sao hôm nay mày to vậy ? _ Vừa ngủ vừa mơ màng hỏi
Mi mắt giật giật . Gì chứ ? Nàng xem hắn là gối ôm ư ? Hắn đưa tay nhéo má nàng vài cái
_Đau
Hàn Băng cuối cùng cũng bị đánh thức , ai oán nhìn tên nằm cạnh bên mình rồi sau đó cả chìm trong im lặng
giây
giây
giây
_ AAAAAAAAAAAAAA .... Ôi mẹ ơi _ Hàn Băng thét lớn , tay chỉ vào mặt hắn , run rẩy nói
_ Anh... Anh.... Sau anh dám ngủ ở đây ?
Đã ngủ cùng hắn thì cho là không sao đi ? Nhưng sao áo sơ-mi hắn không cài nút nào ? Không lẽ hôm qua nàng đã làm chuyện gì đó với hắn sao ? Nàng không phải sắc nữ nha! Mặt Hàn Băng ngây ngốc ra hơi ửng hồng lên , chìm trong những suy nghĩ thái quá của mình
Phong thấy phản ứng của nàng như vậy thì chịu không nổi phì cười , cười không ngừng. Haha ... Không phải là nàng đang suy nghĩ những chuyện kia chứ hả ? Thật dễ thương nha
_Khụ...Khụ ... Thì tôi với em không phải là vợ chồng sao ? _ Hắn nhịn cười , ho nhẹ vài tiếng , nói
_Nói bậy ! Ai cùng anh làm vợ chồng ? _ Hàn Băng chu môi lên tiếng phản bác
_ Dù gì sau này cũng sẽ làm vợ chồng thôi _ Nhật Phong thản nhiên nói , dùng tay trái vuốt tóc của mình
_Tôi sẽ mãi mãi không thèm làm vợ anh .. plè _ Nàng lè lưỡi trêu hắn
_Hừ ! Đêm qua em không nhớ gì sao ? _ Hắn đưa mặt mình áp sát vào mặt nàng xấu xa hỏi . Thật muốn trêu chọc nàng chút
_Đêm...Đêm...qua...tôi...tôi...với..anh...làm gì ? _ Nàng run rẩy nhìn hắn , lắp bắp hỏi, đêm qua chẳng biết vì sao cùng hắn ngủ trên giường !?
_Ai nha...Em không nhớ thì thôi vậy ! Tôi cũng không ngại nói nếu như em muốn biết
_ Không ! Không được nói nữa ! Không được trêu tôi... _ Nàng giận dỗi , nước mắt vươn ở khóe mi
Vừa thấy mấy giọt lệ của nàng ở khóe mi , không hiểu sao tâm hắn liền chấn động , sợ sẽ ôm nàng như hôm qua nữa nên hắn liền bỏ đi vào phòng tắm . Nàng ở ngoài bật cười lớn
_Hahaha....
..........
_ Tiểu Băng ! Đi uống trà sữa không ? _ Thiệu Khanh từ đằng xa chạy đến ôm lấy vai nàng
_ Ừ ! Tịnh Nhi , cậu đi không ? _ Hàn Băng quay sang hỏi
_Mình cũng muốn đi nhưng mà ... _ Tịnh Nhi ấp úng
_Lại chuyện nhà sao ? Đừng nghĩ đến , hôm nay phải đi uống trà sữa cùng mình _ Hàn Băng phán nhanh
_Tiểu Băng , hôm nay nhìn em vui nhỉ ? _ Vũ Vương cốc nhẹ đầu nàng
_Đau nha .. _ Hàn Băng chu môi
_Đau lắm à ? _ Vũ Vương xoa đầu nàng hỏi
_Phải !!! Đau chết được ... Mua kẹo cho em đi em liền hết đau ? _ Hàn Băng nhõng nhẽo nhìn anh nói
_Haha..Được rồi ! _ Vũ Vương cưng chiều nói
Tịnh Nhi và Thiệu Khanh đi bên cạnh cũng bật cười theo . Trên sân trường , người vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ !