“ Chủ tịch Domius , xin hãy đợi ở đây. “ Người lễ tân lịch sự cúi người.
“ Em đến trễ 30 giây so với thời gian đã hẹn đấy . Người kĩ tính như em mà đến trễ thì thật kì lạ”. Một giọng hơi khàn cách đó không xa. Thiên Tú cau mày . Cái giọng đó đáng ghét của tên Mặc Diêu đó.
“ Hừ, không tranh cãi với anh. Lần trước đua xe anh thua rồi, không chịu khao người ta cái gì à ? “. Mặc Diêu cười, đôi mắt đan phương híp lại , mặc kệ vẻ mặt đó đối lập với tâm trạng của người con gái đứng trước mặt anh .
“ Ồ, cô bé phớt lờ vẻ đẹp của tôi cũng đến kìa. Cậu trễ vì có cô bé đi cùng à ? “ Ánh mắt anh di chuyển đến Vi đang nhìn mình. Anh không ngờ hôm nay Thiên Tú lại dẫn một thiếu nữ xinh đẹp như thế này đến để dự tiệc.
“ Cứ cho là vậy đi. Trễ có 30 giây thôi mà. Giới thiệu với anh , đây là Trịnh Diệp Vi, sinh viên năm nhất khoa ngôn ngữ và văn hóa Trung Quốc trường Đại học Bắc Kinh. Đây là Mặc Diêu, tên thanh mai trúc mã đáng-ghét của chị.” Vừa nói , Thiên Tú vừa lừ mắt , liếc cái bản mặt tươi như hoa của người bên cạnh. Bên trong phát ra tiếng ồn ào, sắp đến hai người họ rồi , Thiên Tú liền ra hiệu cho Vi đi theo nhân viên đến khu vực phỏng vấn hậu trường.
“Đi thôi. “ Mặc Diêu đưa tay cho Thiên Tú khoác một cách lịch thiệp vô cùng chuẩn mực của một người đàn ông.
Thiên Tú bước đi một cách nhẹ nhàng trên đôi giày cao gót đen tuyền đính đá , khoác cánh tay vững chắc của anh đến trước phóng viên.
Vi lập tức đi theo người nhân viên đến nơi phỏng vấn . Đây là lần đầu tiên cô vào nơi này. Căn phòng này rất rộng , đặt rất nhiều những tấm banner nhãn hiệu tài trợ khác nhau, phía trước nó có những nghệ sĩ và phóng viên đang phỏng vấn. Cô nhận ra rất nhiều thần tượng đang nổi như Lí Dịch Phong này , Tỉnh Bách Niên này, TFBoys , Huỳnh Hiểu Minh và Angela Baby , Hoàng Bột, Phạm Băng Băng,... Đôi mắt cô không ngừng tìm kiếm một bóng người quen thuộc. Chỉ một lát sau, cái dáng lưng thẳng như cây tùng ấy , mái tóc ấy hiện ra trước mắt cô. Người mà cô ngày ngày ngắm nhìn trên điện thoại, tải về hàng ngàn bức ảnh về máy tính , nghe đến thuộc lòng bài hát của người ấy đang đứng cách cô chưa đến chục bước chân. Được nhìn thấy anh ở khoảng cách gần như thế này là điều mà cô mơ ước , không cần anh chú ý đến cô , chỉ cần cô chú ý anh là được.
Dương Dương có cảm giác như ai đó đang nhìn mình , liền quay đầu nhìn quanh , bắt gặp đôi mắt sáng như sao của Vi . Bốn mắt nhìn nhau ,mặt cô đỏ bừng, đầu óc trống rỗng , tim đập như điên, muốn tiến lên trò chuyện vài câu bây giờ cũng thật khó với cô . “ Ngàn lời muốn nói , chỉ cần một ánh mắt đã khiến bạn quên tất cả” quả nhiên không sai. Anh vừa nhìn qua , cả người Vi như bị điểm huyệt , nhúc nhích cũng không nhúc nhích nổi , chỉ biết mở to mắt mà nhìn lại. Dương Dương nhìn cô không chớp mắt, giờ thì anh biết cô là Dương Mao rồi . Đôi môi anh khẽ kéo lên , tạo thành nụ cười nhẹ. Cô đỏ mặt cúi đầu . Hồn vía Vi xác định đã ở trên thiên đàng đàm đạo với Thượng Đế rồi. Dương Dương từ từ tách ra khỏi khu vực phỏng vấn, đi về phía cô, kéo tay cô theo anh. Bạn có hiểu cảm giác thân tượng của bạn tiến về phía bạn, cầm tay bạn mà kéo vào trong không ? Vi đang trải qua tình huống như vậy. Anh ấy đang ở trước mặt cô , nắm lấy tay cô vào bên trong phòng tiệc.
