Hôm sau.
Sáng sớm Hạ Tịch Nghiên đến tập đoàn Vân Duệ báo danh.
Tập đoàn Vân Duệ cũng biết lý lịch của Hạ Tịch Nghiên cho nên rất khiêm nhường, lễ độ với cô.
“Cô Hạ, hoan nghênh cô đến tập đoàn Vân Duệ làm việc!” Chị Trương ở phòng nhân sự đưa tay ra cười nói.
Hạ Tịch Nghiên cũng cười đưa tay ra bắt tay với chị Trương.
“Không ngờ cô Hạ đã trẻ còn xinh đẹp như vậy!” Chị Trương khen.
Hạ Tịch Nghiên cười cười: “Chị Trương cũng vậy, trẻ như vậy mà đã ngồi lên được vị trí quản lý phòng nhân sự!” Hạ Tịch Nghiên cũng không quên vuốt mông ngựa. Nói tốt sẽ không khiến người khác ghét.
Đây là quy tắc thương trường.
Chị Trương cũng cười cười: “Đi thôi, chị dẫn em đến bộ phận thiết kết”
Hạ Tịch Nghiên gật đầu. Sau đó hai người đi về phía bộ phận thiết kế.
Vừa đến bộ phận thiết kế, chị Trương võ vỗ tay: “Mọi người dừng công việc trên tay một lát, tôi giới thiệu cho mọi người một đồng nghiệp mới!” Chị Trương cười nói.
Vì thế đồng nghiệp trong bộ phận thiết kế dừng việc trên tay lại, đồng loạt quay đầu nhìn về phía chị Trương và Hạ Tịch Nghiên.
“Giới thiệu với mọi người một chút, Hạ Tịch Nghiên, vừa từ London về, sau này sẽ gia nhập vào đội ngũ làm việc của các bạn!”
Chị Trương cười nói. Bộ phận thiết kế có nữ có nam, lúc thấy Hạ Tịch Nghiên xinh đẹp như vậy, ánh mắt vẫn luôn đặt trên người cô.
Nhưng Hạ Tịch Nghiên lại khiêm tốn đứng sau, khóe miệng mang theo một nụ cười nhạt làm cho người ta thấy không thể ghét được.
Lúc này chị Trương nhìn Hạ Tịch Nghiên ra hiệu bảo cô lên chào hỏi.
Hạ Tịch Nghiên bước lên nhìn bọn họ: “Chào mọi người, tôi là Hạ Tịch Nghiên, hi vọng sau này mọi người chỉ bảo nhiều hơn…’ Hạ Tịch Nghiên cười nói.
“Hoan nghênh hoan nghênh…’ Lúc này có người nói một tiếng.
Hạ Tịch Nghiên nhìn người kia cười một cái.
“Bộ phận thiết kế của chúng ta lại có người đẹp rồi…” Đồng nghiệp nam lúc này cũng cười nói hùa theo một tiếng. Chị Trương đứng ở đó cùng Hạ Tịch Nghiên cũng cười: “Đúng đấy, bộ phận thiết kế của chúng ta đều là tuấn nam mỹ nữ!”
Chị Trương cười nói, vừa nói thế, cả bộphận thiết kế đều thoải mái hơn.
Lúc này chị Trương gọi một người đến: “Khả Khả, cô Hạ vừa đến, chưa nắm rõ, cô nhớ giúp đỡ cô ấy nhiều vào nhé!” Chị Trương căn dặn.
Khả Khả là một người phụ nữ thời thượng, ăn mặc rất đẹp, nhìn chị Trương rồi gật đầu: “Vâng, tôi biết rồi!”
Sau đó chị Trương nhìn qua Hạ Tịch Nghiên: “Lát nữa cô báo một tiếng với tổng giám đốc là được!”
Hạ Tịch Nghiên gật đầu.
“Vậy được rồi, cô làm việc đi, tôi đi trước! Chị Trương nói.
“Vâng!” Hạ Tịch Nghiên gật đầu, sau đó gia nhập vào tập đoàn Vân Duệ, cái ngườitên Khả Khả kia cũng coi như tận tâm tận lực, có gì không hiểu cũng rất kiên nhẫn mà giới thiệu cho Hạ Tịch Nghiên.
Hạ Tịch Nghiên nhìn cô ấy: “Cảm ơn cô, Khả Khả!”
Khả Khả cũng cười một cái: “Không cần khách sáo, sau này có gì không hiểu cứ hỏi tôi là được!”
Hạ Tịch Nghiên gật đầu: “Được!”
“Vậy được rồi, tôi đi trước, cô cũng đi làm việc đi!”
“Ừ, hôm khác mời cô ăn cơm!”
“Không thành vấn đề!”
Vì thế Khả Khả cười rời đi, mà Hạ Tịch Nghiên ngồi ở chỗ mình nhìn xung quanh, rất hài lòng với môi trường của tập đoàn Vân Duệ.
Sau đó Hạ Tịch Nghiên bèn vùi đầu vào công việc!” Giữa trưa Khả Khả đi qua: “Tịch Nghiên, muốn ăn cơm cùng không? Tôi dẫn cô đi chỗ quen!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Thấy Khả Khả, Hạ Tịch Nghiên nhanh chóng khép tài liệu lại: “Được, đi cùng đi!”
Sau đó hai người cười đi về phía cantin của tập đoàn Vân Duệ.
