Sáng hôm sau, Bạch Ngân Hy được Tiêu Chính Kỳ hộ tống đến phim trường dự lễ khai máy. Anh ngồi một góc trên xe hóa trang mặt lạnh như băng mắt đăm đăm xem điện thoại, người ngoài nhìn vào mối quan hệ của họ sẽ nghĩ cặp đôi này cưới nhau rất miễn cưỡng. Bạch Ngân Hy liếc anh một cái liền bị nhân viên trang điểm của đoàn hỏi
- Bạch lão sư, hai người cãi nhau à.
- Không có ah. Nhìn chúng em giống đang dỗi nhau lắm à chị?
- Haha, ko có thì tốt. Nhìn y chang sắp choảng nhau đến nơi rồi.
- Tiêu lão sư anh nghe gì chưa. Anh cứ ngồi như cục đá đó ai cũng tưởng chúng ta cãi nhau.
- Anh bình thường mà. Trước giờ a vẫn vậy.
- Anh cười lên một cái em xem nào.
- Bạch lão sư...đợi đóng máy rồi về nhà anh cười với em cả tối, ok chưa.
- Hahahaaa, nè đứa...chị vẫn còn ngồi sờ sờ ở đây nha
- Tôn lão sư, chị xem mặt anh ấy dày chưa. Đúng thật là...
- Tôn Kỳ tỷ, lần này có chị và A Luân hợp tác vs Ngân Hy em cũng yên tâm rồi. Em giao nha đầu này cho chị, chị xem chừng giúp em nhé.
- Tiêu lão sư, lần này Tôn lão sư đến là ở cùng đại gia đình e là việc trông chừng Bạch lão sư anh phải giao cho Trịnh lão sư rồi.
Chị gái makeup cũng tham gia vào cuộc trò chuyện.
- Ayyo, Tiêu Nam Cực. Hộ tống Ngân Hy đến đoàn à? Ai rồi cũng bị con quỷ tình yêu nhập thôi....
- Vừa nhắc tào tháo tào tháo đến rồi.
- Trịnh Dật Luân cậu muốn chết?
- Ay oh êy, Ngân Hy em coi anh ta hung dữ kìa còn muốn đánh anh.
- Em ko quản nổi tay chân anh ấy, anh liệu mà né nhanh đi Luân ca.
- Thôi ko đùa nữa. Chính Kỳ, lần này có nhận viết nhạc phim này ko?
- Không có. Nhưng nghe nói nhạc phim chọn xong rồi Ngân Hy lãnh bài.
- Ôh, đến cuối cùng tôi vẫn liên quan đến người . Đại ca ơi đại ca chúng ta kiếp trước mắc nợ nhau đúng ko.
- Hahaaa...lần này là đóng nam nữ luôn rồi Luân ca nhở...đúng là rất có duyên nợ.
- Bạch lão sư, xong rồi.
Trò chuyện vu vơ đến lúc hóa trang xong xuôi họ mới kéo nhau xuống xe ra ngoài, bên ngoài phim trường vừa đông vừa ồn như có lễ hội, phải nhờ vệ sĩ đứng chắn thành lối đi mới lên được đến nơi làm lễ. Tiêu Chính Kỳ đứng dưới sân khấu nhìn cô thắp nhang cũng tổ, cắt bánh, rồi giở khăn khai máy, đến khi quay hoàn thành phân cảnh đầu tiên chỉ trong lần duy nhất. Mọi việc thuận lợi anh mới âm thầm lui ra ngoài, lên xe quay về gia trang.
- Về rồi.
- Ừm.
- Ngân nhi ổn ko thất ca?
- Tạm ổn
- Tạm?
- Có Tôn Kỳ và Trịnh Dật Luân đóng cùng. Nhưng cũng có Hứa Ngôn, đạo diện thì lại là một người còn trẻ và khá nổi tiếng nhưng Ngân Hy chưa hợp tác với anh ta lần nào. Còn Hứa Ngôn thì đã hợp tác được bộ đều làm nên tên tuổi.
Phó Chính Đình sờ sờ mũi
- Đúng tháng sau là tất niên, cô ấy được nghỉ ngày, năm nay tất niên trùng vs sinh nhật của lục ca, rất vừa vặn. Sau khi đóng máy ngày là lễ thượng thọ của ông.
Phó lão đại lại cười hắc ra một tiếng.
- Cô gái này, mới tuổi mà sắp xếp mọi thứ vừa vặn rõ ràng vậy rồi, thật là.