Bên trong phòng , rất nhiều bàn tròn được phủ khăn trải bàn trắng tinh, trên đó có những chiếc ly thủy tinh lớn, bên cạnh có một chai Champgne Brut*. Trần được gắn đèn chùm sáng lung linh , bồi thêm ánh nến tỏa ra từ giữa căn phòng.
“Chị rốt cuộc dẫn cô ấy đến đây làm gì ? “ Dương Dương vừa ngồi xuống đã cất giọng trách móc.
“Có việc quan trọng .” Thiên Tú trả lời rất ngắn gọn ,súc tích khiến cho anh suýt sặc nước.
Vi trợn tròn mắt. Cái gì mà chuyện quan trọng chứ. Đến đây chẳng phải chỉ xem, ăn tiệc với đấu giá thôi sao ? Cô hiện tại còn thấy có điều gì lạ trong lời nói của Dương Dương. Ngay lúc đó , có một người đàn ông trẻ đi tới.
“ Chủ tịch Dương, chủ tịch Mặc cũng tới sao ? Thật vinh hạnh được gặp hai người.” Người đàn ông đó đưa tay ra bắt tay với Thiên Tú nhưng ngay lập tức bị Mặc Diêu lườm một sắc bén bèn thu tay về.
“ Rất vui được gặp anh , chủ tịch Lôi.” Ngoài miệng nói vui nhưng trong lời nói và gương mặt Thiên Tú chẳng lộ ra điều gì thể hiện cô đang vui mà chỉ có sự chán ghét.
Hắn là Lôi Khải , chủ tịch tập đoàn Darkness , đối thủ cạnh tranh của Domius . Tính cách của hắn rất tàn bạo. Những công ty bị hắn để ý thì không lâu sau liền tuyên bố phá sản hoặc liên tục bị các công ty khác thâu tóm. Duy chỉ có Domius và Lighten là ngoại lệ.
Ánh mắt của hắn nhìn Vi khiến tóc gáy cô dựng đứng. Đôi mắt dài và hẹp , bên trong đồng tử màu nâu đang phản chiếu lại cô, như một con hổ đang âm thầm quan sát con mồi béo bở trước mắt .Tay cô vô tình chạm phải bàn tay lớn của anh ở bên cạnh . Dương Dương nhận thấy có một bàn tay lạnh ngắt như đá đang đặt lên tay anh liền tìm kiếm chủ nhân của nó. Là Vi.Tâm anh đột nhiên muốn dùng đôi tay mình ủ ấm cho cô , đem tay cô nắm nhẹ. Vi đang bối rối thì một cảm giác ấm áp, an tâm dâng lên trong lòng cô khi bàn tay ấy khẽ nắm lấy tay cô.
“ Anh ! “ . Một cô gái nhỏ mặc chiếc váy xòe màu vani đi đến bên cạnh Lôi Khải, liếc mắt mang một tia khinh bỉ vào toàn bộ người trong bàn. Lôi Tưởng , tiểu thư khét tiếng với thái độ lồi lõm , kiêu căng , ngạo mạn không ai bằng . Dĩ nhiên là không ai có thể trị được cô ta trừ anh trai của cổ. Nhưng quen thói được chiều từ nhỏ , sinh ra một tiểu thư như vậy cũng dễ hiểu.
“ Đến lúc chúng tôi phải rời đi rồi . Xin cáo biệt” Lôi Khải nở nụ cười nhếch mép , cùng em gái đến chỗ ngồi của đội đỏ. Hắn vừa đi khuất tầm mắt, Vi liền thả lỏng tinh thần . Vừa nãy hắn làm cô sợ hết hồn, thu tay về , vuốt vuốt tóc mai che khuất tầm mắt. Nhìn thấy tay , Vi chợt nhớ ra , vừa nãy cô vừa,....vừa… vừa mới được Dương Dương nắm tay !!!! Ah , ngại chết đi được . Mặt cô đỏ bừng, không ngờ cô vẫn còn bình tĩnh rời ra để vuốt tóc, thật phi thường. Không chỉ một mình Vi cảm thấy xấu hổ, Dương Dương cũng cảm thấy ngượng , mặt nóng rần lên. Nhưng chỉ trong chốc lát , sự ngại ngùng của hai người bị hai con ngươi màu trà phát hiện .Quan sát cảm xúc trên mặt hai đứa em , Thiên Tú cười trộm, quay sang thì thầm với Mặc Diêu.
