CHÚ Ý: CẢNH +++++++++++
Hàn Mạc không chịu nỗi, cô bất giác thốt ra những tiếng rên rĩ mê người.
Càng nghe những tiếng ngâm nga từ miệng của Hàn Mạc vì sung sướng, Nam Liệt càng hăng hái hơn.
Anh cảm giác được sự thỏa mãn từ tận trái tim của mình.
Nam Liệt nhếch môi cười vừa ý, anh chuyển động hạ thân của mình càng lúc càng nhanh lẹ hơn.
Hàn Mạc cảm giác toàn thân mình lâng lâng, như thân thể của mình đang bay bổng trong không gian.
Hàn Mạc cắn nhẹ bờ môi của mình, lần đầu tiên Hàn Mạc cảm giác sung sướng đến tận trời.
Nước mắt từ khoé mi cô nhỏ xuống khuôn mặt xinh đẹp của mình.
Chắc có lẽ thân thể của Hàn Mạc vì đã sinh con nên mới nhạy cảm hơn trước nhiều.
Nam Liệt cũng cảm giác được điều này, mỗi nơi tay Nam Liệt chạm vào thân thể của Hàn Mạc liền có phản ứng.
Nam Liệt xoay người một cái, đặt Hàn Mạc trên thân mình.
Hai nơi tư mật nhất của hai người vẫn cạ sát vào nhau.
Lúc này Nam Liệt nằm ở phía dưới lần đầu tiên hai người thử tư thế này.
Nam Liệt cầm váy của Hàn Mạc kéo mạnh một cái, áo dạ hội xinh đẹp rách ra thành hai mảnh bị Nam Liệt quăng sang một bên.
Nam Liệt nhìn Hàn Mạc với thân hình bốc lửa đang nhún lên nhún xuống theo thiết tấu trên người anh.
Hàn Mạc nhìn thấy trong con ngươi đen nhánh của Nam Liệt, đã không còn tia sắc bén của thường ngày.
Mà thay vào đó là ánh mắt lu mờ say đắm vì dục vọng.
Trong lòng Nam Liệt cảm giác như mình đang phiêu lưu trong niềm vui sướng.
Thân thể của Nam Liệt đang nóng dần, tim anh bắt đầu đập nhanh hơn, hơi thở của Nam Liệt trở nên bất ổn.
Hàn Mạc quan sát Nam Liệt, cô nhìn thất những biểu hiện này của anh, cô biết Nam Liệt sắp đạt đến điểm cực khoái.
Hàn Mạc nhớm người lên rồi ngồi xuống nhanh hơn và sâu hơn, tay Nam Liệt đặt ở ngay eo của Hàn Mạc.
Anh giúp sức nâng thân thể của Hàn Mạc lên nhanh và lẹ hơn.
Vì động tác này của Hàn Mạc mà cặp ngực căng tròn của cô chuyển động lên xuống.
Nam Liệt vươn người lên, anh khom tới ngậm lấy nụ hoa hồng của Hàn Mạc.
Hàn Mạc ngồi trên người anh hạ thân thì không ngừng chuyển động.
"Ummmm ummmm ummm....
Liêt.........Liệt.........."
Hàn Mạc đạt đến đỉnh cao của sự sung sướng, Nam Liệt cũng vậy anh nâng mông mình lên phóng thích vào trong cơ thể của Hàn Mạc.
Thân thể của Nam Liệt cứng đờ trong giây lát, anh ôm Hàn Mạc sát vào người mình.
Hai người với hai thân thể toàn là mồ hôi đang quấn lấy chặt chẽ không muốn rời nhau.
Sau khi Nam Liệt có lại tinh thần, anh bế Hàn Mạc vào trong phòng tắm.
Hai người ngâm người trong bồn nước ấm áp.
Nam Liệt ngồi phía sau một tay ôm Hàn Mạc vào lòng, tay bị thương thì đặt ngoài thành bồn tắm.
