Ông Hải cầm trên tay tập tài liệu chưa kịp mở ra thì nghe tiếng hét lớn của Chính Nam. Ông vứt tài liệu xuống bàn nhanh chóng chạy theo đến bệnh viện.Mẹ của Thiên Hà,_Hồng Lam bước vào phòng làm việc của chồng mình. Bà cẩn thận khóa cửa lại mới nhanh chóng chạy đến bàn làm việc. Bà ta cầm tập tài liệu của Chính Nam vội vàng mở ra.
"KẾT QUẢ XÉT NGHIỆM DNA
Người xét nghiệm: -Ông Hoàng Chính Hải
-Cô Hoàng Thiên Hà
Quan hệ cần xét nghiệm: Cha-con
Kết quả xét nghiệm: sai lệch trung bình hơn 1,29%.
Không có quan hệ cha con."
Bà Lam dùng đôi tay được chăm chuốt kĩ lưỡng dùng sức bóp nát kết quả xét nghiệm adn
-Cho các người sống tốt thì các người cho là tôi hiền lành sao?
Cầm theo tập giấy, Hồng Lam đem nó về phòng dùng bật lửa đốt sạch sau đó dùng điện thoại gọi gấp cho một dãy số lạ.
-Tiễn thằng nhóc Nam đó đi đi, nó biết nhiều quá rồi đấy.
-...
-Nhân tiện làm cho tôi một bản ADN giả, tôi muốn tiễn con nhỏ kia đi một cách nhân từ thôi.
-...
-Chỉ có con gái tôi mới xứng đáng trở thành người thừa kế tập đoàn này.
-...
-Đừng nghĩ nhiều nó chỉ là con của mình tôi thôi.
*****
Tại bệnh viện
-Em con sao lại như vậy? không phải khỏe hơn rồi sao?
Ông Hải chạy đén phòng cấp cứu lay mạnh vai Chính Nam hỏi gấp.
-Ông đi mà hỏi đứa con gái giả mạo đó đi, vẫn chưa đọc tài liệu sao? để tôi nói cho ông biết nhé. Thật ra thì đứa con gái ông nâng như trứng kia
Ten,Ten,Ten
Chính nam dừng lại nhăn mặt bắt điện thoại
-Ai vây? Có chuyện gì?
-...
-Có chính xác không??
-...
-Đọc địa chỉ đi, tôi sẽ tới ngay.
Chính Nam tắt điện thoại chạy nhanh đi vẫn không quên dặn lại.
-Nhớ chăm sóc Băng Du, tôi có việc sẽ nhanh chóng trở về
Trước cửa phòng cấp cứu chỉ còn lại ông Hải. Không lâu sau Bà Hồng Lam cũng chạy đến vẻ mặt hớt hải.
-Mình! con gái sao rồi?
Ông Hải ngồi xuống ghế chờ, vẻ mặt hòa dịu lại
-Vẫn đang chờ bác sĩ ra.
-Băng Du nhất định không sao đâu, ông đừng quá lo lắng. Mà phải rồi, thằng Nam đâu?
-Nó có việc gấp phải đi rồi. nó nhờ tôi trông hộ con bé
Bà Hồng Lam nghe thế nhẹ thở ra lấy từ túi sách một tập tài liệu
-Mình, mình xem cái này đi tôi dọn bàn làm việc thấy nó, hình như của thằng Nam thì phải! chắc phải quan trọng nên nó mới cầm khư khư trên tay.
Ông Hải nhận tập tài liệu rồi mở ra xem.
-Cái này sao có thể?
Ông như không thể tin vào mắt mình nữa. "ông đi mà hỏi đứa con gái giả mạo đó đi, vẫn chưa đọc tài liệu sao? để tôi nói cho ông biết nhé. Thật ra thì đứa con gái ông nâng như trứng kia". Thì ra là như vậy, Hoàng Chình Hải ông sống hơn nữa đời người mà lại bị lừa thảm như vậy, con gái, con gái, con gái ông, hi vọng về quá khứ của ông.
(Xin lỗi tất cả các bạn đã, đang và từng đọc truyện Con đường hạnh phúc!
Bởi vì năm nay mình bận thi đại học nên chậm trễ việc đăng bài, bây giờ mình đã ổn định. Cho nên bắt đầu từ tuần sau mỗi tuần mình sẽ đăng ít nhất 2 chương. Lịch đăng thì chờ mình nhận thời khóa biểu sẽ thông báo cho các bạn nhé!!!