Sáng sớm Hạ Tịch Nghiên đến tập đoàn Vân Duệ báo danh.
Tập đoàn Vân Duệ cũng biết lý lịch của Hạ Tịch Nghiên cho nên rất khiêm nhường, lễ độ với cô.
“Cô Hạ, hoan nghênh cô đến tập đoàn Vân Duệ làm việc!” Chị Trương ở phòng nhân sự đưa tay ra cười nói.
Hạ Tịch Nghiên cũng cười đưa tay ra bắt tay với chị Trương.
“Không ngờ cô Hạ đã trẻ còn xinh đẹp như vậy!” Chị Trương khen.
Hạ Tịch Nghiên cười cười: “Chị Trương cũng vậy, trẻ như vậy mà đã ngồi lên được vị trí quản lý phòng nhân sự!” Hạ Tịch Nghiên cũng không quên vuốt mông ngựa. Nói tốt sẽ không khiến người khác ghét.
Đây là quy tắc thương trường.
Chị Trương cũng cười cười: “Đi thôi, chị dẫn em đến bộ phận thiết kết”
Hạ Tịch Nghiên gật đầu. Sau đó hai người đi về phía bộ phận thiết kế.
Vừa đến bộ phận thiết kế, chị Trương võ vỗ tay: “Mọi người dừng công việc trên tay một lát, tôi giới thiệu cho mọi người một đồng nghiệp mới!” Chị Trương cười nói.
Vì thế đồng nghiệp trong bộ phận thiết kế dừng việc trên tay lại, đồng loạt quay đầu nhìn về phía chị Trương và Hạ Tịch Nghiên.
“Giới thiệu với mọi người một chút, Hạ Tịch Nghiên, vừa từ London về, sau này sẽ gia nhập vào đội ngũ làm việc của các bạn!”
Chị Trương cười nói. Bộ phận thiết kế có nữ có nam, lúc thấy Hạ Tịch Nghiên xinh đẹp như vậy, ánh mắt vẫn luôn đặt trên người cô.
Nhưng Hạ Tịch Nghiên lại khiêm tốn đứng sau, khóe miệng mang theo một nụ cười nhạt làm cho người ta thấy không thể ghét được.
Lúc này chị Trương nhìn Hạ Tịch Nghiên ra hiệu bảo cô lên chào hỏi.
Hạ Tịch Nghiên bước lên nhìn bọn họ: “Chào mọi người, tôi là Hạ Tịch Nghiên, hi vọng sau này mọi người chỉ bảo nhiều hơn…’ Hạ Tịch Nghiên cười nói.
“Hoan nghênh hoan nghênh…’ Lúc này có người nói một tiếng.
Hạ Tịch Nghiên nhìn người kia cười một cái.
“Bộ phận thiết kế của chúng ta lại có người đẹp rồi…” Đồng nghiệp nam lúc này cũng cười nói hùa theo một tiếng. Chị Trương đứng ở đó cùng Hạ Tịch Nghiên cũng cười: “Đúng đấy, bộ phận thiết kế của chúng ta đều là tuấn nam mỹ nữ!”
Chị Trương cười nói, vừa nói thế, cả bộphận thiết kế đều thoải mái hơn.
Lúc này chị Trương gọi một người đến: “Khả Khả, cô Hạ vừa đến, chưa nắm rõ, cô nhớ giúp đỡ cô ấy nhiều vào nhé!” Chị Trương căn dặn.
Khả Khả là một người phụ nữ thời thượng, ăn mặc rất đẹp, nhìn chị Trương rồi gật đầu: “Vâng, tôi biết rồi!”
Sau đó chị Trương nhìn qua Hạ Tịch Nghiên: “Lát nữa cô báo một tiếng với tổng giám đốc là được!”
Hạ Tịch Nghiên gật đầu.
“Vậy được rồi, cô làm việc đi, tôi đi trước! Chị Trương nói.
“Vâng!” Hạ Tịch Nghiên gật đầu, sau đó gia nhập vào tập đoàn Vân Duệ, cái ngườitên Khả Khả kia cũng coi như tận tâm tận lực, có gì không hiểu cũng rất kiên nhẫn mà giới thiệu cho Hạ Tịch Nghiên.
Hạ Tịch Nghiên nhìn cô ấy: “Cảm ơn cô, Khả Khả!”
Khả Khả cũng cười một cái: “Không cần khách sáo, sau này có gì không hiểu cứ hỏi tôi là được!”
Hạ Tịch Nghiên gật đầu: “Được!”
“Vậy được rồi, tôi đi trước, cô cũng đi làm việc đi!”
“Ừ, hôm khác mời cô ăn cơm!”
“Không thành vấn đề!”
Vì thế Khả Khả cười rời đi, mà Hạ Tịch Nghiên ngồi ở chỗ mình nhìn xung quanh, rất hài lòng với môi trường của tập đoàn Vân Duệ.
Sau đó Hạ Tịch Nghiên bèn vùi đầu vào công việc!” Giữa trưa Khả Khả đi qua: “Tịch Nghiên, muốn ăn cơm cùng không? Tôi dẫn cô đi chỗ quen!” Hạ Tịch Nghiên nói.
Thấy Khả Khả, Hạ Tịch Nghiên nhanh chóng khép tài liệu lại: “Được, đi cùng đi!”
Sau đó hai người cười đi về phía cantin của tập đoàn Vân Duệ.