Hàn Mạc mệt mỏi ngã đầu về phía sau dựa lên vai của Nam Liệt.
Cặp mắt Hàn Mạc thoải mái nhắm lại, cô cảm giác trong lòng vui đến khó tả.
Hàn Mạc biết từ lúc cô rời khỏi đến giờ, Nam Liệt không hề có người phụ nữ khác.
Trong lúc Hàn Mạc đang hưởng thụ niềm vui sướng này thì Hàn Mạc chợt nhớ đến bàn tay bị thương của Nam Liệt.
Hàn Mạc không xót ruột ngồi dạy xem vết thương của anh.
Cô vẫn nhắm mắt thản nhiên nói với Nam Liệt.
"Liệt, anh biết anh tự làm tổn thương mình như vậy, sẽ có người vì anh mà đau lòng không?"
Hàn Mạc nói thật nhẹ nhàng nhưng làm lòng của Nam Liệt ấy nấy vô cùng.
Anh biết Hàn Mạc đang nói gì, cũng giống như anh.
Nếu anh biết Hàn Mạc bị thương thì lòng anh sẽ đau như dao cắt.
Tay Nam Liệt đang choàng qua eo của Hàn Mạc, chợt siết chặt hơn kéo cô sát vào người mình.
"Anh biết..."
Hai chữ này thôi, đã nói lên tất cả tình cảm trong lòng của anh.
"Em và Tần Gia Uy quen nhau?."
Nam Liệt nhướng mày nói với giọng không vui, nghĩ đến cánh tay bị thương của mình, Nam Liệt liền nhớ đến Hàn Mạc và Tần Gia Uy có cử chỉ thân mật.
Hàn Mạc nghe ra được sự không vui trong lời nói của Nam Liệt, cô xoay mặt lại nhìn anh gật đầu.
Nam Liệt không hài lòng với biểu hiện này của Hàn Mạc, anh khom xuống cắn mạnh một cái lên vai của Hàn Mạc làm cô đau đến cau mày.
"Em và Gia Uy là bạn thân từ nhỏ, anh ấy xem em như em gái ruột của mình."
Hàn Mạc liền giải thích với Nam Liệt, cô biết anh đang tức giận nên mới dùng cách này để trừng phạt cô.
Nam Liệt nghe Hàn Mạc nói vậy anh mới hài lòng, buông Hàn Mạc ra.
Trên vai trắng nõn của Hàn Mạc hiện lên dấu răng của Nam Liệt rõ ràng.
"Không được tiếp xúc thân thể với bất kỳ ai."
Nam Liệt bá đạo buông ra một cau, làm Hàn Mạc vui trong lòng.
Cô biết anh vì khẩn trương đến cô nên mới ghen.
"Em biết."
Hàn Mạc ngoan ngoãn vâng lời của Nam Liệt, cô thoải mái dựa đầu vào lồng ngực rắn chắc của anh mà chìm vào trong giấc ngủ.
Từ lúc Hàn Mạc rời khỏi Nam Liệt đến nay, đây là lần đầu tiên Hàn Mạc có được một giấc ngủ an lành đến như vậy.
Khi Hàn Mạc tỉnh lại đã là nửa đêm, cô mở cặp mắt sắc bén của mình quan sát chung quanh.
Hàn Mạc nhìn thấy Nam Liệt đang đứng ngòai ban công quay lưng về phía cô.
Dáng người Nam Liệt cao lớn nhìn vào thật oai nghiêm, anh đút hai tay vào túi quần của mình nhìn ra bầu trời tối om.
Hàn Mạc bước xuống giường, cô cầm lấy cái chăn mỏng màu trắng quấn lấy thân thể trần truồng của mình bước tới bên cạnh Nam Liệt.
Nam Liệt nghe được tiếng bước chân, anh quay người lại nhìn Hàn Mạc nở một nụ cười hạnh phúc.
"Sao em lại ra đây, gió lớn lắm."