Trong một căn phòng xa hoa lộng lẫy, ngay ở tầng ba của quán bar Night Angel.
Nam Liệt uy nghiêm ngồi hai chân bắt tréo lẫn nhau, trên chiếc ghế sopha bằng da màu đen đặt ngay chính giữa phòng.
Anh thỏai mái dựa đầu về phía sau, cặp mắt nhắm lại định thần.
Hai tay anh thong thả đặt trên thành ghế.
Việt Vũ và Tề Phú nghiêm túc đứng bên cạnh anh.
Từ lúc Lôi Lạc Thiên rút lui ra khỏi hắc đạo, anh đã dặn dò Tề Phú phải theo bên cạnh giúp đỡ cho Nam Liệt.
Xem Nam Liệt như là chủ nhân của mình.
Bây giờ Lôi Lạc Thiên chỉ để lại, một mình Tề Phong theo bên cạnh anh.
Phi Dạ cầm một cặp táp tiền đặt trên bàn trước mặt Nam Liệt.
Anh cung kính đứng trước mặt Nam Liệt, báo cáo về những hoạt động gần đây của bang Phi Long.
"Chủ nhân, thu nhập các sồng bạc của chúng ta đã tăng lên % so với tháng trước.
Bên cho vay vừa mới giao tiền lãi của tháng rồi cho chúng ta."
Phi Dạ báo cáo xong, căn phòng chợt trở nên yên tĩnh vô cùng.
Âm thanh duy nhất phát ra là tiếng tíc tắc, của chiếc kim đồng hồ treo trên tường.
Nam Liệt nghe Phi Dạ báo cáo xong anh không nói gì, cặp mặt vẫn nhắm nghiền.
Nam Liệt chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái, rồi những ngón tay bất đầu chuyển động nhẹ nhàng làm động tác gõ gõ trên thành ghế sopha.
Tất cả mọi người đứng nghiêm túc chờ đợi mệnh lệnh của anh.
"Tuần sao chúng ta qua Trung Đông."
Đột nhiên tiếng nói oai nghiêm của Nam Liệt vang lên, phá vỡ bầu không khí yên tịnh trong phòng.
Việt Vũ nghe Nam Liệt nói vậy liền lo ngại trong lòng, anh biết một khi Nam Liệt đã quyết định điều gì thì tuyệt đối sẽ không thay đổi.
"Chủ Nhân, đám người Carlos bên Trung Đông đang phân chia thế lực.
Hắn viện cớ mời chúng ta qua đó dự lễ tiếp nhận chức thủ lĩnh của hắn.
Nhưng thật sự Carlos chỉ là một con cáo muốn mượn oai hùm.
Hắn muốn dùng thực lực của chúng ta, để chèn ép đám người của Yaris."
Những gì Việt Vũ vừa nói ra Nam Liệt điều biết, nhưng trong lòng anh lại có kế hoạch khác.
"Kỳ này ta đồng ý qua Trung Đông, là muốn ngư ông đắc lợi.
Chúng ta ngồi đợi hai thế lực lớn nhất, bên Trung Đông đấu đá lẫn nhau.
Mình giữ ở phía trung lập, ngấm ngầm chờ đợi thời cơ thâu tóm cả Trung Đông."
Dừng một chút Nam Liệt nói tiếp.
"Nhưng lần đi này rất nguy hiểm."
Giọng nói nghiêm túc của Nam Liệt thốt ra, đã trấn an lại tinh thần của bọn họ.
Nghe Nam Liệt nói vậy trong lòng Việt Vũ mới bỏ đi gánh nặng.
Tề Phú và Phi Dạ thật khâm phục sự tính toán của anh.
Họ không ngờ tất cả đã nằm trong lòng bàn tay của Nam Liệt.
Bên Trung Đông bây giờ chia thành ba thế lực lớn nhất, Carlos và Yaris mỏi người nắm giữ % địa bàn, còn Hassan Maric cũng chính là thuộc hạ của Nam Liệt nắm %, còn % còn lại là của những bang phái nhỏ khác.
