Không biết mọi người còn nhớ tui khônggggg???
Sáng sớm Minh Minh bật dậy, thấy xuân đã về. Dạo này lười biếng ủ ê trong viện, không thèm nhìn đến vườn hoa khoe sắc. Phu vương mẫu hậu không tiếc công đem đủ thứ hoa quả quý hiếm về cho nàng. Minh Minh thấy rộn rạo trong lòng, giống như lũ chim đang réo rắt ríu rít ngoài kia. Nàng nhận ra kể từ hồi học cưỡi ngựa đến giờ, nàng chưa có dịp đi dã ngoại, chỉ có loanh quanh sân bãi, chẳng vui. Vậy được rồi, thích là nhích:
– Tiểu Vũ, hôm nay chúng ta đi dã ngoại thôi, chuẩn bi đồ ăn và đồ đạc đi. Băng Nhi, Thu Nhi nhanh lên tay đồ kết tóc cho ta, chúng ta ra ngoài chơi.
Vâng thưa công chúa. – 2 nàng đồng thanh đáp, ” Aaaaaaaa, lâu lắm rồi, lâu lắm rồi không được ra ngoài chơi đó”. Mắt 2 đứa sáng như sao, chớp chớp, tranh giành nhau để nhanh chóng ra ngoài.
– Bảo bọn thị vệ đi trước dọn đường sẵn cho chúng ta đi. – Minh Minh hạ lệnh. – Ta không cần cầu kỳ đâu, khoác áo mỏng ra ngoài là được, nhưng các ngươi ngồi ngoài xe ăn mặc cẩn thận vào.
Tiểu Vũ nhìn thấy vẻ mặt hớn hở và thích thú của nàng, khuôn mặt cũng phấn khởi cả lên. Công chúa thực ra rất thông minh, chàng vốn dĩ không hề khó nhọc trong việc dạy dỗ, những gì nàng muốn, chỉ cần chỉ một lần nàng có thể làm, thơ ca lễ nghĩ chỉ cần dạy một lần nàng có thể đọc ngược lại, lễ nghĩa trên dưới chu toàn. Nhìn nàng tùy tiện như thế, thực ra cái gì cũng biết, chỉ là lười biếng không thèm làm thôi. Phải cái trước mặt phụ thân huynh trưởng vẫn ngoan ngoãn trước sau như một. “Cũng tương đối lâu rồi không đưa nàng đi du ngoạn xung quanh, lần này đi cũng có thể hướng dẫn nàng tiếp xúc với thiên nhiên cây cỏ.” Gia Vũ hào hứng nghĩ thầm, te tởn chuẩn bị đồ đạc.
Chàng tận tay cầm mấy giỏ xách lớn với hộp cơm nghìn ngăn, đi xuống bếp cẩn thận dặn dò mọi người làm đồ điểm tâm, món tráng miệng và đồ ăn mang theo đi đường. Mọi người nhanh chóng bắt tay làm việc, chàng còn cẩn thận quan sát, tận tay đặt từng miếng bánh, từng bát canh vào hộp rồi nhẹ nhàng nén vào giỏ xách. Những giỏ xách cũng là đồ chuyên dụng đi cắm trại mà quốc vương và hoàng hậu mang về cho công chúa, bên trong được bọc bằng nhung thượng hạng chuyên giữ ấm đồ ăn. Xong việc, Tiểu Vũ khệ nệ ôm đống giỏ, thi triển khinh công bay về phòng.
***
Các nàng đừng đổ oan cho ta, tháng trước ta ra liền 3 chap, tháng này mới ra cách đây nửa tháng mà huhu. Chap này chưa xong đâu, ta định up từ hôm qua mà để draft hehe, như mọi khi up dần, các nàng hóng hớt nhé.
Sáng sớm Minh Minh bật dậy, thấy xuân đã về. Dạo này lười biếng ủ ê trong viện, không thèm nhìn đến vườn hoa khoe sắc. Phu vương mẫu hậu không tiếc công đem đủ thứ hoa quả quý hiếm về cho nàng. Minh Minh thấy rộn rạo trong lòng, giống như lũ chim đang réo rắt ríu rít ngoài kia. Nàng nhận ra kể từ hồi học cưỡi ngựa đến giờ, nàng chưa có dịp đi dã ngoại, chỉ có loanh quanh sân bãi, chẳng vui. Vậy được rồi, thích là nhích:
– Tiểu Vũ, hôm nay chúng ta đi dã ngoại thôi, chuẩn bi đồ ăn và đồ đạc đi. Băng Nhi, Thu Nhi nhanh lên tay đồ kết tóc cho ta, chúng ta ra ngoài chơi.
Vâng thưa công chúa. – 2 nàng đồng thanh đáp, ” Aaaaaaaa, lâu lắm rồi, lâu lắm rồi không được ra ngoài chơi đó”. Mắt 2 đứa sáng như sao, chớp chớp, tranh giành nhau để nhanh chóng ra ngoài.
– Bảo bọn thị vệ đi trước dọn đường sẵn cho chúng ta đi. – Minh Minh hạ lệnh. – Ta không cần cầu kỳ đâu, khoác áo mỏng ra ngoài là được, nhưng các ngươi ngồi ngoài xe ăn mặc cẩn thận vào.
Tiểu Vũ nhìn thấy vẻ mặt hớn hở và thích thú của nàng, khuôn mặt cũng phấn khởi cả lên. Công chúa thực ra rất thông minh, chàng vốn dĩ không hề khó nhọc trong việc dạy dỗ, những gì nàng muốn, chỉ cần chỉ một lần nàng có thể làm, thơ ca lễ nghĩ chỉ cần dạy một lần nàng có thể đọc ngược lại, lễ nghĩa trên dưới chu toàn. Nhìn nàng tùy tiện như thế, thực ra cái gì cũng biết, chỉ là lười biếng không thèm làm thôi. Phải cái trước mặt phụ thân huynh trưởng vẫn ngoan ngoãn trước sau như một. “Cũng tương đối lâu rồi không đưa nàng đi du ngoạn xung quanh, lần này đi cũng có thể hướng dẫn nàng tiếp xúc với thiên nhiên cây cỏ.” Gia Vũ hào hứng nghĩ thầm, te tởn chuẩn bị đồ đạc.
Chàng tận tay cầm mấy giỏ xách lớn với hộp cơm nghìn ngăn, đi xuống bếp cẩn thận dặn dò mọi người làm đồ điểm tâm, món tráng miệng và đồ ăn mang theo đi đường. Mọi người nhanh chóng bắt tay làm việc, chàng còn cẩn thận quan sát, tận tay đặt từng miếng bánh, từng bát canh vào hộp rồi nhẹ nhàng nén vào giỏ xách. Những giỏ xách cũng là đồ chuyên dụng đi cắm trại mà quốc vương và hoàng hậu mang về cho công chúa, bên trong được bọc bằng nhung thượng hạng chuyên giữ ấm đồ ăn. Xong việc, Tiểu Vũ khệ nệ ôm đống giỏ, thi triển khinh công bay về phòng.
***
Các nàng đừng đổ oan cho ta, tháng trước ta ra liền 3 chap, tháng này mới ra cách đây nửa tháng mà huhu. Chap này chưa xong đâu, ta định up từ hôm qua mà để draft hehe, như mọi khi up dần, các nàng hóng hớt nhé.