- Lão đại, cậu tuổi tiếp quản Dạ Nguyệt cũng ko khác là mấy
- Hazzzz...trời sinh một cặp.
- Tự mãn.
Sau khi Tiêu Chính Kỳ rời đi chính là màn lật mặt ko thể rõ ràng hơn đến từ đạo diễn. Ông ta bắt Bạch Ngân Hy diễn lại cảnh hơn lần dù cô ko hiểu mình làm sai chỗ nào, cố ý ra mặt đến mức chú quay phim bực mình mắng lớn. Tôn Kỳ đi vào chỉ nói đúng một câu anh ta liền dừng lại kêu chuyển cảnh.
- Đạo diễn, xong chưa, Tiêu lão sư video call cho Bạch lão sư.
- Cắt. Được rồi. Chuyển cảnh tiếp theo.
- Chị Ngân Hy, anh ta thật đáng ghét.
- Nạp Lan, kín miệng một chút. Đừng cằn nhằn, ko khéo lại đến tai hắn.
- Sao rồi Ngân Hy
- Tôn lão sư, cảm ơn chị.
- Đừng khách sáo. Hôm nay em hết cảnh rồi đúng không. Đi ăn tối với chị đi?
- Dạ vâng.
Bạch Ngân Hy lên xe thay bộ cổ phục dày cộm và tháo tóc ra cột gọn rồi mới cùng Tôn Kỳ đến khu phố gần nhà cô ăn mì.
- Quán mì này rất nổi tiếng, đặt biệt là món mì thịt bò cay, ôi mùa đông lạnh giá này nghĩ đến thôi đã thấy thỏa mãn rồi.
- Tôn lão sư. Hết bàn rồi_quản lý của Tôn Kỳ chạy qua xe đẩy cửa ra nói.
- Tiếc thế.
- Mọi người muốn ăn gì em kêu Nạp Lan đi mua đến nhà em ăn. Nhà em ở gần đây.
- Thế thì phiền em quá.
- Phiền gì chứ, coi như em cảm ơn chị đã giúp em giải vây. Thật ra nhà em ở chỗ đó kìa._ Bạch Ngân Hy chỉ về phí ngôi nhà cách nơi họ đậu xe chỉ căn hàng quán
- Căn biệt thự đang sáng đèn đó là của em à?
- Dạ vâng. Là sính lễ của em
- Eo ôi, giàu nức tường đổ vách.
- Tôn lão sư, thật ra sính lễ của thiếu gia là cả con phố này.
- Ôi thiên ơi...Ngân Hy họ là Mafia à?
Bạch Ngân Hy cười lớn.
- Hahaaa...là của tổ tiên để lại. Chị thật khéo nghĩ. Mọi người ăn gì có thể nói với Nạp Lan
- Bọn chị đều ăn mì bò cay.
- Vậy Nạp Lan em mua phần mì bò cay, còn em Thất Lục và anh Lâm. Em hỏi họ ăn gì cùng mua về nhà ăn.
- Dạ. Thất Lục, Thất Lục ...anh...
- Cô ăn gì tôi ăn đó.
Thất Lục nhảy từ trên nhánh cây xuống ngay sau lưng Nạp Lan vừa vặn đáp hai chân lên bãi cỏ mềm.
- Ôi giật cả mình...anh có thể giống người chút đc ko...dọa chết tôi rồi.
Bạch Ngân Hy kéo nhóm người của Tôn Kỳ đi nhanh đến nhà mình mở cửa vào nhà rồi mới nói chuyện.
- Anh chị cứ tự nhiên. Nơi này em mới dọn qua ở cũng ko rành rẽ lắm.
- Nhà đẹp thật, phu quân em rất có mắt thẩm mỹ. Là Lưu Trạch Nguyên sao?
- Dạ ko. Là Lưu tổng.
- Lưu đại luật sư?
- Vâng.
- Đến Lưu đại Luật sư cũng hào phóng như vậy. Chị thật thắc mắc sính lễ Lưu Đổng cho em là cái gì.
- Anh ấy cho em...bộ áo cưới nạm ngọc thêu chỉ vàng, mão phượng bằng vàng, cặp ngọc bội, nhẫn cưới cẩm thạch màu vàng, viên dạ minh châu, rồi còn ngọc trai, mã não...
- Toàn là đá quý?
- Đó là lễ vật của người lớn chuẩn bị.
- Vậy còn cậu ấy?