Xin chân thành cảm ơn các bạn. Những comment của các bạn góp ý về truyện sẽ là động lực cho mình hy vọng các bạn sẽ comment nhiều hơn)
Ông Hải cầm trên tay tập tài liệu chưa kịp mở ra thì nghe tiếng hét lớn của Chính Nam. Ông vứt tài liệu xuống bàn nhanh chóng chạy theo đến bệnh viện.Mẹ của Thiên Hà,_Hồng Lam bước vào phòng làm việc của chồng mình. Bà cẩn thận khóa cửa lại mới nhanh chóng chạy đến bàn làm việc. Bà ta cầm tập tài liệu của Chính Nam vội vàng mở ra.
"KẾT QUẢ XÉT NGHIỆM DNA
Người xét nghiệm: -Ông Hoàng Chính Hải
-Cô Hoàng Thiên Hà
Quan hệ cần xét nghiệm: Cha-con
Kết quả xét nghiệm: sai lệch trung bình hơn ,%.
Không có quan hệ cha con."
Bà Lam dùng đôi tay được chăm chuốt kĩ lưỡng dùng sức bóp nát kết quả xét nghiệm adn
-Cho các người sống tốt thì các người cho là tôi hiền lành sao?
Cầm theo tập giấy, Hồng Lam đem nó về phòng dùng bật lửa đốt sạch sau đó dùng điện thoại gọi gấp cho một dãy số lạ.
-Tiễn thằng nhóc Nam đó đi đi, nó biết nhiều quá rồi đấy.
-...
-Nhân tiện làm cho tôi một bản ADN giả, tôi muốn tiễn con nhỏ kia đi một cách nhân từ thôi.
-...
-Chỉ có con gái tôi mới xứng đáng trở thành người thừa kế tập đoàn này.
-...
-Đừng nghĩ nhiều nó chỉ là con của mình tôi thôi.
Tại bệnh viện
-Em con sao lại như vậy? không phải khỏe hơn rồi sao?
Ông Hải chạy đén phòng cấp cứu lay mạnh vai Chính Nam hỏi gấp.
-Ông đi mà hỏi đứa con gái giả mạo đó đi, vẫn chưa đọc tài liệu sao? để tôi nói cho ông biết nhé. Thật ra thì đứa con gái ông nâng như trứng kia
Ten,Ten,Ten
Chính nam dừng lại nhăn mặt bắt điện thoại
-Ai vây? Có chuyện gì?
-...
-Có chính xác không??
-...
-Đọc địa chỉ đi, tôi sẽ tới ngay.
Chính Nam tắt điện thoại chạy nhanh đi vẫn không quên dặn lại.
-Nhớ chăm sóc Băng Du, tôi có việc sẽ nhanh chóng trở về
Trước cửa phòng cấp cứu chỉ còn lại ông Hải. Không lâu sau Bà Hồng Lam cũng chạy đến vẻ mặt hớt hải.
-Mình! con gái sao rồi?
Ông Hải ngồi xuống ghế chờ, vẻ mặt hòa dịu lại
-Vẫn đang chờ bác sĩ ra.
-Băng Du nhất định không sao đâu, ông đừng quá lo lắng. Mà phải rồi, thằng Nam đâu?
-Nó có việc gấp phải đi rồi. nó nhờ tôi trông hộ con bé
Bà Hồng Lam nghe thế nhẹ thở ra lấy từ túi sách một tập tài liệu
-Mình, mình xem cái này đi tôi dọn bàn làm việc thấy nó, hình như của thằng Nam thì phải! chắc phải quan trọng nên nó mới cầm khư khư trên tay.
Ông Hải nhận tập tài liệu rồi mở ra xem.
-Cái này sao có thể?
Ông như không thể tin vào mắt mình nữa. "ông đi mà hỏi đứa con gái giả mạo đó đi, vẫn chưa đọc tài liệu sao? để tôi nói cho ông biết nhé. Thật ra thì đứa con gái ông nâng như trứng kia". Thì ra là như vậy, Hoàng Chình Hải ông sống hơn nữa đời người mà lại bị lừa thảm như vậy, con gái, con gái, con gái ông, hi vọng về quá khứ của ông.
(Xin lỗi tất cả các bạn đã, đang và từng đọc truyện Con đường hạnh phúc!
Bởi vì năm nay mình bận thi đại học nên chậm trễ việc đăng bài, bây giờ mình đã ổn định. Cho nên bắt đầu từ tuần sau mỗi tuần mình sẽ đăng ít nhất chương. Lịch đăng thì chờ mình nhận thời khóa biểu sẽ thông báo cho các bạn nhé!!!
Xin chân thành cảm ơn các bạn. Những comment của các bạn góp ý về truyện sẽ là động lực cho mình hy vọng các bạn sẽ comment nhiều hơn)