“ Này, anh có thấy không ? Hai đứa nó vừa nắm tay nhau đấy. “
Mặc Diêu chống cằm . “ Thì sao ? Em muốn tôi làm thế với em à ? “ Thiên Tú cốc một cái vào đầu anh, khẽ nhắc.
“ Ai muốn làm thế với anh ? Anh biết tại sao Mặc Kỳ lại không đi cùng không ?“
“ Nó bảo không muốn đi “
“ Sai. Hôm nay tôi bắt gặp Kỳ nhà anh đứng nói chuyện với Vi đấy nhé . Cần xem ảnh không? “ Cô lắc lắc chiếc điện thoại. Mặc Diêu vừa nãy tỏ vẻ bàng quang , khi nghe thấy câu này liền sán lại gần Thiên Tú . Hai người cứ rì rầm bàn luận, chỉ chỉ chỏ chỏ vào cái màn hình điện thoại. Người ra vào mỗi lúc một đông. Bữa tiệc bắt đầu lúc nào không hay.
Đêm từ thiện của Bazaar lần này tổ chức với quy mô vô cùng hoành tráng. Các nghệ sĩ sẽ được chia làm 3 nhóm nhỏ để chơi các trò chơi đối kháng cùng với nhau. Bên cạnh đó, một vài tác phẩm nghệ thuật sẽ được đem ra đấu giá nhằm quyên tiền cho quỹ từ thiện. Phần giới thiệu các thành viên của 3 đội cũng thật khoa trương đi .
Đội vàng của Huỳnh Hiểu Minh gồm: Angelababy, Park Shin Hye, Bi Rain, Lý Vũ Xuân, Dương Dương, Tỉnh Bách Nhiên, Vương Tuấn Khải, Vương Nguyên, Dịch Dương Thiên Tỉ, Dương Thiên Tú, Mặc Diêu,….
Đội đỏ của Đặng Siêu gồm: Phạm Băng Băng, Lý Thần, Lưu Diệc Phi, Đặng Tử Kỳ, Lưu Gia Linh, Lộc Hàm, Hàn Canh, Đường Yên, Cao Viên Viên, Lôi Khải, Lôi Tưởng,...
Đội xanh của Hoàng Bột gồm: Ngô Diệc Phàm, Lý Dịch Phong, Trương Nghệ Hưng, Dương Mịch, Lý Tiểu Lộ, Giả Nãi Lượng, Mặc Cầm,...
Thiên Tú và Mặc Diêu từ chối lên sân khấu , chỉ yêu cầu mời nghệ sĩ đại diện lên. Dương Dương đứng dậy để bước lên sân khấu. Vi bất giác mỉm cười. Fangirl ai chẳng vậy, thấy thần tượng mình được lên sân khấu thì sẽ như thế thôi. Giới thiệu xong xuôi , chính là đến phần đấu giá. Vật được đấu giá đầu tiên là Chiếc vòng đá của Phạm Băng Băng. Nó được đấu lên tới tận 500 vạn tệ. Lần lượt mọi thứ đều được đem ra đấu giá, xem kẽ vào đó là những thử thách dành cho các nghệ sĩ cùng đội.
Bàn của Vi hiện tại có 14 người . Trong số này cô chỉ biết 5 người , trừ Mặc Diêu, Thiên Tú, Dương Dương còn lại là đối tác của hai con người gắn mác Chủ tịch tập đoàn kia kìa .Ngồi bên trái Dương Dương ( cô ngồi bên phải nhé) là Tỉnh Bách Niên, kế tiếp là Lộc Hàm , cuối cùng là Giả Nãi Lượng, Park Shin Hye và Bi Rain. Được ngồi cạnh ngôi sao nổi tiếng cũng run quá . Bên phải là thần tượng của mình , một bên là thận tượng của bạn thân, cô cảm thấy mình không nuốt nổi được mấy thứ cao lương mĩ vị trước mặt . Những người xung quanh cũng không đụng đến , chỉ có tiếng lanh canh của ly thủy tinh, tiếng ồn ào nói chuyện và tiếng người MC đang giới thiệu vật đấu giá. Đội Vàng có vẻ hơi lét vế so với đội Đỏ , tuy nhiên cũng thu về được những vật phẩm quý giá không kém.
