-Tôi chính thức thông báo hội trưởng hội mỹ thuật học viên HT là bạn Nguyễn Ngọc Hân
tiếng vỗ tay vang lên ào ào
-Tôi không phục rõ ràng của tôi đẹp hơn!
-tranh của cô quả thật nét vẽ và màu sắc rất tinh tế và cẩn thận nhưng lại không có hồn ngược lại tranh của ngọc hân nét vẽ tuy không rõ nhưng lại rõ, không đều nhưng lại đều, ẩn bên trong rất có hồn.
thấy Thanh Hà không lên tiếng Chính Nam lại nói tiếp
-Ở đây có ai không phục thì cứ thẳng thắng nói ra!
tất cả đều im lặng
-Vậy thì không có thay đổi gì nữa!
Thanh Hà bỏ ra khỏi phòng tất cả mọi người cũng đi chỉ còn tụi nó ở lại
-Chúc mừng bạn Ngọc Hân_Diệu Hương lên tiếng
-coi như cô không phải là ngọc nát_Thiên Minh chen vào
-anh..... thôi không nói nữa chúng ta đi ăn đi!
-được đó tất cả kéo nhau xuống căn tin kể cả chính nam trong ánh mắt tò mò của các học viên
bước vào căn tin vẫn là cái bàn quen thuộc đó, tất cả mọi người ngồi xuống
-lạ nhỉ 3 nhỏ này cũng được ngồi ở đây sao?
-Anh Chính Nam anh phải cẩn thận nếu không người bị đuổi đi là chúng ta đó
-Hồ thiên nga anh bớt nói chuyện cho tôi nhờ được không?
-Ngọc Hân cô uống nhầm thuốc rồi hả? ngày thường toàn là tụi tôi nói với cô câu đó mà_Thiên Minh lên tiếng
-Tôi đang rất đói nói chuyện với cái đồ hồ thiên nga mù mắt điếc tai như anh làm bụng tôi sôi réo cả lên đây này!!!
-Thì ra là đồ ngọc nát nhà cô đang đói nên mới hiền lành như vậy
-Chứ hồi trước giờ tôi dữ dằn lắm sao?
-Đúng vậy đó_Không chỉ Thiên Minh mà Thái Lâm và Đặng Quân cũng nhận xét
-mấy người muốn chết hết rồi phải không?
-Cô dám_Thiên Minh gông cổ lên
-Anh nghĩ tôi là ai mà không dám? tôi không sợ trời không sợ đất chỉ sợ những gì tôi sợ thôi
Cô vừa nói xong thì cả bọn ôm bụng mà cười chỉ có chính nam hơi ngạc nhiên vì trước đây 4 đại nam nhân của cái học viện này có thế đâu! Hoài An là em gái Lập Khiêm mà còn không được ngồi chung nữa là. tất nhiên là anh được ngồi rồi......thật khó để diễn tả cảm giác lúc này của anhTừ bên ngoài Lập Khiêm đưa khay đồ ăn đến để trước mặt nhỏ.
-Đừng cãi nhau nữa ăn đi, ồn ào quá!
Nhỏ không nói nữa mà chỉ kéo khay đồ ăn lại ăn thôi.và tốc độ ăn của nhỏ thật làm mọi người khủng hoảng lớn, cũng may Lập Khiêm lấy khay lớn chứ không đã hết từ lâu rồi. Mà cũng đúng thôi từ hôm qua lo chuẩn bị cho cuộc thi nhỏ có ăn uống gì đâu nên giờ ăn bù là phải rồi. mấy người kia cũng không nói gì cũng lần lượt đi lấy đồ ăn biết nhỏ đói nên mọi người cũng lấy thêm cho nhỏ. Thiên Minh lấy cho nhỏ một ly kem, Hoài An là 1 chiếc bánh nhỏ, Đình Quân thì khăn giấy, Diệu Hương thì cốc nước, thái lâm thì vài viên extra. tất cả cùng ngồi xuống
-Cảm ơn mọi người!
Chính Nam vẫn chưa hết ngạc nhiên
-Dạo này lạ nhỉ????????? 4 đại nam nhân của HT sao giờ lại thê thảm thế này?
Thái Lâm lên tiếng
-Đó là anh không biết đó thôi phải nịnh cô ta như vậy thì mới được ngồi đây ăn cơm nếu không thì..... phải xuống đất mà ăn trưa bằng niềm tin đó!
-Thái Lâm anh đang dìm bạn bè xuống đáy hồ đấy!!!
Đặng Quân và Thái Lâm cùng lên tiếng
-Bạn bè á?....... kẻ thù thì có
Ngọc Hân đưa 2 tay vác lên cổ 2 nhỏ bạn
-Chỉ có thiên tài mới hiểu được thiên tài thôi
Thái Lâm, Thiên Minh và Đặng Quân vờ ói rồi đồng thanh
-có mà thiên tai ấy
-Tôi chính thức thông báo hội trưởng hội mỹ thuật học viên HT là bạn Nguyễn Ngọc Hân
tiếng vỗ tay vang lên ào ào
-Tôi không phục rõ ràng của tôi đẹp hơn!