Dưới tầng những tiếng nhạc R&B và ánh đèn màu mờ ảo, làm tăng thêm không khí náo nghiệt và nhộn nhịp của nơi này.
Quầy bar đứng tấp nập người gọi những ly rượu mạnh và cocktail đủ màu sắc.
Trong một góc khuất một người đàn ông ưu tú, đang ngồi ngấm ngầm quan sát tình hình bên ngoài.
Bạch Tử Long trên người mặc quần tay đen, áo sơ mi màu xanh lam.
Tay áo được anh xăn lên đến khuỷa tay, nhìn vào thật thoải mái và nhàn nhã.
Một tên phục vụ mang đến một ly rượu mạnh, cung kính khom người đặt xuống trước mặt của anh.
Bạch Tử Long cầm ly rượu lên uống một ngụm, cặp mắt sắc bén nhìn ra sàn nhảy lúc này đang sôi động với một đám người đang điên cuồng lượn lờ theo điệu nhạc.
Âm thanh ồn ào khói thuốc dày đặc, làm cho không gian trong bar trở nên mơ mộng và ám muội một cách lạ thường.
Một tên thuộc hạ thân cận của Bạch Tử Long, từ nãy giờ nghiêm túc đứng bên cạnh anh, khom người nói nhỏ vào tai của Bạch Tử Long.
Cặp mắt sắc bén của anh đột nhiên hiện lên tà khí.
Bạch Tử Long nhìn theo hướng ngón tay tên thuộc hạ chỉ.
Anh nhìn vào một tên thanh niên khỏang chừng tuổi, đang đứng bên cạnh một tốp nam nữ trong một góc.
"Bắt hắn lại cho ta."
Bạch Tử Long ra mệnh lệnh cho thuộc hạ bắt người.
Hai tên thuộc hạ với thân hình cường tráng, đi xăm xăm đến trước mặt tên thanh niên.
"Tứ gia muốn gặp ngươi."
Vì đây là địa bàn của bang Phi Long, nên họ phải làm theo quy tắc.
Tuy Nam Liệt là người trong hắc đạo, nhưng anh thích dùng phong cách lịch sự để giải quyết vấn đề.
Chỉ khi người nào đó không biết trời cao đất dày, thì tới lúc đó họ mới thật sự ra tay dùng vũ lực.
Tên thanh niên vừa nghe họ nói Tứ gia của bang Phi Long muốn gặp hắn, trong lòng vì chột dạ mà trở nên hoảng sợ.
Cặp mắt hắn bất đầu quan sát chung quanh để tìm thời cơ trốn thoát.
Đột nhiên hắn xô mạnh một tên thuộc hạ của Bạch Tử Long sang một bên, trong lòng sợ hãi chạy thật nhanh về hướng cửa.
Trong lúc hắn đang chạy trối chết, đột nhiên có người đứng một bên đưa chân ra chặn trước mặt hắn.
Vì hành động của người này thật nhanh lẹ, hắn không thể tránh được. Toàn thân của hắn lao mạnh xuống cái bàn phía trước.
Tiếng ly thủy tinh vỡ nát cùng tiếng thét chói tai của mấy cô gái ngồi bên cạnh, làm cho tất cả mọi người đều chú ý đến phía của họ.
Mã Lung Linh ngồi cùng đám bạn bên cạnh.
Cô vừa uống rượu vừa dùng cặp mắt hiếu kỳ nhìn chăm chú vào người đàn ông cao lớn, đứng oai nghiêm trước mặt tên thanh niên, lúc này đang thê thảm nằm dưới mặt đất.
Bạch Tử Long hai tay đặt trong túi quần, anh thoải mái đi đến trước mặt tên thanh niên.
Mấy tên thuộc hạ của anh đứng vây quanh tên thanh niên
Bạch Tử Long cau mày nhìn hắn giận dữ nói.
"Ở địa bàn của tao mà mày dám tác oai tác quái."
Giọng nói mang đầy sát khí của Bạch Tử Long, làm cho tên thanh niên hoảng sợ đến tóat mồ hôi lạnh.
"Tứ gia, xin tha cho tôi.
Tôi không dám nữa."