Sản phẩm cuối cùng là thứ Vi thấy hứng thú nhất , chiếc nhẫn Deep Blue Rose của hãng Waston được đính viên kim cương xanh dương lớn . Dĩ nhiên là dù mong muốn đến đâu cũng không mua được . Giá sàn của nó đã lên đến 200.000 Euro ( tương đương 1.395.036 tệ ) , đến buổi đấu giá này chắc chắn sẽ phải cạnh tranh khốc liệt hơn nữa, cô không phải người có tiền nên không mấy hy vọng nó thuộc về mình .
“ 2 triệu “
“ 2 triệu 200 ngàn “
“ 2 triệu 600 ngàn “
“ 3 triệu !! “
Những số tiền cứ dần tăng lên. Với số tiền đó, có thể sống sung túc cả cuộc đời. Quả nhiên là đêm từ thiện của những kẻ có máu mặt. Thiên Tú và Mặc Diêu không có động tĩnh gì từ đầu buổi tiệc , chỉ đứng ngoài cuộc xem những kẻ thừa tiền đấu đá nhau giành những thứ vớ vẩn.
“ Mặc Diêu, tôi muốn có nó “.Khóe miệng Thiên Tú khẽ nhếch lên. Có vẻ như cô vừa vạch ra một kế hoạch.
Mặc Diêu ở bên cạnh nhận ra ý thông qua đôi mắt nâu trà kia, đặt cái hôn nhẹ như gió thoảng vào má cô, thì thầm. “ Như ý em muốn , hôn thê của tôi.” Rồi anh viết một dãy số lên tầm bảng bên cạnh, giơ lên giữa không khí .
“ 10 triệu ! “
Hết
Note :
Champgne Brut: rượu chua, thường dùng khai vị.
A/N : Dạo này toàn đăng nhân dịp sinh nhật :3 Post nốt cái trong tháng 12 :3 Ờm… Chúc mừng sinh nhật, bạn thân của tao. Tuy ở ngoài tao không có gì tặng mày , nhưng
Happy Birthday , Hương ~
“ Chủ tịch Domius , xin hãy đợi ở đây. “ Người lễ tân lịch sự cúi người.
“ Em đến trễ giây so với thời gian đã hẹn đấy . Người kĩ tính như em mà đến trễ thì thật kì lạ”. Một giọng hơi khàn cách đó không xa. Thiên Tú cau mày . Cái giọng đó đáng ghét của tên Mặc Diêu đó.
“ Hừ, không tranh cãi với anh. Lần trước đua xe anh thua rồi, không chịu khao người ta cái gì à ? “. Mặc Diêu cười, đôi mắt đan phương híp lại , mặc kệ vẻ mặt đó đối lập với tâm trạng của người con gái đứng trước mặt anh .
“ Ồ, cô bé phớt lờ vẻ đẹp của tôi cũng đến kìa. Cậu trễ vì có cô bé đi cùng à ? “ Ánh mắt anh di chuyển đến Vi đang nhìn mình. Anh không ngờ hôm nay Thiên Tú lại dẫn một thiếu nữ xinh đẹp như thế này đến để dự tiệc.
“ Cứ cho là vậy đi. Trễ có giây thôi mà. Giới thiệu với anh , đây là Trịnh Diệp Vi, sinh viên năm nhất khoa ngôn ngữ và văn hóa Trung Quốc trường Đại học Bắc Kinh. Đây là Mặc Diêu, tên thanh mai trúc mã đáng-ghét của chị.” Vừa nói , Thiên Tú vừa lừ mắt , liếc cái bản mặt tươi như hoa của người bên cạnh. Bên trong phát ra tiếng ồn ào, sắp đến hai người họ rồi , Thiên Tú liền ra hiệu cho Vi đi theo nhân viên đến khu vực phỏng vấn hậu trường.
“Đi thôi. “ Mặc Diêu đưa tay cho Thiên Tú khoác một cách lịch thiệp vô cùng chuẩn mực của một người đàn ông.
Thiên Tú bước đi một cách nhẹ nhàng trên đôi giày cao gót đen tuyền đính đá , khoác cánh tay vững chắc của anh đến trước phóng viên.