-tranh của cô quả thật nét vẽ và màu sắc rất tinh tế và cẩn thận nhưng lại không có hồn ngược lại tranh của ngọc hân nét vẽ tuy không rõ nhưng lại rõ, không đều nhưng lại đều, ẩn bên trong rất có hồn.
thấy Thanh Hà không lên tiếng Chính Nam lại nói tiếp
-Ở đây có ai không phục thì cứ thẳng thắng nói ra!
tất cả đều im lặng
-Vậy thì không có thay đổi gì nữa!
Thanh Hà bỏ ra khỏi phòng tất cả mọi người cũng đi chỉ còn tụi nó ở lại
-Chúc mừng bạn Ngọc Hân_Diệu Hương lên tiếng
-coi như cô không phải là ngọc nát_Thiên Minh chen vào
-anh..... thôi không nói nữa chúng ta đi ăn đi!
-được đó tất cả kéo nhau xuống căn tin kể cả chính nam trong ánh mắt tò mò của các học viên
bước vào căn tin vẫn là cái bàn quen thuộc đó, tất cả mọi người ngồi xuống
-lạ nhỉ nhỏ này cũng được ngồi ở đây sao?
-Anh Chính Nam anh phải cẩn thận nếu không người bị đuổi đi là chúng ta đó
-Hồ thiên nga anh bớt nói chuyện cho tôi nhờ được không?
-Ngọc Hân cô uống nhầm thuốc rồi hả? ngày thường toàn là tụi tôi nói với cô câu đó mà_Thiên Minh lên tiếng
-Tôi đang rất đói nói chuyện với cái đồ hồ thiên nga mù mắt điếc tai như anh làm bụng tôi sôi réo cả lên đây này!!!
-Thì ra là đồ ngọc nát nhà cô đang đói nên mới hiền lành như vậy
-Chứ hồi trước giờ tôi dữ dằn lắm sao?
-Đúng vậy đó_Không chỉ Thiên Minh mà Thái Lâm và Đặng Quân cũng nhận xét
-mấy người muốn chết hết rồi phải không?
-Cô dám_Thiên Minh gông cổ lên
-Anh nghĩ tôi là ai mà không dám? tôi không sợ trời không sợ đất chỉ sợ những gì tôi sợ thôi
Cô vừa nói xong thì cả bọn ôm bụng mà cười chỉ có chính nam hơi ngạc nhiên vì trước đây đại nam nhân của cái học viện này có thế đâu! Hoài An là em gái Lập Khiêm mà còn không được ngồi chung nữa là. tất nhiên là anh được ngồi rồi......thật khó để diễn tả cảm giác lúc này của anhTừ bên ngoài Lập Khiêm đưa khay đồ ăn đến để trước mặt nhỏ.
-Đừng cãi nhau nữa ăn đi, ồn ào quá!
Nhỏ không nói nữa mà chỉ kéo khay đồ ăn lại ăn thôi.và tốc độ ăn của nhỏ thật làm mọi người khủng hoảng lớn, cũng may Lập Khiêm lấy khay lớn chứ không đã hết từ lâu rồi. Mà cũng đúng thôi từ hôm qua lo chuẩn bị cho cuộc thi nhỏ có ăn uống gì đâu nên giờ ăn bù là phải rồi. mấy người kia cũng không nói gì cũng lần lượt đi lấy đồ ăn biết nhỏ đói nên mọi người cũng lấy thêm cho nhỏ. Thiên Minh lấy cho nhỏ một ly kem, Hoài An là chiếc bánh nhỏ, Đình Quân thì khăn giấy, Diệu Hương thì cốc nước, thái lâm thì vài viên extra. tất cả cùng ngồi xuống
-Cảm ơn mọi người!
Chính Nam vẫn chưa hết ngạc nhiên
-Dạo này lạ nhỉ????????? đại nam nhân của HT sao giờ lại thê thảm thế này?
Thái Lâm lên tiếng
-Đó là anh không biết đó thôi phải nịnh cô ta như vậy thì mới được ngồi đây ăn cơm nếu không thì..... phải xuống đất mà ăn trưa bằng niềm tin đó!
-Thái Lâm anh đang dìm bạn bè xuống đáy hồ đấy!!!
Đặng Quân và Thái Lâm cùng lên tiếng
-Bạn bè á?....... kẻ thù thì có
Ngọc Hân đưa tay vác lên cổ nhỏ bạn
-Chỉ có thiên tài mới hiểu được thiên tài thôi
Thái Lâm, Thiên Minh và Đặng Quân vờ ói rồi đồng thanh
-có mà thiên tai ấy