Tình hình đang thật sự rất tệ.
Tôi, Kuzuha Kyouichi, một học sinh trung học cơ sở năm hai (lớp 8), đã ngoại tình.
Không phải là do bản thân đã chán cơm thèm phở hay lỡ rơi vào lưới tình với người khác đâu, tôi bị ép.
“Cậu phải đi hẹn hò với tôi, bằng không cô bạn gái yêu quý của cậu sẽ không được yên đâu.”
Tôi đó giờ vốn đang bí mật hẹn hò với cô bạn thuở nhỏ đồng trang lứa Yorifuji Ichigo, lấy vỏ bọc rằng mình đang có một cô bạn gái ở trường khác. Lý do tôi làm vậy là vì ngoại hình của hai đứa.
Nghe có vẻ điêu, nhưng đúng thật tôi sở hữu một ngoại hình điển trai đến nỗi bản thân có thể được gán cho cái danh là đệ nhất mỹ nam của trường, thành ra bản thân cũng nổi tiếng theo. Cho dù đã nói rõ là mình đã có bạn gái, nhưng tôi thi thoảng vẫn được tỏ tình.
Trái ngược hẳn với bạn trai mình, Ichigo không xinh đẹp lẫn hầu như không hề có bất kỳ một mối quan hệ xã giao nào. Nếu chuyện hai đứa đang hẹn hò bị phanh phui thì kiểu gì cô ấy ngay lập tức bị mấy đứa con gái khác túm lại bắt nạt cho mà xem. Thế nên tôi nghe theo lời của Ichigo mà che giấu đi mối quan hệ của cả hai.
Tuy nhiên, vào một ngày nọ, lúc bấy giờ hẳn bản thân đã lơ là cảnh giác, nên đã để ai đó chụp ảnh bắt tại trận cảnh chúng tôi đang hẹn hò với nhau. Vì muốn đảm bảo sự an nguy của Ichigo, tôi đã phải nhượng bộ và buộc phải hẹn hò với kẻ đe dọa mình.
Trên đường trở về từ buổi hẹn hò hôm ấy, tôi bỗng dưng có khao khát mãnh liệt muốn được nhìn thấy khuôn mặt của Ichigo, nên đã phi ngay đến nhà nhỏ để thú tội. Cho dù là bị ép, nhưng ngoại tình là ngoại tình, nên nếu cô ấy có nói lời chia tay thì tôi cũng chẳng có tư cách gì để mà níu kéo cả.
Tôi đã nghĩ thế, nhưng…
“Ra là vậy. Thế thì phải chấp nhận thôi, biết làm gì được đâu…”
Ichigo với vẻ ngoài không gì nổi bật, sở hữu một mái tóc được tết cùng cặp mắt kính tròn đáp lại với tôi như vậy.
“...Bà có thật sự ổn không đấy?”
“Thật, bởi vì Kyou-kun yêu tớ nhất mà ha?”
“Tất nhiên rồi.”
“Thế thì được. Tớ sẽ chỉ thấy tự hào vì được làm bạn gái của Kyou-kun nổi tiếng nhà ta thôi.”
“Nhưng làm thế khiến tôi cảm thấy khó chịu sao ấy…”
“Vậy thì chúng ta làm phát hẹn hò vào lần tới đi. Tớ muốn ghi đè hết mấy kỷ niệm của cậu với cô ta ở những chỗ hai người đã hẹn hò cùng nhau.”
Vì bản thân chẳng có lý do gì mà từ chối lời đề nghị này cả, nên đã gật đầu ngay lập tức.
Trong cuộc hẹn, tôi cố gắng dành tất cả suy nghĩ cho Ichigo nhất có thể, nhưng quả thực rất khó vì hai đứa đang men theo lối cũ nơi tôi đã đi chơi cùng với nhỏ đã đe dọa mình, nên những dòng ký ức về cô ta cứ liên tục ùa về không thôi.
Nhưng Ichigo trông rất vui, nên tôi quyết định cùng nhỏ tận hưởng chuyến đi hẹn hò đó.
Dẫu thế, tôi không thể để bị đe dọa mãi được.
Ngay khi bước sang tuần mới, tôi đã thử nhiều cách khác nhau để có thể xua đuổi hoàn toàn cô nữ sinh ấy hết mức, đảm bảo cô ta không thể động chạm đến cuộc sống của mình và Ichigo.
Cô ta có lẽ còn chẳng thể tiếp cận hai chúng tôi nữa kia.
Cứ đinh ninh rằng cuộc sống của hai chúng tôi sẽ yên bình trở lại… nhưng được thế đã là ngon.
“Nè, Kyou-kun. Tớ có một thỉnh cầu… Từ giờ trở đi, tớ muốn cậu thỉnh thoảng hãy đi hẹn hò với những cô gái khác.”
…
…
…
Hả?
Khi được hỏi sâu hơn về chi tiết, nhỏ bảo rằng nếu tôi được ai đó rủ đi hẹn hò, cho dù không bị đe dọa hay ép buộc gì, thì đừng trả lời vội mà hãy báo với cô ấy rằng đó là ai, và nếu được cho phép thì cứ thế mà chấp nhận, miễn là sau đó tôi sẽ phải cùng nhỏ đi hẹn hò theo chính xác lộ trình mà tôi đã đi cùng cô gái trước đó.
“Cậu biết không, trong lúc ta hẹn hò lần trước, nhìn cậu nỗ lực hết sức để nghĩ về mình trong khi tâm trí vẫn còn nhớ đến cô gái khác khiến tớ thấy rất sướng. Tớ rất thỏa mãn khi biết được cậu sẽ luôn đặt mình lên trên hết cho dù có được cô gái nào tiếp cận đi chăng nữa. Nếu có thể thì tớ muốn được trải nghiệm cảm giác đó thêm một lần.”
Cô ấy giải thích rằng bản thân đã thức tỉnh một fetish mới thông qua buổi hẹn hò lần trước.
…
…
…
Thôi thì chuyện đã đành.
Dù cho vẫn còn nhiều thứ không hiểu, nhưng tôi vẫn quyết định chấp nhận lời thỉnh cầu của Ichigo. Xét cho cùng thì nguồn cơn của câu chuyện là do tôi đã ngoại tình mà.
Trong khi bản thân đang tràn ngập trong sự rối bời thì để tóm gọn, bạn gái của tôi về cơ bản là đang dung túng cho tôi làm mấy chuyện như ngoại tình hoặc tán tỉnh các cô gái khác. Và nếu cô ấy muốn ngoại tình lại để công bằng thì không, tôi chắc chắn sẽ ngăn cản, nhưng may là nhỏ không muốn làm vậy. Đa số các chàng trai đều nhảy cẫng lên trước tình huống này, nên thôi, tôi cố gắng nhìn về tương lai theo hướng tích cực…
…Cho dù tình yêu hiện giờ của hai đứa có biến chuyển như nào đi nữa,
Biết đâu rằng tôi sẽ giải thoát được Ichigo khỏi mớ suy nghĩ lệch lạc kia cũng nên.
Nhưng vào thời điểm đó, tôi không hề biết được con người quỷ dị của Ichigo sẽ phát triển đến đâu, hay chính sự lệch lạc ấy sẽ dẫn chúng tôi đến tới tương lai bất ngờ nào.