Vi lập tức đi theo người nhân viên đến nơi phỏng vấn . Đây là lần đầu tiên cô vào nơi này. Căn phòng này rất rộng , đặt rất nhiều những tấm banner nhãn hiệu tài trợ khác nhau, phía trước nó có những nghệ sĩ và phóng viên đang phỏng vấn. Cô nhận ra rất nhiều thần tượng đang nổi như Lí Dịch Phong này , Tỉnh Bách Niên này, TFBoys , Huỳnh Hiểu Minh và Angela Baby , Hoàng Bột, Phạm Băng Băng,... Đôi mắt cô không ngừng tìm kiếm một bóng người quen thuộc. Chỉ một lát sau, cái dáng lưng thẳng như cây tùng ấy , mái tóc ấy hiện ra trước mắt cô. Người mà cô ngày ngày ngắm nhìn trên điện thoại, tải về hàng ngàn bức ảnh về máy tính , nghe đến thuộc lòng bài hát của người ấy đang đứng cách cô chưa đến chục bước chân. Được nhìn thấy anh ở khoảng cách gần như thế này là điều mà cô mơ ước , không cần anh chú ý đến cô , chỉ cần cô chú ý anh là được.
Dương Dương có cảm giác như ai đó đang nhìn mình , liền quay đầu nhìn quanh , bắt gặp đôi mắt sáng như sao của Vi . Bốn mắt nhìn nhau ,mặt cô đỏ bừng, đầu óc trống rỗng , tim đập như điên, muốn tiến lên trò chuyện vài câu bây giờ cũng thật khó với cô . “ Ngàn lời muốn nói , chỉ cần một ánh mắt đã khiến bạn quên tất cả” quả nhiên không sai. Anh vừa nhìn qua , cả người Vi như bị điểm huyệt , nhúc nhích cũng không nhúc nhích nổi , chỉ biết mở to mắt mà nhìn lại. Dương Dương nhìn cô không chớp mắt, giờ thì anh biết cô là Dương Mao rồi . Đôi môi anh khẽ kéo lên , tạo thành nụ cười nhẹ. Cô đỏ mặt cúi đầu . Hồn vía Vi xác định đã ở trên thiên đàng đàm đạo với Thượng Đế rồi. Dương Dương từ từ tách ra khỏi khu vực phỏng vấn, đi về phía cô, kéo tay cô theo anh. Bạn có hiểu cảm giác thân tượng của bạn tiến về phía bạn, cầm tay bạn mà kéo vào trong không ? Vi đang trải qua tình huống như vậy. Anh ấy đang ở trước mặt cô , nắm lấy tay cô vào bên trong phòng tiệc.
Bên trong phòng , rất nhiều bàn tròn được phủ khăn trải bàn trắng tinh, trên đó có những chiếc ly thủy tinh lớn, bên cạnh có một chai Champgne Brut. Trần được gắn đèn chùm sáng lung linh , bồi thêm ánh nến tỏa ra từ giữa căn phòng.
“Chị rốt cuộc dẫn cô ấy đến đây làm gì ? “ Dương Dương vừa ngồi xuống đã cất giọng trách móc.
“Có việc quan trọng .” Thiên Tú trả lời rất ngắn gọn ,súc tích khiến cho anh suýt sặc nước.
Vi trợn tròn mắt. Cái gì mà chuyện quan trọng chứ. Đến đây chẳng phải chỉ xem, ăn tiệc với đấu giá thôi sao ? Cô hiện tại còn thấy có điều gì lạ trong lời nói của Dương Dương. Ngay lúc đó , có một người đàn ông trẻ đi tới.
“ Chủ tịch Dương, chủ tịch Mặc cũng tới sao ? Thật vinh hạnh được gặp hai người.” Người đàn ông đó đưa tay ra bắt tay với Thiên Tú nhưng ngay lập tức bị Mặc Diêu lườm một sắc bén bèn thu tay về.
“ Rất vui được gặp anh , chủ tịch Lôi.” Ngoài miệng nói vui nhưng trong lời nói và gương mặt Thiên Tú chẳng lộ ra điều gì thể hiện cô đang vui mà chỉ có sự chán ghét.
Hắn là Lôi Khải , chủ tịch tập đoàn Darkness , đối thủ cạnh tranh của Domius . Tính cách của hắn rất tàn bạo. Những công ty bị hắn để ý thì không lâu sau liền tuyên bố phá sản hoặc liên tục bị các công ty khác thâu tóm. Duy chỉ có Domius và Lighten là ngoại lệ.