- Còn anh ấy...hưʍ...trồng sen cho em...
Bạch Ngân Hy cười cười đúng thật là trồng sen cho cô
- Hả?
- Mì về rồi đây. Đông thật, cũng may chúng ta là hàng xóm được ưu tiên.
- Nạp Lan, ngày mai em đi mua đồ uống mời đoàn giúp chị. Tiền còn đủ ko. Lát chị đưa thẻ cho em.
- Dạ. Thiếu phu nhân trước khi đi Thất thiếu gia có đưa cho em rồi.
Tôn Kỳ nghe đến Thất thiếu gia thì trên mặt chị toàn là giấu chẩm hỏi. Bạch Ngân Hy cười thành tiếng giải thích cho chị.
- Thất thiếu gia là Tiêu Chính Kỳ.
- Ah, vậy ở Tiêu gia, tên nhóc đó xếp thứ mấy?
- Ở Tiêu gia, anh ấy là đích tôn nhưng chỉ có ở Tiêu gia anh ấy mới được gọi là Đại thiếu gia. Còn ra ngoài đều gọi là Thất thiếu gia.
- Tiêu gia ko giận sao? Dù sao cậu ấy mang họ Tiêu.
- Dạ ko. Họ rất hòa hoãn vs nhau, chắc là quen rồi.
Thất Lục ngồi một bên im lặng ăn mì thì nghe Nạp Lan che miệng xầm xì với anh
- Gì mà giận chứ, Tiêu gia chủ cũng chỉ ngang hàng với sư phụ anh thôi.
Anh buồn cười, vừa cười nhạo cô nhóc vừa cảnh cáo.
- Tiểu bát quái, coi chừng thiếu phu nhân nghe đc sẽ dạy dỗ cô.
Nạp Lan hướng anh le lưỡi ra trêu chọc. Dù thiếu phu nhân nghe đc cũng sẽ mắng cô vài câu thôi. Thật biết hù người khác.
.......
- Ngân Hy,trễ lắm rồi bọn chị về đây Bye bye
- Bye bye chị, mai gặp lại.
Bạch Ngân Hy vừa tiễn Tôn Kỳ về ko lâu thì đt reo lên. Là điện thoại công. Nạp Lan bắt máy nói câu liền chuyển đến cho cô
- Chị Ngân Hy đạo diễn tìm chị
- Alo, có chuyện gì vậy ạ.
- À, có một số chuyện, hơi rắc rối chút. Cô đến nhà hàng bên dưới khách sạn X chúng ta gặp mặt dễ nói chuyện.
- Không thể nói qua điện thoại sao. Giờ này... có hơi muộn.
- Tài xế ngủ rồi? Vậy tôi qua đón cô.
Hai mắt Bạch Ngân Hy tối lại. Giọng trầm xuống một tông.
- Đạo diễn Mã...nếu là chuyện diễn viên hay cảnh quay thì mai chúng ta nói cũng được. Còn chuyện kịch bản, tôi đọc hết rồi...ko cần sửa chỗ nào hết.
- Ngân Hy, chuyện này rất quan trọng...nếu cô ko đến thì biên kịch sẽ thêm đất diễn cho Hứa Ngôn.
- Đạo diễn. Hứa Ngôn là nữ phụ, nếu anh muốn thêm đất diễn cho cô ấy thì cứ làm nhưng phim này ko phải là một mình anh làm chủ.
- Ngân Hy...cô xuống nước một chút sẽ có lợi cho cô hơn. Dù sao đây cũng là bộ phim đánh dấu sự quay lại của cô. Nếu cố bình phiên vs nữ phụ thì địa vị trong giới của cô sẽ bị ảnh hưởng ko nhỏ.
- Tùy anh
Anh ta rất kiên nhẫn câu nệ nhưng Bạch Ngân Hy thì ko. Từ trước đến giờ cô đối phó ko ít người muốn diễn viên đi "đọc kịch bản", cô ko sợ anh ta.
- Thiếu phu nhân, ổn ko....
- Mặc kệ đi. Dù sao anh ta cũng sẽ ko dám để Hứa Ngôn bình phiên với tôi huống hồ Hứa Ngôn đã có Vương Khánh Đông cũng sẽ ko cùng anh ta có quán hệ mờ ám.
Bạch Ngân Hy rất thông minh và cô cũng nghĩ Hứa Ngôn sẽ thông minh giống như cô chỉ có điều lần này cô sai rồi.