Nghĩ như vậy, Hạ Tịch Nghiên cũng không còn sợ cái gì nữa, lớn mật đi vào, rất có bộ dạng bà đây chính là trâu đó các người có thể làm thế nào chứ.
Nhưng mà sau khi cô đi vào đã khiến cho cô kinh ngạc không chịu được.
“Bốp” một tiếng. Là âm thanh như tiếng khui nắp lon.
Hạ Tịch Nghiên giật nảy cả mình, nghiêng đầu qua nhìn bọn họ, nhưng mà lúc này, phía bộ phận thiết kế truyên đến tiếng võ tay.
Hạ Tịch Nghiên có chút mờ mịt, không hiểu ra làm sao mà nhìn bọn họ: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Lúc này Khả Khả đi tới, cười nói: “Tịch
với công ty Nguyên Thức rồi, chúng tôi cũng đã biết rồi.” Tất cả mọi người cười nói.
Nghe thấy cái này, Hạ Tịch Nghiên ngơ ngác nhìn bọn họ, trên mặt là nụ cười xấu hổ.
“Bọn tôi nhiều người như vậy mà cũng không có cách nào, không ngờ đến cô mới đến đây có mấy ngày mà có thể ký được rồi. Tịch Nghiên, chúc mừng cô nha.” Khả Khả cười nói.
Sau đó các đồng nghiệp trong bộ phận thiết kế cũng mỉm cười nhìn Hạ Tịch Nghiên.
Hạ Tịch Nghiên nhìn xung quanh, ở chỗ làm việc không thể thiếu mấy chuyện xung đột với nhau, nhưng mà ở đây cô tạm thời vẫn chưa phát hiện ra chuyện đó, hơn nữa cô cũng rất thích hoàn cảnh ở nơi này, là hoàn cảnh lý tưởng của cô, nhưng mà đáng
tiếc là do cô, cô không muốn tiếp tục làm
việc ở đây nữa. Hạ Tịch Nghiên cười nói: “Là do tôi may mắn mà thôi.” Nhìn bộ dạng của bọn họ,
chắc có lẽ là không biết cụ thể hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
Phía sau mỗi một sự thành công đều là một cuộc chiến đẫm máu.
Hôm qua Hạ Tịch Nghiên cũng chỉ đơn thuần muốn tìm vận may, không ngờ tới thật sự đã ký được, nhưng mà may mắn là có Mục Chính Hi đi, nếu không thì hậu quả thảm thiết đến không thể tưởng tượng được.
“Tịch Nghiên, chúc mừng cô nha.”
“Chúc mừng? Chúc mừng cái gì chứ?” Hạ Tịch Nghiên hỏi lại.
“Cô không biết hả?” “Biết cái gì?” “Tổng giám đốc Mục đã từng nói, ai có
thể ký được hợp đồng với công ty Nguyên Thức thì có thể tham gia cuộc thi thiết kế Tân Nhuệ do Ý tổ chức.”
Nghe thấy cái này, Hạ Tịch Nghiên sửng SỜ.
Cô cũng đã từng nghe đến chuyện này, nhưng mà có rất ít rất ít người có thể lấy được tư cách tham gia thi đấu.
Mục Chính Hi đã nói như vậy hả? Hạ Tịch Nghiên ngây ngẩn cả người.
“Hạ Tịch Nghiên, vận may của cô thật là tốt, vừa mới đến đây mà có thể có tư cách này rồi, hơn nữa người dự thi cũng chỉ có hai người thôi, không chỉ như vậy, còn có thể phụ trách thiết kế hợp đồng với công ty Nguyên Thức.” Khả Khả cực kỳ ghen tị nói.
Nghe được cái này, Hạ Tịch Nghiên cũng cười cười: “Tôi cũng không biết nữa.”
“Cái này là do tổng giám đốc Mục đích thân nói đó, bây giờ không phải là cô thì
còn là ai nữa.” Khả Khả nói. Tất cả những chuyện này, Hạ Tịch Nghiên đều không rõ ràng cho lắm.
Lễ nào là do trước khi cô đến đây?
Đúng lúc này, ở sau lưng có một người hô lên một tiếng: “Hạ Tịch Nghiên, tổng giám đốc Mục gọi cô đến phòng làm việc một chuyến.”
Nghe thấy âm thanh này, Hạ Tịch Nghiên quay đầu lại nhìn người đi tới, nhẹ gật đầu: “Được, tôi lập tức đi đến đó ngay.”
Thế là cô quay đầu lại nhìn về phía Khả Khả và những đồng nghiệp khác: “Cảm ơn mọi người đã cổ vũ và công nhận tôi, thật ra thì do vận khí của tôi tốt một chút mà thôi. Tôi đi đến phòng làm việc trước đây, chiều nay mời mọi người uống trà chiều.” Hạ Tịch Nghiên nói.
Lời này nói rất khiêm tốn, người khác nghe thấy cũng cảm thấy dễ chịu một chút,
mấy người đồng nghiệp khác đều gật đầu cười cười. Thế là Hạ Tịch Nghiên xoay người đi đến phòng làm việc.
Mục Chính Hi vẫn ngồi trên ghế ông chủ của mình như cũ, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, làm nổi bật thân thể cường tráng, hoàn mỹ không dấu vết của anh, Hạ Tịch Nghiên gõ cửa một cái, bước vào: “Tổng giám đốc Mục, anh tìm tôi?”
Mục Chính Hi gật nhẹ đầu: “Ngồi đi.”
Nhìn nhìn Mục Chính Hi, Hạ Tịch
Nghiên do dự một chút, vẫn là ngồi xuống phía đối diện của anh.