Ánh mắt của hắn nhìn Vi khiến tóc gáy cô dựng đứng. Đôi mắt dài và hẹp , bên trong đồng tử màu nâu đang phản chiếu lại cô, như một con hổ đang âm thầm quan sát con mồi béo bở trước mắt .Tay cô vô tình chạm phải bàn tay lớn của anh ở bên cạnh . Dương Dương nhận thấy có một bàn tay lạnh ngắt như đá đang đặt lên tay anh liền tìm kiếm chủ nhân của nó. Là Vi.Tâm anh đột nhiên muốn dùng đôi tay mình ủ ấm cho cô , đem tay cô nắm nhẹ. Vi đang bối rối thì một cảm giác ấm áp, an tâm dâng lên trong lòng cô khi bàn tay ấy khẽ nắm lấy tay cô.
“ Anh ! “ . Một cô gái nhỏ mặc chiếc váy xòe màu vani đi đến bên cạnh Lôi Khải, liếc mắt mang một tia khinh bỉ vào toàn bộ người trong bàn. Lôi Tưởng , tiểu thư khét tiếng với thái độ lồi lõm , kiêu căng , ngạo mạn không ai bằng . Dĩ nhiên là không ai có thể trị được cô ta trừ anh trai của cổ. Nhưng quen thói được chiều từ nhỏ , sinh ra một tiểu thư như vậy cũng dễ hiểu.
“ Đến lúc chúng tôi phải rời đi rồi . Xin cáo biệt” Lôi Khải nở nụ cười nhếch mép , cùng em gái đến chỗ ngồi của đội đỏ. Hắn vừa đi khuất tầm mắt, Vi liền thả lỏng tinh thần . Vừa nãy hắn làm cô sợ hết hồn, thu tay về , vuốt vuốt tóc mai che khuất tầm mắt. Nhìn thấy tay , Vi chợt nhớ ra , vừa nãy cô vừa,....vừa… vừa mới được Dương Dương nắm tay !!!! Ah , ngại chết đi được . Mặt cô đỏ bừng, không ngờ cô vẫn còn bình tĩnh rời ra để vuốt tóc, thật phi thường. Không chỉ một mình Vi cảm thấy xấu hổ, Dương Dương cũng cảm thấy ngượng , mặt nóng rần lên. Nhưng chỉ trong chốc lát , sự ngại ngùng của hai người bị hai con ngươi màu trà phát hiện .Quan sát cảm xúc trên mặt hai đứa em , Thiên Tú cười trộm, quay sang thì thầm với Mặc Diêu.
“ Này, anh có thấy không ? Hai đứa nó vừa nắm tay nhau đấy. “
Mặc Diêu chống cằm . “ Thì sao ? Em muốn tôi làm thế với em à ? “ Thiên Tú cốc một cái vào đầu anh, khẽ nhắc.
“ Ai muốn làm thế với anh ? Anh biết tại sao Mặc Kỳ lại không đi cùng không ?“
“ Nó bảo không muốn đi “bg-ssp-{height:px}
“ Sai. Hôm nay tôi bắt gặp Kỳ nhà anh đứng nói chuyện với Vi đấy nhé . Cần xem ảnh không? “ Cô lắc lắc chiếc điện thoại. Mặc Diêu vừa nãy tỏ vẻ bàng quang , khi nghe thấy câu này liền sán lại gần Thiên Tú . Hai người cứ rì rầm bàn luận, chỉ chỉ chỏ chỏ vào cái màn hình điện thoại. Người ra vào mỗi lúc một đông. Bữa tiệc bắt đầu lúc nào không hay.
Đêm từ thiện của Bazaar lần này tổ chức với quy mô vô cùng hoành tráng. Các nghệ sĩ sẽ được chia làm nhóm nhỏ để chơi các trò chơi đối kháng cùng với nhau. Bên cạnh đó, một vài tác phẩm nghệ thuật sẽ được đem ra đấu giá nhằm quyên tiền cho quỹ từ thiện. Phần giới thiệu các thành viên của đội cũng thật khoa trương đi .
Đội vàng của Huỳnh Hiểu Minh gồm: Angelababy, Park Shin Hye, Bi Rain, Lý Vũ Xuân, Dương Dương, Tỉnh Bách Nhiên, Vương Tuấn Khải, Vương Nguyên, Dịch Dương Thiên Tỉ, Dương Thiên Tú, Mặc Diêu,….