Lúc này Mục Chính Hi trực tiếp cầm một phần tài liệu lên đặt ở trước mặt của cô: “Xem đi.”
Nhưng mà sau khi cô đi vào đã khiến cho cô kinh ngạc không chịu được.
“Bốp” một tiếng. Là âm thanh như tiếng khui nắp lon.
Hạ Tịch Nghiên giật nảy cả mình, nghiêng đầu qua nhìn bọn họ, nhưng mà lúc này, phía bộ phận thiết kế truyên đến tiếng võ tay.
Hạ Tịch Nghiên có chút mờ mịt, không hiểu ra làm sao mà nhìn bọn họ: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Lúc này Khả Khả đi tới, cười nói: “Tịch
với công ty Nguyên Thức rồi, chúng tôi cũng đã biết rồi.” Tất cả mọi người cười nói.
Nghe thấy cái này, Hạ Tịch Nghiên ngơ ngác nhìn bọn họ, trên mặt là nụ cười xấu hổ.
“Bọn tôi nhiều người như vậy mà cũng không có cách nào, không ngờ đến cô mới đến đây có mấy ngày mà có thể ký được rồi. Tịch Nghiên, chúc mừng cô nha.” Khả Khả cười nói.
Sau đó các đồng nghiệp trong bộ phận thiết kế cũng mỉm cười nhìn Hạ Tịch Nghiên.
Hạ Tịch Nghiên nhìn xung quanh, ở chỗ làm việc không thể thiếu mấy chuyện xung đột với nhau, nhưng mà ở đây cô tạm thời vẫn chưa phát hiện ra chuyện đó, hơn nữa cô cũng rất thích hoàn cảnh ở nơi này, là hoàn cảnh lý tưởng của cô, nhưng mà đáng
tiếc là do cô, cô không muốn tiếp tục làm
việc ở đây nữa. Hạ Tịch Nghiên cười nói: “Là do tôi may mắn mà thôi.” Nhìn bộ dạng của bọn họ,
chắc có lẽ là không biết cụ thể hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
Phía sau mỗi một sự thành công đều là một cuộc chiến đẫm máu.
Hôm qua Hạ Tịch Nghiên cũng chỉ đơn thuần muốn tìm vận may, không ngờ tới thật sự đã ký được, nhưng mà may mắn là có Mục Chính Hi đi, nếu không thì hậu quả thảm thiết đến không thể tưởng tượng được.
“Tịch Nghiên, chúc mừng cô nha.”
“Chúc mừng? Chúc mừng cái gì chứ?” Hạ Tịch Nghiên hỏi lại.
“Cô không biết hả?” “Biết cái gì?” “Tổng giám đốc Mục đã từng nói, ai có
thể ký được hợp đồng với công ty Nguyên Thức thì có thể tham gia cuộc thi thiết kế Tân Nhuệ do Ý tổ chức.”
Nghe thấy cái này, Hạ Tịch Nghiên sửng SỜ.
Cô cũng đã từng nghe đến chuyện này, nhưng mà có rất ít rất ít người có thể lấy được tư cách tham gia thi đấu.
Mục Chính Hi đã nói như vậy hả? Hạ Tịch Nghiên ngây ngẩn cả người.
“Hạ Tịch Nghiên, vận may của cô thật là tốt, vừa mới đến đây mà có thể có tư cách này rồi, hơn nữa người dự thi cũng chỉ có hai người thôi, không chỉ như vậy, còn có thể phụ trách thiết kế hợp đồng với công ty Nguyên Thức.” Khả Khả cực kỳ ghen tị nói.
Nghe được cái này, Hạ Tịch Nghiên cũng cười cười: “Tôi cũng không biết nữa.”
“Cái này là do tổng giám đốc Mục đích thân nói đó, bây giờ không phải là cô thì
còn là ai nữa.” Khả Khả nói. Tất cả những chuyện này, Hạ Tịch Nghiên đều không rõ ràng cho lắm.
Lễ nào là do trước khi cô đến đây?
Đúng lúc này, ở sau lưng có một người hô lên một tiếng: “Hạ Tịch Nghiên, tổng giám đốc Mục gọi cô đến phòng làm việc một chuyến.”
Nghe thấy âm thanh này, Hạ Tịch Nghiên quay đầu lại nhìn người đi tới, nhẹ gật đầu: “Được, tôi lập tức đi đến đó ngay.”
Thế là cô quay đầu lại nhìn về phía Khả Khả và những đồng nghiệp khác: “Cảm ơn mọi người đã cổ vũ và công nhận tôi, thật ra thì do vận khí của tôi tốt một chút mà thôi. Tôi đi đến phòng làm việc trước đây, chiều nay mời mọi người uống trà chiều.” Hạ Tịch Nghiên nói.
Lời này nói rất khiêm tốn, người khác nghe thấy cũng cảm thấy dễ chịu một chút,
mấy người đồng nghiệp khác đều gật đầu cười cười. Thế là Hạ Tịch Nghiên xoay người đi đến phòng làm việc.
Mục Chính Hi vẫn ngồi trên ghế ông chủ của mình như cũ, chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, làm nổi bật thân thể cường tráng, hoàn mỹ không dấu vết của anh, Hạ Tịch Nghiên gõ cửa một cái, bước vào: “Tổng giám đốc Mục, anh tìm tôi?”
Mục Chính Hi gật nhẹ đầu: “Ngồi đi.”
Nhìn nhìn Mục Chính Hi, Hạ Tịch
Nghiên do dự một chút, vẫn là ngồi xuống phía đối diện của anh.
Lúc này Mục Chính Hi trực tiếp cầm một phần tài liệu lên đặt ở trước mặt của cô: “Xem đi.”