Đội đỏ của Đặng Siêu gồm: Phạm Băng Băng, Lý Thần, Lưu Diệc Phi, Đặng Tử Kỳ, Lưu Gia Linh, Lộc Hàm, Hàn Canh, Đường Yên, Cao Viên Viên, Lôi Khải, Lôi Tưởng,...
Đội xanh của Hoàng Bột gồm: Ngô Diệc Phàm, Lý Dịch Phong, Trương Nghệ Hưng, Dương Mịch, Lý Tiểu Lộ, Giả Nãi Lượng, Mặc Cầm,...
Thiên Tú và Mặc Diêu từ chối lên sân khấu , chỉ yêu cầu mời nghệ sĩ đại diện lên. Dương Dương đứng dậy để bước lên sân khấu. Vi bất giác mỉm cười. Fangirl ai chẳng vậy, thấy thần tượng mình được lên sân khấu thì sẽ như thế thôi. Giới thiệu xong xuôi , chính là đến phần đấu giá. Vật được đấu giá đầu tiên là Chiếc vòng đá của Phạm Băng Băng. Nó được đấu lên tới tận vạn tệ. Lần lượt mọi thứ đều được đem ra đấu giá, xem kẽ vào đó là những thử thách dành cho các nghệ sĩ cùng đội.
Bàn của Vi hiện tại có người . Trong số này cô chỉ biết người , trừ Mặc Diêu, Thiên Tú, Dương Dương còn lại là đối tác của hai con người gắn mác Chủ tịch tập đoàn kia kìa .Ngồi bên trái Dương Dương ( cô ngồi bên phải nhé) là Tỉnh Bách Niên, kế tiếp là Lộc Hàm , cuối cùng là Giả Nãi Lượng, Park Shin Hye và Bi Rain. Được ngồi cạnh ngôi sao nổi tiếng cũng run quá . Bên phải là thần tượng của mình , một bên là thận tượng của bạn thân, cô cảm thấy mình không nuốt nổi được mấy thứ cao lương mĩ vị trước mặt . Những người xung quanh cũng không đụng đến , chỉ có tiếng lanh canh của ly thủy tinh, tiếng ồn ào nói chuyện và tiếng người MC đang giới thiệu vật đấu giá. Đội Vàng có vẻ hơi lét vế so với đội Đỏ , tuy nhiên cũng thu về được những vật phẩm quý giá không kém.
Sản phẩm cuối cùng là thứ Vi thấy hứng thú nhất , chiếc nhẫn Deep Blue Rose của hãng Waston được đính viên kim cương xanh dương lớn . Dĩ nhiên là dù mong muốn đến đâu cũng không mua được . Giá sàn của nó đã lên đến . Euro ( tương đương .. tệ ) , đến buổi đấu giá này chắc chắn sẽ phải cạnh tranh khốc liệt hơn nữa, cô không phải người có tiền nên không mấy hy vọng nó thuộc về mình .
“ triệu “
“ triệu ngàn “
“ triệu ngàn “
“ triệu !! “
Những số tiền cứ dần tăng lên. Với số tiền đó, có thể sống sung túc cả cuộc đời. Quả nhiên là đêm từ thiện của những kẻ có máu mặt. Thiên Tú và Mặc Diêu không có động tĩnh gì từ đầu buổi tiệc , chỉ đứng ngoài cuộc xem những kẻ thừa tiền đấu đá nhau giành những thứ vớ vẩn.
“ Mặc Diêu, tôi muốn có nó “.Khóe miệng Thiên Tú khẽ nhếch lên. Có vẻ như cô vừa vạch ra một kế hoạch.
Mặc Diêu ở bên cạnh nhận ra ý thông qua đôi mắt nâu trà kia, đặt cái hôn nhẹ như gió thoảng vào má cô, thì thầm. “ Như ý em muốn , hôn thê của tôi.” Rồi anh viết một dãy số lên tầm bảng bên cạnh, giơ lên giữa không khí .
“ triệu ! “
Hết
Note :
Champgne Brut: rượu chua, thường dùng khai vị.
A/N : Dạo này toàn đăng nhân dịp sinh nhật : Post nốt cái trong tháng : Ờm… Chúc mừng sinh nhật, bạn thân của tao. Tuy ở ngoài tao không có gì tặng mày , nhưng
Happy Birthday , Hương ~